Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Áp Bức Từ Thần Du Hồn

Tiểu thuyết gốc · 2349 chữ

- Ngưu bang chủ, ta thấy hình như bảo vật ở đây có lẽ đã do những người đến trước kia đoạt được. Không biết là thế lực nào. Không biết Ngưu bang chủ có cao kiến gì cho chuyện này không?

Đôi mắt gã đàn ông được gọi là Ngưu bang chủ kia liếc nhìn lão già Phạm Hưng của Thú Hồn Tông. Ngươi hỏi ta có cao kiến gì, sao ngươi không nói thẳng ra là muốn hỏi ta định làm gì, cướp đoạt như thế nào hay sao. Không suy nghĩ quá lâu, hắn vuốt vuốt chòm râu bạc của mình, nói thẳng.

- Ta thì có thể có cao kiến gì. Bảo vật ai đoạt được thì là của người đó. Có lẽ lần này Chiến Long Bang ta đã uổng công một chuyến đến đây rồi.

Thấy hắn nói như vậy, Phạm Hưng cũng cười cười gật đầu.

- Ngưu bang chủ nói cũng phải. Nhưng ở hòn đảo này hình như có một thế lực tọa lạc. Liệu có phải vị cao nhân kia sống ở đây và bảo vật đó vốn là của người đó. Phải chăng lúc ở ngoài đảo là người đó biết chúng ta tiến vào nên cảnh cáo?

Thấy hai lão già đang trò chuyện, một số nhân vật mặt mũi của các thế lực lớn cũng tiến lại gần cùng trò chuyện với họ, chỉ có Mê Quỷ môn và Độc Điện Hồn là không chung đụng với bất kì thế lực nào. Lúc này, Lê Thừa Ân đã từ lúc nào tiến gần đến, chắp tay trước mặt hành lễ.

- Chào chư vị! Tại hạ là Lê Thừa Ân, trưởng lão Lê Gia ở Hải Vũ thành, ra mắt các vị.

Thấy có người đến, mọi người đều quay đầu sang nhìn. Một người phụ nữ cao niên, thân mặc một trường bào màu xanh hướng về phía Lê Thừa Ân.

- Ngươi là người của Lê Gia? Vậy Lê Chấn Nam có tới hay không?

- Tiền bối biết Lê Chấn Nam Lê gia chủ?

Thấy có người quen biết, Lê Thừa Ân mở tròn đôi mắt vui vẻ hỏi.

- Phải! Ta là Liễu Mạc Hân của Hồn Khí Tông. Lê Chấn Nam và ta từng có duyên gặp gỡ vài lần.

- Thì ra tiền bối là Bức Thiết La Sát, nhị trưởng lão Liễu Mạc Hân của Hồn Khí Tông.

Lê Thừa Ân kinh ngạc, không ngờ gia chủ của mình có quen biết với một vị cường giả đỉnh đỉnh đại danh Bức Thiết La Sát nổi tiếng trên giang hồ, võ hồn của người này là một cây Thiết Bản tên Bức Thiết, làm việc quyết đoán, tàn nhẫn nên được người đời gọi là Bức Thiết La Sát. Nghĩ đến điều này, trong lòng hắn có một chút suy nghĩ liền nói.

- Thưa tiền bối và các vị! Trước khi chúng ta đến đây thì đã gặp hai người khác, họ không thuộc thế lực nào cùng lên đảo, hình như họ đã ở đây từ trước. Ta nghĩ là họ biết về nơi này.

- Ồ! Có chuyện như vậy. Là người nào?

- Là hai người kia.

Lê Thừa Ân chỉ tay về hướng nơi Hạo Thiên và Hồng Nhan đang đứng.

Bên này, Nghiêm Lan Ngọc đã để ý thấy hành động của Lê Thừa Ân và hiểu rằng tên này chắc chắn đang có suy nghĩ xấu xa nào đó. Miệng lẩm bẩm.

