Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phía trước chính là Địa Ngục

Phiên bản Dịch · 1949 chữ

Nửa đêm, khu vườn trong Tân Thành Đại Học.

Một đôi trai gái đang hành sự nửa chừng, đến lúc cao trào lại đột nhiên có gió lạnh và tiếng quỷ khóc âm hàn kinh dị.

5 con vong hồn Phúc Báo Giả, đang hành quân trong đêm dưới sự chỉ đạo của Ương thông qua cây Phúc Báo Giả Tinh Kỳ, như là âm binh quá cảnh.

Năm lá bùa lớn dán trên ót bọn chúng, những nơi chúng đi qua, Đại Ương Chi Hoạ làm cho cỏ cây tàn lụi.

“Tinh Kỳ của Phúc Báo Giả ( Thượng phẩm binh khí ), là một kiện binh khí tinh xảo được chế tạo bởi Thần Công Bách Tượng Đạo Nhân thông qua sự dẫn dắt của tri thức đến từ dị giới. Binh khí tục kỹ: Chiêu Hồn Pháp.”

“Chiêu Hồn Pháp, khi chế tạo binh khí có thêm vào nguyên liệu có chứa Phúc Báo pháp tắc, khiến cho nó có được công hiệu Thực Cốt Chiêu Hồn, Tục Thần có thể thông qua việc rót pháp lực vào trong binh khí, tiến hành Chiêu Hồn, đồng thời có thể thông qua gia trì vào trong đó thi thể di hài cao cấp hơn để thăng cấp binh khí, chiêu những vong hồn cấp cao hơn.”

Tinh kỳ vung lên, Phúc Báo Giả chết rồi cũng không được yên bình, vong hồn lại bị gọi trở về, tiếp tục tăng ca, Chu Bát Chá đặt tên cho cái đồ chơi này là Hỷ Trượng Tư Bản điên cuồng.

Trước mắt, pháp lực của Ương có hạn, chỉ có thể triệu hoán một lúc 5 vong hồn của Phúc Báo Giả, nhưng cũng là đủ dùng, bởi vì trước mắt Ương Phù Lục cũng chỉ có thể chia thành 5 lá, vừa vặn đủ.

Vong hồn của Phúc Báo Giả bản thân cũng không có mấy tác dụng, nói đúng hơn là rất yếu, một mình Chu Bát Chá có thể chấp mấy con, nhưng mà, nếu thêm vào Ương phù lục thì hiệu quả hoàn toàn khác biệt.

5 con quái nhép sau khi thêm vào aura hút máu phản damage ( sát thương ), trực tiếp lắc mình biến hoá, trở thành tinh anh, thành bộ đội đặc chủng, chiến lực tăng vọt.

Không tệ, đây chính là thứ mà Chu Bát Chá muốn, một binh khí có thể phát huy hết khả năng của Ương, hắn để cho Ương yêu cầu với Thần Công Bách Tượng Đạo Nhân một cây binh khí có thể triệu hoán lính để chiến đấu, như vậy thì có thể đem aura của Ương nhân rộng ra.

Hiện tại, Thần Công Bách Tượng Đạo Nhân làm ra cái Tinh Kỳ của Phúc Báo Giả này, thực sự là đáp ứng nhu cầu đó một cách hoàn hảo, hơn nữa tiềm lực của binh khí tục kỹ cũng không nhỏ, hoàn toàn vượt xa mong đợi của Chu Bát Chá.

Chậc chậc, Chu Bát Chá cảm thấy vui sướng, nhìn qua Ương đang ngồi trên chiếc quan tài mục trong miếu ngẩn người, khiêng cây cờ xí còn cao hơn đầu gấp mấy lần, vải liệm cực kỳ lớn làm mặt cờ trong gió đêm giống như là đuôi rồng đang đong đưa.

Được rồi, đám tàn hương này đúng là tiêu không có phí.

Chu Bát Chá xem túi tiền của mình, hiện giờ chỉ còn dư 236 tàn hương, gần đây tiêu tàn hương ngày càng nhiều, bỏ tiền rèn binh khí, ngày mai còn phải chi tiền thuê lớp huấn luyện, vì để nuôi sống mấy hài nhi trong nhà, Chu Bát Chá phải càng nỗ lực kiếm tiền.

Thế nên, một tuần sau đó.

Chu Bát Chá không hề đi dò xét Tang Sự Thành, mà là truyền tống về Hỷ thành, lại làm Hoả Bồn Thợ Săn, người người oán than.

