Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khả năng mới cùng chuyện mới

Tiểu thuyết gốc · 2157 chữ

Ngày thứ nhất buồn tẻ tại bệnh viện nhanh chóng qua đi, thế nguyên sau khi ổn định vết thương điều hắn làm thứ nhất là tìm cách liên lạc với bên bộ phận xử lý hiện trường

Mặc dù đã biết trong vụ cháy kinh khủng kia cái đồ gì trong phòng cơ hồ cũng đã bị đốt thành tro nhưng hắn vẫn tưởng niệm chiếc điện thoại thần kì cộng với tâm lý may mắn nên vẫn là không nhịn được muốn xuống giường làm cái gì đó

Nhưng vừa đưa cái chân xê dịch một chút đến mép giường, vết thương liền nhói nhói

Cảm giác đau làm thế nguyên phải bỏ suy nghĩ rời giường yên tĩnh nằm lại trên giường bệnh

Hắn nhớ không lầm thì giờ này người bên kia cũng phải đến rồi chứ

Không chờ hắn làm động tác tiếp theo trong đầu bỗng hiện lên hình ảnh hai người, trong đó một nam một nữ nhân viên họ mang lên mình âu phục dáng vẻ có lẻ là người bên bộ phận xử lý hiện trường, hai người này đi theo hành lang phòng bệnh như đang tìm gì đó, thế nguyên nghi hoặc tại sao mình lại nhìn thấy hình ảnh này, hắn vô ý nhắm mắt một cái khung cảnh trong nháy mắt biến mất và không biết lúc nào ngoài cửa đã xuất hiện hai bóng người

Trong đó giọng nữ lễ phép gõ vào cánh cửa hỏi

" xin lỗi, bên trong có ngài thế nguyên không ạ chúng tôi là nhân viên bộ phận xử lý hiện trường vụ cháy "

Thế nguyên ý nghĩ lướt qua những hình ảnh khi nãy đầu óc lập tức phân tích nhanh gọn

Hai người, nam tầm 30 cao 1m73 nữ khoảng 26 chiều cao cũng xấp xỉ người nam cả hai đều thống nhất âu phục hành chính

Thế nguyên trông nháy mắt đầu tách ra dấu hỏi.Sao bản thân hắn lại biết cái này ?

Biết trước tương lai? Không, nó...nó......nó hình như là một loại tinh thần cảm ứng!

Ý nghĩ vụt qua thế nguyên nhìn về cánh cửa đáp lại

" Có, ta tại "

Hiểu ý thế nguyên, hai người không do dự mở cửa đi vào, giờ khắc này thế nguyên có thể cảm nhận càng rõ ràng hơn hai cái người này, cảm giác tựa như con mắt phóng đại nhiều lần mấy điều nhỏ nhặt trên cơ thể hay từng cái chuyển động của họ điều bị hắn dễ dàng bắt được.

Giống như cô nàng trước mặt của hắn lúc này, trên cổ trái cô ta hình như có vết bầm do tụ máu, có thể rất nhạt cộng với kết cấu áo quần sẽ che đi được điểm ấy nhưng thế nguyên còn nhìn ra rõ mồn một

Thế nguyên bỗng giật mình

Quái

Ta tại sao chú ý cái này đâu?

Lúc này nữ nhân viên cũng cảm thấy rất khó chịu, nàng sinh ra tuy không có loại này giác quan thứ sáu nhưng bản thân lại là phụ nữ thì sẽ rất tinh ý. Vốn từ lúc bước trên hành lang nàng đã cảm giác được ánh mắt ai đó đang nhìn mình khi đó nàng cũng chỉ là nghĩ đến làm việc quá độ sinh ra ảo giác nhưng từ khi bước vào phòng bệnh nàng lại cảm giác bị người đàn ông trước mắt này nhìn thấu hết thảy

Tựa như đang trần truồng không mảnh vải che thân khiến nàng có chút thở dốc khuôn mặt tinh tế nổi lên từng hạt ẩn đỏ

Nhận thấy ánh mắt mình làm người khác bối rối hắn vội thu hồi, không khí trong phòng nhất thời có chút kì lạ

Ở một bên người nam tử từ khi bước vào phòng cũng cảm nhận tương tự cảm giác nhưng không rõ như người phụ nữ, hắn thấy bên cạnh đồng bạn im lặng cũng có chút khó hiểu bèn thuận theo tố chất nghề nghiệp hướng thế nguyên chào hỏi cũng đồng thời phá vỡ bầu không khí xấu hổ

" Ngài tốt, ta là Phan Quang Bảo bên cạnh là Nhu ly ngài có thể gọi ta là quang bảo liền tốt, xin lỗi hôm nay đã đến làm phiền ngài "

Thế nguyên thấy có người mở lời phá giải không khí liền mỉm cười với cái mặt đầy thạch cao bó bột

" ừ, cậu có thể gọi tôi là thế nguyên, về chuyện đó tôi muốn xác nhận một ít vật còn lại trong vụ cháy......"

