Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ký ức vụn vỡ (1)

Tiểu thuyết gốc · 2147 chữ

Đêm nay bầu trời ít mây, có thể thấy rõ các ngôi sao trên bầu trời một cách rõ ràng, thứ mà chúng ta đó giờ chỉ có thể ngắm chứ chưa bao giờ chạm tới được

Phong đứng lặng người khi nghe hết câu chuyện mà người đàn ông kể, giờ đây tâm trí cậu như trôi về nơi cất giữ các ký ức từ lúc xưa

Từ lúc nhỏ cho tới lớn, các ký ức hiện lên như chúng ta đang tua ngược một bộ phim có buồn, vui, hạnh phúc, ghen tỵ, đau đớn

Nhớ lại những lúc đó, Phong chợt nhận ra rằng từ lúc nào mình đã trở thành kiểu người mà mình từng ghét ?

Đã từng lúc nhỏ, Phong rất ghét hút thuốc và rượu bia, thế nhưng lớn lên thì sao ?

Cậu lại làm hết những việc đó, trừ đập đá, xì ke, ma toé thì hầu hết cái gì cậu cũng làm

Lần đầu cậu hút cũng chẳng phải thuốc lá, vape hay pod mà là cần

Đúng vậy là hất cùn, cái cảm giác ảo lòi còn hơn đi nhậu đó là đi nhậu mình còn có cảm giác trên mặt đất, còn hất cùn thì có cảm giác như đang bay

Phong lại nhớ tới những lúc đi massage hay đi cầu dừa, cứ đưa tiền vé thêm tiền bo nữa là thằng em nó còn sướng hơn thằng anh

Ký ức lại tua đến đoạn bar, club những chuyến bung tiền vô số, mặc dù tiền đó cậu phải để dành rất lâu mới có được

Tới đây, các hình ảnh về ký ức bỗng chốc tan tành như miếng gương

Phong như đứng trong một không gian bao trùm bóng tối chẳng có một chút tia sáng. Các cảm giác sợ hãi, bất lực, hoảng sợ đủ mọi thứ đang đổ dồn về cậu

Nhịp tim đập nhanh chóng như bay khỏi lồng ngực, mồ hôi cậu ứa ra như suối, cậu chỉ muốn nhắm mắt để chạy trốn khỏi mọi chuyện

Thì bỗng nhiên có một tia sáng chiếu lên vùng tăm tối đó, ánh sáng đó mặc dù rất nhỏ nhoi nhưng lại khiến cậu yên tâm đến lạ

Chưa bao giờ cậu thấy ấm áp đến thế, cậu vươn tay muốn che chở thứ ánh sáng yếu ớt đó, nhưng khi tay cậu dần chạm đến

Thì ánh sáng đó bỗng càng mờ nhạt và trở nên xa dần đối với cậu. Cậu cố đuổi theo để nắm lấy nó nhưng càng chạy thì càng xa không thể nào với tới được

Đến lúc không thể đuổi theo được nữa cậu chỉ còn cách đứng nhìn thứ ánh sáng đó ngày càng xa mình

Bỗng ánh sáng đó biến thành một hình bóng quen thuộc, Phong trợn mắt nhìn hình bóng ấy, thứ khiến cậu hàng đêm hàng ngày nghĩ đến

Người ta nói đúng trong sâu thẳm trái tim mỗi người đều có một hình bóng, không phải người yêu cũng chẳng thể làm bạn

Thời gian trôi qua không còn quan trọng là thích hay không thích nữa nhưng vẫn cứ mong người đó luôn hạnh phúc

Hình bóng ấy chính là Linh, người yêu cũ của Phong, một người xinh đẹp dễ thương hoà đồng lúc nào cũng xuất hiện với nụ cười rạng rỡ trên môi

Thứ đã khiến Phong mất ngủ không biết bao nhiêu đêm, có lẽ hai người đã có một câu chuyện đẹp, nhưng đời lại nói éo vì trên đời không có thì, là, bởi, nhưng, có lẽ, …

Linh hơn Phong một tuổi có thể nói là Phong lái máy bay đi vì kiếm được máy bay này đâu phải ai cũng may mắn kiếm được đâu ?

Còn gì sướng hơn là được các chị bao nuôi hay lâu lâu thì được nói

”Chị ơi anh yêu em”

Chẳng hạn, nói chung sướng bỏ mẹ ai lái rồi mới biết cảm giác

Linh thì như vậy, hoàn hảo đến vậy nhưng còn Phong thì sao ?

