Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những điều tiếc nuối

Tiểu thuyết gốc · 2069 chữ

“Thế nào ? Vẫn còn điều gì mà cậu muốn làm trước khi tiến hành cuộc thí nghiệm không ?”

Câu nói của người đàn ông đã vô tình kéo cậu ra khỏi những ký ức đó, cậu đứng ngây người một lúc lâu

Thấy vậy, người đàn ông vẫn kiên nhẫn đứng đợi cậu, đêm nay bầu trời đầy sao đẹp đến lạ !

“Ông có thể giải thích rốt cuộc thế giới mà tôi đến là thế giới nào ?"

"Nơi đó có giống như những bộ phim viễn tưởng trên Trái Đất như chiến đấu với người ngoài hành hay lái robot hay đại loại giống vậy ?”

Phong tiếp tục hỏi về cuộc thí nghiệm cho chắc, vì thật sự cậu rất muốn đi tới thế giới khác nhưng nếu tới thế giới kiểu người ngoài hành tinh, công nghệ cao các kiểu rồi gái gú đâu ?

Đừng nói với tao là mấy đứa con gái có xúc tu loằng ngoằng nha, tụi bây gu cũng mặn vãi cả lờ

Nếu như được thì Phong muốn tới thế giới huyền huyễn tu tiên thì hơn

Vì đọc truyện cũng đủ biết các tác giả miêu tả gái trong đó ra sao rồi, chỉ đọc vài dòng thôi là thằng em nó biểu tình cmn rồi, như truyện Kiều Kiều sư nương, Vô dơ luân hồi ký, Hy Du Hoa Tùng, Khoá tình chú, …

Như đọc được suy nghĩ của Phong, mà éo phải như nữa mà là đọc được cmn luôn chứ, người đàn ông mới giải thích

“Cậu có biết thuyết đa vũ trụ không ? Trong thế giới này không chỉ có một vũ trụ mà cậu đang sống, có thể có vũ trụ song song với vũ trụ của cậu hay thậm chí là các vũ trụ khác"

Đầu Phong như muốn nổ tung, cái quần què gì vậy ? Thuyết đa vũ trụ ?

À mà coi Avengers End Game là biết mẹ rồi, vậy nếu như thuyết đa vũ trụ là có thật vậy thì giả thuyết của bác sĩ Trang là đúng cmn rồi

“Nếu như trong giấc mơ chúng ta nhớ được bản thân chúng ta đang làm một việc gì đó, thì đó chính là chúng ta ở thế giới song song”

“Vậy tôi có thể đến một thế giới kiểu như tu tiên không ?"

Phong vui mừng nhanh chóng hỏi người đàn ông, vì làm như cậu sợ vuột mất đi cơ hội quý giá vậy

“Tất nhiên rồi, các đối tượng đều được tự chọn thế giới mà mình muốn tới với mục đích có thể khiến đối tượng nghiên cứu thích nghi một cách dễ dàng”

Người đàn ông vẫn bình tĩnh trả lời, nghe vậy Phong như có điều suy nghĩ thật sự cậu vừa mừng vừa sợ, sau một lúc chần chừ rốt cuộc cậu cũng mở miệng hỏi

“Lúc đầu ông có nói đã có nhiều người đã tham gia thí nghiệm nhưng vẫn chưa có ai thành công, vậy chính xác là bao nhiêu người ? Và nếu họ thất bại thì đều gì sẽ xảy ra đối với họ ?”

Phong thật sự rất gấp vì đã nghe có nhiều người đã không thành công, cậu sợ khi được nhận một cơ hội như vậy mà thất bại thì sẽ rất cay cú như khi chơi con game Jump King vậy, éo má tới khúc cuối rồi thì nó rớt cmn nó xuống dưới

“Có một số việc tôi không có quyền hạn trả lời nhưng nếu thất bại thì sự tồn tại của cậu sẽ bị xoá bỏ vĩnh viễn…”

Chưa đợi người đàn ông nói hết Phong vội chen ngang

“Vậy nếu như tôi thành công ?"

“…”

Người đàn ông im lặng không nói, điều này làm Phong thất vọng chẳng lẽ số phận của mình cũng như mấy người đi trước ?

Không được, cuộc đời đã cho tao làm lại thì tao sẽ chứng minh rằng tao xứng đáng, lúc này Phong như có thêm một động lực lớn lao.

