Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lừa lọc

Tiểu thuyết gốc · 1860 chữ

Khu chợ ẩn thật là nơi sầm ấp . Phải có hơn trăm gian hàng lớn, nhỏ. Trên hết ở trung tâm là một quảng trường lớn được các đệ tử dựng lên bằng đá. Nơi đây thường là nơi một số đệ tử sẽ mang đồ vật của mình lên để rao bán. Đôi khi có một số người hứng thú thì có thể trả giá cao để mua nó.

"A Bảo, chúng ta ra quảng trường xem trước đi. Không nhanh thì không còn đồ tốt đâu."

"Hây, sao ta lại phải đi với hai cái đứa này chứ. Mệt chết ta mất!!!"

"Các vị . Đây là một thanh tiểu đao. Nhìn nó có vẻ tồi tàn nhưng bên trong còn chứa một linh hồn mãng xà. Tu bổ lại có thể là một lợi binh đó nha."

"Món này được đó nha!!!!"

"Hắn nói không sai. Tuy nhiên linh hồn trong thanh tiểu đao bị đánh tổn hao nặng rồi. Một thời gian nữa là sẽ tiêu tán thôi."

A Bảo và Linh nhi bốn mắt nhìn nhau và rồi cũng ăn ý cùn quay phắt lại ,dơ ngón tay cái.

"Lợi hại!!!"

Tuy nhiên họ cũng không muốn tự dưng chuốc việc vào mình nên không ai nói gì cả. Cuối cùng thanh tiểu đao bán với giá trăm linh thạch. Quả là con số không tưởng. Một người đàn ông to con, lực lưỡng lên đài. Hắn dơ lên cao một viên hạt châu xuất sắc.

"Đây là nội đan của một con hổ sống trăm năm. Ta giết được trong lần lịch luyện này. Nó có thể giúp đệ tử cải thiện một chút tư chất tuy không quá nhiều nhưng cũng đáng để đệ tử căn cơ kém thử."

"Hắn nói hoàn toàn không sai đâu. Nếu có hứng thú thì mua." Người thần bí lại lên tiếng.

"A Bảo."

"Ta biết rồi. Ta cũng thấy hứng thú với viên nội đan này. Vả lại ta còn 60 linh thạch cơ mà."

"Ta ra giá 55 linh thạch."

"Ta ra giá 60 viên linh thạch" A Bảo cắn răng ra giá. Đây là lần thứ 4 hắn ra giá rồi. Vốn dĩ là viên nội đan này chuẩn bị bán ra với giá 40lt chưa hắn. Nhưng không biết từ đâu lại nhảy ra một tên đáng ghét. Tiếp tục cạnh tranh với hắn làm hắn đã phải dốc hết tiền ra như vậy để thu mua.

"Ta ra giá 65 lt, tiểu tử nếu ngươi ra giá cao hơn thì ta xin nhường ngươi."

Thôi chịu rồi cả gia tài có 60lt mà người ta thách thức thế thì chịu rồi. Đúng là bên cạnh còn Linh nhi nhưng Linh nhi đã tặng hắn đan dược rồi. Còn dẫn hắn ra đây. Hắn cũng không mặt dày đi mượn tiền Linh nhi đâu.( Sĩ diện với gái ak)

"70lt"

Cả hội trường im lặng. Cuối cùng cái giá được chốt là 70lt. Và tất nhiên là Linh nhi không làm chúng ta thất vọng. Đúng theo mô típ, A Bảo nhìn Linh nhi một cách khẩn thiết.

"Được rồi, coi như kiếp trước ta nợ ngươi. Coi như ta tặng thêm ngươi 10lt này. Mau đưa 60lt đây."

A Bảo cầm trên tay nội đan mà lòng còn cảm thấy xúc động. Có lẽ nó có thể giúp A Bảo tiến bộ nhanh hơn. Hắn nhanh chóng cất vào túi pháp bảo. Và nhét túi pháo bảo vào trong lồng ngực như sợ ai đến lấy mất vậy.

"A Bảo nhìn món kia được không?"

"Món này không được!!" Người thần bí lên tiếng.

"Không được."

