Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Công Bách Tượng Đạo Nhân

Phiên bản Dịch · 1861 chữ

Dịch giả: Mất Ngủ

------

Ngày kế tiếp tại phòng khám thú y.

Chu Bát Chá kinh ngạc nhìn vào trong thùng giấy, một đám mèo con nhảy nhót tưng bừng đang nhô đầu ra, cảm giác như đang nằm mơ vậy.

Khai mở Ô Uế - Vọng Khí Thuật để quan sát, hắc khí vẩn đục nồng đậm lượn lờ trên đầu đám mèo ngày hôm qua hiện tại biến mất nửa điểm cũng không còn, lũ mèo con nào con nấy đều rất khoẻ mạnh vắt chân lên thùng nhìn ngắm xung quanh.

Sáng sớm hôm nay, khi Bạch Hỉ Nhi nhắn tin WeChat cho hắn nói là mèo con vẫn sống, hắn vẫn còn không tin, kết quả đi tới xem một chút thì lại đúng là sự thật, việc này rất không bình thường.

Không chỉ Chu Bát Chá cảm thấy bất thường, Bác sĩ đứng cạnh hắn cũng một mặt mộng bức, hành nghề này nhiều năm như vậy, gặp qua vô số mèo mèo chó chó, lần đầu gặp trường hợp cải tử hoàn sinh thế này.

Bạch Hỉ Nhi hiện tại đang tận lực giấu đi sự hiện diện của mình mà trốn ở một bên, yên lặng đút đồ ăn cho đám mèo nhỏ, ta cái gì cũng không biết nha, các ngươi tuyệt đối không nên hỏi ta nha, ta tuyệt đối sẽ không nói…

Meo meo meo, trong phòng khám thú y vang lên tiếng mèo kêu liên tiếp.

Đám mèo con này tinh thần tốt đến doạ người, nào có chút dáng vẻ mới từ tử lộ trở về, lông tơ mềm mại toả sáng như tơ lụa, từng con mở to hai mắt sáng ngời hữu thần, cơ thể khoẻ mạnh nhảy nhót tưng bừng, cũng không sợ gặp người, còn thò tay đòi đồ ăn, thực sự là thông minh quá mức.

Cái này nào có giống như là mới từ cõi chết trở về, đây rõ ràng càng giống như độ kiếp thoát thai hoán cốt, chỉ thiếu nước hỏi khi nào hoá hình thành tinh mà thôi.

“Được rồi… Cũng đã trị khỏi, ngươi đem mèo đi đi.”

Bác sĩ thuận lý thành chương không quan tâm có phải là hắn chữa trị hay không, dù sao cũng đã khoẻ lại rồi, huống hồ hắn cũng không có thu tiền chữa bệnh, bảo Chu Bát Chá mang mèo rời đi.

Hả? Chu Bát Chá chỉ chính mình, ký túc của bọn ta không thể nuôi mèo a, A di quản lý ký túc nói rằng nếu phát hiện nuôi thú cưng trong ký túc thì người và thú chỉ có thể giữ lại một.

Bác sĩ nói rằng phòng khám của hắn cũng không thể nuôi dùm ngươi, nếu không thì nhặt được ở đâu thì mang trở lại đó đi, dù sao cũng là mèo hoang…

Eh? Chẳng lẽ thả trở về tự nhiên sao?

Lúc hai người đang nói chuyện, Bạch Hỉ Nhi tiến đến, rụt rè kéo kéo ống tay áo Chu Bát Chá, kêu hắn mở Wechat Moments ra nhìn.

( Wechat Moments: Tên tiếng hán là Bằng Hữu Quyển, là tính năng mạng xã hội chia sẻ ảnh và video của WeChat. )

Chu Bát Chá mở WeChat, hoá ra là Bạch Hỉ Nhi đã quay video đám mèo này rồi share lên WeChat, trong video đám mèo con nào con nấy mũi hồng hồng nhìn rất ngây thơ, thoáng nhìn sẽ làm cho người yêu mèo lụi tim. Kèm theo video còn có dòng description: Loa loa loa, tìm kiếm nhân sĩ hảo tâm, cho đám mèo khả ái này một mái nhà ấm áp.

