Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Là Bởi Vì Nó Nhìn Thấy Hắn. . . Mỹ Vị Nhất Sao?

Phiên bản Dịch · 1103 chữ

Thậm chí, ở giờ khắc này, trong đầu gã còn hiện lên một suy nghĩ “May mắn”.

May mắn vì bên người gã có mấy người mới này… Tuy hắn không thể chạy nhanh hơn khư thú cấp D, nhưng tuyệt đối có thể chạy nhanh hơn bọn họ. . .

Chỉ cần chống cự được đến lúc tiếp viện trong cục đến. . .

Gã nhằm thẳng về phía chiếc xe. Trong đội bọn họ cũng còn có Kỳ Thiên Minh cũng đang bỏ chạy về phía chiếc xe.

Mà Hạ Tĩnh Tương và đám người Triệu Nguyên, lại giống như con kiến đang hoảng sợ cuống cuồng không phân rõ phương hướng, chạy theo một con đường khác, cắm đầu cắm cổ, im lặng tiến lên.

Chạy. . .

Hai chân Hứa Thâm phát lực, hắn lập tức tưởng tượng thấy mỹ thực của "Ma ma" đang quấn quanh hai chân mình, dưới tình trạng hắm liên tiếp ngửi được mùi máu tươi kích thích, bỗng dưng loại cảm giác khi hắn đang sống cùng "Ma ma" lại hiện lên.

Và dưới hoàn cảnh này, khả năng tưởng tượng của hắn tiến vào trạng thái cực nhanh.

Rất nhanh, hai chân đã xuất hiện cảm giác cực nóng, Hứa Thâm bất chấp che giấu, lập tức chạy nhanh về phía trước.

Cuồng phong gào thét lao vụt qua mặt hắn, chưa bao giờ Hứa Thâm chạy trốn nhanh như vậy, thậm chí lúc này, trong lòng hắn còn có một loại cảm giác vui sướng.

Nhưng ngay khoảng khắc đó, một luồng hàn ý đánh úp lại sau lưng, khiến cho Hứa Thâm không tự chủ được, phải quay đầu nhìn lại.

Trước mắt hắn xuất hiện hình ảnh cô bé kia đang cấp tốc đi động lao đến, trên mặt vẫn nở rộ nụ cười tham lam.

Vì sao mục tiêu của nó lại là hắn. . . trong lòng Hứa Thâm trầm xuống, là bởi vì nó nhìn thấy hắn. . . Mỹ vị nhất sao?

Sưu!

Hứa Thâm vẫn đang chạy thẳng về phía trước, liên tục chạy trốn nhưng bỗng nhiên hắn lại phát hiện, tốc độ của mình còn nhanh hơn cô bé kia một chút, khoảng cách song phương không hề bị thu hẹp lại, mà từng bước còn đang kéo giãn ra.

Mình nhanh hơn! Trong lòng Hứa Thâm trở nên phấn chấn, nhưng ngay sau đó sắc mặt hắn lại tái nhợt, bởi vì trước mặt hắn là ngõ cụt.

Có thể nhảy qua hay không. . . Hứa Thâm nhìn vách tường kia, đáy lòng có chút do dự, dù sao hắn cũng chưa từng thử qua.

Nhưng lúc này hắn lại không có sự lựa chọn.

Hứa Thâm cũng không kịp tự hỏi, đã một súc lực gia tốc rồi xông lên nhảy qua.

Bành, thân thể hắn lại nhảy cao năm mét, độ cao của cú nhảy này gấp rưỡi vách tường kia. Hắn nhảy qua rồi.

Nhưng khi rơi xuống đất, hắn lại không thu được lực, khiến cả người quay cuồng ngã xuống, bàn chân bị ma sát va chạm, đã xuất hiện một chút máu tươi.

Chờ đến khi Hứa Thâm vội vàng bò lên, bỗng nhiên hắn lại nghe được một đợt tiếng gào thét truyền đến. Cô bé kia đã leo lên lên vách tường, đang lao vọt tới.

Con ngươi Hứa Thâm co rút lại. Ở giờ khắc này, tựa như "Nước canh" từ trong cơ thể đã vung vãi lên mắt hắn, cảm giác nóng bỏng như muốn bốc cháy, khiến cho động tác của cô bé kia bỗng trở nên thật chậm chạp trong mắt hắn.

Hứa Thâm không kịp né tránh, trong đầu có chút trống rỗng. Nói gì thì nói, hắn vẫn chưa được huấn luyện đối chiến.

Ngay trong tình huống nghìn cân treo sợi tóc ấy, trong đầu hắn chỉ có duy nhất một ý niệm. Ngăn cản!

Hắn theo bản năng tụ tập khư lực trên hai tay, chộp tới chỗ khuỷu tay phía trên hai cánh tay mang theo lưỡi hái của cô bé kia, nơi đó sẽ không va chạm vào lưỡi dao sắc bén.

“Bành” một tiếng, ngay sau đó, hắn thật sự bắt được.

Mà cẳng tay mang theo liêm đao nọ cũng đâm nghiêng qua phần eo của hắn, cắm thẳng xuống mặt đất. Thân thể cô bé ép lên người Hứa Thâm, vẻ mặt mang theo niềm yêu thích khác thường, không ngừng ghé sát vào.

Đừng tới đây, đừng tới đây. . .

Đừng tới đây! !

Đại não Hứa Thâm phát run, hắn đấm mạnh một quyền ra, thẳng vào giữa bộ mặt cô bé nọ.

Tốc độ của một quyền này đã vượt qua khả năng phản ứng của cô bé nọ, khiến cô thoáng sửng sốt một chút. Bộ mặt bị đập trúng, chỉ trong nháy mắt thân thể cô bé đã bay ngược ra ngoài.

Hứa Thâm bò dậy từ trên mặt đất, nhìn thấy cô bé ngã xuống bên ngoài cũng vừa bò lên, nhưng giờ phút này, hai má thật đáng yêu thuần túy của đối phương đã bị nắm tay của hắn đấm lõm xuống, tựa như một mảnh vải bị xé toạc ra, khiến khuôn mặt vốn nguyên vẹn của đối phương cũng trở nên vặn vẹo.

"Chi! !"

Cô bé phát ra tiếng thét chói tai đầy phẫn nộ cùng loại với loài côn trùng, nửa người dưới đồng thời phát lực, bắn vọt tới.

Hứa Thâm kinh hãi, vội vàng rút kiếm ra chống đỡ.

Tuy bọn họ tiến đến nơi này để quan sát, nhưng đều được mang theo trang bị dùng cho huấn luyện như kiếm sắt, để phòng ngừa những chuyện ngoài ý muốn.

Mà trước mắt, chính là tình huống ngoài ý muốn gay go nhất.

Ngăn lại!

Hứa Thâm nghĩ tới tư thế cầm kiếm mình đã quan sát được từ trong quá trình huấn luyện chiến đấu của những người khác trong mấy ngày qua, sau đó nhanh chóng đặt ngang kiếm ở trước ngực.

“Bành” một tiếng, phần lưỡi hái trên cánh tay cô bé đã chém tới.

Kiếm phong rung mạnh, Hứa Thâm cảm giác thân thể hắn vừa bị một luồng lực lượng cực lớn quét ngang qua, những ngón tay rung động không ngừng, có lẽ là tư thế chống đỡ phát lực không đúng, khiến cho luồng lực lượng cực lớn kia đánh sâu xuống… Tới cuối cùng, hắn cũng không thể nắm chặt kiếm sắt được nữa.

Kiếm sắt văng ra, rơi xuống vị trí cách nơi hắn đứng tới mười mét.

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 410

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.