Chẳng có gì cả chỉ có 3 không : không đẹp, không giàu, không giỏi mà Linh lại chọn quen một người như Phong

Chuyện hai người diễn ra khi Phong mới vừa vào cấp 3, chỉ là thằng vừa vào lớp 10 lơ ngơ chẳng biết gì lại thêm không có gì đặc biệt nên chẳng có ai chú ý

Đến nỗi trong lớp chẳng ai bắt chuyện, ấy vậy mà lại lọt vào mắt xanh của chị lớp 11 kế bên ấy mới lạ

Mọi thứ cũng như bình thường cho đến ngày đó, ngày mà trường tổ chức trại xuân để cho học sinh vui chơi rồi về ăn Tết

Đêm ấy Phong nhận được tin nhắn từ người lạ, hơi ngạc nhiên vì từ trước giờ mess của cậu chỉ có đóng bụi vì chả ai thèm nhắn ấy vậy mà hôm nay cái mess nó lại rung

Phong suy nghĩ vu vơ rằng có thể là con gái nhắn, nhưng cậu gạt vội vì có cái đầu buồi chứ có

Nhưng khi mở ra xem thì Phong đứng hình, vì người nhắn tới thật sự là một người con gái hơn nữa avatar còn rất xinh

Tim Phong như đập trật mất một nhịp, cậu vội vào xem trang cá nhân của Linh, chắc thằng nào cũng vậy thôi trước hết thì bấm vào ảnh coi chứ gì ? Tao còn lạ gì tụi bây nữa ?

Thì thật, trong ảnh toàn hình của cô ấy, Phong có cảm giác mình như yêu từ cái nhìn đầu tiên vì các ảnh của cô đều rất đẹp và dễ thương

Không phải Phong là một thằng mê gái nhưng lần đầu tiên nhìn Linh, Phong lại có một cảm xúc khác lạ, khác với cảm xúc của cậu khi nhìn các cô gái khác ngoài Linh

"Con gái tên Linh thường rất xinh Box Girls éo lừa mình thật”

Mãi mê coi những tấm ảnh mà Phong quên coi tin nhắn mà cô ấy gửi, cậu vội trở lại để xem thì Linh đã gỡ rồi

Phong thề ngoại trừ tốc độ ánh sáng thì tốc độ gỡ tin nhắn của con gái là thứ 2

“Cái lịt mẹ cuộc đời !!!”

Phong gào thét mém nữa đập điện thoại như cách anh Boomman đập bàn phím vậy. Thì bỗng nhiên mess lại rung thêm một tin nhắn từ Linh lại gửi đến

Phong coi vội vì nghĩ Linh sẽ gỡ nữa ai biết con gái nghĩ gì trong đầu, con trai éo bao giờ đoán được đâu

“Mình xin lỗi mình nhắn lộn”

Đọc dòng này xong, Phong không biết buồn hay khóc nữa. Ngôn từ của Việt Nam chẳng thể diễn tả nổi cảm xúc của Phong lúc này chắc chỉ có thể là

“[]{}#%^*+=_\|~<>$¥€•.,?!”

Phong đành chấp nhận vậy vì lúc éo nào chẳng diễn ra như vậy, cuộc đời này nó chẳng bao giờ diễn ra như cái cách mà mình muốn cả nếu như có thể thì thế giới này chẳng có nỗi buồn rồi

Phong chỉ biết xem rồi không rep vì sợ mang nhục vì tính ảo tưởng của mình

Thế nhưng lúc này trong tim Phong có một cảm xúc rất mãnh liệt, nó như thôi thúc Phong nhắn lại Linh vì nếu không làm vậy thì cậu có thể sẽ mất đi một thứ gì đó rất quan trọng vậy

Chợt Phong lại nhớ ra mặt Linh trong rất quen

"Ồ chẳng phải là cái chị học lớp kế bên hay ra trước hành lang ngồi phải không ?"

Nghĩ tới đây Phong bỗng trở nên vui vẻ vì có cớ để mình nhắn chị ấy, nghĩ là làm Phong liền nhắn

“Có phải chị học lớp 11A… kế bên không ?”

Và thế là Linh và Phong nhắn tin với nhau từ đó. Phong cũng chẳng mong mối quan hệ này tiến xa hơn chỉ như này là được vì nhìn vào liền thấy khoảng cách rất lớn giữa hai người

Phong chỉ muốn những lúc rảnh rỗi có người tâm sự, kể về việc xảy ra trong ngày là quá đủ rồi, đôi lúc bình yên là vậy những thứ đơn giản làm ta say sưa

Nhưng bỗng một ngày, Linh bất ngờ nhắn

“Em làm người yêu chị nha”

Phong như muốn té ghế, cái lờ gì thốn ?

