Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bộ lạc mạnh nhất

Tiểu thuyết gốc · 1690 chữ

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Vào sáng sớm, đội ngũ đi đổi muối của bộ lạc Sa Hà đã lục tục thức dậy, vệ sinh cá nhân, ăn uống rồi chuẩn bị lên đường.

Trước khi đi, Thạch còn đi đến chỗ nhóm người giám sát mình để chào hỏi, còn nhờ bọn họ chuyển lời cảm ơn đến thủ lĩnh bộ lạc Lá Đỏ khi đã cho mình ở lại nơi này.

Nhìn đám người của Thạch rời đi, nhóm người được giao nhiệm vụ giám sát thật sự chẳng biết là mình nên thể hiện cảm xúc gì nữa.

Bọn họ núp xó ngồi rình mò một đêm, làm thức ăn cho côn trùng cả một đêm, thế mà chỉ trông được nhóm người Thạch ăn xong thay nhau đi ngủ, ngoài ra chẳng thấy được gì. ́y vậy mà Thạch còn đi đến chào hỏi mình nữa chứ, hiển nhiên là chuyện mình đi theo dõi đã được bọn họ phát hiện từ sớm rồi.

" Thủ lĩnh! Đội ngũ bộ lạc Sa Hà đã rời đi. Đêm qua không thấy họ có gì khác lạ cả. Mà bọn họ có vẻ đã biết chúng ta quan sát bọn họ cả một đêm, trước khi đi còn đi đến cảm ơn và chào hỏi nữa!" Thứ đi đến báo cáo với thủ lĩnh sau khi nhận được thông tin từ những người giám sát.

Gã thủ lĩnh bộ lạc Lá Đỏ trầm tư một lát rồi lắc đầu cười:" Thôi mặc kệ bọn họ đi, chắc bọn họ chỉ may mắn săn được một ít thú săn thôi. Chỉ cần bộ lạc Sa Hà không làm chuyện gì ảnh hưởng đến chúng ta là được."

….

Đội ngũ của bộ lạc Sa Hà thì không quá bận tâm đến suy nghĩ của bộ lạc Lá Đỏ, dù sao họ đã rất cẩn thận, không làm ra điều gì đặc biệt gây chú ý.

Cứ như vậy, bất kể mưa nắng, đội ngũ đổi muối vẫn men theo bờ sông mà đi về phía trước. Có vẻ nhờ hiện tại đang là mùa mưa, các động vật không thiếu nước uống, nên đội ngũ của bọn họ cũng khá may mắn khi chỉ chỉ gặp phải vài con thú nhỏ, không gặp phải con dã thú nguy hiểm nào. Và dĩ nhiên, mấy con động vật nhỏ đó đều bị săn giết bổ sung thức ăn tươi mới cho đám người.

Thời gian dần dần trôi qua, đến buổi sáng ngày thứ 6 rời khỏi bộ lạc, đội ngũ bộ lạc Sa Hà đã đi đến khu vực hồ Đuôi Kiến.

" Phía trước là bộ lạc Đá Cuội rồi, mọi người cẩn thận!" Thạch lên tiếng thông báo cho đội ngũ, sau đó lên tiếng giới thiệu cho những kẻ mới đi đến đây lần đầu là Hoàng Bảo và Thổ :" Bộ lạc Đá Cuội là bộ lạc mạnh nhất, nhiều người nhất ở bên này sông của chúng ta đấy. Trên bờ hồ Đuôi Kiến ở trước bộ lạc Đá Cuội có một bãi đá cuội rất lớn, đó là nơi bộ lạc chúng ta tham gia cuộc trao đổi vào cuối mùa khô mỗi năm. Các bộ lạc nào muốn tham gia trao đổi thì đều sẽ phải cho bộ lạc Đá Cuội một phần đồ, rồi bộ lạc Đá Cuội sẽ đảm bảo cho bộ lạc tham gia cuộc trao đổi này không bị cướp đồ hay đánh giết nhau. Ai gây chuyện thì bọn họ sẽ không được tham dự lần tiếp nữa."

Hoàng Bảo đã từng nghe Vu nhắc đến vào lúc trước. Đây giống như hình thức xây chợ rồi thu phí quản lý kinh doanh vậy, lúc nghe đến chuyện này, hắn còn cảm thấy bộ lạc Đá Cuội này rất tiến bộ đấy.

" Hoàng Bảo! Mi biết tại sao hồ gọi là hồ Đuôi kiến không?" Lực ra vẻ bí hiểm hỏi.

Hoàng Bảo cười :" Vì nó trông giống đuôi kiến phải không?"

Mấy người ở đây đều lấy tên kiểu vậy mà. Tên bộ lạc đa số đều lấy theo đặc trưng tiêu biểu ở nơi sinh sống của mình cả. Như bộ lạc Sa Hà là đất cát dưới sông, tên này có từ khi bộ lạc còn ở chốn cũ. Bộ lạc Hồng Thổ thì có nhiều đất đỏ, bộ lạc Diêm Sơn sinh sống ở núi muối,... Còn tên người thì thường tự đặt lấy theo động vật, thực vật hoặc thậm chí là tiếng kêu. Như trong bộ lạc Sa Hà còn có người tên Oa Oa đấy, nghe nói rằng hắn gặp phải thứ gì đều kêu oa oa cảm thán nên mọi người gọi hắn ta như vậy luôn. Nên tên Đuôi Kiến thì sẽ chẳng có gì khó hiểu lắm.

" Ặc. Ờ. Đúng rồi!" Lực cụt hứng gật đầu. Hắn còn đang định khoe khoang mình biết nhiều chuyện một chút đấy.