Bên trái là Tân Nương Hỷ điên cuồng, bên phải là Diêm Vương Ương tam vô.

( 3 vô: Vô khẩu, vô tâm, vô biểu tình )

Hồng Bạch song sát toạ trấn, tới một cái giết một cái, tới hai cái giết hai cái, Hưởng cũng không cần ra tay, cuộn lại trong tay làm đồ chơi cho Chu Bát Chá nghịch đỡ buồn.

Một tuần lễ, cứ thế đồ thành mấy lần, tất cả người chơi mở PK ở Hỷ thành đều biết, Hỷ thành có một Hoả Bồn thợ săn trường kỳ nằm vùng ở đây, không chỉ là thực lực mạnh, không ai đánh bại được, hơn nữa còn rất điên.

Tên Hoả Bồn Thợ Săn này hắn rốt cuộc là thế nào, hắn không cần ngủ sao, làm sao lúc nào cũng online, là robot chạy bằng điện sao?

Bọn hắn đương nhiên không biết, một nam nhân có áp lực phải nuôi hài nhi, vì tiền bỉm sữa sẽ liều mạng thế nào.

Làm Hoả Bồn Thợ Săn liền một tuần, lo xong xuôi chi tiêu trong thời gian tới, trên thân Chu Bát Chá có 4697 tàn hương, miễn cưỡng đủ tiền để cho Hỷ và Ương lên lớp luyện tập nửa tháng.

Ương, hiện tại cũng tu luyện trong Tục Thần Đạo Tràng, hơn nữa chương trình cũng không giống với Hỷ, Ương là thể - pháp đều luyện, chỉ là không có sở trường luyện thể thuật như Hỷ.

“Lớp sơ cấp chịu đòn ( Thể thuật ), giúp cho Tục Thần rèn luyện sơ bộ năng lực chịu đòn, cực kỳ thích hợp trợ giúp Tục Thần tăng lên sức mạnh thân thể. Phí sử dụng sân bãi: 50 tàn hương mỗi giờ.”

“Lớp ứng dụng binh khí dài sơ cấp ( Binh khí ), thích hợp để Tục Thần sử dụng binh khí dạng dài như trường thương hoặc trường côn rèn luyện, giúp đề thăng độ thuần thục khi sử dụng binh khí. Phí sử dụng sân bãi: 100 tàn hương mỗi giờ.”

“Lớp minh tưởng sơ cấp ( Pháp thuật ), có thể làm cho Tục Thần tăng cường pháp lực tinh thần, cực kỳ thích hợp để giúp cho Tục Thần đề cao hạn mức pháp lực cao nhất. Phí sử dụng sân bãi: 100 tàn hương mỗi giờ.”

“Lớp chiêu hồn sơ cấp ( Pháp thuật ), có thể làm cho Tục Thần nắm giữ năng lực chiêu hồn tăng cường khả năng cảm thụ linh hồn, cực kỳ thích hợp giúp cho Tục Thần giảm bớt pháp lực tiêu hao khi chiêu hồn. Phí sử dụng sân bãi: 300 tàn hương mỗi giờ.”

Hai lớp pháp thuật là Đại Ương Chi Hoạ và Chiêu Hồn, còn lớp chịu đòn đơn giản là để luyện độ trâu bò, lớp binh khí dài là để đề phòng trường hợp cần phải cận chiến, sử dụng Tinh Kỳ của Phúc Báo Giả giống như trường thương.

Huấn luyện cường độ cao thì dinh dưỡng bổ sung cũng phải đầy đủ, Ương thích ăn nhất là Phản Hồn Hoa, mặc dù có thông tin nói là phụ cận Tang Sự Thành có loại hoa này nhưng Chu Bát Chá tìm mãi không được, lại còn bị Chó Đào Mộ cắn chết mấy lần, cuối cùng chỉ đành mua từ gian hàng của Đại Tế Táo, 1000 tàn hương 1 bông, rất đắt.

Cũng may, mua về rồi giao cho Thiêu Hương Nữ nuôi dưỡng trong Tiểu Bồng Lai, sau này cũng không cần tốn tiền nữa.

Chậc, như vậy mới thấy được tầm quan trọng của một người cần kiệm lo công việc quản gia hậu cần, Thiêu Hương Nữ của hắn chính là đỉnh cấp hậu cần, không biết đã giúp hắn tiết kiệm bao nhiêu tiền.

Cứ như thế, một tuần tiếp theo của Chu Bát Chá đều là bận rộn trong game nuôi hài nhi, nháy mắt một cái, một tuần đã trôi qua, đến ngày nghỉ tết Nguyên Đán.