- Quả nhiên là tiểu nhân đê tiện.

Hạo Thiên và Hồng Nhan cũng đã để ý thấy Lê Thừa Ân nói chuyện với đám người kia thì chỉ tay về hướng mình. Đương nhiên hai người đã biết sắp có chuyện xảy ra. Liền nghe giọng của Nghiêm Lan Ngọc.

- Chắc chắn hắn đã nói gì đó về các ngươi. Tên này là một tiểu nhân. Ta nghĩ các ngươi sẽ gặp chút phiền phức rồi.

Thấy người phụ nữ này có vẻ quan tâm đến. Dù sao từ lúc gặp đã thấy thái độ cô ta cũng là một người sảng khoái. Hạo Thiên liền hỏi.

- Vị tiền bối này, xin cho hỏi những người đó là ai? Có lợi hại không?

Thấy hắn hỏi. Nghiêm Lan Ngọc cũng không giấu diếm trả lời.

- Đó là những cao tầng của các thế lực lớn ở Đế Quốc Thiên Nhai này. Có Chiến Long Bang, bang phái phát triển mạnh mẽ về dạng võ hồn phòng ngự, đa số toàn là nam nhân. Thú Hồn Tông là tông môn chỉ thu nhận những đệ tử là thú võ hồn giống như của ta. Khí Hồn Tông là tông môn chỉ thu nhận đệ tử có võ hồn thuộc dạng binh khí, các thế lực khác cũng là như tên mà thu nhận người. Những hồn sĩ ở đó được tu luyện bài bản, có khả năng phát triển rất tốt.

Hạo Thiên gật đầu. Thì ra là vậy, nếu là những tổ chức như thế này thì sẽ có thể xây dựng một hệ thống tu luyện có bài bản, về việc lĩnh ngộ kỹ năng tấn cấp sẽ dễ dàng hơn nhờ dựa vào người đi trước hướng dẫn hoặc những điển tịch tâm đắc tu luyện truyền qua các đời. Đối với việc chỉ thu nhận đệ tử chuyên biệt lại có võ hồn đồng dạng thì lại có thể tổng kết nên hầu hết các đặc điểm của võ hồn dạng đó để có thể phát huy ra sức tấn công hay phòng thủ mạnh mẽ nhất, khả năng dung hợp sẽ cao hơn, phối hợp cộng sinh chiến đấu cũng sẽ phù hợp hơn.

Hạo Thiên không hỏi thêm về vấn đề các gia tộc vì trước đó đã từng nghe Hồng Nhan nói rằng, gia tộc là truyền thừa võ hồn Di Sản qua các đời, trong gia tộc đều là người có huyết thống và võ hồn cũng truyền thừa như vậy. Nếu khi một người trong gia tộc kết hôn với một người khác mà có cấp độ võ hồn ngang bằng hoặc cao hơn thì sẽ sinh ra võ hồn biến dị hoặc thậm chí có thể có được song sinh võ hồn. Hồng Nhan cũng từng nói võ hồn của nàng không chỉ là Hỏa Chi Thương, nàng còn có một võ hồn khác.

Nghiêm Lan Ngọc như có vấn đề gì đó muốn hỏi Hạo Thiên nhưng lại thấy phía bên kia đã có vài người đang tiến lại.

- Ta không biết các ngươi là ai. Ta cũng không quan tâm các ngươi nghĩ gì về ta. Nhưng những người kia chắc chắn là nghe Lê Thừa Ân nói gì đó nên muốn tìm các ngươi hỏi về sự tình tại đây. Nếu quả thực là vậy thì lát nữa các ngươi cứ nói các ngươi là hạ nhân do Nghiêm Lan Ngọc ta đã thu nhận từ trước đó và yêu cầu đến đây sớm hơn để điều tra. Còn lại mọi chuyện cứ để ta giải quyết.

Thấy hai người có chút nghi hoặc nhìn phía mình, Nghiêm Lan Ngọc nói thêm.

