Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi chơi?

Tiểu thuyết gốc · 2646 chữ

Chú ý: Chương này nói nhảm khá nhiều, các bác có thể bỏ qua.

----

Ma Khánh Bách nội thế giới...

- "Thế nào, đã đỡ hơn chưa?". Ma Khánh Bách tới bên Kougyoku, cô nàng đã ở đây được nửa ngày rồi, hắn cũng nên đưa nàng trở ra bên ngoài.

- "Đã có thể đi lại được rồi, chàng đó! rõ ràng là người ta đã rất mệt rồi, còn cố gắng làm thêm hả!". Kougyoku hờn dỗi nũng nịu đập vào ngực hắn, hắn cũng không ngăn cản, cứ để cô nàng đập thoả thích đến khi nào muốn dừng thì thôi.

Hắn ôm Kougyoku vào lòng, cảnh sắc có chút thơ mộng của mấy cặp đôi mới yêu, Kougyoku lúc này đỏ mặt, song vẫn rúc vào ngực hắn, không tiếp tục làm hành động nũng nịu nữa.

Hắn hướng tới miệng nàng mà hôn một cái, hai lưỡi lại cuốn lấy nhau như không muốn tách rời, cả người Kougyoku mềm nhũn, ý định phản kháng không hề xuất hiện, dù sao cả cơ thể này đều trao cho hắn, còn chỗ nào mà chưa khám phá nữa đâu, sau này cũng chỉ có thể gả cho hắn mà thôi.

Trong hoàng cung được dạy dỗ nghiêm chỉnh, nam nhân tiếp xúc toàn bộ đều là người thân thích, xen lẫn đó là chiến tranh ngầm, hòng cuối cùng đều hướng tới ngôi báu, ý định trở thành hoàng đế.

Nàng trong cung là thân công chúa thứ tám, mẹ nàng muốn nàng trở thành một công cụ giao hữu, tương lai sẽ gả đi vì lợi ích đế quốc, lý do không nói cũng biết, nàng không có nhiều quyền lực như các hoàng huynh, tỷ tỷ của nàng.

Chẳng qua nàng ý định từ lúc mới sinh đều là muốn trở thành chiến binh nơi chiến trường do ngưỡng mộ hoàng huynh Kouen, đối với tranh quyền đoạt vị không mấy hứng thú

Vì lẽ đó nên đối với tình cảm đôi lứa hay nam nữ thụ thụ bất thân gì đó đều chưa từng trải nha, giống như một tờ giấy trắng trong truyện tình yêu, cơ mà dưới nơi chiến trường thì hơi đặc sắc một chút...

Hôn nhau hồi lâu hai người mới tách ra, hắn mang nàng ra bên ngoài.

- "Nàng có muốn đi chơi không?". Hắn ôm lấy Kougyoku, thì thầm to nhỏ.

- "Phu quân đi đâu, muội đi đó". Kougyoku không quan tâm nhiều, ít khi nàng mới được ra ngoài hoàng cung chơi, nơi đó quả thực rất nhàm chán a, vậy nên không biết đi đâu chơi cho vui, cứ tùy ý đi theo hắn đều tốt.

- "Được, vậy chúng ta đến một hòn đảo của người Toran, nằm ở phía nam, Mê cung thứ 61, mê cung của đất, Zagan!".

- "Vâng!". Kougyoku vui vẻ gật đầu, dù đó có là mê cung, chỉ cần đi với hắn là được, mọi nơi nàng đều không quan tâm.

- "Lần này là mê cung, đừng coi thường nó nhé". Hắn thấy cô nàng không do dự gật đầu, hơi lo lắng, nhưng nghĩ lại thì...

- "Phu quân ngươi sẽ bảo vệ người ta mà phải không? Hì, đừng lo, khả năng chiến đấu của muội chưa thua bất kì vị nào đâu". Kougyoku cười nhí nhảnh, nàng khá tự tin vào khả năng của bản thân đấy.

- "Được rồi, tới lúc đi gặp đám Aladdin rồi, nhớ lúc đó chú ý cách xưng hô một chút, có cả hoàng huynh của nàng đó". Hắn không quan tâm lắm về cách xưng hô, cơ mà ở đó có thằng nhóc Hakuryuu, thật sự có chút khó đối phó.

- "Hakuryuu phải không? Phu quân đừng lo, muội chắc chắn là huynh ấy sẽ không dám hé nửa lời đâu, nếu huynh ấy dám...". Ánh mắt của Kougyoku trở nên điên cuồng trong giây lát rồi trở về dịu dàng như lúc đầu, hắn đây là cảm giác hơi lạnh gáy.

