Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khai Nguyên Bát Trọng

Phiên bản Dịch · 1924 chữ

Chương 66: Khai Nguyên Bát Trọng

Tô gia.

Trần Hạo dưỡng thương ngồi trong phòng khách đọc sách, đầu gật gà gật gù, mắt đã hoa mắt lên, đọc sách thật là muốn lấy mạng người.

Oáp, Trần Hạo miễn cưỡng mở mắt, quay đầu nhìn về phía phòng ngủ, cũng không biết A Vũ làm sao ngồi vững được.

Cứ ngồi đồng ở gian phòng này lâu như vậy, học bá chẳng lẽ cũng không cần đi tiểu sao?

. . .

Trong phòng.

Tô Vũ nuốt vào một giọt Nguyên Khí dịch mà ngày đó Bạch Phong ngưng tụ, nồng độ không tính là quá cao, bất quá hết sức thích hợp với hắn hiện tại.

Đồng thời Tô Vũ cũng nuốt một giọt tinh huyết Thiết Dực điểu mà hắn đã phải dùng 3 vạn mới mua được.

Tô Vũ mở《 Nạp Nguyên quyết 》ra, thôn phệ nguyên khí, cứ như vậy Nguyên Khí dịch có khả năng bị hắn hấp thu ở mức độ lớn nhất.

Giờ phút này, Tô Vũ một lần nữa cảm nhận được thân thể mở ra cửu khiếu.

Thất khiếu đã mở, khiếu huyệt thứ tám là Tử Khuyết đang nửa khép nửa mở.

Thất khiếu hiện tại tản ra ánh sáng mà người thường chẳng thể thấy được, giống như hình thành một đầu mạch kín, đang kết nối với khiếu huyệt Tử Khuyết.

"Mở ra Tử Khuyết, ta sẽ chính thức quán thông nguyên khí!"

Khiếu huyệt thứ chín là Bách Hội, liên hệ với nguyên khí trong trời đất, mà khí huyệt thứ tám là Tử Khuyết mở ra, có thể đả thông nội bộ nguyên khí trong mạch kín cơ thể con người.

Khai Nguyên đệ bát trọng có chiến lực chân chính, chính là ở đây.

Nhân loại một mực tu luyện《 Khai Nguyên quyết 》, trong cơ thể nhiều ít gì cũng tích chứa một chút nguyên khí, nhưng nếu huyệt thứ tám mở không ra, nguyên khí sẽ chẳng thể chủ động vận dụng, chỉ có thể bị động thối luyện khiếu huyệt mà thôi.

Chờ mở ra huyệt thứ tám thì sẽ có thể chủ động vận dụng chút nguyên khí ấy, tu luyện võ kỹ, ra chiêu xen lẫn uy lực nguyên khí, lực sát thương tăng lên nhiều.

Khai Nguyên bát trọng và Khai Nguyên cửu trọng có khác biệt lớn nhất ở chỗ, bát trọng vận dụng đều là nguyên khí dự trữ của bản thân, cửu trọng có khả năng liên quan trong ngoài, vận dụng nguyên khí tự nhiên.

"Mở ra Tử Khuyết, ta sẽ có thể sử dụng võ kỹ, lực sát thương tăng lên dữ dội, không lâu nữa sẽ xuất hiện tình huống một đao chém chết Thiên Quân!"

Tô Vũ thầm cổ vũ trong lòng, giờ phút này nguyên khí đang thu nạp với tốc độ cực nhanh.

Hắn cảm giác mình có chút không chịu nổi!

Khai Nguyên thu nạp nguyên khí vốn không nhiều, nhưng Tô Vũ bây giờ thì không như vậy, trước đó hắn không chỉ dùng tinh huyết mở ra 《 Nạp Nguyên quyết 》, mà còn dùng nửa giọt Nguyên Khí dịch, do đó, hắn hấp thu nguyên khí với tốc độ cùng nồng độ nhanh và nhiều hơn hẳn so với các tu giả đồng giai thông thường.

"A!"

Tô Vũ hét lên một tiếng đau đớn, nguyên khí đang tập trung hội tụ về Tử Khuyết.

Kẹt ở thất trọng được một khoảng thời gian rồi, ngày 16 tháng 5, hắn chính thức đi vào Khai Nguyên thất trọng, hôm nay đã ngày mùng 5 tháng 6.

Gần 20 ngày trôi qua, đây là thời gian dài nhất kể từ sau khi Tô Vũ có khả năng mở ra《 Nạp Nguyên quyết 》.