- Chẳng có ý gì cả. Chỉ là ta thấy tên Lê Thừa Ân chướng mắt nên không thích hắn ta đắc ý mà thôi.

Hạo Thiên và Hồng Nhan quay mặt nhìn nhau xong hai người cũng ngầm hiểu ý cùng gật đầu.

Những người này khi nghe Lê Thừa Ân nói như thế liền quyết định tiến lại gần phía Hạo Thiên đứng đó. Bọn hắn chỉ định qua dò hỏi chứ không dám có ý đồ bạo lực gì vì vẫn e ngại thế lực bí ẩn ở đây và vị cao nhân còn chưa hiển lộ thần uy kia.

Liễu Mạc Huân vừa tiến lại gần, vẻ mặt tỏ ra cao ngạo có chút xem thường nhìn về phía hai người trẻ, đang định lên tiếng hỏi thì một giọng nói trong trẻo mang theo âm thanh như lời hát bay bổng chất chứa một chút không bằng lòng từ trên cao vọng xuống.

- Các vị. Đây là lãnh địa đã có chủ, có thể các vị đã có thể xác nhận. Việc xâm nhập không hẹn trước phải chăng là không đúng. Mời các vị rời khỏi vì nơi này trước nay không có tiền lệ tiếp đãi người lạ.

Giọng nói nhẹ nhàng vừa dứt. Tất cả mọi người đang hiện hữu nơi này đều bất ngờ nhìn lên, chỉ thấy những đám mây trên bầu trời bỗng nhiên nửa xanh nửa đỏ, tạo ra một kì cảnh lạ lùng chưa từng thấy. Đỏ như ngọn lửa nung nấu thế gian, xanh như băng hàn lạnh thấu tim gan. Một luồng áp bức từ trên cao trải xuống dồn ép, không gian xung quanh như biến thành ở trong lòng nước. Một số người cảnh giới không cao bắt đầu chịu những ảnh hưởng, cố gắng gồng mình chống đỡ để dễ thở. Bỗng từ hai mảng xanh đỏ, hai bóng hình thướt tha, chân từng bước đạp mây xuất hiện, là hai nữ tử vóc dáng hoàn mỹ, đều mặc một bộ y phục màu trắng giống nhau, đôi mắt lạnh lùng và quả quyết nhìn xuống.

Một cảnh tượng khiến bao người kinh ngạc. Đó là hai mỹ nhân dung mạo như hoa, xinh đẹp và quyến rũ, một mang theo sự mãnh liệt, một mang theo sự lạnh lùng lại phối với nhau tạo nên một áp lực khiến ai cũng trầm mê.

- Hai người họ là ai? Đều là Thần Du Hồn đỉnh phong cấp 88.

- Thần Du Hồn đỉnh phong? Chẳng lẽ là người của tông môn nào?

- Ngươi không nghe họ nói đây là lãnh địa có chủ sao. Vậy thì họ là người ở đây chứ tông môn nào.

- Như vậy, hòn đảo này cũng quá thần bí đi. Ta tưởng chỉ có một vị cao nhân nào đó kia. Không ngờ ngoài vị cao nhân đó còn có rất nhiều cao thủ khác.

Ở Thiên Nhai Đế Quốc. Thế lực lớn nhất như Hồn Khí Tông và Thú Hồn Tông thì cường giả đỉnh cao cũng chỉ đạt đến Thần Du Hồn viên mãn. Chưa từng có người đạt đến Đấu Hồn Chi Thượng. Việc nhìn thấy có hai nữ tử đều đạt Thần Du Hồn đỉnh phong cùng lúc xuất hiện nơi này đã khiến cho cả các thế lực lớn như Hồn Thú Tông, Khí Hồn Tông cũng cảm thấy kinh ngạc, giật mình.

Nhìn cảnh tượng như vậy, Hạo Thiên lại lần nữa đôi mắt rơi vào trầm tư, đứng bất động.