Người đàn ông gật đầu đem từ dưới đất lên chiếc vali nhỏ mang theo, hắn ấn vài nút mở khóa rồi xoay lại hướng thế nguyên

" Thế nguyên tiên sinh đây là những gì chúng tôi tìm được còn sót lại sau vụ cháy làm phiền ngài kiểm tra "

Người thanh niên nói xong cảm giác như sai đâu đó liền nhìn vào thế nguyên người còn đầy bó bột hắn lúng túng đứng dậy đem trong vali liệt kê ra từng món để trên chiếc bàn bên cạnh

Thế nguyên liếc qua nhìn đi nhìn lại nhiều lần trong đống đồ tàn phá khuôn mặt chán nản

Người nhân viên thấy biểu tình phức tạp của thế nguyên liền cúi xuống lật lại lần nữa trong đống phế phẩm cho hắn dễ tìm hơn

Thế nguyên cuối cùng lắc đầu thở dài

Haizzzzzzz

Quả thật là bị cháy mất rồi, dù gì cái điện thoại lúc đó hắn ném ở một bên góc tường xung quanh thì không có gì che chắn cháy cũng phải

Thế nguyên nhìn về phía nhân viên nhiệt tình lục đống rác liền nói

" cảm ơn, tôi đã tìm được chi phí tôi sẽ chuyển khoản sau cho cậu, hai người có thể về được rồi "

Người nhân viên coi như cũng tận tâm họ cất dọn lại đống rác đặt trong vali để ở một bên phòng rồi nhẹ nhàng cúi đầu lui ra khỏi phòng bệnh

Trước khi đi cô gái còn không nhịn được nhìn nhiều người khách hàng mang cho cô cảm giác kì lạ trong đời này vài lần

Chờ hai người triệt để mất đi tiếng bước chân thế nguyên nắm chặt tay run run, hắn quả nhiên để mất như thế quý giá đồ vật!

Tuy là rất tiếc nhưng bây giờ hắn còn không làm được gì, nhìn qua đống rác thế nguyên nội tâm muốn thử thí nghiệm vài lần năng lực mới để quên đi ưu sầu

Chuẩn bị kĩ càng

Hắn lần này chú tâm vào vali hai con mắt nhắm ghiền lại trong đầu hiện lên lõi tinh thần, hắn từ đó dẫn ra một sợi tinh thần khống chế xâm nhậm vào vali, chiếc vali gần bốn ký bị nhấc lên không trung, hắn không chế vali để xuống âm thầm suy nghĩ

Hình như bản thân đã vận dụng sai cách, không phải là dẫn đạo tinh thần khống chế đồ vật mà cái hắn muốn là năng lực giống như khi nãy.

Suy nghĩ đi qua, thế nguyên đổi cách sử dụng lần này hắn đem tinh thần tập trung một chỗ điều khiển để nó giống như sóng biển cuộn lại rồi tản phát đi ra

Thí nghiệp đến lần thứ mười bảy hắn cuối cùng thành công!

Lập tức, ở trong bán kính mười mét mấy đạo hình ảnh hiện ra trong đầu hắn!

Phòng bệnh bên phải là hai cái người bị gãy tay cái còn lại thì gãy chân đang bị bó bột như hắn cùng nhau một chỗ tám chuyện, bên ngoài hành lang thì có vài bệnh nhân đi lại thi thoảng có mấy người y tá ngang qua càng xa hơn tầm nhìn càng mơ hồ cuối cùng là một mảnh hắc ám đen thui

Thế nguyên tinh thần hồi phục chầm chậm mở mắt ra, cái đầu bó bột đang không ngừng rung rung. Hắn khai phát cách dùng tinh thần mới rồi !

Dồn nén sự kích động thử nghiệm thêm vài lần bỗng nhiên cơn đói nháy mắt ập đến với thế nguyên, nghe bụng kêu réo lên cùng với trên tinh thần có chút suy kiệt hắn biết mình đã đến giới hạn của cuộc thử nghiệm.