"Không được"

"Không được"

Cứ như thế đến hết buổi đấu giá cũng không được mấy món tốt cả. Linh nhi cũng vì vậy mà cảm thấy có chút mệt mỏi.

"Vậy thôi ta xin phép đi trước đây."

"Không được. Ngươi phải cùng chúng ta đi tham qua gian hàng trong chợ nữa."

"Cái này thì tuyệt đối không được. Trong chợ là người cùng ngành ta cũng không thể làm thế được."

Thế là Linh nhi lại ghé sát lại người thần bí nói gì đó. Và người nọ liền gật đầu.(đấy các ông thấy chưa: muốn có người yêu thì trước hết là phải đối tốt người xung quanh họ trước đã). Trong chợ thì ít đồ giả hơn bởi vì dù sao cũng là người làm ăn lâu dài. Hoặc có một trường hợp khác đó chính là đồ giả tinh vi hơn. Mỗi gian hàng đều có một loại vật phẩm chủ chốt của của tiệm.

"Ngươi muốn mua thứ gì?"

"Gần đây ta mới học vẽ bùa, muốn tìm một cây bút tốt."

"Vậy sao không nói ngay từ đầu???"

"Thì cũng phải xem đấu giá đã chứ!!!!"

"Thôi được rồi. Coi như ta mắc nợ ngươi. Đi theo ta."

ba người họ cùng nhau lách qua hàng người đông đúc để quay trở lại khu vực cuối chợ.( Tôi đang nghi ngờ khu cuối chợ là tập hợp tinh anh ). Một gian hàng có thể nói là đẹp, sáng sủa. Từng hàng bút lông được treo thẳng hàng. Trông thật sự nho nhã vô cùng, khác xa so với gian hàng của ai kia.

"Đạo hữu muốn mua bút sao? Nhìn xem đây đều là loại cực phẩm đó nha."

"Thôi đừng vòng vo nữa. Đưa chúng ta vào trong đi."

Chủ gian hàng nọ có chút dừng lại. Xoè bàn tay hướng vào trong có dấu hiệu mời. Tiến vào phía sâu trong sạp là một không gian khác hoàn toàn. Bên ngoài không thể so sánh được. Trong này bút chất thành đống, bừa bộn, lăn lóc khắp nơi. Lại có có một mùi lâu ngày nữa. Trái ngược hoàn toàn so với vẻ bên ngoài. Thật sự làm cho người ta khó tin.(Đúng là chỉ được cái vẻ bề ngoài. Nhưng mà nội tâm thô ráp thì chưa chắc đa không tốt nha.)

"Đây đều là đồ ta lấy được từ di tích về đấy. Các người xem được món nào thì báo với ta."

"Hắn nói không sai. Nếu may mắn các ngươi có thể tìm được vật tốt. Còn nếu không thì hắn quả thực có bút pháp thượng hạng."

Người bí ẩn xua tay ra hiệu tự do xem xét còn hắn ta thì lao đầu vào trong đống bút. Linh nhi và A Bảo cũng nhìn ngó các thứ đồ xung quanh. Cơ mà kém quá nên cũng chả biết đâu vào với đâu cả, cứ thấy thuận mắt thì cầm lên xem thui. Và A Bảo thấy thuận mắt với một cái hiên mực bị vỡ. Trông quả thực rất có phong cách. Nêu như A Bảo nhìn không sai thì trên đó điêu khắc một loại chim gì đó. Đột nhiên

"Ông chủ, bán cho ta thứ này."

Hiển nhiên là người bí ẩn lên tiếng nhá chứ không phải người còn đang nợ tiền kia đâu.

"Chà! Trong này có một tàn hồn Thiên Uyển chim nguyên vẹn. Tại sao ta lại không phát hiện ra chứ."

"Nói ít thôi. RA giá đi."

"500 Lt"

"CÁI GÌ. Đắt giữ vậy."

"Đương nhiên rồi. Ngươi không mua thì để lại."

"À thì ra định chơi bài này vói lão tử. Dù sao lão tử cũng tìm ra nó. Chúng ta dù sao cũng là đồng sư môn gặp mặt nhau còn dài đó nha."

"A! Lương...."