Không dám lỗ mãng, một lão già bước ra tiếp lời.

- Chúng ta đi qua nơi này vì nhìn thấy có hiện tượng lạ, không có ý mạo phạm đến quý môn. Xin được lượng thứ. Không biết ở đây là nơi nào và quý môn là thế lực nào có tiện nói để chúng ta cũng có thể tiếp kiến thay cho sự đường đột này?

Mọi người đều tò mò nhìn lên mong đợi. Bọn họ đều ngỡ ngàng không ngờ ở đây lại có một thế lực lớn mạnh mà trước nay chưa từng nghe nói đến như thế. Nếu có thể được hiểu rõ hơn về thế lực này thì chuyến đi này cũng xem như là không uổng công.

Nghe thấy lời này, nữ tử có đôi mắt lạnh như băng hàn nhìn xuống. Giọng điệu lạnh lùng nhưng vẫn nhẹ nhàng.

- Các vị thứ lỗi. Tệ xá trước nay thoái ẩn sơn lâm, không tiện tiếp bất kì ai. Mời các vị rời đi để chúng ta cũng dễ bày phân phó.

Nghe đến điều này, những cao tầng của các tông môn nhìn nhau ngượng nghịu. Họ đến đây vì để tranh đoạt bảo vật với nhau. Đâu có nghĩ bảo vật không thấy lại là xâm phạm nhà người ta. Nghĩ cũng phải, trước đến nay, hòn đảo này vốn chẳng có ai đến vì phía ngoài biển có rất nhiều hải thú hung dữ ngăn cản. Nhưng lần này họ tiến vào được dễ dàng có lẽ là do khi có vị cao nhân phóng thích võ hồn tối thượng khiến bọn chúng sợ hãi.

Những cao tầng này liếc mắt nhìn nhau, người ta đã muốn đuổi khách thì cũng không tiện ở lại. Đánh nhau thì chưa chắc đã đánh lại, mới chỉ là hai nữ tử này đã chiến lực cao ngút, nếu gây chuyện lại kéo thêm các cao thủ khác hay vị cao nhân kia còn chưa biết thực lực thâm sâu cỡ nào thì chỉ có thua thiệt.

- Chuyện này...

Còn đang phân vân, bỗng nghe một giọng phụ nữ già nua lên tiếng.

- Chúng ta không biết ở đây là nơi đã có chủ. Nhưng thái độ hai vị như vậy thật có chút không nể mặt nhau cho lắm. Ở đây đều là những thế lực lớn, không phải quá xem thường bọn ta.

Giọng nói này đương nhiên là của người phụ nữ già nua với danh xưng Bức Thiết La Sát. Gương mặt này cũng đã hơn ba trăm tuổi. Từ trước tới nay, mọi người đều sợ hãi ả, đồng cấp thì cũng phải nhượng bộ ả. Không nghĩ đến hai nữ tử này xinh đẹp thì thôi đi, ở đây là toàn bộ các thế lực lớn nhất ở Thiên Nhai Đế Quốc, tại sao lại chẳng có chút lễ độ nào há có thể chấp nhận được.

Một vài người cũng có đồng quan điểm với ả ta, cũng hướng lên nói theo.

- Đúng vậy.

- Dù là chúng ta vô ý lên đây nhưng cũng không cần phải đuổi đi bằng cách này chứ.

- Quá xem thường người khác rồi.

Nghe những lời dị nghị sau khi ả đàn bà kia lên tiếng. Nữ tử mang ánh mắt như ngọn lửa nhíu mày mang theo âm thanh cương nghị.

- Ý các ngươi là không muốn rời đi?

Bạn đang đọc Vạn Thế Chi Chủ - Chung Cực Hồn Thiêng sáng tác bởi Kymono90

Truyện Vạn Thế Chi Chủ - Chung Cực Hồn Thiêng tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kymono90
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.