Ừm! Tìm người nhận nuôi, ý rất hay a, Chu Bát Chá cũng share lại lên WeChat của mình, còn chưa tới 5 giây, WeChat liền kêu lên, có người nhắn tin đến.

Nhiễm hội trưởng: !!!

Chu Bát Chá: ?

Nhiễm hội trưởng: Meo meo đâu!

Chu Bát Chá: Ta mới share lên WeChat 5 giây trước, ngươi mua nhà trên WeChat sao?

Nhiễm hội trưởng: Bớt nói nhảm, ta muốn mèo.

Chu Bát Chá: Ngươi muốn con nào.

Nhiễm hội trưởng: Toàn bộ.

Chu Bát Chá tự nhủ trong lòng đây đúng là cẩu nhà giàu, mèo cũng phải là cả đám, đến lúc ra ngoài mua đồ ăn cho mèo chắc giống như đi bổ sung hàng vậy.

Đương nhiên, nhanh như vậy đã có người nguyện ý nhận nuôi toàn bộ, Chu Bát Chá cũng rất vui vẻ.

Hỏi Nhiễm Thu Nhiên có thực sự muốn nuôi không, nhận được câu trả lời khẳng định, Chu Bát Chá đem đám mèo đặt lên yên sau xe đạp, tiện thể lấy chút đồ ăn cho mèo từ phòng khám, sau đó đạp xe đi đến ký túc xá của Nhiễm Thu Nhiên.

Dọc theo con đường này, Chu Bát Chá lái xe đạp, phía sau xe một đám mèo con đáng yêu đang thò đầu ra khỏi thùng giấy, meo meo đón gió, cứ thế cưỡi xe đi ngang qua sân trường, còn đúng vào đầu giờ sáng mọi người đang từ ký túc xá đến lớp, là thời điểm đông người trên đường nhất.

Một màn này bắt mắt thế nào cũng có thể tưởng tượng được.

Tất cả học sinh và giáo viên dọc đường đi đều ngước nhìn, không ít người lấy ra điện thoại tới chụp ảnh, đèn flash còn sáng hơn so với minh tinh trên thảm đỏ, Chu Bát Chá cả người đầy sung sướng, từ khi sinh ra đến nay chưa từng có thời khắc nào được nổi bật như vậy, hôm nay cứ thế nhờ vào đám mèo con này mà đoạt spotlight.

Chỉ là có chút xấu hổ, mất hết mặt mũi, hay là hôm nay nghỉ học, bảo Trương Tao Linh báo với giáo viên toán cao cấp rằng Chu Bát Chá xin nghỉ, nói sắp tới hắn dự định sang hành tinh khác sinh sống.

Chu Bát Chá đạp xe một mạch, nhắm mắt nhắm mũi bất chấp đạp tới ký túc xá của Nhiễm Thu Nhiên.

Người kia đã sớm ở dưới lầu đợi, Mang theo mấy cái khuê mật tỷ muội trong ký túc xá, người người chân dài da trắng khuôn mặt xinh đẹp, nhìn Chu Bát Chá dừng xe, các mỹ nữ liền ùa tới.

Hương phong tập diện, gió thơm tới mặt, tiếp đó mỗi người ôm hai con mèo nhào nặn trong ngực rồi rời đi, còn lại Chu Bát Chá đứng tại chỗ tự mình đa tình.

Sách, không ai nói lời nào, cũng không ai vì hắn mà tới, tất cả đều là vì meo meo.

Chu Bát Chá tự chuốc nhục nhã, một thứ động vật hai chân ngu xuẩn, không biết tự lượng sức mình lại muốn so mị lực với các hoàng thượng.

Khi hắn đem thức ăn của mèo cho Nhiễm Thu Nhiên còn hỏi nàng định nuôi mèo ở đâu? Ký túc xá của các ngươi có thể nuôi mèo sao? A di quản lý ký túc xá sẽ mặc kệ sao? Hỏi xong liền cảm thấy dư thừa, vấn đề này Nhiễm Thu Nhiên cũng không coi ra gì.

Nhiễm Thu Nhiên hôm nay đang chú tâm vuốt mèo, hiếm thấy không có bày bộ dạng lãnh đạo với Chu Bát Chá, hắn đem mèo tới xong nhanh chóng rời đi, buổi sáng còn phải đến lớp.