Lúc sau, người đàn ông mới nói để phá tan đi không khí im lặng

“Nếu như cậu thành công, cậu có thể quay lại thế giới của mình và làm những điều mà cậu muốn"

Đây rồi nó phải vậy chứ, Phong như người hạnh phúc nhất thế giới vậy, nếu như vậy sau này thành công có thể quay lại cho gia đình mình một cuộc sống mà ai cũng không bằng, có thể thoái mái mua đồ mà không nhìn giá

“Vậy cậu đã sẵn sàng bắt đầu cuộc thí nghiệm ?”

Phong vội nén cảm xúc vui mừng lại vì cái giá phải trả khi thất bại sẽ rất nặng

“Ông có thể đợi tôi làm hết những việc nuối tiếc được không ?”

“Tất nhiên rồi”

Người đàn ông vẫn không cảm xúc trả lời, nghe vậy Phong liền chơi lớn hỏi thử

“Vậy nếu như tôi đưa ra những yêu cầu quá đáng liệu ông sẽ thực hiện ?”

Như biết trước được Phong sẽ hỏi như vậy, người đàn ông bình tĩnh trả lời

“Nếu như yêu cầu của cậu nằm trong phạm vi trên Trái Đất thì điều gì cũng làm được”

“!!!”

“Vãi lờ !”

Đây chính là câu trả lời mà cậu muốn nghe nhất từ khi sinh ra tới giờ

Nhưng chưa kịp vui mừng thì dường như cậu hụt hẫng lại vì điều cậu còn tiếc nuối chỉ có hai thứ đó là gia đình cậu và người đó thôi

Người đàn ông lúc này cũng im lặng, nó thật sự không hiểu vì sao con người Trái Đất lại khó hiểu như vậy, cái tình cảm đó đã khiến người ngoài hành tinh chúng nó đã rất đau đầu rất nhiều năm khi nghiên cứu

Có vẻ như biết được người đàn ông nghĩ gì, Phong liền nhẹ nhàng nói

“Nơi lạnh nhất không phải Bắc Cực mà là khi mày không có người thân”

“…”

Người đàn ông im lặng không nói, điều này làm Phong cay vãi, lịt mẹ người ngoài hành tinh như tụi mày thì làm éo gì biết đến thứ gọi là tình cảm

Sau hồi lâu suy nghĩ, cuối cùng Phong cũng nói ra các yêu cầu của mình

“Trước hết, khi bắt đầu cuộc thí nghiệm liệu ông có thể xoá sự tồn tại của tôi đi được không ?

Kiểu như đó giờ tôi chưa tồn tại vậy, điều này sẽ đỡ hơn nếu như cha mẹ tôi biết tin tôi mất tích. Tôi không biết mình sẽ đau như thế nào nếu thấy cha mẹ tôi như vậy !”

“Có thể”

“Thứ hai, sau khi tôi đi ông có thể cho gia đình tôi trúng số được không ?”

“Có thể”

“Vậy là tôi yên tâm rồi”

Phong cuối cùng cũng nở một nụ cười thoả mãn, người đàn ông thấy vậy thì càng không hiểu, con người chỉ muốn vậy thôi ?

Nó cứ nghĩ Phong sẽ muốn cho gia đình mình làm chủ một đất nước hay đại loại vậy, ai ngờ chỉ nhiêu đây

Nó làm sao biết, cuối cùng Phong cũng thực hiện được một trong các ước muốn của mình, đó chính là không muốn cha mình cực khổ, mẹ mình lại không vui, muốn sáng thức dậy với tiền đầy trong túi

Còn một ước muốn cuối cùng, Phong chần chừ vì thật sự cậu không đủ can đảm để làm, vì cậu muốn xem Linh bây giờ như thế nào rồi ?

Chia tay đến nay cũng hơn 4 năm rồi chưa từng nghe tin tức về nhau vì Linh đã đi du học bên Nhật

Đời nó trớ trêu vậy đấy, có người lúc sinh ra đã ở vạch đích rồi, lúc Phong biết tin Linh đi du học, thế giới của Phong như sụp đổ

Sống cùng một thành phố mà đã không thể gặp nhau rồi, đằng này là cách nhau cả một bầu trời

“Còn một điều cuối cùng, ông có thể đưa tôi đến xem Linh một chút được không ? Chỉ một chút rồi đi …”

“Có thể”

Phong vội nói thêm

“Vậy ông có thể làm chỉ tôi thấy Linh mà cô ấy không thể thấy tôi được không ? Tôi không muốn làm phiền cô ấy”

“Có thể”

Lịt mẹ mày có thể nói câu khác được không ? Má chứ tao nghe nãy giờ cũng muốn điên rồi.

