Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá khứ của hắn

Tiểu thuyết gốc · 1490 chữ

- ĐỨNG IM, KHÔNG ĐƯỢC CỬ ĐỘNG, NẾU ANH CỬ ĐỘNG CHÚNG TÔI SẼ NỔ SÚNG!

Đó là lời đe dọa mà Bạch Vũ cảm thấy vô cùng buồn cười từ những người đang đứng trước mặt hắn.

Đúng, đối diện hắn lúc này là hơn 50 cảnh sát được trang bị đầy đủ vũ khí.

Cái gọi là niềm tin vào chính quyền dân chủ của hắn đã mất.

Khi mà gia đình hắn gồm cha mẹ và 2 em gái sinh đôi của hắn bị hại chết chỉ vì một thành tựu nghiên cứu khoa học.

5 năm trời đằng đẵng, hắn tìm mọi cách, bằng chứng, thưa kiện để đưa hung thủ ra trước pháp luật nhưng đổi lại chỉ là 2 tháng tạm giam sau đó công bố vô tội cho đám người này.

Vì bọn hắn có thế lực, bọn hắn có tiền có quyền, còn hắn chỉ là con trai của một gia đình nghiên cứu khoa học.

Cay đắng chìm sâu, Bạch Vũ muốn tự tay trả thù mà không phải nhờ vào bất cứ ai nữa.

Hắn đã tự mình lập ra kế hoạch và chuẩn bị trong suốt một năm trời để có được cơ hội ngày hôm nay.

Vừa xong, hắn đã giết 4 tên đầu sỏ trong vụ việc khiến gia đình hắn tang thương năm xưa.

Và giờ trước mặt hắn chính là cái công lý bảo vệ cho những người quyền quý, những tên hung thủ cặn bã đang nằm kia thay vì là gia đình hắn.

- HAHAHA…HAHAHAHA…HAHAHA!

Tất cả những người có mặt đều sững sờ nhìn Bạch Vũ cười như điên dại mà không hiểu vì sao.

Ánh mắt Bạch Vũ từ giận giữ, khao khát cuối cùng thay đổi thành giải thoát.

Hắn nâng tay phải đang cầm khẩu súng lục hết đạn lên chĩa về phía trước.

- BẮN!

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Một loạt đạn nhắm vào Bạch Vũ, trước khi nhắm mắt, ý thức Bạch Vũ mơ hồ, trong đầu chỉ còn lại khao khát về một sức mạnh để có thể bảo vệ người thân, người yêu của mình sống bình an trọn đời.

ẦM ẦM RÀO RÀO!

Đột nhiên trời đổ mưa với cuồng phong và sấm sét dữ dội như tiễn đi một đoạn bi kịch buồn.

Không biết qua bao lâu, Bạch Vũ có lại ý thức.

Đau, đau đến chảy nước mắt là những gì Bạch Vũ đang cảm nhận được.

Mông lung mở mắt ra nhìn xung quanh, không khó để nhận ra hắn đang nằm trong một khu rừng.

Nhưng tại sao? Không phải hắn vừa bị bắn chết rồi sao?

Lúc này, lại một cơn đau nữa ập tới, lần này là do một lượng lớn thông tin truyền vào trong đại não của hắn.

Bạch Vũ há hốc mồm kinh ngạc một hồi lâu.

- Đù, chẳng lẽ do oán niệm lúc chết của ta mà điều này thành sự thật sao?

Hắn tiếp nhận tin tức vừa rồi và hiểu ra rằng mình vừa xuyên không qua một thế giới khác.

Bạch Vũ ở Trái Đất đã chết khi đã trả được thù.

Linh hồn hắn giờ đây đã nhập vào thân thể của một thiếu niên có tên gọi là Tiểu Hắc.

Cuộc đời Tiểu Hắc cũng thật là như cái tên, đen thì thôi rồi.

Là một thiếu niên mồ côi, khuyết thiếu linh hồn và trí nhớ được dân làng gần đây nuôi dưỡng.

Do khuyết thiếu linh hồn nên đến nay đã 16 tuổi vẫn không thể tu luyện như người thường, tu luyện với hắn là việc làm công khủng long mà lãi thì như con muỗi, chỉ có thể ngày ngày lên rừng tìm kiếm dược vật về bán kiếm tiền.

Lần này do mải mê vì tìm dược thảo nên không để ý mà đi sâu vào khu vực nguy hiểm bên trong rừng, xui xẻo thế nào lại gặp phải yêu thú và thế là thành ra kết quả này.

Bạch Vũ cũng rất chấm hỏi, yêu thú giết người nhưng tại sao lại buông tha cho thân thể này, không phải thịt con người là món khoái khẩu của bọn nó sao.