Huống chi còn có《 Khai Nguyên quyết 》của Bạch Phong phụ trợ, cho nên liên tục trong 20 ngày không thể phá quan, Tô Vũ cũng hơi có chút nóng vội.

"Ông!"

Nguyên khí chung quanh hội tụ, không khí rung động, tiếng gió thổi trong gian phòng kín mít truyền vang.

Trần Hạo ở bên ngoài không rõ có chuyện gì, chỉ có điều động tĩnh trong phòng khá lớn, thế nên cậu ta vô cùng tò mò.

Đồng thời cũng cảm giác không khí xung quanh bỗng dưng hết sức dễ chịu, nguyên khí hội tụ, hiện tại cậu còn không nhìn thấy nguyên khí, nhưng thân thể nhiều ít cũng có khả năng cảm nhận được một chút, cậu cảm nhận được loại cảm giác thoải mái dễ chịu này giống như mấy ngày chưa ăn cơm, bỗng nhiên được uống một bát canh nóng vậy.

"Ở nhà A Vũ rất dễ chịu, hẳn đây là nguyên nhân cha ta không mắng ta."

Trần Hạo thầm nghĩ, lần nữa quay đầu nhìn về phía phòng ngủ, A Vũ đang tu luyện võ kỹ sao?

Động tĩnh còn không nhỏ nhỉ!

. . .

"Còn chưa mở ra sao?"

Tô Vũ cảm giác mình thật sự sắp không chịu được nữa, nếu hôm nay vẫn không thể mở huyệt Tử Khuyết ra, vậy sẽ quá lãng phí.

Nguyên Khí dịch, tinh huyết, những vật mà hắn vừa sử dụng có giá trị gần mười vạn.

Hiện tại hắn cảm giác nó đã mở ra đến một nửa, nhưng đáng tiếc lại không cách nào tiếp tục, lần sau nếu muốn mở ra thì còn phải thôn phệ tinh huyết thậm chí là Nguyên Khí dịch nữa, đây không phải là tu luyện, đây là rủi ro.

Tô Vũ có chút không thể thừa nhận, giờ phút này hắn không ngồi xếp bằng nữa, hắn đột ngột đứng phắt dậy.

Hắn muốn phát tiết một chút, tiêu xài nguyên khí tích tụ nặng nề trong cơ thể, bằng không hắn sắp bị khó chịu chết rồi.

Tu luyện chưa hẳn nhất định phải ngồi xếp bằng, cũng không nhất định phải không động đậy.

Bất quá trong quá trình tu luyện, ngồi xếp bằng tĩnh tâm thì sẽ thu nạp nguyên một cách tiết kiệm nhất, phương thức lợi dụng cao nhất.

Động tác lớn, hiệu suất hấp thu liền thấp, lãng phí nguyên khí nhiều hơn.

Thời khắc này Tô Vũ nào còn để ý mấy thứ ấy, ngược lại hắn phá quan không thành, chút nguyên khí cũng phí phạm, tản ra tản vào khu vực phụ cận, hắn cũng không có năng lực lại lấy trở về.

Tô Vũ đứng dậy, hoạt động một chút quyền cước, bắt đầu đánh quyền.

《 Hổ Quyền 》, đây là Hoàng giai hạ đẳng quyền pháp, là quyền pháp cơ bản nhất mà Nhân tộc tiếp xúc, chủ yếu là vì rèn luyện thân thể, xem như võ kỹ, bất quá tỉ lệ lợi dụng nguyên khí khá thấp, chủ yếu dựa vào sức mạnh bản thân, lấy rèn luyện thân thể làm chủ.

"Ông!"

Tô Vũ ra quyền rất nhanh, tựa như hổ đói vồ mồi.

《 Hổ Quyền 》 chính là căn cứ vào công pháp của hổ tộc mà cải biến, lấy cương mãnh làm chủ, chiêu thức rất đơn giản.

Vung tay thúc giục lực, chấn chân trợ uy, nâng cao kỳ thế!

"Grừ!"

Tô Vũ quát to một tiếng.

Luyện quyền lên tiếng, dùng làm thứ trợ uy, đây cũng là nguyên nhân rất nhiều người khi chiến đấu hò hét không ngừng.

Trần Hạo ở ngoài cửa đang ngáp dài ngáp ngắn, bỗng dưng nghe tiếng hét của Tô Vũ mà giật nảy mình, cái tên A Vũ này quát quá to, cảm giác so với bình thường cũng uy nghiêm hơn nhiều, thật sự có loại cảm giác lão hổ đánh giết mà đến.