Văn phòng ngoại liên bộ - hội học sinh.

Hôm nay ngoại liên bộ vừa có cuộc họp, tan họp, chúc mọi người đón tết vui vẻ, những cán sự khác đều ra về, chỉ có một mình Chu Bát Chá bị hội trưởng Nhiễm Thu Nhiên giữ lại, lợi dụng chuyện công để làm việc tư.

Bắt Chu Bát Chá giúp một chút chuyện vặt, trước kỳ nghỉ, đem văn phòng quét dọn sạch sẽ, trong lúc đó Nhiễm Thu Nhiên còn nhắc đến việc ngày nghỉ nàng sẽ về nhà, hỏi Chu Bát Chá xem hắn thế nào, Chu Bát Chá nói hắn nằm tại ký túc chơi game.

“Kỳ nghỉ ngươi không định về nhà à?”

Nhiễm Thu Nhiên liền cảnh giác, nơi đất khách quê người, lại còn là ngày lễ tết, là dịp tụ hội ăn chơi, đây chính là lúc dễ phát sinh những chuyện “xã giao” nguy hiểm.

“Ừm, nằm ở ký túc xá chơi game cũng tốt, gần đây có dịch cảm cúm, nên ít ra ngoài một chút.”

Nhiễm Thu Nhiên muốn về nhà thăm lão nương ở nhà, không thể ở lại trường học, không cách nào theo dõi, chỉ có thể dùng cách này để giảm bớt khả năng Chu Bát Chá đi tiếp xúc với mấy em xinh tươi.

Chu Bát Chá nghe xong thì vò đầu, gần đây hắn nghe “dịch cảm cúm” cũng cả năm rồi, lúc nào không phải cao điểm a? Huống chi hắn còn có Bách Bệnh Dưỡng Thể Cổ, bây giờ đã là bách độc bất xâm.

“Ta cũng không thích ra ngoài, nhưng mà ngày mai muội muội của ta muốn qua Tân Thành chơi, chắc vẫn sẽ phải dẫn nàng ra ngoài dạo mấy vòng.”

“Em gái ngươi muốn qua chơi?”

Nhiễm Thu Nhiên cả kinh, nàng vẫn luôn biết là Chu Bát Chá có em gái, hắn đã từng nhắc đến, chỉ là không biết nhiều lắm, chỉ biết là một nữ sinh cao trung, nàng đã từng muốn hỏi Chu Bát Chá nhiều một chút, biết thêm một chút về muội muội của hắn, tặng một ít lễ vật để kéo quan hệ, nhưng mà Chu Bát Chá lại không thích nói về mấy cái đó, Nhiễm Thu Nhiên nào biết được, đó là Chu Bát Chá không muốn việc xấu trong nhà truyền ra ngoài.

“Ngày mai đi tàu tới sao? Là ga phía đông à? Tới buổi sáng hay buổi chiều?”

Chu Bát Chá: “Buổi sáng… Mà ngươi hỏi mấy cái này làm gì?”

Nhiễm Thu Nhiên: “Không cần ta cho ngươi mượn xe sao?”

Chu Bát Chá: “Không cần phiền ngươi, ta bắt xe là được, ngày mai ngươi về nhà không cần dùng xe à.”

Nhiễm Thu Nhiên: “Ta không cần, Yến nhi tỷ đưa ta ra ga, xe để lại đây, ngươi lấy mà đi.”

Được rồi, Nhiễm Thu Nhiên cũng đã nói như vậy, Chu Bát Chá sẽ không từ chối, hai người vừa nói chuyện vừa dọn dẹp, sau đó khoá cửa văn phòng, lần lượt trở về ký túc.

Sau khi Nhiễm Thu Nhiên trở về còn lẩm bẩm, nàng buổi chiều mới về, cũng là đi từ ga phía đông, hay là… Nàng nói Yến Nhi tỷ buổi sáng đưa nàng tới đó, làm bộ như là ngẫu nhiên gặp, cùng Chu Bát Chá đón muội muội của hắn, sau đó cùng nhau ăn cơm trưa?

Còn Chu Bát Chá sau khi trở về thì nhắn tin WeChat hỏi muội muội hắn ngày mai mấy giờ đến, rồi tiếp đó nhắn tin cho Lâm Dục Tĩnh hẹn ngày mai cùng qua đón người, Lâm Dục Tĩnh trả lời rằng nàng đồng ý.

Cứ như vậy, ngày hôm sau.

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.