Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hạ Tĩnh Tương!!!

Phiên bản Dịch · 1045 chữ

Nhưng từ mấy ngày hôm trước, Hứa Thâm đã chú ý tới, tiếng xôn xao phát ra khi huấn luyện viên tiến đến huấn luyện các tòa lầu khác vang lên vừa lúc kim đồng hồ trên đồng hồ báo thức xuất hiện tại một vị trí nào đó.

Mà mà hiện giờ, chiếc kim đồng hồ kia đã tiếp cận vị trí ấy rồi.

Đây chính là 7 giờ.

Tuy rất nhiều thứ hắn không hiểu, nhưng cũng giống những vụ dân khác, trời sinh luôn khuyết thiếu cảm giác an toàn khiến cho Hứa Thâm trở nên vô cùng cẩn thận và nhạy bén, hắn luôn luôn cực kỳ lưu ý và để tâm tới những sự vật bên ngoài.

Rất nhanh Hứa Thâm đã rửa mặt xong, lại mặc vào người bộ đồng phục huấn luyện vừa được đưa đến cửa ký túc xá tối hôm qua, sau đó đi vào sân huấn luyện.

Nơi này đã có mười mấy người tới trước rồi.

Rất nhanh, chỉ trong vòng hai, ba phút ngắn ngủi tiếp theo thôi, những người khác đều đã lục tục vọt tới.

Hứa Thâm tính toán một chút, tổng cộng có 28 người.

Ý nghĩa của con số này là gì? Là chỉ trong vòng sáu tháng ngắn ngủi, đã có 28 gia đình gặp phải sự kiện khư thú? Mà số lượng người ở đây chỉ thuộc bộ Tác Chiến, không bao gồm bộ Văn Chức.

"Tôi cứ sợ cậu đi muộn, đã qua gọi cậu đấy." Đặng Phong tới rồi, vừa nhìn thấy Hứa Thâm đã có mặt tại sân, gã nhẹ nhàng thở ra, cười nói: "Cậu đừng thấy ngày hôm qua huấn luyện viên cứ cười hì hì mà lầm, nếu thực sự dám đến muộn, ông ấy không tha xử phạt bất cứ ai đâu."

Hứa Thâm cảm nhận được ý tốt của đối phương, cũng cười cười.

Rất nhanh, huấn luyện viên đã có mặt.

Đám người lúc trước còn tán loạn, lại ngưng tụ chỉ trong nháy mắt, sau đó tất cả xếp thành một đội ngũ hình vuông.

Đặng Phong kéo Hứa Thâm đến vị trí bên người mình. Những người khác nhìn thấy Hứa Thâm, cũng biết hắn là người mới, nhưng không nói gì, dù sao khi mọi người vừa tới đây, ai chẳng là gà nhép?

Thêm nữa, nằm dưới sự áp bức của đại ma vương, ai nấy trong bọn họ đều có một loại hương vị tập thể nên ôm đoàn cùng sưởi ấm.

Huấn luyện viên nhìn lướt qua toàn trường, ánh mắt dừng lại trên người Hứa Thâm một chút, khẽ gật đầu, chợt nói: "Quy củ cũ, đầu tiên chạy mười vòng quanh sân, làm nóng người."

"Vâng." Mọi người cùng hô vang.

Âm thanh vang dội bất ngờ ấy khiến cho Hứa Thâm đang đứng trong đội ngũ, hơi hoảng sợ.

"Hứa Thâm, bước ra khỏi hàng." Huấn luyện viên gọi tên Hứa Thâm.

“Vâng." Hứa Thâm vội vàng lớn tiếng trả lời, sau đó rời khỏi đội ngũ.

"Hạ Tĩnh Tương, cô cũng đi ra một chút." Huấn luyện viên hướng về phía khác, lại gọi một câu.

"Vâng." Một giọng nữ lạnh lùng vang lên, ngay sau đó, cô ấy cũng rời khỏi đội ngũ.

"Những người khác còn thất thần làm gì? Trên mặt tôi có đồ ăn hả?" Huấn luyện viên lớn tiếng quát mắng.

Đội ngũ lập tức chuyển qua một phương hướng, bắt đầu chạy vòng quanh sân.

"Hai người tới đây." Huấn luyện viên khoanh hai tay trước ngực nói.

Hứa Thâm có chút nghi hoặc, rất nhanh đã đi qua.

Cô gái tên Hạ Tĩnh Tương bên cạnh hắn khẽ nhíu mày, tựa như đã đoán được điều gì đó.

"Cậu này chính là người mới, vừa vặn nhân số trong đội ngũ của cô không nhiều. Tôi giao cậu ấy cho cô dẫn dắt." Huấn luyện viên nói.

Quả nhiên. . . Hạ Tĩnh Tương càng nhăn nhó mặt mày hơn, nói: "Huấn luyện viên, đội chúng tôi đều là người cũ, qua một tháng nữa sẽ khảo hạch chuyển chính thức rồi, hiện giờ ông nhét cho chúng tôi một cậu người mới làm trói buộc, có phải không thích hợp hay không?"

"Cậu ấy không phải người mới bình thường, nếu cô dẫn dắt tốt, có lẽ cậu ấy còn có thể cùng chuyển chính thức với mấy người." Huấn luyện viên mỉm cười nói.

Không tầm thường? Hạ Tĩnh Tương nhíu mày, lại quay đầu nhìn về phía Hứa Thâm bên cạnh, đôi mắt mờ tối xuống, trở nên hư vô.

Rất nhanh, cô đã hiểu được khái niệm không tầm thường mà huấn luyện viên vừa nói là có ý gì.

"Khư lực nồng đậm như vậy. . . Cậu ấy thực sự là người mới?" Hạ Tĩnh Tương cảm thấy vài phần không sao tin nổi. Lượng khư lực ấy còn nồng đậm hơn người tích lũy tới năm tháng như cô.

"Tình huống cậu ấy trải qua có chút đặc thù. Tóm lại, trong khoảng thời gian này, cô hãy phụ trách giám sát tiến trình tu hành của cậu ấy. Mặt khác nhớ quan tâm cậu ấy nhiều một chút." Huấn luyện viên không e dè, nói.

Hạ Tĩnh Tương nhíu mày, tựa như cô đã nghĩ đến điều gì, nên rất nhanh đã bình tĩnh trở lại, nói: "Được."

"Tốt, vậy cô đi đi."

Hạ Tĩnh Tương liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, rồi xoay người gia nhập vào đội ngũ đang chạy vòng quanh sân kia.

"Tu hành trong huấn luyện doanh được chia làm bốn bộ phận chủ yếu." Huấn luyện viên đầu trọc chính thức nói với Hứa Thâm: "Huấn luyện thể năng, Trảm Khư Thuật, điều khiển khư lực và tri thức về khư thú! Dựa theo quy trình thông thường, người mới vừa gia nhập, cần làm như bọn họ, bắt đầu rèn luyện từ thể phách cơ sở, sau đó là Trảm Khư Thuật. Chờ một tháng sau, khi được tiêm vào hai ống Tịnh Khư Tề, trong cơ thể tích góp được một lượng khư lực nhỏ bé, mới bắt đầu cảm giác và học tập nắm giữ khư lực."

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 460

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.