Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thập cường

Tiểu thuyết gốc · 1826 chữ

Chương 12: Thập cường

Bát Liên Quốc

Ngoại thành khu chiêu sinh

Trong trưởng lão lâu,

“Có ý tứ”

“Thiên phú tốt, tâm tính cũng tốt, rất đáng để đào tạo.”

“Nếu tiểu tử này có thể trong tam giáp, ta sẽ lấy hắn.” – Bắc Đẩu học viện trưởng lão nhâm nhi tách trà nói.

“Không thể nào, hắn chỉ mới Lục tầng mà thôi”

Một bạch y lão giả từ đâu bước ra nói:

“Chưa biết được.Ta có thể thấy tiểu tử này còn chưa ra hết thực lực”

“Bái kiến chân nhân, người làm sao đến đây nhỏ hẹp như này.”

“Ta chỉ tiện đường ghé,thật không đáng nhắc tới.”

Bên dưới khán đài, hai vị nữ tử

“Tên này thật sự không tồi, đáng làm đối thủ của ta.” – Hoa Nhiên một mặt nói.

“Liễu tiểu thư sao có thể, hắn chỉ mới Luyện thể 6 tầng thôi.”

“Ta cảm giác hắn có khả năng mạnh ngang ngửa Luyện thể 8 tầng trung kì.”

“Có thể vượt 2 cảnh giới chiến đấu đã là thiên kiêu trong thiên kiêu nhưng vẫn còn quá sớm để có thể đánh với tiểu thư.”

“Ta công nhận, nhưng sau này thì có thể.”

Nhất Khương đi xuống bên cạnh Tần Soái

“Aya, vượt cấp chiến, ngươi đúng thật là quá ngưu a!”

“Ta đã nói rồi chỉ là ngươi không tin.” - Nhất Khương lắc đầu

“Ta với ngươi đã vào thập cường rồi, ta nhất định sẽ đi tiếp.” – Tiểu mập mạp quyết tâm nói

“Được.”

Sau một hồi,

“Hiện tại đã tìm ra 12 người vào vòng tiếp theo, luật lệ vòng tiếp theo sẽ giống như các vòng trước nhưng sẽ không có thăm may mắn. Bắt đầu đi.” – Giám khảo hô lên

Hai người, Tần Soái cùng Nhất Khương lên bốc thăm

“Ta số 6, ngươi bao nhiêu” – tiểu mập mạp hỏi.

“Ta số 11, không gặp phải ngươi”

“Tốt, ta cũng không muốn xuống tay với huynh đệ”

Trong số 12 người này có 5 tên đạt 9 tầng sơ kì, tiểu mập mạp cũng Nhất Khương không bốc trúng phải. Thời gian đi qua, 2 tên 9 tầng sơ kì đấu với nhau loại 1, Lưu gia Lưu Thế Ôn 8 tầng trung kì gặp phải Liễu Hoa Nhiên kết quả thua, Tần Soái gặp một tên 8 tầng trung kì nhưng nhờ vào Hoàng Kim Thể, cả hai đánh nhau ngàn hiệp, tiểu mập mạp miễn cưỡng thắng, trận thứ tư Diệp Hư Vô lấy 8 tầng hậu kì vượt cấp chiến thắng 1 tên 9 tầng sơ kì gây nên dân chúng hô hào, trận thứ năm lại là 2 tên 9 tầng sơ kì loại 1. Trận cuối cùng.

“Nhất Khương Luyện thể 6 tầng trung kì đối chiến Hồ thiếu gia Hồ Ninh Kiệt 8 tầng trung kì”

Cả hai đi lên võ đài.

Hồ Ninh Kiệt lên tiếng cười khinh thường đối thủ.

“Ngươi hiện tại có thể nhận thua. Đi đến đây đã là ngươi giới hạn rồi.”

“Thật không có ý tứ! Ta không nghĩ đến phải thua ngươi.”

Bên dưới bàn luận

“Thật ngông cuồng! Nhưng ta trọng thiên tài.”

“Đúng vậy! Ta ủng hộ ngươi.”

“Nhất Khương! Nhất Khương!”

Nghe đám người bên dưới bàn tán ủng hộ Nhất Khương khiến Hồ Ninh Kiệt không chịu được, hắn nghĩ ra.

“Ha ha, thế ngươi có dám cá cược với ta.”

“Cá cược? Như thế nào?”

“Nếu ngươi thua ngươi trở thành người hầu của ta, nếu ta thua tùy ý ngươi? Thế nào?”