“Vậy bây giờ, chúng ta có thể bắt đầu thực hiện các ước muốn của cậu được rồi chứ ?”

Vội gác lại suy nghĩ éo đúng đắn của mình, Phong trả lời

“Vậy thì làm phiền ông”

“Vậy bắt đầu với ước muốn thứ nhất của cậu đó là xoá đi sự tồn tại của cậu rồi cho gia đình cậu trúng số”

Lúc này, người đàn ông bất ngờ đặt tay lên vai của Phong làm cậu sợ hết cmn hồn. Rồi chớp mắt, cảnh bỗng chuyển đến chiều ngày hôm sau điều này càng thêm kích thích Phong vì sau này cậu cũng sẽ có khả năng như vậy

Nhưng chưa tận hưởng sự sung sướng xong thì cảm giác sợ hãi đã kéo cậu trở về thực tại vì giờ cậu đang đứng giữa không trung

Phong quéo hết cả chân nhưng rất nhanh cậu đã lấy lại bình tình vì một phần cũng không có ai nhìn thấy, nếu có chắc Phong té cmn luôn

Lúc này người đàn ông đưa tay búng một cái, Phong có thể thấy rõ đồ đạc trong phòng của mình bắt đầu bay màu giống kiểu Thanos búng tay vậy

Rồi đến các bức ảnh cậu chụp chung với cha mẹ cũng dần mất đi chính cậu, tim Phong như bị bóp chặt lại, cái cảm giác bị người khác quên đi hết tất cả mà chỉ còn mình nhớ thật đau đớn

Cảnh sinh hoạt gia đình cậu thật bình thường đến lạ, cha cậu đi làm về, mẹ cậu đã nấu sẵn cơm, em gái cậu vừa vẽ xong một bức tranh gia đình ba người

Mặc dù nét vẽ có chút ngoằn ngoèo, nhưng cậu thấy rất đẹp và dễ thương chỉ có điều chỉ là ba người, nếu như là lúc trước thì có lẽ đã bốn người rồi

Cậu vẫn nhìn rất chăm chú như cố gắng nhớ thật kĩ mặt cha, mẹ, em gái cậu vậy

Thì lúc này mẹ cậu đang xới cơm, còn cha cậu đang dò 5 tờ vé số, bỗng cha cậu đứng thẳng người dậy làm cho mẹ và em gái cậu hết hồn

“Ông này làm gì vậy ? Làm con nó hết hồn !”

Mẹ cậu tính trách thêm vài câu bỗng nghe cha cậu nói lên trong sự vui sướng

“Trúng trúng rồi, trúng số rồi”

Mẹ cậu nghe vậy cũng bớt giận rồi nhẹ nhàng nói

“May ghê, vậy ông trúng được bao nhiêu ?”

Mẹ cậu vẫn vậy, vẫn luôn nhẹ nhàng dù cho có chuyện gì xảy ra đi nữa. Thì lúc này cha cậu mới nói lại

“Trúng độc đắc không chỉ một tờ mà là 5 tờ !”

Mẹ cậu nghe xong cũng ngơ luôn. Thật sự tới quá bất ngờ, cả gia đình ba người giờ đây sẽ có một cuộc sống thoải mái hơn

Nhưng lạ thật, cảm xúc vui mừng trúng số độc đắc chưa được bao lâu nhưng cha mẹ và em gái cậu như thiếu đi một cái gì đó

Cảnh này, Phong nhìn hết vào trong mắt, cậu không nói gì mà chỉ nở một nụ cười nhẹ

Thấy vậy, người đàn ông liền nói

“Vậy bây giờ chúng ta đến với ước muốn thứ hai của cậu”

Phong chỉ gật đầu không nói, vì bây giờ hai hàng nước mắt đang lặng lẽ chảy xuống

“Cậu có sao không ? Nếu như cậu muốn, cậu có thể đứng lại xem thêm chút nữa”

“Tôi không sao, chỉ là trời đang mưa mà thôi”

“Nhưng bây giờ làm gì có mưa ?”

“Là trời mưa...”

Nghe Phong nói tới đây, người đàn ông có vẻ hiểu thêm một chút về thứ được gọi là tình cảm của con người

Bạn đang đọc Vạn giới ký sáng tác bởi XaoLonDaChetMe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi XaoLonDaChetMe
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.