Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trung khu thư viện

Tiểu thuyết gốc · 1442 chữ

Nhân vật chính của chúng ta vừa là nam chủ vừa là nữ chủ. Hai người là một nhưng đồng thời cũng là hai mặt gương trái ngược nhau. Nơi giao nhau chỉ là một mặt kính mỏng nhưng số phận của một cơ thể là không thể bình phàm, còn cơ thể kia thì không còn gì có thể bình phàm luôn tìm kiếm sự bình yên.

———————————————

“Chủ nhân mừng ngài trở lại”

Ánh sáng biến mất thay thế quả cầu là một quả cầu lông?-?

À không phải nói là một sinh vật có hình dáng như quả cầu, lông xù xù Ở giữa có một chiếc sừng màu hoàng kim, nó chậm rãi mở to con mắt, bỗng có thất sắc từ đôi mắt lượn lờ rồi biến mất, nếu không phải là người tinh mắt thì cũng khó có thể phát hiện ra vì nó xuất hiện với tốc độ đạt đến còn chưa tới 1 giây.

Nhìn từ bề ngoài này chỉ thú cũng không phải là quá dễ thương mà cũng không phải là quá hung dữ nhìn một cách bình thường bình dị.Nhưng lại mang đến cho người khác một cảm giác áp lực đến khó tả,nhưng đó là người khác còn đối với Đàn Mộc Thất thì không hề cảm thấy bất kì một chút áp lực nào Mộc thất quan sát một hồi rồi tiến lên dùng tay chọt chọt bộ lông xù xù của chỉ thú.

Nói thật hắn chưa từng thấy một con thú nào có bộ lông mềm tới như vậy, ngay cả trên trái đất từ những loại thú nuôi dễ thương cũng không thể sánh bằng nó.Chỉ thú vì nhột mà ngao lên một tiếng, Đàm Mộc Thất thoát ra khỏi suy nghĩ của bản thân rồi từ từ hỏi chỉ thú:” Mới nãy người gọi ta là chủ nhân? Rất cuộc đây là đâu? vì sao ta lại là chủ nhân của người, ngươi có hay không nhận nhầm?”

Chỉ thú bị Đàm Mộc Thất hỏi choáng váng liền vội giãy dụa thoát ra, đối với Đàm Mộc Thất nói:” Chủ nhân, ngài có gì thì từ từ hỏi. Đừng lay như vậy rất là chóng mặt đó.” Thất cũng như ý thức được hành động của bản thân liền buông chỉ thú ra.

Hắn chờ chỉ thú lấy hơi, mặt đạm nhiên nhưng lại có chút tò mò hỏi: “Này cục bông, ngươi vì sao lại gọi ta là chủ nhân?”

Chỉ thú hồn nhiên trả lời không biết Đàm Mộc Thất hỏi câu này là có ý gì:” Chủ nhân ngài nói gì vậy, ngài là chủ nhân của tiểu Y a~. Nên tiểu Y gọi ngài là chủ nhân có gì không đúng sao?-?”

Nghe xong câu trả lời của tiểu Y, Thất xém nữa là bật ngửa. Này câu trả lời có khác gì với không trả lời không hả. Thất ngán ngẫm lấy tay xoa thái dương nói:” Ngươi gọi là tiểu Y đúng không”

Tiểu Y vui vẻ nói:” vâng đúng vậy”

“Tiểu Y ngươi nói cho ta biết đây là nơi nào và vì sao ta lại ở đây?” Đàm Mộc Thất nói.

Tiểu Y bay lượn lờ trước mặt của Thất:” Chủ nhân ngài ngồi xuống đẻ tiểu Y nói cho ngài biết. Chủ nhân nơi ngài đang ở tên là [Trung khu thư viện] là một nơi toạ lạc ở nơi thời gian, không gian không thể ảnh hưởng tới và nó không thuộc bất kỳ thế giới hay thứ nguyên nào. Có thể nói Trung khu thư viện nằm ở một nơi nào đó trong hỗn độn cứ cách một thời gian thư viện sẽ tự động dịch chuyển đến một nơi khác, nên không có bất kỳ ai hay bất kỳ thế lực nào có thể xách định được cho dù là vực sâu thế lực hay chủ thần không gian cũng không thể. Còn ngài, chủ nhân ngài là chủ của nơi này , chính ngài đã tạo ra trung khu thư viện và tiểu Y.”

A

Đang nói giữa chừng thì tiểu Y lại bớt chợt ý thức ra một chuyện quan trọng, vội lao đến trước mặt Đàm Mộc Thất:” Chủ nhân hiện tại người bao nhiêu tuổi?”

Thất bị hỏi đột ngột hơi giật mình trả lời:”16 tuổi, sao vậy?”

