Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điên loạn

Tiểu thuyết gốc · 789 chữ

"Sao đấy tiểu Hi? Giờ anh qua liền đây." Hà Huy nhẹ nhàng nói.

"Hà Huy ca ca cứu em! Em-" Đầu dây bên kia là một tông giọng hốt hoảng của Ngô Thường Hi, nàng đang định nói tiếp gì đó nhưng đã bị người ngắt lời

"Khặc khặc, tiểu cô nương này hàng họ cũng ngon nghẻ lắm Hà Huy à, tao thèm lắm rồi đây!" Một giọng nói đê tiện vang lên, nghe có vẻ là một tên đàn ông trung niên

"Mày dám động một ngón tay vào tiểu Hi thì tao lấy đầu cả nhà mày" Hà Huy trả lời bằng cách đe doạ, hắn biết hành động này là vô dụng, hắn chỉ đang cố kéo dài thời gian để suy nghĩ vị trí của Thường Hi

Địa điểm mà Hà Huy cùng nàng hẹn gặp là gần công viên mà lúc còn nhỏ hai người gặp nhau lần đầu, ở gần đó có khu công trường bị bỏ hoang.

Khả năng lớn Thường Hi đã bị tên trung niên bắt tới đó. Bởi vì khi bắt cóc ở một nơi như công viên thì không thể dễ dàng đem nạn nhân đi quá xa được. Khu công trình bỏ hoang là nơi hoàn hảo để tên kia thực hiện hành vi đáng ghê tởm của mình.

"Tao cho mày 15 phút để tới khu công trường Hoà An, nếu không thì... Khặc khặc" Tên đàn ông trung niên bỗng nhiên đáp lại với giọng điệu dâm tà.

"Hức hức... Hà Huy cứu em với..." Ngô Thường Hi bắt đầu khóc lóc và cầu cứu trong vô vọng

Hà Huy khá ngoài ý muốn khi tên trung niên lại cho hắn biết vị trí của hắn. Chỉ có kẻ ngu mới không nhận ra đây là cái bẫy.

"Chết tiệt!" Hà Huy không chần chừ gì, hắn lao thật nhanh tới hướng khu công trình Hoà An. Dù biết đây là cái bẫy, nhưng hắn không thể nào bỏ rơi nàng tiên nữ của mình được.

.

.

.

"Hộc hộc"

Tiếng thở dốc liên hồi vang lên. Sau khoảng 30 phút thì Hà Huy đã tới khu công trình bỏ hoang

Đang là ban tối cho nên khi nhìn vào khu công trình thì chỉ thấy một màu đen kịt. Đồng dạng, sắc mặt của Hà Huy cũng tối sầm khi thấy tầm 20 tên lưu manh đang chờ sẵn mình.

Ở phía xa, thứ đập vào mắt Hà Huy là mảnh quần áo bị xé rách tươm, cùng với cơ thể trần trụi có lồi có lõm đang run nhẹ của Ngô Thường Hi. Hạ bộ của nàng thì vẫn còn rỉ nước, dịch trắng tràn ra lẫn với một chút huyết sắc.

"..." Ngô Thường Hi nhìn Hà Huy với một ánh mắt vô hồn.

"Khặc khặc, thứ lỗi tiểu huynh đệ, mày tới muộn rồi. Bánh kẹo thì bọn tao cũng đã nếm hết rồi, còn lại món khai vị là mày thôi đây" Tên trung niên từ từ kéo khoá quần lên, quơ quơ tay, kèm theo giọng điệu tiếc nuối nói với Hà Huy

"Aaaa! Bọn mày chết hết với tao, con mẹ chúng mày" Hà Huy nghiến răng nghiến lợi gào thét. Hắn đã thực sự nổi điên, điên vì tình. Bạn gái của của hắn, hắn còn chưa được sơ múi tí nào thì đã bị bọn chó chết động vào rồi, không cay mới lạ!

Hà Huy bạo tẩu, không thèm suy nghĩ nữa, hắn lao vào 20 tên côn đồ. Tưởng chừng 1 cân 20 là không thể, nhưng cổ quái là bọn côn đồ này yếu một cách lạ thường.

Hà Huy không hề nương tay. Cả đám côn đồ, đứa gãy tay gãy chân như bánh quai chèo. Nhưng kỳ lạ là không một người nào thể hiện ra vẻ đau đớn, không bằng lòng, mà đa số đều nở một nụ cười lạnh trên miệng.

Đằng xa tên trung niên vừa mới gọi điện thoại cho ai đó, cười lạnh 1 tiếng, hắn liền lấy con dao ra chạy thẳng về hướng Hà Huy.

Hà Huy thấy vậy liền cố gắng né tránh, nhưng tên trung niên đâm ra đường dao rất xảo quyệt, Hà Huy buộc phải lấy tay đỡ lấy.

"Khặc khặc khặc" Bỗng dưng tên trung niên cuồng cười.

Hắn bỗng dưng đảo lại cán cầm dao, chĩa mũi dao về phía bản thân.

Phốc!

Con dao đâm thẳng vào ngay bả vai của tên trung niên.

"Mày điên rồi!?" Hà Huy ra vẻ khó hiểu, nhìn tên trung niên với ánh mắt cợt nhả.

Nhưng Hà Huy chưa kịp tiếp tục nói lời châm chọc thì...

È éee è---

Bạn đang đọc Tuyệt Lộ sáng tác bởi huybodoi12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huybodoi12
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.