Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô đề

Tiểu thuyết gốc · 990 chữ

Tiếng còi xe cảnh sát từ đằng xa vang lên, trong chốc lát thì hơn 7 chiếc xe cảnh sát đã vây chặn kín cửa khu công trình bị bỏ hoang.

"Không tốt!" Hà Huy hốt hoảng kêu lên.

Hà Huy đầu óc nhanh nhẹn đã nhận ra là mình đã bị dính bẫy, nhưng điều hắn không thể ngờ tới là hành động của Ngô Thường Hi.

Thấy xe cảnh sát tới, nàng nhanh chóng chạy tới bên viên cảnh sát nữ, mặc kệ cơ thể trần chuồng.

"Cứu.. cứu tôi, tên kia đã cưỡng hiếp tôi và tấn công những người có ý định cản trở hắn" Ngô Thường Hi căm phẫn nói với viên cảnh sát nữ. Nhưng ánh mắt của nàng khi chạm vào Hà Huy thì đâu đó có một sự mỉa mai và khinh bỉ.

"T-Tiểu Hi, em nói gì vậy? Không phải anh tới đây để cứu em sao?" Hà Huy giọng hơi run run, hắn vẫn không tin được chuyện vừa xảy ra.

"Giải thích với toà án sau đi. Người đâu, chúng ta tới áp giải hắn." Viên cảnh sát nữ lạnh nhạt nói.

5 viên cảnh sát có trang bị vũ trang đầy đủ vội vàng đi tới bắt giữ Hà Huy lại.

Hà Huy thất thần, bây giờ hắn không thể nghĩ được gì nữa. Chạy? Không thể nào! Giải thích? Vô dụng! Trái tim của hắn thì như đang rỉ máu, người mình coi là tất cả lại phản bội hắn, tính kế hắn.

Hà Huy cảm giác hắn như là con rối vô tri bị người khác đùa nghịch, điều khiển...

Thứ cuối cùng hắn thấy trước khi bị áp giải là hình ảnh của tên Diệp Hiên chạy xe đến và ôm trầm Ngô Thường Hi vào lòng cùng với một giọng điệu đau buồn giả tạo.

"Diệp Hiên..." Hà Huy lẩm bẩm.

Hắn ước gì có thể giết chết tên này ngay từ lần đầu gặp. Nếu thế thì đã không có ngày hôm nay, hắn hối hận vì đã không giết tên Diệp Hiên, càng hối hận hơn nữa là chết mê chết mệt ả tiện nhân Thường Hi.

"Hắc hắc" Hà Huy nhắm nghiền hai mắt, đắng chát cười, cười bản thân mình, cười cái cuộc đời chỉ một màu đen kịt của bản thân.

Hà Huy, hắn cũng chỉ là một con người, thứ hắn muốn cũng chỉ là có một cuộc sống bình thường như mọi người, muốn biết được hạnh phúc là như thế nào, muốn được cảm nhận được cái ấm áp của tình thân.

Nhưng thế giới lại nói không với hắn. Sinh ra là trẻ mồ côi, không cha không mẹ; lớn lên ở môi trường tệ hại, nói thẳng ra là ở dưới đáy xã hội.

Hắn biết chắc rằng cãi bẫy này chính là do tên Diệp Hiên dùng quan hệ của bố mình để tạo ra. Bây giờ việc hắn vô tội hay có tội, cũng chẳng còn quan trọng nữa. Hắn chỉ là cỏ rác thì sao có khả năng đòi được công bằng cho bản thân chứ! Hắn chỉ có thể cam chịu số phận phũ phàng, bị đổi trắng thay đen...

.

.

.

Sau gần 3 tháng tạm giam thì Hà Huy đã bị kết án 15 năm tù vì hành vi cưỡng hiếp và cố ý gây thương tích của mình. Bản án của hắn đúng ra chỉ 12 năm, nhưng vì có cha con nhà Diệp Hiên cùng tên trung niên tự đâm bản thân kia tác động vào nên Hà Huy đã được tặng thêm thời gian phát triển bản thân trong trại giam.

Cuộc đời của Hà Huy kết thúc tại đây với một màu xám xịt. Ai mà biết liệu hắn có chết luôn ở trong tù không chứ!?

.

.

.

"Da tạ Diệp Hiên ca ca... Em đã nhận được tiền rồi ạ"

Ngay tại biệt thự nhà Diệp Hiên, trong phòng khách, xung quanh hắn không hề thiếu mỹ nữ, người thì tựa vào lòng hắn, ả thì bóp tay bóp chân cho hắn, mụ thì ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ mặc cho hắn âu yếm.

Đối diện hắn là Ngô Thường Hi, khuôn mặt thất thần, nhưng sâu bên trong ánh mặt thì lại có một chút thoả mãn cùng với lòng tham. Nàng là một cô gái đúng theo nghĩa đen của sống vật chất, sẵn sàng vứt bỏ sự trong sạch của cơ thể chỉ vì tiền.

Nhưng mà nói vậy cũng không đúng! Biết đâu nếu chỉ có 1 tỷ thôi thì nàng sẽ không làm? Nhưng 10 tỷ thì sẽ khác hoàn toàn. Đứng dưới lợi ích cực lớn thì một người hiền lành cũng có thể biến thành một con thú dại mà thôi!

"Hah, chỉ là số tiền nhỏ mà thôi! À mà từ nay trở đi cô với tôi có thể ngừng liên lạc được rồi, tôi không muốn cái tên của cô làm ô uế cả họ Diệp nhà tôi." Diệp Hiên cười khẩy, còn không quên dùng ánh mắt khinh bỉ, chậm rãi nói với Thường Hi.

"Như.. Nhưng..."

"Người đâu? Tiễn khách" Diệp Hiên dứt khoát ra lệnh đuổi người.

Hai tên đại hán ánh mắt bất thiện, đứng ở 2 góc phòng liền từ từ đi tới phía Ngô Thường Hi.

Chỉ trong chốc lát, căn biệt thự đã thơm tho sạch sẽ hẳn, bởi vì Ngô Thường Hi đã được đưa rời khỏi đây.

Chỉ còn lại Diệp Hiên cùng với dàn "hậu cung" nóng bỏng của hắn.

"Khặc khặc khặc! Vẫn chưa kết thúc đâu Hà Huy à!" Một đường cong quỷ dị xuất hiện trên khoé miệng Diệp Hiên. Nụ cười này đủ để nói lên cuộc đời của Hà Huy sẽ không chỉ là màu xám xịt...

-------------------------------------------------

12/03/2023: Ta đã quay trở lại rồi đây các đạo hữu (((=

P/s: Yeuvetocvch

Bạn đang đọc Tuyệt Lộ sáng tác bởi huybodoi12

Truyện Tuyệt Lộ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huybodoi12
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.