“Ngươi thì ta không muốn! Ta muốn ngươi túi trữ vật!” – Nhất Khương suy nghĩ mồi hồi rồi quyết định.

Dù gì Hồ Ninh Kiệt cũng là con cháu gia tộc nên việc có đồ tốt Nhất Khương cũng không bỏ qua cộng thêm hắn hiện tại đang rất thiếu tài nguyên tu luyện.

Lúc này, Hồ Ninh Kiệt cười nhép miệng,vì đây là kế mà hắn bày cho đối phương nên hắn xuống tay rất nặng với Nhất Khương. Hắn thầm nghĩ.

“Ngươi khi trở thành người hầu của ta, ta sẽ khiến ngươi sống không ổn chết không yên.”

Hắn căn bản khi thấy thành tích của Nhất Khương hắn cực kì ghét ai vượt qua mình, chỉ là một tên không thân không phận cũng muốn đứng trên ta, ta cho ngươi biết tay. Hắn nói.

“Thành giao!”

“Nhớ giữ lời.”

“Bắt đầu” - Giám khảo hô lên.

Tiếng hô vừa dứt, Hồ Ninh Kiệt lấy ra binh khí là một thanh kiếm trung phẩm Hoàng khí nhảy vọt tới Nhất Khương.

“Xem ngươi kiếm này như thế nào”

“Bạo Thủy Trảm”

Thanh kiếm được bao bọc bởi nước được tạo ra từ thủy linh khí trên cơ thể Hồ Ninh Kiệt có thể gia tăng độ sắc bén của thanh kiếm, kiếm bắt đầu đánh tới Nhất Khương.

“Ngũ Hành Thể: Thổ Kim Hộ Thủ”

Trên cánh tay Nhất Khương xuất hiện một lớp đất dầy 5 phân óng ánh hộ thủ, hắn tiếp nhận công kích của Hồ Ninh Kiệt. Kiếm xuống trên lớp đất nhưng chỉ có thể xuyên qua 3 phân rồi đừng lại. Nhất Khương hất tay ra đẩy Hồ Ninh Kiệt ra xa.

“Đây là song thuộc tính a”

“Thật không muốn để người ta sống nữa.”

“Thêm vóc dáng lại đẹp mắt, ngọa tào!”

..

“Cũng có tí bản lĩnh. Nhưng chưa đủ.”

Hồ Ninh Kiệt không cam tâm, tiếp tục đánh về phía Nhất Khương.

“Xem ngươi đỡ được tới khi nào.”

Hắn liên tục chém vào lớp phòng ngự của Nhất Khương, đất đá rơi vụn lên võ đài. Ngay lúc này Nhất Khương biết mình nếu không kết thúc sớm, sẽ tiêu hao thể lực dẫn đến bất lợi ở vòng sau nên đưa ra quyết định

“Có lẽ nên kết thúc.”

Nhất Khương nhảy ra kéo dài khoảng cách với Hồ Ninh Kiệt.

“Định trốn? Không dễ như vậy.”

Hồ Ninh Kiệt thấy thế được đà chém tới, Nhất Khương lập quyền thế.

“Phong U Quyền”

Một quyền được đánh ra lúc này Hồ Ninh Kiệt còn cách Nhất Khương một đoạn, ai cũng nghĩ rằng Nhất Khương đánh hụt phát này.

“Ngươi đi chết”

Hồ Ninh Khương đắc ý, tiến về phía Nhất Khương, vừa giơ kiếm lên bỗng từ đâu một kình lực từ không khí đánh tới khiến hắn thổ huyết thổi hắn bay ra khỏi võ đài bất tỉnh. Giảm khảo ngạc nhiên một hồi rồi hô lên.

“Túi trữ vật này cùng binh khí, ta lấy.” – Nhất Khương thu chiến lợi phẩm.

“Nhất Khương, thắng.”

“Ngươi xem có phải ta nhìn lầm hay không?”

“Nhanh như vậy mà thắng?”

“Đây là gì võ kỹ mà dư lực kinh khủng đến thế?”

“Nhất Khương! Nhất Khương!”

Tiếng cổ vũ vang lên. Hôm nay, Nhất Khương đúng thật là một trận chiến thành danh, vượt hai tiểu cảnh giới đánh bại đối phương, thật khiến người khác cảm thấy bất phàm. Hắn đi xuống khán đài cũng nhận được rất nhiều tán dương.

“Mạnh đến thế?” – Liễu Hoa Nhiên ngạc nhiên.

