Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ly biệt

Tiểu thuyết gốc · 1164 chữ

Chương 1: Ly biệt

Hạ giới (1 trong vạn giới): được chia thành 4 đại lục: Bắc Nguyên, Nam Hoa, Đông Hàn, Tây Phong Đại Lục.

Bắc Nguyên Đại Lục

Thanh Vân Quốc năm 4036

Núi Hắc Khư

Trên đỉnh núi, xung quanh một mặt bầu trời ảm đạm, gió lặng điều hiu, bỗng một tiếng khóc oa oa trong một căn chồi nhỏ.

“Ra rồi, hạ sinh rồi.”

Một người đàn ông tầm 30 tuổi, vóc dáng khôi ngô nhưng lại chằn chịt các sẹo trên đôi tay, khuôn mặt tuấn tú cùng cặp mắt xanh chứa sự uy nghiêm đến đáng sợ đang bước dần vào căn chồi.

“Nàng ổn chứ? Ta hái một ít linh dược về đây.”

Người đàn ông nâng thai phụ dậy, một luồng chân khí trong tay hắn bao quanh linh dược, sao đó đống linh dược hóa thành một viên đan rồi đưa cho thai phụ.

“Ta vẫn ổn, chàng xem đứa bé này. Nó thật sự rất giống chàng.”

Thai phụ mĩm cười, trên mắt đọng lại những giọt lệ như nàng đang rất hạnh phúc.

“Ha ha, đứa bé này ngũ quan thật sắc sảo. Đôi mắt của đứa bé này thật sự còn sáng hơn cả ta. Từ nay, từ nay hãy gọi nó là Vũ Nhất Khương.”

Lời nói vừa buông xuống, bên ngoài mây đen kéo tới, bắt đầu tiếng sấm rầm rền vang lên, xung quanh phong bão nổi lên thổi bay cả căn chồi. Một luồng khí thế đánh tới xé tạc cả bầu trời để lại một lỗ trống to trăm dặm rồi bắt đầu rơi xuống một luồng linh khí dồi dào khủng khiếp đang ý định đưa vào cơ thể đứa bé sơ sinh.

“Không ổn rồi, không thể nghĩ ta hài tử khi sinh ra lại mang thiên địa dị tượng khinh khủng đến thế, gã chưởng khống tiểu thế giới cũng thật để ý đến con trai ta khi đưa luồng linh khí đó nhập vào thì con trai ta sau này không thể nào ‘phi thăng’ được. Phải tìm cách,Vân nhi! Nàng giúp ta bố trí trận pháp”

“Ân Phong huynh, Thập Bát La Hán Thủ Hộ Trận!”

Từ trong tay người phụ nữ 18 luồng lưu ảnh di động phân tán ra khắp ngọn núi, chưa đầy ba hơi trận pháp được bố trí xong,hư ảnh 18 vị La Hán xuất hiện bắt đầu nâng lên hộ trận, trận pháp ẩn hiện vô số thần văn ngưng tụ thành một lớp phòng ngự to lớn bao phủ cả ngọn núi, nét mặt người phụ nữ trở nên xanh xao,thở dốc.

“Nàng cầm cự chút! Tuy bây giờ chúng ta bị truy đuổi xuống Hạ giới nhưng vẫn đủ để thi triển một chút thủ đoạn. Phong Ma Lục: Tán Thiên Chỉ!.”

Một tia sáng từ ngón tay người đàn ông bắn lên trời, luồng linh khí tạo thành cơn lốc, vài hơi sau tiếng nổ lớn phát ra kinh động hơn ngàn dặm có thể nghe thấy,cuối cùng đã thành công ngăn trở, bỗng nhiên hơn trăm hư ảnh lăng không xuất hiện trên bầu trời tỏa ra hào quang như tiên nhân.

“Hóa ra các ngươi trốn ở đây, bảo sao lại phát ra tiếng kinh thiên động địa như vậy, Vũ Thiên Phong người cùng đứa bé này theo chúng ta về gặp lão tổ nhận tội, còn nữ nhân của ngươi chúng ta sẽ đưa ả về gia tộc của ả.” – Một người đi đầu cất giọng.