Dưới lầu, lão nhân ở căn hộ lân cận cũng cảm nhận được trần nhà rung động, không khỏi ngẩng đầu nhìn lên, hồi lâu sau mới âm thầm gật đầu khen ngợi: "Tiểu tử này, đánh Hổ Quyền cũng có mấy phần chân ý, đặt trong quân đội cũng sẽ được xem là khá khẩm!"

Mặc dù thực lực không được tốt lắm, vẫn chỉ là Khai Nguyên, nhưng không thể không nói tiếng quát to khí thế vừa rồi ngay cả Thiên Quân bình thường cũng khó phát ra được.

Lão nhân không tận mắt trông thấy, nhưng lại nghe được tiếng hô quát kia không tầm thường.

Đây là tiếng hổ gầm mà Tô Vũ dùng ý chí lực phát ra, tự nhiên không phải bình thường.

. . .

"Gruuu!"

Tô Vũ cứ thế hét to tiếng một tiếng rồi lại một tiếng, hai tay kéo theo không khí, chấn động không ngừng.

Năm ngón tay khẽ cong, Hổ Quyền mặc dù là quyền pháp, nhưng nanh vuốt hổ tộc sắc bén, cũng không phải chỉ để bài trí.

Hắn thổi phù một tiếng, năm ngón tay bắt vào cửa tủ treo quần áo, trực tiếp xuyên qua tấm cửa tủ.

Tô Vũ nhìn lướt qua, không đặt điều này ở trong lòng, ở nhà luyện quyền thì phải chấp nhận việc không gian quá nhỏ, tạo thành một chút hư hại thì cũng là chuyện quá bình thường.

Giờ phút này, nguyên khí tiêu hao không nhỏ, Tô Vũ cuối cùng không thấy vất vả như trước nữa, hắn tiếp tục bắt đầu thu nạp nguyên khí, thúc đẩy tu luyện khiếu huyệt.

Khiếu huyệt thứ tám đã dần dần bắt đầu bị phá vỡ, với thất khiếu khác thành lập lối đi cho nguyên khí.

Tô Vũ càng đánh càng thoải mái, tiếng hò hét càng lúc càng lớn.

Mãi đến khi có một khoảnh khắc như thế, hắn cảm giác lực lượng của mình tăng lên dữ dội, Tô Vũ không chút do dự, ầm ầm một tiếng, nắm tay phải phá không, một quyền đánh về phía tủ quần áo!

Ầm!

Cánh cửa của tủ quần áo nổ tung!

Toàn bộ tủ quần áo bắt đầu chia năm xẻ bảy, mảnh gỗ vụn bay lên.

"Ha ha ha!"

Lúc này Tô Vũ đâu còn quan tâm tới tủ quần áo, hắn khó nén được nụ cười, dù cho thường ngày hắn trầm ổn hơn các thiếu niên khác rất nhiều, nhưng lúc này cũng không nhịn được xúc động.

Huyệt Tử Khuyết đã mở ra!

Khai Nguyên bát trọng!

Ta đã là Khai Nguyên bát trọng rồi!

Ầm!

Cửa phòng bị đẩy ra thật mạnh, Trần Hạo nhìn tủ quần áo vỡ nát rồi lại nhìn Tô Vũ, vò đầu nói: "A Vũ, ngươi không sao chứ? Ta cũng công nhận là mắt thẩm mỹ của Tô bá bá hơi tệ, mua cái tủ này quá xấu, nhưng ngươi cũng không nên trực tiếp đánh nát thế chứ?"

Tô Vũ thở hổn hển, liếc mắt nhìn Trần Hạo, tỏ vẻ vô lực.

Tủ quần áo là cái duy nhất ngươi nhìn thấy sao?

Mấu chốt là ta dùng một quyền đánh nát tủ quần áo, đồ ngốc nhà ngươi có biết ý là gì không?

Trước Khai Nguyên bát trọng có thể dùng một quyền đánh nát cửa tủ đã là tốt rồi, đó là sức mạnh của người bình thường.

Hiện tại tủ quần áo chết không toàn thây, cái tên này không thể nghĩ sâu thêm được à?

Nếu đây là người bình thường, vừa mới rồi ta một quyền liền có thể đánh nổ đối phương, cũng sẽ chia năm xẻ bảy hệt như cái tủ gỗ kia, ngươi có biết hay không?

Bạn đang đọc Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch - Hoàn) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vạn_Tộc_Chi_Kiếp_Bản_Dịch
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 22
Lượt đọc 1741

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.