Một lúc sau...

Hắn cùng Kougyoku tới chiếc thuyền đã tại bến cảng sẵn, trên đó gồm Aladdin, Hakuryuu, Morgiana và không thể thiếu các binh sĩ trong quân đội của Sindria.

Dưới thuyền còn có Alibaba đang nói chuyện với Sinbad về gì đó, hắn không rảnh quan tâm cho lắm.

Đặt chân lên thuyền, mọi người không khỏi hoảng hốt, Aladdin trên tay đã rút ra cây trượng, Morgiana thủ thế sẵn, Hakuryuu thì ngạc nhiên không thôi.

Bọn Aladdin như vậy, hắn không ngạc nhiên, thù giết Ugo, hình như thằng nhóc này còn nhớ dai lắm.

- "Bình tĩnh, Kougyoku không có ác ý, lần đó là do đế quốc phái tới, nàng không thể chống lệnh mới phải thực hiện". Hắn tiến lên trước, chủ động nói chuyện.

- "Có bằng chứng gì để bọn em tin anh?". Aladdin tin hắn, nhưng Kougyoku thì phải xem xét lại.

- "Thực lực!". Áp lực từ hắn toả ra không ngớt, binh lính trên thuyền bị trấn cho quỳ xuống, Alibaba dưới tàu cảm thấy áp lực không nhỏ, liền quay đầu lên xem.

Hắn và đám Aladdin rơi vào thế giằng co, cuối cùng người rút lui là Aladdin.

- "Được, bọn em tin anh lần này, mặc dù thế, anh phải trông coi chị ấy cẩn thận". Aladdin biết mình đánh không lại hắn, chủ động giảng hoà là tốt nhất.

Thật không ngờ hắn lại đi chấp vặt đám nhóc này, khác gì trẻ trâu không cơ chứ, lại còn để bọn chúng nhượng bộ mình trước, cái này...

- "Muội trốn ra đây làm gì?". Hakuryuu ngạc nhiên, rõ ràng Kougyoku nên đi theo đám người kia chứ?

- "Muội đi chơi cùng phu quân, huynh cản được sao?". Kougyoku phồng má, lâu lắm mới có dịp đi chơi, nàng sao có thể bỏ lỡ cơ hội này?

- "Đám Ka Kobun (Tùy tùng của Kougyoku) về rồi sao?". Hakuryuu chưa biết nên giải thích với mẹ ra sao, lần này không thấy Kougyoku về thì mẹ sẽ giết mình mất.

- "Đi về rồi". Sinbad ở dưới thuận miệng trả lời, dù sao hắn là người duy nhất biết Kougyoku lặng lẽ rời đi đám người tham quan của đế quốc Kou.

Chợt Hakuryuu cảm thấy có gì đó không đúng.

- "Phu quân? Đợi đã, cái gì cơ?". Hakuryuu nhất thời lại đứng hình mất 5 giây, chưa biết nói gì.

- "Huynh ấy là phu quân của muội, sao nào, là người của tỷ tỷ thì muội không thể động sao? huynh quản cũng hơi xa rồi đấy.

Muội giải thích đến đây thôi, huynh nghĩ như thế nào thì nghĩ, lúc về nếu huynh dám hé nửa lời về chuyện hôm nay...". Kougyoku nhẹ nhàng rút cây trâm trên đầu, sát khí tỏa ra rõ ràng, có thể thấy nàng giết cũng không ít người đâu.

Aladdin và Hakuryuu đều rợn tóc gáy, Alibaba mới vừa lên đến tàu cũng cảm nhận được luồng hơi lạnh lẽo từ phía Kougyoku, hình như còn định rút Kim thần khí rồi.

- "Được rồi, nàng đừng làm loạn, ngồi im đi, đều là người phe ta mà". Hắn cũng chịu, lúc Kougyoku giận thì ai dám động chứ.

- "Chàng còn dám nói?". Kougyoku ke ngay Kim thần khi ngay cổ hắn, Ma Khánh Bách nuốt nước bọt, cái này... trông như sẵn sàng xiên hắn bất kỳ lúc nào nếu hắn hé thêm một lời.

Sinbad thấy cảnh này cũng đập mặt quay đi, lần này ngươi thảm rồi...

Một lúc sau Kougyoku mới cài lại chiếc trâm cài đầu, ôm lấy tay hắn như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Ừmmm, việc này... ai cũng sợ vợ mà... phải không?

Pisti được cử đi cùng nhóm người bởi Sinbad cũng xuất hiện, chủ yếu là để bảo vệ con thuyền và binh sĩ, hộ tống nhóm Aladdin đến nơi một cách an toàn.

