Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp gỡ

Tiểu thuyết gốc · 1015 chữ

Ngẩn ngơ một hồi lâu trước vẻ đẹp của tòa kiến trúc đồ sộ, Thiên Tứ mới có thể đi tiếp. Chàng cũng không mất quá nhiều thời gian để đi xuống đến tần trệt.

Hiện tại đang là ban ngày. Ánh nắng mặt trời không chói chan mà dịu dàng luồn lách qua từng ngốc ngách dù là nhỏ bé nhất trong tửu lầu.

Tiếng chim hót ban nãy nghe được trong phòng tưởng rất gần, ra lại ở xa tít bên ngoài quán rượu lớn. Thiên Tứ nhăn mặt nhìn xung quanh, chẳng có gì thay đổi so với hôm chàng bước vào đây lần đầu. Nếu có khác thì chỉ là quán rượu chẳng có ánh đèn đỏ thấm như đêm đó nữa.

Buổi sáng chắc cũng không phải buổi làm ăn đắc khách nhất của tửu lầu. Hơn nữa tửu lầu này lại ở nơi hoang sơ hẻo lánh như vậy, thời mai chỉ có những kẻ lạc đường lỡ chân bước vào như Thiên Tứ thì may ra mới có chút khách khứa.

Nói thế thì lại không đúng lắm, chẳng phải đêm rằm tháng bảy vừa rồi quán tấp nập lắm sao?

Chàng đi đến quày rượu. Nam nhân áo xanh dương mà chàng thấy lần trước chẳng còn ở đây nữa. Cả tiểu nữ tử áo xanh lam nhỏ bé ngồi trên quầy đông đưa chân cũng chẳng thấy đâu. Quán rượu này thật lạ, rộng lớn thế này mà lại chẳng có một móng người nào. Chả lẽ sáng họ tụ tập lại cùng nhau đi đâu đó hay làm công việc gì ở bên ngoài từ sớm?

Thiên Tứ lúc lại trong kí ức, men theo lối nhỏ cạnh quậy rượu tiếp tục đi vào trong. Nếu chàng đoán không lầm, thanh niên áo đen hôm trước chắc là đầu bếp, còn lối nhỏ này hẳn là dẫn xuống chổ nấu ăn cho cả tửu lầu.

Bề ngoài trong lối nhỏ tăm tối nhưng thật ra lại không tối lắm. Bên ngoài có ánh sáng truyền vào nên trong cũng không âm u dù không có cửa sổ.

Nhìn bề ngoài tưởng quầy rượu nhỏ, nhưng kì thực lại khá lớn. Hình như quầy rượu này còn kiêm luôn cả quầy tính tiền. Trên quầy đặt một cái bàn tỉnh đã phai màu, bút, giấy và mực đen củng vài bình rượu dán giấy đỏ. Bên trong là một cái tủ kê sát vách đề tên rất nhiều loại thảo dược quý hiếm. Có loại Thiên Tứ nhìn tên là biết ngay. Có loại Thiên Tứ lại chẳng biết gì. Trước tủ còn có một cái bàn đựng rất nhiều chai lọ bằng sứ và bằng trúc, còn có một cái lò than nhỏ dùng để đung nước, ổng dẫn, muỗng đũa và ti tỉ những thứ linh tinh khác. Hình như cái bàn này dùng để phá chế. Kế bên đó lại để rất nhiều các loại rượu trong cái chum vại lớn nhỏ khác nhau. Tất cả đều được bịt lại bằng giấy đỏ, bên trên đề tên.

Phía sau là vách ngăn với phòng bếp. Thiên Tứ càng tiếng lại gần, phía trước xuất hiện một tấm màng trúc có hoạt tiết một con chim công đang xòa cánh.

Đang đưa tay định vén bức màng tiến vào trong thì chàng chợt khựng lại, bên tai vang lên tiếng nói cười của một nữ tử. Giọng nói ngọt ngào trong trẻo còn giọng điệu như năn nỉ.

-Lão Quạ, muội chỉ nếm thử một chút. Một chút xíu thôi!!

Có giọng nam tử đáp lời ngay, gạt luôn lời xin xỏ của thiếu nữ sang một bên.

-Không được là không được. Huynh nói rồi, nó còn chưa chín.

Một giọng nói khác như dỗ dàng lại vang lên.

-Hay Ú muội ăn món khác đi. Quạ đệ còn nấu nhiều món lắm.

Giọng nam tử lúc nãy không cho phép thiếu nữ ăn lại một lần nữa ngăn cấm.

-Tiểu Ú, không được ăn vụng!

Sau đó…và chẳng còn lời nào vang lên sau đó nữa. Thiên Tứ định bước vào trong thì bức màng trúc khẻ động. Một đôi bàn tay nhỏ bé trắng trẻo vén bức màng tạo ra tiếng kêu.

Bóng dáng tiểu nữ tử khựng lại khi thấy chàng đứng trước bức màng tự lúc nào. Khuôn mắt đáng yêu còn đang phụng phịu vì tức giận bây giờ lại đơ ra như thấy một sinh vật lạ nào đó.

Nhìn thái độ của thiếu nữ trước mặt, Thiên Tứ cũng ngây ra theo. Trong đầu chợt hoảng loạn: “Bộ mặt mình dính nhọ nồi à?” Hay mình đẹp trai quá khiến thiếu nữ kia ngơ người?

Sau lưng nữ tử lại vang lên tiếng hỏi của cả hai nam nhân.

-Sao vậy Tiểu Ú ?

Còn thiếu nữ lại chẳng để tâm đến. Nàng cứ nhìn chầm chầm vào Thiên Tứ rồi hỏi.

-Ngươi…tỉnh rồi à ?

Thiên Tứ cuối đầu, sẵn tiện như nói vài lời cảm tạ.

-Đa tạ tiểu cô nương cùng mọi người trong tửu quán đã cứu giúp. Tiểu sinh đã tỉnh.

Đứng gần thế này và tiểu nữ tử trước mặt lại không đeo khăn che mặt như tối hôm trước nên chàng có thể dễ dàng ngắm nhìn dung mạo hôm đó chưa kịp nhìn rõ. Tuy không được xếp vào hàng mỹ nhân nhưng ngũ quan lại hết sức cân đối. Tổng thể đường nét trên mặt dịu dàng. Đôi mắt to tròn cùng đôi môi cánh hoa hồng dày lại hết sức đáng yêu. Làm người ta nhìn vào chỉ muốn cắn một cái.

Nhưng cảnh đẹp trước mắt lại chẳng hiển hiện ra lâu. Ngây lập tức phía sao đã có một cánh tay áo che lấy hết cả khuôn mặt xinh đẹp. Hóa ra là nam tử áo xanh dương đứng ở quầy rượu.

Cũng cùng một câu hỏi ban nãy như tiểu mỹ nữ.

-Vị công tử này tỉnh rồi à?

Thiên Tứ gật đầu.

Bạn đang đọc Tửu Lầu Kí Ức sáng tác bởi Háosắctiênnhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Háosắctiênnhân
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.