Phong cho rằng mình đọc nhầm nhưng sự thật như đập vào mắt cậu, vì tin nhắn vẫn còn đấy

Phong rất hồi hộp, đủ mọi cảm xúc đang tuôn trào ra khỏi đầu cậu vậy, cả thế giới như muốn lộn ngược lại, có vui có buồn

Vui vì mình thật sự được tỏ tình còn buồn thì chẳng lẽ mình bị chị ấy giỡn hay nếu như quen rồi mình làm sao xứng với chị ấy ?

“Chị nói thật không ? Chị có nói vui thôi hay sao vậy ? Nay chị sao nói lạ vậy ?

Hàng loạt tin nhắn của Phong gửi đến Linh để hỏi về việc này nhưng thứ nhận được lại là

“Chị để ý em từ lâu rồi bây giờ chị muốn em làm người yêu chị !”

Và từ đó, Phong và Linh quen nhau có thể nói đó là một trong những phút giây hạnh phúc nhất đối với cậu

Ngày nào cậu cũng trân trọng nó cả và tận dụng hết mỗi ngày để bên Linh một cách trọn vẹn

Sau này, quen nhau được lâu rồi Phong mới hỏi tại sao Linh mới để ý mình trong khi mình không có gì đặc biệt như một phông nền cho người khác

Thì Linh mới mỉm cười và nói nhỏ

“Tại hôm ấy anh cười”

Chỉ nhiêu đó thôi nhưng khiến Phong không thể tin, chỉ vì một hành động không đáng nhắc tới ấy nay lại khiến cho cậu một thằng không vượt qua nổi chữ bình thường nay lại có một người quan trọng đối với mình

Nếu như chuyện tiếp tục như thế này thì nó sẽ chẳng nằm trong ký ức sâu thẳm nhất trong trái tim Phong

Đúng vậy ngoài những phút giây hạnh phúc ấy thì cũng có những lúc buồn bã, đau đớn vì tình yêu là vậy sẽ có lúc ngọt ngào và có lúc cay đắng

Khi quen Linh, Phong rất mặc cảm và tự tin vì cứ luôn cho rằng mình không xứng đáng với chị ấy là suốt ngày không vui bởi những suy nghĩ tiêu cực

Điều này làm cho Linh rất không vui, cô luôn khuyên Phong rằng nên bỏ cái suy nghĩ ấy vì quen nhau đâu có chỉ nghĩ đến việc xứng hay không xứng, hợp nhau hay không hợp đâu ?

Chỉ có việc trải qua cùng nhau mới biết được, lúc đầu Linh còn nhẫn nhịn và cố gắng khuyên bảo dần dần cô cũng thấy mệt mỏi vì lúc nào cũng vậy

Đúng vậy, con người cũng có lúc dễ hiểu không ai có thể nhịn được suốt đời rồi cũng đến lúc không chịu được chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi

“Cái mẹ mày có thôi đi không thì bảo ? Suốt ngày cứ nghĩ bậy rồi trưng cái mặt lờ lên rồi ghen, buồn đủ kiểu có biết tao cũng biết mệt không ?”

Lâu lâu Linh liền nói những câu như thế, vì cô thật sự không chịu nổi

Những câu nói này cứ diễn ra suốt ngày nhưng hai chữ “chia tay” thì chẳng ai nói cả vì vẫn còn một giới hạn cuối cùng đó chính là “thương” đúng vậy khi tình cảm vượt trên tình yêu rồi thì là thương

Tất nhiên sẽ có lí do mà Phong làm vậy, chứ chẳng thằng nào rảnh lờ mà làm vậy cả một thằng con trai không dễ khóc đâu trừ khi việc đó thật sự đáng

Linh là như vậy, lúc nào cũng là tâm điểm của mọi người kể cả trong lớp và ngoài lớp bởi tính hoà đồng cộng thêm vẻ ngoài xinh đẹp, dễ thương với nụ cười chứa nicotine thứ khiến người khác mất tỉnh táo

Ấy vậy mà cô lại quen Phong, một thằng chẳng có gì ngoại trừ nó vẫn “tồn tại” như bao người khác chẳng có gì đặc biệt

Khi chuyện Linh quen Phong được công khai không biết bao nhiêu người tiếc và thấy không đáng cho cô để quen một người như vậy

Từ những người đang theo đuổi Linh đến cả hội bạn thân của Linh đều hỏi tới tấp

“Tại sao lại quen một thằng như vậy ?”

Linh chỉ mỉm cười rồi nói

“Vì tao yêu nó”

Bạn đang đọc Vạn giới ký sáng tác bởi XaoLonDaChetMe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi XaoLonDaChetMe
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 183

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.