" Hoàng Bảo mi giỏi thật. Trước đây lúc đi trao đổi, ta nghe người của bộ lạc Đá Cuội nói mới biết đấy. Nếu đứng từ trên đỉnh núi nhìn xuống hồ thì hồ trông giống một đuôi con kiến thật to vậy, còn có mấy con sông trông như cái chân kiến nữa." Mãnh hớn hở xen vào, mặc kệ cái liếc mắt từ Lực.

Mọi người vừa đi vừa nói chuyện, cũng không quá chú ý việc giữ yên lặng. Đây giống như báo hiệu cho bộ lạc Đá Cuội là có người đang đi đến, tránh phát sinh những hiểu lầm không cần thiết.

Chẳng mấy chốc bọn họ đã đi hết dòng sông, tầm nhìn cũng trở nên quang đãng hơn rất nhiều. Ánh nắng chiếu xuống mặt hồ lấp lánh, vài chú chim bay liệng trên mặt hồ, thỉnh thoảng lại sà xuống bắt cá làm thức ăn. Khung cảnh này trông rất thơ mộng.

Hồ Đuôi Kiến khá rộng, xung quanh được bao bọc bởi những tán rừng già và những dải núi cao. Nếu nhìn kỹ hơn, ở thấp thoáng phía xa xa ven bờ hồ bên kia còn có thể trông thấy vài bóng người đang hoạt động.

Thổ liếc nhìn xung quanh, nhanh chóng phát hiện ra bóng người đằng xa, bèn lôi kéo tên Lực đứng bên cạnh, chỉ về phía đó mà reo lên:" Ồ, phía bên kia có người kìa!" Một giây sau đó, hắn lại nghiêng đầu thắc mắc :" Kia là người của bộ lạc Đá Cuội sao? Sao họ lại sang bên đó được vậy? Bọn họ cũng làm được thuyền, bè gỗ như chúng ta sao? "

Thạch ở phía trước lắc đầu, sau đó lên tiếng giải thích :" Xung quanh hồ có vài bộ lạc sống đấy, không phải chỉ có bộ lạc Đá Cuội ở thôi đâu!"

" Bọn họ không đánh nhau sao?" Thổ nghe vậy thì thắc mắc.

" Không có. Khoảng cách của bọn họ không xa, có thể nhìn thấy nhau nhưng bị ngăn bởi sông và hồ nên không qua được." Lần này, Mãnh tranh lời Thạch giải thích, vẻ mặt còn tỏ vẻ ta đây biết rất nhiều, mau mau hỏi ta. Thạch cũng không để ý, để Mãnh nói còn mình tiếp tục dẫn đội ngũ đi về phía trước.

" Nước ở đây nhiều, mùa khô vẫn không khô hết, mùa lạnh thì không có tuyết như chúng ta nên không có biện pháp qua được bên này." Lực cười cười bổ sung.

Khi nói đến đây, tất cả đột ngột dừng lại, quay qua nhìn Hoàng Bảo với ánh mắt thán phục.

Hoàng Bảo cười cười tiếp tục tiến lên phía trước. Hắn biết đây là bọn họ đang nghĩ đến thuyền bè hắn làm ra. Nhưng mà không phải đồ mình sáng tạo ra, nhận sự thán phục này thì hắn vẫn thấy hơi…. ngượng a.

Đám người nhìn nhau cười rồi tiếp tục tiến lên. Thổ vẫn chưa hết tò mò, cất tiếng hỏi tiếp :" Vậy là họ không tham gia trao đổi các bộ lạc như chúng ta à?"

Mãnh nhún vai :" Chắc là có, nhưng không phải cuộc trao đổi ở chỗ bên này của chúng ta đâu. Dù sao trước đây ta tham gia trao đổi 3 lần mà chưa lần nào thấy bọn họ cả."

Thổ còn đang định nói gì nữa, nhưng lại bị những tiếng bước chân dồn dập tiến đến cắt ngang. Người đến là một nhóm gồm mười mấy chiến sĩ của bộ lạc Đá Cuội, ban nãy họ nghe được loáng thoáng tiếng nói nên vội vàng chạy đến đây xem xét.

Không đợi đám người kia lên tiếng, Thạch vội ra hiệu cho đội ngũ bộ lạc Sa Hà yên lặng, sau đó hắn bắt đầu tỏ vẻ thân thiện, bước lên một bước chào hỏi và nói thẳng mục đích của đội ngũ mình :" Chúng ta là người bộ lạc Sa Hà. Chúng ta nghe lệnh Vu và Thủ lĩnh, muốn đi đến Diêm Sơn để đổi muối. Chúng ta chỉ đi ngang qua đây thôi."

Đám người ban đầu còn mang vẻ cẩn trọng đề phòng, sau khi nghe vậy quay người qua nhìn nhau, thấy có vài người gật đầu tỏ vẻ đã nhận biết vài người trong đội ngũ này, thì cuối cùng mới chịu tin tưởng phần nào mà bớt đi chút hung dữ cảnh giác.

Tên thanh niên đi đầu gật đầu tỏ vẻ bọn họ đã hiểu, ra hiệu đội ngũ của bộ lạc Sa Hà có thể đi ngang qua. Sau đó hắn ta để cho vài người đi theo giám sát đội ngũ, còn bản thân thì cũng những người khác tiếp tục cảnh giới xung quanh khu vực của bộ lạc.

Đội ngũ nhanh chóng men theo bờ hồ đi đến, chẳng mấy chốc đã trông thấy bãi đá cuội lớn đã được nhắc đến nhiều lần kia. Trên bãi đá đang có một vài người hoạt động.

Bạn đang đọc Việt Châu Viễn Cổ sáng tác bởi hoavanvu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoavanvu
Thời gian
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.