Vừa đáp xuống từ con đại bàng to lớn trên trời, lại thấy Ma Khánh Bách cũng ở đây, nàng không kìm được, nhí nhảnh chạy đến chào hỏi.

- "Ngươi cũng rảnh ha, Zu, không đi dạy Yamraiha đi lại chạy đến đây, còn cô gái xinh đẹp này là ai đây?". Pisti ánh mắt nhìn về cô gái đang ôm lấy tay hắn kia.

Kougyoku ánh mắt lần nữa trở nên sắc bén, nhìn về phía hắn rồi véo tay, ý định không nói cũng hiểu là muốn giải thích ngươi và cô nhóc trước mặt này có quan hệ gì hả?.

"Đệch, hắn quên vụ này còn có Pisti hộ tống, lỡ cô nàng nói với Yamraiha thì phải làm sao đây? Còn nữa, nãy đi với Kougyoku, quên nói với Yamraiha một tiếng, cô ấy sẽ không chạy ra bãi đất trống sau cung điện của Sinbad chờ mình chứ?... kèo này không giòn a". Hắn điên cuồng suy nghĩ cách giải quyết, kèo này quả thực không giòn rồi.

Kougyoku dò xét cô gái trước mặt, nước da trắng trẻo, thân hình như mấy bé gái mười hai mười ba tuổi, đôi mắt đen tuyền, tròng mắt có một vòng tròn hồng, mái tóc ngắn vàng, phần tóc dài buộc thành hình xoắn ốc sang phía bên trái, trên tóc còn đính thêm một hình chiếc cánh màu đỏ, nhìn kỹ có thể thấy một dải băng quấn trên trán được tóc che đi.

Diện một chiếc áo choàng vàng có sọc trải dài hai bên khuy áo, để hở áo vải hồng liền quần cũng màu hồng nốt, áo vải có khoét một hình thoi dọc, cơ hồ thấy phần ngực nhỏ bên trong... và cô nàng đi chân trần?

"Chẳng lẽ hắn thích mấy tiểu cô nương như thế này sao?". Kougyoku lại nghi ngờ nhìn hắn lần nữa.

Thấy hai ánh mắt nhìn mình chỉ đợi một lời giải thích, hắn con m* nó không biết ứng xử ra sao cái này tình huống.

- "Chào ngươi Pisti, Nàng ấy là v... ây da đau". Kougyoku véo tay hắn lần nữa.

- "Tiểu cô nương, Anh ấy là phu quân của chị".

Pisti nhìn Kougyoku với ánh mắt nghi ngờ, cuối cùng bỏ qua rồi giải thích.

- "Hừ, tôi hơn tuổi cô đấy". Pisti không thích mình bị gọi bằng tiểu cô nương, nàng đã 18 tuổi rồi. (*)

Kougyoku ánh mắt cùng Pisti chạm trán là sắc lẹm hình ảnh, tưởng tượng như có một tia sét đối kháng nhau vậy.

Hắn đập tay vào mặt, chả biết nói gì, trận chiến giữa phụ nữ với phụ nữ quá phức tạp, hắn không nên xen vào a.

Cuối cùng cả hai đều không đối chiến nữa, Kougyoku quay lại bên cạnh hắn, còn Pisti thì hờn dỗi bay lên đại bàng rồi rời đi.

"Cuối cùng cảnh này cũng kết thúc, lạy chúa". Hắn thầm nghĩ trong đầu phải giải quyết mấy chuyện này thật ổn thoả, nếu không thật không dám nghĩ, trước đó Kougyoku có nói rằng không để ý, chỉ cần trong lòng hắn có nàng.

Mà giờ đây, Kougyoku nàng sắp đánh nhau với Pisti luôn rồi.

- "Là ta không tốt, nàng muốn làm gì cũng được". Kougyoku lại trở về dáng vẻ thường ngày, dịu dàng ngây ngơ, chuyển biến cũng nhanh đến lạ thường đi.

- "Mặc kệ chàng, còn nữa, cô gái kia thật sự 18 tuổi sao? muội thấy cô ấy hơi nhỏ so với tuổi thật". Kougyoku nghi ngờ câu nói của Pisti, dù sao nàng cũng chưa gặp ai kỳ lạ như vậy.

- "Cô ấy là người Artemyra, cơ thể của cô ấy không phát triển giống chúng ta". Giải thích xong hắn lại thấy một luồng khí lạnh từ đâu đó xuất hiện rồi lại biến mất ngay lập tức.