Chuông báo vào giờ học vang lên, chờ giáo viên nói xong, Chu Bát Chá đem điện thoại lấy ra, khởi động《 Tục Thế 》

“Ngươi mở mắt ra, tỉnh lại tại điện thờ Thiêu Hương Trấn.”

Bắt đầu chính là một câu như vậy, có nghĩa là tối hôm qua Chu Bát Chá lại chết, kỳ thực hắn cũng không làm gì, chỉ là đi bộ trong Thiêu Hương Trấn một chút, sau đó lại ăn một gậy, bị cắt thận.

Sự kiện phát sinh là ngẫu nhiên, cũng không đơn giản là đi đường này chết lần sau lại đi đường khác là được, tỉ như cái lựa chọn 3 địa điểm trong Thiêu Hương Trấn lúc trước, ngoại trừ gặp phải khi lần đầu vào trấn, các lần sau cũng không có gặp lại lựa chọn đó, lần nào cũng bị cắt thận.

Thời gian và kịch bản của trò chơi này luôn tiến lên chứ không đứng yên, điều đó đại biểu rằng có một số kịch tình cốt truyện hắn chỉ có một cơ hội duy nhất, đợi hắn phục sinh quay lại lần sau thì hàng họ cũng đã nguội lạnh rồi. Hơn nữa cùng là một lựa chọn nhưng nếu ở một thời điểm khác cũng có thể gặp kết quả khác biệt.

Ví dụ như hiện tại…

“Ngươi tỉnh lại cạnh điện thờ, phát hiện một cái lò rèn mọc ra tay chân đang lang thang tiến vào Thiêu Hương Trấn, đây tựa hồ là người ngươi muốn tìm.”

Mặc dù hôm nay Chu Bát Chá vẫn là hồi sinh tại điện thờ nhưng lại đụng phải nội dung cốt truyện mới.

“Thần Công Bách Tượng Đạo Nhân, một trong 12 cổ lão yêu ma quỷ quái, hoá thân lang thang của Thần Công Bách Tượng Chân Quân, không giống với những yêu ma quỷ quái khác sa vào tranh đoạt vị trí Tục Thế Chi Chủ, Thần Công Bách Tượng Chân Quân chỉ si mê theo đuổi kỹ thuật rèn đúc.”

“Y say sưa muốn chế tạo ra thần khí độc nhất vô nhị tại Tục Thế, vì thế mới tạo ra bộ tộc ‘Thần Công Bách Tượng’, tất cả Thần Công Bách Tượng Đạo Nhân đều là hoá thân của y, cùng y chia sẻ tri thức, lang thang hành tẩu ở Tục Thế đại địa, thông qua vô số lần rèn đúc, nghiên cứu phương pháp chế tạo thần khí.”

“Bộ tộc Thần Công Bách Tượng cũng vì thế mà sẽ miễn phí giúp bất kỳ ai trên Tục Thế rèn đúc vật phẩm, cho dù là Thực Cốc Giả bị Tục Thế nguyền rủa cũng không ngoại lệ.”

Chu Bát Chá đọc qua văn bản miêu tả phía trước trong lòng chửi thầm, đây là trí tuệ nhân tạo kiểu gì, đế quốc người máy, ngàn vạn hoá thân đi thu thập nguyên liệu số lượng lớn, có phải hay không ngươi là kẻ khôn nhất trong 12 cái cổ lão yêu ma quỷ quái?

Cho đến khi nhìn thấy một câu cuối cùng, không cần trả giá, miễn phí.

Đấng nam nhi rơi lệ, tại mảnh đất Tục Thế tràn ngập ác ý này, duy chỉ có lò rèn sắt mới làm cho Thực Cốc Giả cảm nhận được rằng thế gian này vẫn còn có một tia ôn hoà tồn tại.

“Ngươi có muốn tiến đến cùng Thần Công Bách Tượng Đạo Nhân đối thoại hay không?”

Chu Bát Chá đương nhiên là chọn muốn tiến đến, tìm lâu như vậy, tàn dư Chủng Sinh Cơ của hắn cuối cùng cũng có thể chế thành Bình Thể Lực rồi.

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.