Tiểu Y nghe xong câu trả lời của Thất sắc mặt của nó thay đổi liên tực có ngạc nhiên, có tự hỏi, có lo lắng chính là phong ấn linh hồn của Thất đáng lẽ ra phải 18 tuổi mới bị phá nên lúc đó hắn mới có thể ở đây. Tiểu Y cứ liên tục lảm nhảm gì đó nói là lảm nhảm nhưng Đàm Mộc Thất chính là có thể nghe được, vì để thu thập thông tin có ích cho bản thân nên hắn cũng không cắt ngang tiểu Y.

‘Rõ ràng là không phải lúc 18 tuổi thì làm sao mà phong ấn có thể phá được. Trừ khi có một luồng sức mạnh nào đó can thiệp dẫn đến phong ấn bị phá vỡ hoặc thế giới phát sinh thay đổi mới có khả năng cưỡng chế phá bỏ.’ Nghĩ đến đây tiểu Y lại cảm thấy thả lõng hơn nhưng mà... ‘Không không không, không thể nào đâu thế giới mà chủ nhân đầu thai là một thế giới rất bình thường trong vô số tiểu thế giới mà, aaa loạn quá’.

Linh ý chợt thoáng qua nó chợt bay nhanh tới trước mặt Thất:” Chủ nhân thời gian này người có thấy cái gì kỳ lạ không?”

Cái gì kỳ lạ sao? Tiểu Y hỏi làm Đàm Mộc Thất chợt nhớ ra “ Ngươi nói ta mới nhớ thời gian trước khi nhập học, lúc ta đang đi trên đường trên trời đột nhiên xuất hiện một mảnh kính ta còn tưởng rằng bản thân thấy sao băng giữa trời quang . Nhưng mảnh kính đó đột nhiên chui vào trán của ta là giật cả mình, ta còn tưởng là bản thân nghĩ lầm nên là không quan tâm lắm.” Thất tỏ vẻ hắn bất đắc dĩ nha.

Mảnh kính! Tiểu Y kinh ngạc nó để tay lên trán hắn rồi nhắm mắt lại cả quá trình làm Thất không kịp phản ứng, ý thức của nó đang ở trong thức hải của Thất trước mặt nó là một mảnh vỡ đang hoà tan vào thức hải Thất. Chỉ là mảnh vỡ này không bình thường, nó làm cho tiểu Y giật mình.

Đây là mảnh vỡ thế giới! Thì thứ này đã phá vỡ phong ấn, chỉ là... tiểu Y nhìn xung quanh phát hiện hai loại phong ấn vẫn còn nguyên vẹn liền thở dài nhẹ nhõm. Nếu mà cả phong ấn điều hành Trung khu thư viện và phong ấn ký ức đều phá thì cái này mảnh vỡ thế giới quá trâu bò rồi.

Xem ra cũng đã đến lúc.

Tiểu y đi đến gần phong ấn điều hành Trung khu thư viện làm thủ ấn.

Răng rắc

Trên phong ấn xuất hiện một loạt dây xích từng cái xích chuyển động và bị phá vỡ, ánh sáng chợt loé lên bên trong thức hải xuất hiện một loạt ký tự , theo thứ tự là: thư, dược, rèn, thực, luyện, sơn. Các ký tự bay ra khỏi thức hải Đàm Mộc Thất, đồng thời xung quanh thư viện xuất hiện các cánh cửa ứng với số ký tự.

Tiểu Y rời khỏi thức hải của Thất, đồng thời Đàm Mộc Thất cũng mở mắt ra hắn nhìn xung quanh biến hoá không khỏi há hốc mồm, kệ sách xung quanh vốn số sách cực kỳ ít ỏi bây giời lại đầy ấp sách, còn có những cánh cửa lớn bằng một toà lầu, làm hắn ngây ngốc người vì đến bây giờ hắn chưa từng thấy nhiều sách như hiện tại.

“ Chủ nhân ngài xem tiểu Y đã đem phong ấn điều hành Trung khu thư viện phá giải rồi” tiểu Y hân hoan mong được Thất khen thưởng ánh mắt.

Nhưng bây giờ lực chú ý của hắn đã đặt trên những cuốn sách nên không chú ý đến ánh mắt của tiểu Y nữa, không biết bao giời hắn đã chìm vào thế giới trong sách một cách mê mẫn. Tiểu Y nhìn thấy nó chủ nhân lại một lần nữa nhìn sách một cách u mê nên cũng không nói gì chỉ lặng lẽ bay đến trong lòng của Đàm Mộc Thất tĩnh toạ.

Bạn đang đọc Vạn Giới Đọc Giả Gia sáng tác bởi docgiathatnghiep
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi docgiathatnghiep
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.