Khoa học kĩ thuật phát triển không thể nghi ngờ làm cho cuộc sống con người tốt hơn rất nhiều, chỉ cần ấn vài ngón tay trên màn hình điện tử ngoài phòng liền truyền đến người phục vụ thức ăn nhanh, thức ăn nhanh ở đây là đến từ nhà ăn trong bệnh viện nên suất cơm cũng dựa trên thức ăn của bệnh nhân tiêu chuẩn mà làm, nhìn đĩa cơm tẻ nhạt trước mắt bên cạnh còn có ống thuốc dinh dưỡng hắn bụm mặt một cái thầm than

Bệnh nhân a

Tuy không ngon miệng lắm nhưng thế nguyên vẫn là nuốt xuống hơn sáu phần cơm người bệnh ăn mới có cảm giác no một điểm

Không nhìn ánh mắt quái dị của người thu dọn vệ sinh hắn chú tâm hơn là lõi tinh thần trong đại não

Quả nhiên sau một thời gian được ăn no, trong đại não lõi tinh thần lúc trước thí nghiệm mà trống rỗng bây giờ lại đang dần dần dâng lên từng dòng tinh thần lực, thế nguyên tự nhận đọc tiểu thuyết không ít nhưng vẫn không thôi cảm thán sinh mệnh thần kỳ tuyệt hơn nữa là bản thân tận mắt chứng kiến quá trình này

Tuy nhiên hai giờ hơn chỉ hồi phục chưa đến một phần mười tinh thần nhưng cũng đã là rất khá

Ở trong lúc thế nguyên dấn thân vào mày mò tinh thần lực, ở một nơi cách đó gần trăm cây số

Chiếc điện thoại không có như trong tưởng tượng của thế nguyên bị cháy rụi mà là xuất hiện tại đống rác trong một con hẻm u tối của Thiên bình thành.

Trên cột điện không xa một con mèo bị dọa sợ bởi tiếng rượt đuổi của mấy người trưởng thành, trong đó hai tên du côn xăm đầy rồng rắn còn để lộ sẹo lớn trên bả vai đuổi theo một tên thiếu niên cao trung, trên mặt thiếu niên hiện rõ tím tái kiệt sức vì bị rượt đuổi phía sau hai tên côn đồ đầu đầy mồ hôi vẫn không thôi dừng lại hướng về thiếu niên quát lớn

" Thằng chó, đừng để tao bắt được mày "

Một bên văng tục hắn tiện tay lấy chậu hoa ở ven đường ném về phía thiếu niên

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thiếu niên linh hoạt né đầu dùng sức nhảy qua bờ tường vắt ngang lưng quần chắn ở trước mặt cứ tưởng đã cắt đuôi bọn chúng

Nhưng đáp lại là một cây gậy gỗ từ đâu đánh tới, không kịp né thiếu niên thống khổ bị côn gỗ đập mạnh vào phần ngực làm lệch đi cái sươn sườn, thiếu niên ngã nhào xuống thùng rác bên cạnh trong miệng phun ra đống máu lớn

"Phốc"

Hai tên côn đồ chạy đến thấy kẻ ra tay là đồng bạn liền thở dốc mặt hướng về phía thiếu niên nằm chết lặng trong đống rác ánh mắt như dao giết người nhìn hướng ba tên côn đồ

Trong đó dẫn đầu rượt đuổi tên côn đồ nhịn không được cầm trông tay gậy gỗ đánh mạnh vào chân thiếu niên biểu tình hung ác hỏi thăm

" chạy nữa đi, không phải mày chạy giỏi lắm sao ?"

Tên bên cạnh đi tới chĩa côn thẳng mặt

"Khôn hồn nôn số tiền đó ra đây, không phải tao cho mày suốt đời đi xe lăn"

Ánh mắt thiếu niên kiên định, hắn nắm chặt đống rác trong tay quật cường phun ra một câu

" tao không có tiền "

Mấy tên côn đồ nhìn nhau cười gằng

Hừ!Không chịu giao chứ gì?

Một trận hành hạ không thương tiếc lên người thiếu niên chưa tròn mười tám, âm thanh thống khổ kêu rên liên tiếp vang lên, nó âm thầm lặng lẽ xảy ra trong con hẻm không người phản ánh một bộ phận tàn khốc xã hội thời bấy giờ

Cho đến khi tiếng kêu ngừng hẳn ba tên côn đồ mới trong cơn tức giận dừng tay nhìn về thiếu niên bầm tím be bét máu đã bất tỉnh trong đống rác hôi thối, bọn chúng nhìn nhau không nói hai lời quăng gậy xuống hoảng loạn bỏ chạy khỏi con hẻm

Trong cảnh u tối đó chiếc điện thoại lẳng lặng không biết từ lúc nào đã nằm bên cạnh thiếu niên ........

Bạn đang đọc Từ ứng dụng thôi miên bắt đầu sáng tác bởi Ngườicaiquản
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngườicaiquản
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.