Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nơi bắt đầu!

Tiểu thuyết gốc · 1436 chữ

Ông bà ta thường nói , thế giới có 3000 . Trong đó có đại thiên thế giới , tiểu thiên thế giới, còn có song song thế giới, phụ thuộc thế giới, .... Nhưng nhiều thế giới như vậy lý nào lại chỉ có 3000.

Nên có người đã nói :“Thế giới là vô biên, số lượng là không thế nào chỉ dừng lại ở con số 3000.”

Tất cả thế giới đều trải qua 3 tiến trình cơ bản đó là [Hình thành] [Phát triển] và [Huỷ diệt].

Bên ngoài các thế giới tồn tại rất nhiều thế lực tiềm ẩn. Tranh đấu giữa hai tổ chứ thôi cũng đã đủ huỷ diệt một tiểu thiên thế giới.

Tất cả những gì xảy ra ở hỗn độn đều có người ghi chép lại.

Nhưng người này là ai? Không ai biết cả. Sao?

Tại một tiểu thiên thế giới nào đó.

[Địa cầu

Đất nước: Đại Việt

Thành phố: Toàn An

Ngày xx tháng xx năm 2024]

“Thiên a. Thi xong rồi, cuối cùng cũng đã hoàn thành.”trước cổng trường cấp ba trên một con đường dài có một nữ sinh mặc bộ đồ quần tay áo trắng, vai đeo một chiếc cặp sách đựng tài liệu ôn thi cùng bút viết, cô với mái tóc đen dài xuôn ượt cột đuôi ngựa cao, khuôn mặt thoải mái như trút được gánh nặng lưng đeo ngửa lên trờ cảm thán.

Xì xào tiếng bàn luận xôn xao từ mọi người tứ phía làm cô cảm thấy ngại ngùng quay đầu nhìn xung quanh.

Cô xấu hổ, đi đến xe phóng về nhà. Trên đường cô cùng vài người bạn thân thiết chào hỏi và thảo luận sôi nổi về đề thi, xem ai làm hết đề, còn cô thì khiêm tốn và trả lời hơi thật như các lời nói như “ ta chỉ làm hết đề thôi còn đúng hay sai thì hên xuôi a” “thôi thôi đừng nói trước mất công bước ko qua” đại loại như vậy

Nói thật cô cũng không ngờ thời gian trôi nhanh như vậy mới đây mà đã ba năm trôi qua rồi. Cô trải qua một cuộc sống học đường đầy vui tươi, mệt nhọc, không chỉ vậy còn trải qua nhiều chuyện trên trời dưới đất nữa chớ. Những nhân vật hay ngững thứ tưởng chừng chỉ có trong tiêu thuyết, phim ảnh hay anime đều diễn ra trước mắt cô.

Nói mới nhớ mọi chuyện hình như bắt đầu từ lúc cô mới nhập học cấp ba trường Khánh Phúc thì phải. Lúc đó vào buổi tối cô nằm mơ, ở đó khắp nơi là một màn đêm đen.

Cô lo lắng nhìn xung quanh.

Không có người!

Cộp!

Cô bước đi một bước li ti ánh sáng từ bước chân cô phát lên. Cô căng thẳng nuốt nước miếng lấy can đảm bước thứ hai ánh sáng càng nhiều càng sánh tạo thành một con đường thẳng, cô chạy vội về phía trước nơi ánh sánh tồn tại, hình ảnh xung quanh càng rõ hơn.

Trước mặt cô là một hàng kệ sách thật dài và cao như không thể thấy được điểm kết thúc.

Cảm thán trước cảnh đẹp hùng vĩ, cô lấy lại tinh thần đi xung quanh và kết luận rằng: Xung quanh chỉ toàn kệ sách rất cao và dài nhưng tại sao số lượng lại là rất ít.

Cô thử chạm vào một cuốn sách trên kệ nơi cô có thể với tới, chùm sáng phân tán đi, cô ngạc nhiên rằng trên tay cô là một cuốn sách toán lớp 9.

Cô ngán ngẫm nghĩ :”Trời ơi, gì thì cũng đã gần học lớp 10 mà trong mơ còn mơ thấy sách lớp 9 nữa là sao đây trời.”

Cô nhẹ nhàng để cuốn sách lại, ngồi chổm xuống ôm đầu, không muốn bản thân lại phải mơ đến những môn học nữa.

Mở mắt ra cô nhận ra rằng bản thân có gì đó sai sai, giật mình đứng thẳng cô dùng tay sờ sờ ngực.

Không có!!?

Rồi lại dùng tay sờ phía dưới, nơi đáng lẽ ra phải là không có thứ gì cả giờ lại có.

Gì? đây là sao?? tại sao lại có một cậu em nhỏ.???-???