Mà thôi kệ, không quan tâm đến vấn đề này.

Điều hắn cần quan tâm bây giờ là làm sao để có thể giải quyết cái cơ thể tàn tạ này và trở về.

- Haizzz da, vừa mới xuyên không tưởng có thể một bước lên trời ai ngờ lại thế này.

Bạch Vũ lẩm bẩm, hắn chợt sững người, sau đó khóe miệng nở nụ cười.

Bất giác tính cách ngày xưa của hắn đã trở lại, trước khi gia đình xảy ra biến cố, hắn là một thiếu niên thiên tài với tính cách vui vẻ, hoạt bát.

Từ khi bi kịch xảy ra, trong suốt 6 năm qua, hắn phải luôn sống trong thù hận, tính cách cũng dần thay đổi, trầm lắng, yên tĩnh và u ám hơn rất nhiều.

Chắc có lẽ vì đã sống lại ở thế giới khác, tất cả thù hận buông bỏ nên tính cách ngày xưa của hắn đã quay về.

Bỗng nhiên từ sâu trong linh hồn Bạch Vũ cảm giác được sự rung động, một cảm xúc như thăng hoa thoải mái đến từ tận sâu trong gốc rễ con người làm hắn phải phát ra một tiếng rên rỉ thư sướng.

Mọi giác quan như được cường hóa, tầm nhìn của hắn thay đổi một cách khó tin, giờ đây hắn có thể nhìn rõ một con côn trùng cách hắn đến 300 mét.

Không dừng lại ở đó, cả cơ thể đau nhức cũng đang dần phục hồi với một tốc độ làm mọi biện pháp y học hiện đại ở Trái Đất phải ngả mũ cúi chào.

Chỉ qua hơn 5 phút, Bạch Vũ từ một phế vật với cơ thể rách nát không thể cử động hiện tại đã có thể đứng dậy chạy nhảy.

Chính hắn cũng mắt chữ A, mồm chữ O không hiểu chuyện gì xảy ra.

- HAHAHA, đây là hào quang nhân vật chính trong truyền thuyết sao, ta sắp sửa vô địch rồi, thế giới mới chuẩn bị đón chào huyền thoại đi nào.

Cốp!

- Ui da, má đứa nào…

Đang vui vẻ tưởng tượng cảnh làm cha thiên hạ thì đột nhiên bị một nhánh cây bây thẳng vào đầu, Bạch Vũ tức giận định chửi thì lập tức co giò quay người chạy lẹ.

Bởi vì hắn nhìn thấy một con yêu thú loại khỉ, nhìn như tinh tinh to đùng như một con voi châu Phi với 2 chiếc răng nanh trắng hếu lộ ra.

Cành cây vừa rồi chính là do nó ném để truy đuổi một con hồ ly với bộ lông đỏ rực như lửa đang chạy trốn phía trước

Chẳng hiểu vì sao Bạch Vũ đã rẽ ngang dọc mấy lần lại vẫn bị con yêu thú truy đuổi phía sau.

Lúc này mới nhìn lại, thì ra, con hồ ly đang chạy theo hắn.

Act cool, Bạch Vũ đứng hình mất 5 giây, mồ hôi lạnh chảy ướt cả lưng, đùa sao, con hồ ly khốn nạn này chạy theo sau ta làm gì chứ, ca chỉ là một tên thiếu niên không có chút thực lực có được không.

Có vẻ con hồ ly hiểu được suy nghĩ của Bạch Vũ lúc này, ánh mắt nó linh động như muốn nói cứu mạng.

Chẳng hiểu vì sao nhìn vào hồng vũ hồ ly, hắn có cảm giác như khí huyết nam nhân của mình lại bị thôi thúc mãnh liệt, ấy vậy mà làm ra hành động như tự sát.

Bạch Vũ quay người ôm lấy con hồ ly nhỏ, sau đó lại chạy trối chết, tìm đường chạy đến một hang động mà theo trí nhớ từ thân thể mới này của hắn thường hay trú ẩn mỗi khi đi vào rừng, liền vội vã trốn vào trong.

Con khỉ đuổi tới thấy không vào được thì dùng cây cối, đá cuội phá cửa hang một hồi lâu không được đành quay người bỏ đi.

Bạch Vũ nấp bên trong không biết do mồ hôi hay nước gì mà ướt cả đũng quần.

Lúc này sau khi đã tạm thời an toàn hắn mới có dịp định thần nhìn lại con hồ ly đang có vẻ suy yếu.

- Làm gì với ngươi bây giờ đây?

—-------------------------------------

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 48
Lượt đọc 1729

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.