Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến hồn Thánh Thú

Phiên bản Dịch · 1632 chữ

Truyền thuyết kể rằng, mỗi khi thiên đạo mất đi, luân hồi đi đến cuối thì trong giới vực vô tận sẽ sinh ra mười con Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ.

Chúng nó có thân thể to còn hơn thần vực, nơi chúng nó đi qua là trời sụp đất nứt, thời không đảo điên, hằng tinh suy vong, chúng sinh bị nạn.

Sau khi hủy diệt thế giới cũ chúng nó sẽ mất tích, từ đây thiên địa tái sinh, dựng lại trật tự, sinh mệnh sống lại, thế giới mới sinh ra.

. . .

Đêm khuya, trời đổ cơn mưa lớn như trút nước.

Mây đen dày đặc như ức vạn ác quỷ tụ lại với nhau hung ác nhìn chốn trần gian âm u này.

Vô số tia chớp hình rắn chói mắt xẹt qua tầng mây, phát ra tiếng sấm nổ đinh tai nhức óc làm thiên địa run rẩy.

- Thiên Mệnh, cứu ta!

Lý Thiên Mệnh đau đầu như búa bổ, khó khăn mở mí mắt trong cơn mưa to giã vào người.

Đập vào mắt Lý Thiên Mệnh là một con chim bằng có đôi cánh chim màu vàng.

Chim bằng vốn nên thần tuấn nhưng giờ mình đầy vết thương, máu tuôn ồ ạt hòa cùng cơn mưa to nhuộm đỏ mảng lớn đất đai.

Lý Thiên Mệnh thấy cảnh này thì tim đau như dao cắt:

- Kim Vũ!

Vì đây là thú bản mệnh ‘chim đại bàng bốn cánh vàng’ của Lý Thiên Mệnh, là huynh đệ sống chết có nhau, cùng kề vai chiến đấu mười sáu năm trời.

Đùng!

Một tiếng sấm nổ vang, tia sáng chợt rạch phá chân trời, ánh sáng nhấp nháy, một con chim ưng đực ba mắt màu tím từ trên trời giáng xuống.

Tia điện hình rắn rậm rạp quấn quanh người chim ưng ba mắt, nó phát ra tiếng rít hung ác, móng vuốt sắt bén đè chặt Kim Vũ. Sau đó nó hé mỏ chim nhổ từng mảnh lông chim màu vàng trên người Kim Vũ.

Mỗi mảnh lông chim bị giật đứt là để lại một lỗ máu.

Tiếng rít đau đớn của Kim Vũ như móc câu đâm vào ngực Lý Thiên Mệnh, làm hắn hít thở cũng thấy đau đớn.

Một thiếu niên ngồi trên chim ưng ba mắt nói:

- Lý Thiên Mệnh, ngươi dám có ý đồ chuốc thuốc xâm phạm Mộc Tình Tình, xét thấy hành vi không bằng cầm thú của ngươi, ta làm đệ tử thiên phú của Viêm Hoàng học cung phải khiển trách ngươi!

Giữa hai mắt của thiếu niên như có ao sét, gã điều khiển chim ưng ba mắt trong sấm chớp đì đùng này tựa như con của sét.

Thiếu niên trầm giọng tuyên cáo:

- Nghĩ tình ngày thường ngươi biểu hiện tốt đẹp nên chừa cho đường sống, phán tử hình thú bản mệnh ‘chim đại bàng bốn cánh vàng’ của ngươi!

Thiếu niên muốn lăng trì xử chết Kim Vũ.

Thiếu nữ xinh đẹp dựa sát vào thiếu niên lên tiếng:

- Đình ca, chiến hồn Thánh Thú là của ca, thứ cặn bã hạ tiện như Lý Thiên Mệnh không xứng có được thần vật như vậy.

Trong cơn mưa lớn tàn phá khiến toàn thân thiếu nữ ướt đẫm, dáng người linh lung thướt tha rúc vào lồng ngực thiếu niên.