Cô , à không phải gọi là hắn không còn gì nuối tiếc nữa hai mắt chảy dài một dòng lệ bất tỉnh ngã ra sau.

Phịch!

Cô giật mình dậy, thở mạnh vội đưa tay lên ngực sờ, rồi sờ phía dưới. Thở mạnh một hơi như trút được gánh nặng.

Tốt quá vẫn còn! Thiên a làm một phen hú hồn.

Phịch!

Bạn nghĩ đi tác giả đã cố ý ghi chữ này là có ý gì. Nhân vật chính của chúng ta đã làm gì các bạn thử đoán xem.

Các bạn đoán đúng rồi đó, cô ấy lại ngủ tiếp nhưng lần này lại không có mơ thất giấc mơ đó.

Mấy ngày sau cô đã liên tục mơ đến giấc mơ đó nhưng cô lại không thể nhớ được bất kỳ ký ức liên quan gì, nên đã bỏ qua nó như không có chuyện gì xảy ra cả.

Một hôm cô đang đến trường, sắp bước vào lớp bỗng nhiên bước chân bị hụt, bản thân cô rơi vào một hố đen. Cô hoảng loạn tấy mấy tay chân, ngước đầu cuối đầu muốn xem xem bản thân phải rơi đến đâu nhưng hiện thực liền vả mặt cô một cái chát.

Cô đã liên tục rơi trong vòng năm phút mà cảm thấy hơn một tháng đã trôi qua, vài phút nữa qua đi cô đã nhìn thấy ánh sáng phía dưới, thứ ánh sáng càng ngày cành sáng cô không thể chịu được liền đưa tay che lấy đôi mắt.

Khi ánh sáng không còn cô hé mắt ra nhìn.

Lại một lần nữa cô không thể tin vào mắt mình, nơi cô đang ở thật sự rất giống những gì trong giấc mơ của cô, vẫn là những kệ sách cao và lớn, nhưng... sách thì cũng chẳng có bao nhiêu cả, haiz.

Ý khoan! Giống-Như-Trong -Giấc mơ!!!!

Cô vội nhận ra rằng bản đã nhớ ra một sự kiện quan trọng, đưa mắt từ từ nhìn xuống cô thấy ngực của bản thân thì không thấy đâu, còn ở dưới thì xuất hiện một cậu em nhỏ, hắn thở dài.

Bạn thử nghĩ đi một người nhiều lần mơ thấy bản thân biến thành nam, thì muốn làm gì khác ngoài việc chấp nhận hiện thực sao?

Cũng may hắn là một người có tính thích nghi cao, nếu không thì sao trong thời gian ngắn có thể chấp nhận được.

Bỏ qua những vấn đề không quan trọng, hắn đi tham quan khắp nơi. Nơi đây có rất nhiều kệ sách,theo hắn quan sát rằng tất cả sách ở đây bất ngờ thay là toàn bộ sách đều là sách mà hắn đã đọc qua. Ví như [ Đi tìm thần dược trong cơ thể] và các loại sách học từ lớp 1 cho đến lớp 9 hay các loại tiểu thuyết truyện tranh,v.v.

Xem hết tất cả hắn lại đi tới phía trước một quả cầu sáng, nếu quan sát kỉ thì sẽ thấy rằng quả cầu này là một loại công nghệ cao.

Tò mò hắn đặt tay lên, quả cầu phát sáng rồi hiện lên một bản trạng thái giống như trong game.

Trên đó ghi

[ Họ và tên: Đàm Mộc Thất

Tuổi: 16

Chủng tộc: nhân loại

Nghề nghiệp: ???

Tư chất: bình thường

Thể lực: 70/100

Sức mạnh: 60/100

Tốc độ: 40/100

Thuộc tính: ???

Thân phận:???, học sinh

...]

Hắn suy ngẫm và cảm thán nói:” công nhận giống thật, rất giống trong game, với mấy cái tiểu thuyết anime a~. Còn thể lực 70/100 số 70 có kẽ là số thể lực hiện đang có, vậy mấy cái dấu chấm hỏi là gì đây?”

Trong khi Mộc Thất đang loay hoay nghiên cứu bảng trạng thái và không chú ý đến quả cầu. Quả cầu đang dần nức ra.

Oanh!

Quả cầu vỡ ra vô số ánh sáng lơ lửng xung quanh tạo ra một mô hình đa vũ trụ. Đối với cảnh đẹp trước mắt thì Đàm Mộc Thất tỏ ra vô cùng thích thú hắn đưa tay ra đụng thử thì...

Oanh

Một tiếng nổ nữa vang lên, từ trong vụ nổ vang ra một giọng nó non nớt của sinh linh.

“Chủ nhân mừng ngài trở lại!”

Bạn đang đọc Vạn Giới Đọc Giả Gia sáng tác bởi docgiathatnghiep
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi docgiathatnghiep
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.