“Khốn kiếp! Tên phế vật Hồ Ninh Kiệt, chỉ có một tên tiểu tử 6 tầng trung kì cũng giải quyết không xong.” – Diệp Hư Vô bên trong phòng chờ đập bàn, tức giận đứng lên.

Bên trong trưởng lão trà lâu:

"Vượt 2 tiểu cảnh giới chiến thắng, đúng thật là yêu nghiệt."

"Lần này thật sự là tìm được bảo a."

"Nếu là nhân tài như thế chắc hẳn Bắc Đẩu học viện lấy định." - Một người trưởng lão cắt ngang nói. Đến đây thì mọi người cũng im lặng, vì phải nói thực lực Bắc Đẩu Học viện thuộc hàng đỉnh tiêm của Bạch Ưng thành, ai dám tranh với họ?

...

Giám khảo thanh âm vang lên:

“Đã tìm ra 6 người tiến vào vòng trong, hiện tại mọi người có một canh giờ nghỉ ngơi”

Sáu người bước vào trong phòng chờ đấu, tiểu mập mạp đi cùng Nhất Khương.

“Ai da Khương đại ca, ngươi cũng là quá mạnh đi. Lúc bằng cảnh giới ngươi tiểu gia ta thật chỉ đánh được tên Thất tầng sơ kì mà thôi. Quá ngưu” – Hắn đưa ngón tay cái lên.

Sau một trận chiến, tiểu mập mạp đổi Khương huynh thành Khương đại ca khiến Nhất Khương cũng bất ngờ, hắn cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, khiêm tốn đáp

“Thắng nhờ kĩ xảo mà thôi”

“Xì, kĩ xảo như ngươi, ta cũng muốn. Xem ra lần này ta chỉ dừng lại ở đây thôi”

“Không sao, tiểu mập mạp chỉ là do cảnh giới ngươi chưa đủ thôi.” – Nhất Khương cười nói.

Tên khốn kiếp này nói thật khiến người ta hổ thẹn, ngươi mới Lục tầng trung kì a còn ta là Thất tầng hậu kì a. Hắn thầm nghĩ.

“Chỉ là một tên đánh lén? Có bản sự gì?”

Từ trong bóng tối, một thanh y thiếu niên bước ra. Đó là Diệp Hư Vô. Nhất Khương lúc này ngạc nhiên, ta và ngươi không cừu không oán ngươi lại nhằm vào ta, hắn nghĩ.

“Ồ, ta chỉ không mong người tiếp theo bị ta đánh lén rồi thua cuộc là ngươi.”

“Ha ha, dẻo miệng tiểu tử, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sống không bằng chết.”

“Trước ngươi cũng có 2 người nói ta như thế, giờ một bị phế, một bị ngất vẫn chưa tỉnh.”

“Chỉ là hai tên phế vật cũng đòi so sánh với ta?”

“Không khác nhau lắm.”

Nghe đến câu này, khuôn mặt Diệp Hư Vô đỏ lên, hiện đang rất tức giận nhưng hắn sẽ không động thủ và cố kiềm nén, đợi hai người gặp nhau chắc chắn hắn nhất định sẽ giết Nhất Khương.

“Ngươi! Ngươi đợi đó cho ta..”

Nhất Khương điềm tĩnh nói xong, Diệp Vô Hư tức giận quay đầu rời đi. Bên kia, Liễu Hoa Nhiên thầm cười, tên này cũng quá là lươn lẹo đi, nàng bước lại gần Nhất Khương.

“Không nghĩ tới ngươi lại trêu chọc họ Diệp gia kia.”

“Chỉ là ta không quen bị người khác đe dọa.” –Nhất Khương đáp.

“Hi vọng ngươi không gặp hắn, thực lực của hắn rất mạnh, không bên dưới ta.” – Nàng nhắc nhở.

“Đa tạ cô nương nhắc nhở.”

“Dù gì ngươi cũng sẽ được các Học viện tuyển chọn nên khi gặp hắn tốt nhất nhận thua. Cáo từ!”

Lời cuối cùng nàng nói xong, nàng cũng rời đi.

“Ai Khương đại ca, kể cả đại mỹ nhân Liễu gia cũng đến bắt chuyện với ngươi, ta thật ghen tị a” – Tiểu mập mạp bên cạnh nói.

Nhất Khương cũng im lặng, tìm một góc ngồi xuống lấy ra Hồ Ninh Kiệt túi trữ vật.

Bạn đang đọc Vạn Giới Chưởng Khống Thần Đế sáng tác bởi Tieuanhzz0091
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieuanhzz0091
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.