Nàng chính là Mộc Tình Tình, dù Lý Thiên Mệnh hóa thành tro cũng nhận ra nàng.

Mộc Tình Tình kêu Đình ca là thiếu niên sét ngồi trên chim ưng đực ba mắt, Lâm Tiêu Đình.

Lý Thiên Mệnh đã nhớ ra, bọn họ giết Kim Vũ là vì muốn cướp lấy chiến hồn Thánh Thú.

Trong quốc gia này ai đều biết chiến hồn Thánh Thú là thứ quý giá biết bao, nó vô giá, là Thánh Thú trong truyền thuyết để lại con cháu đời sau.

Nghe nói công hiệu của chiến hồn Thánh Thú có thể tạo ra cường giả đứng trên chúng sinh.

Lý Thiên Mệnh lấy được chiến hồn Thánh Thú đã bị Kim Vũ luyện hóa vào lông chim.

Giận dữ như núi lửa cháy bỏng lồng ngực Lý Thiên Mệnh, núi lửa sắp phun trào, mây khói mù mịt.

Nhưng không hiểu sao Lý Thiên Mệnh chẳng thể nhúc nhích một đầu ngón tay, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn lông chim trên người Kim Vũ bị Lôi Điện Thần Ưng nhổ từng cọng, nhìn nó toàn thân máu tươi đầm đìa rít gào đau đớn với mình.

Khao khát và đau thương ánh trong mắt Kim Vũ làm tim Lý Thiên Mệnh nhói đau.

Trên thế giới còn có chuyện gì bất lực, khó chịu hơn là nhìn huynh đệ của mình bị người hành hạ ngay trước mắt không?

- Lâm Tiêu Đình, Mộc Tình Tình! Đời này miễn là Lý Thiên Mệnh này không chết thì nhất định sẽ đưa các ngươi xuống địa ngục!

Lý Thiên Mệnh đến chết cũng không quên hai cái tên này, hắn cố gắng vùng vẫy, muốn xé rách bộ mặt giả tạo của họ.

Nhưng kỳ lạ là hai người cách hắn càng lúc càng xa hơn, sau đó bị sương mù dày đặc và tia chớp nuốt trọn, mọi thứ tan biến trước mắt hắn.

Lý Thiên Mệnh đứng trong đất trời tối tăm, mờ mịt nhìn quanh.

Mộc Tình Tình đâu?

Lâm Tiêu Đình đâu rồi?

Bọn họ đi nơi nào?

Két!

Bên tai Lý Thiên Mệnh bỗng nhiên vang lên tiếng cửa mở.

- Mệnh nhi, ngươi lại thấy ác mộng.

Lý Thiên Mệnh loáng thoáng nghe một giọng nói tràn ngập trìu mến và đau lòng.

Lý Thiên Mệnh đau đầu như búa bổ, hắn nương đôi tay gầy yếu đỡ mình cố gượng ngồi dậy. Rốt cuộc mở mắt ra.

Đập vào mắt là một gian phòng ngủ tối mờ, ánh nến chiếu cái bóng bàn ghế kéo dài.

-Thì ra mới rồi là cơn ác mộng, hèn gì mình không thể nhúc nhích.

Nhưng cũng không xem như là mơ, vì việc diễn ra trong mơ đều thật sự xảy ra. Mọi cảnh tượng, mỗi câu Lâm Tiêu Đình và Mộc Tình Tình nói đều giống hệt lúc ấy.

Lý Thiên Mệnh, từng là thiên tài của Ly Hỏa thành, tòa thành trì xa xôi ở Chu Tước quốc, cũng là nhi tử của thành chủ Ly Hỏa thành.

Ba năm trước, Lý Thiên Mệnh ở Ly Hỏa thành được Viêm Hoàng học cung, thánh địa cao nhất của Chu Tước quốc nhận vào học, hắn mang theo hy vọng của mọi người trong thành đi Viêm Hoàng học cung tu luyện.