Nói đến đây biết là mình lỡ lời rồi nên chủ sạo hàng tự nhiên im bặt.

"Được rồi. 300 thì 300. Nhưng mà ngươi trốn sư phụ ra đây chơi. Về sư môn chắc chăn ta sẽ giúp ngươi một chút."

"Thôi. Dù sao cũng là huynh đệ đồng cam cộng khổ mà. Thôi ta nhất quyết mua thêm chỗ ngơi mua thêm một cây bút nữa. Thế nào?"

"Được rồi. "

Nói rồi chủ sạp hàng ấn vào một cái nút trên vách tường. Vách tường bỗng mở ra. Hiện lên ba hàng bút khoảng trăm cây.

"Với số tiền của ngươi thì có thể chọn hàng 2 và 3" Người thần bí lên tiếng.

Linh nhi quả thực không để ý đến lời hắn lắm bởi cô còn vay mượn thêm một ít mang tới đây.

"Ta muốn cây bút kia.'

Cây bút có màu đỏ. Thân được chạm khắc những hay văn vàng. Lông thẳng tắp, mượt mà, trắng muốt. Hiển nhiên đây không phải là vật tầm thường rồi.

"Giá cây bút này là 700lt, không trả giá"

"Ôi! Huynh đệ ngươi đây là đang lừa người không vậy."

"Đương nhiên là không. Ngươi biết bên trong nó là gì không. Một con hoả điểu Tứ tầng đấy. Luyện những bùa loại hoả thì năng lực cũng gia tăng mấy phần."

Linh nhi cũng là một con người dứt khoát.

"Được ta mua."

Nói rồi dong linh thạch từ túi pháp bảo trong túi cô ta bay ra. Nhìn theo dòng linh thạch dạt dao kia mà mồm A Bảo há hốc ra. Quả thực là là QUÁ GIÀU RÔÌ. Nhưng đâu có ai biết rằng đằng sau cai sự hảo sàng kia là một tâm hồn nhỏ bé đanh ứ máu. "Thôi xong! Lần này thì trả nợ ôm rồi>"

"Được đủ rồi."

Cầm được bút pháp vào tay, lòng Linh nhi vẫn chưa thể ổn định xuống được. Cô gái dù so cũng ở trong dược phòng, không thể tu luyện công pháp liên tục như người thường. Nên chỉ có thể học cách dùng bùa, luyện tập vào khoảng thơi gian trống thôi. ( nhưng ở đây không phải người ta không có thời gian tu luyện mà là dùng bút đấy luyện tập vào lúc không có người đến lấy đan. Kiểu làm việc riêng trong giờ ấy.) Cô ấy bắt đầu đứng tại chỗ để cảm nhặn cây bút.

Bấy giờ, chủ sạp mới để ý, nhìn sang A Bảo thấy hắn đang cầm trên tay nửa hiên mực gãy.

"Tiểu đạo hữu này cũng có mắt đấy chứ! Hiên mực này cũng rất lâu đời rồi cũng là một pháp bảo. Tuy nhiên bị người ta lấy hồn trong đó rồi. Hiên mực cũng gãy nên là người đó vứt lại đây. Nếu tiểu đạo hữu có hứng thú thì ta tặng nó cho đạo hữu"_ Thực ra là nhờ vứt rác đây mà.

"Cảm ơn đạo hữu."

"Cảm ơn đạo hữu. Cây bút này quả thật là thứ tốt. Vậy ta xin phép đi về trước"

"Được hẹn ngày gặp lại."

Đến khi thấy Linh nhi và A Bảo đi xa thì hai người còn lại trong quán mới mỉm cười. Chủ sạp vứt cho người bí ẩn một túi linh thạch. Thôi thế là đủ hiểu món đồ kia bị bắn đắt rồi. (Nhưng chắc chắn là đồ tốt nha vì người ta vẫn còn muốn có ngươi yêu). Đúng là trong khu chợ này toàn lừa lọc nhau thôi. Đặc biệt là mấy con cừu béo như Linh nhi và A Bảo.

Bạn đang đọc Vạn Kiếp Tu Tiên sáng tác bởi Luyentt2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luyentt2
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.