“Các người một đám gà chó trói không chặt Địa Tôn cảnh cũng dám trước mặt ta đòi bắt giữ ta?”

“Ha ha, ngươi nghĩ ở Hạ giới này người có nhiêu phần thực lực? Một phần ngàn vạn, ức vạn?Ở đây chúng ta có lệnh bài của lão tổ cho phép chúng ta có được thực lực của tiên nhân cảnh đã là vô địch ở Hạ giới rồi. Ngươi nghĩ có cơ hội thắng sao?Mau thức thủ chịu trói!”

Một người trong đám xuất thủ, một hư ảnh quyền đánh xuống tạo ra ba động làm không khí rung chuyển thật mạnh đánh vào người Vũ Thiên Phong.

“Ha ha, không nghĩ vì bắt ta mà không tiếc đại giới , một cái lệnh bài này muốn có được phải trao đổi với người cai quản một giới một cái giá rất đắt vì đây là điều cấm ở Hạ giới, tiên nhân không xen vào chuyện của thường nhân. Ở tiên giới đây là vật vô dụng nhưng đây là Hạ giới!”

“Biết thế là tốt! Trước khi quyền này đánh xuống mau thúc đầu chịu trói”

“Các ngươi hảo chọc ta cười, các người vu khống ta lấy đi Luân Hồi Chi Thư, các ngươi có chứng cớ? Ha ha, ta chư thiên vạn giới đều đi qua, đỉnh cấp hay tuyệt thế thiên tài đều trước mặt ta ảm đạm, thành tựu một vạn năm Thiên Tôn há để người khác chê cười?” – Xung quanh Vũ Thiên Phong một hào quang phát ra, vô số linh khí tụ lại trên người hắn,tích tụ vào bàn tay, chốc lát hắn đánh ra một chưởng.

“Cấm Thuật: Phá Linh Chưởng!”

“Không ổn! Tất cả lui ra.”– Hai bên một quyền một chưởng đối đầu nhau chưởng thế đánh nát quyền thế xong đánh thẳng vào người tên kia. May là hắn nhận ra cấm thuật nên nhanh chóng né chỉ bị phế một tay.

“Chết tiệt! Tất cả xong lên bắt hắn lại!”

“Vân nhi, mang Khương nhilại đây!”

Người phụ nữ nhanh chóng bế đứa bé đưa cho Vũ Thiên Phong. Hắn bế đứa bé và nhanh tay làm vài thủ pháp lên người đứa bé và lên người phụ nữ.

“Cấm Thuật: Dịch Thủ Phá Hư Không”

Trong chớp mắt người phụ nữ biến mất trước mặt đám tiên nhân mà không một dấu vết.

“Nghe ta nói này! Ta đã phong ấn huyết mạch đứa bé và tất cả các kinh mạch của nó để ngăn không cho Vũ tộc suy diễn thiên tượng của huyết mạch, trước khi đủ 15 tuổi không được để nó tu luyện. Chỉ khi Khương nhi 15 tuổi hãy đả thông kinh mạch không được mở phong ấn huyết mạch, Khương nhi khi càng cường đại thì huyết mạch sẽ tự động mở phong ấn. Con trai ta, muốn làm người bình thường cũng được muốn thành cường giả cũng được chỉ cần hai người sống tốt, chúng ta sẽ gặp lại nhau! Bảo trọng!”

Hắn truyền âm lần cuối cho vợ mình.

“Khốn kiếp!” – Một tên trong đám tiên nhân cất giọng

“Ha ha, các người thật khiến ta thất vọng. Tất cả lên đi! Hôm nay ta Vũ Thiên Phong vạn giới đệ nhất nhân lấy Thiên Hoàng phàm nhân chi cảnh chiến các ngươi Tiên Nhân cảnh!” (1 chọi 100 – Nah =)) )

Bạn đang đọc Vạn Giới Chưởng Khống Thần Đế sáng tác bởi Tieuanhzz0091
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieuanhzz0091
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.