Trên đường đến Viêm Hoàng học cung, Lý Thiên Mệnh gặp gỡ thiên tài Mộc Tình Tình cũng đến từ Thần Phong thành xa xôi, rồi kết bạn với nàng.

Một lần anh hùng cứu mỹ nhân khiến hai người từ đây về sau giúp đỡ nhau cùng trưởng thành. Tình cảm đến thật tự nhiên, hai người hẹn hò một năm.

Trong một năm đó Mộc Tình Tình lấy cớ là tu luyện quan trọng hơn nên không chịu công khai tình cảm của hai người.

Lý Thiên Mệnh từng cho rằng nàng là chân mệnh thiên nữ của mình, hắn cam nguyện cả đời ở bên cạnh bảo vệ nữ nhân này.

Nhưng Lý Thiên Mệnh không thể ngờ rằng mình chẳng biết gì cả, hoàn toàn không cảnh giác với dã tâm của Mộc Tình Tình.

Năm nọ, Lý Thiên Mệnh ở trong bí cảnh chiến trường Trầm Uyên của Viêm Hoàng học cung lấy được chiến hồn Thánh Thú đủ gây náo động.

Đó là một cọng lông chim cổ xưa, mặt trên có hoa văn thời đại thượng cổ. Lý Thiên Mệnh biết thứ này vô cùng quý giá nên giữ kín bí mật.

Khi đó Lý Thiên Mệnh cho thú bản mệnh Kim Vũ của mình luyện hóa chiến hồn Thánh Thú vào trong lông chim, từ đầu tới đuôi hắn chỉ kể việc này cho một mình Mộc Tình Tình nghe.

Nhưng Lý Thiên Mệnh không bao giờ ngờ rằng người mình tin tưởng nhất lại tiết lộ tin tức chiến hồn Thánh Thú cho Lâm Tiêu Đình, người đến từ Thiên Phủ trong Viêm Hoàng học cung.

Thế là Mộc Tình Tình xoay người biến thân, vứt bỏ Lý Thiên Mệnh, trở thành bạn gái của Lâm Tiêu Đình.

Thiên Phủ trong Viêm Hoàng học cung là nơi bí mật cao nhất trong học cung, chỉ có thiên tài chói mắt nhất trong cả nước mới được vào, một nơi truyền kỳ.

Thế lực sau lưng các thiên tài đó toàn là nhà giàu thế gia, vương công quý tộc của cả nước.

Ví dụ như Lâm Tiêu Đình là thiếu niên thiên tài chói mắt nhất trong Lôi Tôn Phủ bá chủ một phương.

Lý Thiên Mệnh làm sao bắt kịp bối cảnh của người như vậy?

Đêm hôm đó là ngày kỷ niệm tròn một năm hai người quen nhau, Lý Thiên Mệnh chuẩn bị quà đặc biệt đưa đến trước mắt Mộc Tình Tình.

Mộc Tình Tình rất vui vẻ, dụ dỗ Lý Thiên Mệnh uống ly rượu. Hắn không hay biết có điều khác lạ, động tình sờ nàng một chút, sau đó Lâm Tiêu Đình xuất hiện.

Chuyện tiếp theo giống y như trong mơ, hai người tàn nhẫn giết chết Kim Vũ, cướp lấy chiến hồn Thánh Thú ngang ngửa tài phú nửa quốc gia.

Điều khác biệt là khi ấy Lý Thiên Mệnh và Kim Vũ cùng nhau chiến đến cùng, nhưng không địch lại siêu thiên tài Lâm Tiêu Đình của Thiên Phủ trong Viêm Hoàng học cung.

Bạn đang đọc Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch) của Phong Thanh Dương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi libraoctober
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 24
Lượt đọc 3394

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.