- "Muội hiểu rồi". Kougyoku lại ôm lấy tay hắn, ngây thơ, dịu dàng, dễ thương là những từ hoàn hảo để miêu tả cô ấy vào lúc này.

Trong lúc hai người nói chuyện, con tàu đã khởi hành từ lúc nào, hiện tại vị trí của mọi người là giữa biển, cách Đảo của người Toran còn khá xa.

Xung quanh thuyền là vô số những loài động vật như cá, cá heo, loáng thoáng còn có cả thủy quái.

Không lạ gì với khả năng này, hắn biết đây là Pisti làm, cô ấy cũng thú vị đấy chứ.

Đang ngắm biển cùng Kougyoku thì Hakuryuu chạy ra từ trong bếp, mang theo một đống đồ ăn mà đặt xuống bàn.

Mọi người tụ tập lại quanh bàn ăn, nhìn những món ăn trên bàn đều là hải sản tươi ngon, tôm hùm, bào ngư, sò điệp, cua, còn có cả một con lợn quay.

- "Đều là món anh làm sao anh Hakuryuu?". Aladdin nhìn những món ngon trên bàn ăn, hí hửng hỏi Hakuryuu, miệng sớm đã không kìm được muốn ăn trước.

- "Phải, anh cảm thấy không giúp được gì nhiều cho mọi người, đành lăn vào bếp làm một số món, ngoài nấu ăn ra anh cũng không biết làm gì.

Chị Hakuei từng dạy anh cách nấu ăn, bảo rằng không phải lúc nào anh cũng có người phục vụ, nên đôi lúc phải tự nuôi sống bản thân, không nên dựa dẫm quá nhiều vào người khác".

- "Không ngờ hoàng huynh cũng có tay nghề này nha!". Kougyoku nàng ngạc nhiên không thôi đấy.

Lần này đã thay đổi cách nhìn của Aladdin về các hoàng tử, công chúa trong đế quốc Kou.

Aladdin không khách sáo, trực tiếp hướng tới con lợn quay mà tới.

Hắn căn bản không cần ăn, nhưng suy cho cùng đều nên nể mặt người làm ta món ăn một chút, định gắp đũa tới con tôm hùm, ngờ đâu Kougyoku trực tiếp bắt lấy.

Bàn tay vụng về bóc từng miếng vỏ tôm ra, để phần thịt trắng phau đưa vào miệng hắn.

- "Nói aaa, muội bón cho huynh".

- "Aaa".

Thấy hắn ăn ngon miệng, Kougyoku má hồng vui vẻ, lấy khăn lau miệng cho hắn, nàng trước giờ nếu có thì cũng là người hầu bón cho ăn, chưa từng làm như vậy cho ai, lần đầu tiên nên có chút vụng về, thấy hắn như vậy ăn ngon miệng, nàng cảm thấy rất vui.

Alibaba, Morgiana và Hakuryuu thì há miệng, bọn họ muốn bỏ bữa rồi, tình huống này chẳng phải là cơm chó trước mặt sao.

...

Thuyền của Sindria đã đến đảo của người dân Toran, xung quanh là vô số hòn đảo to nhỏ trôi nổi, điểm chung của chúng là đều có cây cỏ xanh tươi, cổ thụ cuốn lấy, trông thật hoà hợp thiên nhiên.

Người dân Toran chủ yếu là buôn bán bằng nghề chài lưới và trồng trọt, ngay trước bến cảng đã hiện ra vô số hoa quả bắt mắt.

Vô số cửa hàng thủy hải sản tươi ngon.

Chen chúc trong đám đông là Kougyoku, nàng có Khánh Bách bên cạnh gan dạ lên không ít, xung phong lên đầu tiên muốn đi khám phá xung quanh, cầm chặt tay hắn không buông trong dòng người.

Mà hắn khi vừa đặt chân tới đây là luôn chú ý, có Rukh sa đoạ xung quanh đây, mặc dù đối phương chưa có động tĩnh gì.

Bỗng hắn thấy hai bóng người, một người đàn ông điển trai đi theo một cô gái xinh đẹp, họ đều mặc áo choàng đen, cô gái có mái tóc màu xanh lá dài bồng bềnh, đeo một chiếc tai nghe bọc lông màu hồng?

Đây đích thị là người hắn muốn tìm trong chuyến đi lần này, Công chúa của Musta'sim, Dunya.

----

(*): Em không tìm thấy thông tin nói Kougyoku bao nhiêu tuổi, em nghĩ là tầm 16 hoặc dưới vì Hakuryuu là 16 lúc bắt đầu câu chuyện.

Bạn đang đọc Vạn Giới Thu Thê Lục sáng tác bởi Zukamiri
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zukamiri
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.