Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu niên nóng tính!

Tiểu thuyết gốc · 2042 chữ

Nàng thật không hiểu, nàng chỉ mới vừa rời đi một chút, đối phương lại có thay đổi lớn đến mức này!

"Cái kia! Phạm tiểu bằng hữu, ta có thể hỏi tu vi của ngươi sao?" Lưu Nhược Hà nhẹ giọng hỏi!

"Ta sao? Võ đồ lục trọng" Phạm Xương không nhanh không chậm, đáp!

Lưu Nhược Hà chấn kinh!

17 tuổi võ đồ lục trọng!

Đây là khái niệm gì!

Chỉ có những cái kia tông môn, học viện thiên tài mới có nhân vật a! Sao lại ở chỗ này đăng ký làm thợ săn chứ!

Nàng cẩn thận đưa thẻ cho Phạm Xương , dù cho nàng tu vi cao hơn hắn, nhưng nàng không chắc chắn thân phận của đối phương, nên nàng cũng không dám lãnh đạm!

Những thiên tài của học viện đó, không phải là những người như nàng có thể đụng vào!

Phạm Xương cầm lấy thẻ bài, do dự một chút, hắn mới hỏi:

- Ta có thể nhận nhiệm vụ ngay luôn không?

Lưu Nhược Hà sững sờ một chút , rồi cẩn thận hỏi lại!

- Phạm thiếu không cần tổ đội sao? Nàng cũng đã thay đổi cách xưng hô!

" Không, tổ đội quá vướng víu" Phạm Xương nói!

Âm thanh của hắn nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, đủ để những võ giả xung quanh nghe rõ mồn một!

Bọn hắn nghe thấy gì?

Vướng víu???

Tiểu tử này là con nhà ai, sao mà nói chuyện lớn lối thế?

Ban nãy bọn hắn cũng đã nghe rõ ràng, tiểu tử này nói hắn chỉ là võ đồ lục trọng, võ đồ lục trọng không phải yếu, cũng không quá mạnh, không phải là không có, nhưng những người kia đều rất biết thân biết phận, đâu như tiểu tử này!

Một đại hán đầu trọc không nhịn được bước ra!

" ui tiểu tử, ngươi nói lập tổ đội vướng víu, khác gì ngươi đang sỉ nhục bọn ta hả?"

Phạm Xương quay đầu lại, đầu đầy dấu chấm hỏi!

Ta nói thì liên quan ngươi cái rắm!

Nhưng hắn vẫn bình tĩnh nói!

"Vị đại ca này, cái kia chỉ là ý kiến cá nhân của ta, không có ý xúc phạm ai hết , với lại, ta có đủ thực lực để nói ra những điều này"

Người xung quanh ngây ngốc!

Quá mẹ nó kiêu ngạo!

Bọn hắn ở đây, ít cũng là võ đồ cửu trọng, có người còn là võ sư hậu kỳ, sắp tiếp cận tông sư, nhưng cũng không dám nói ra những lời như thế!

Đại hán kia cũng ngây người, hắn cũng bị á khẩu không nói ra lời!

Còn nói cái gì được , người ta cũng đã nói tới mức này rồi, nhưng hắn vẫn không muốn chịu thua!

"Người ở đây đều là người có thực lực, còn ngươi dựa vào đâu để nói những lời đấy"?

Phạm Xương không kiên nhẫn nói" ta dựa vào đâu là chuyện của ta, không nhọc ngươi quan tâm"

Nói xong,Phạm Xương hướng về phía bảng theo thưởng đi đến!

Tên đại hán kia làm sao lại để phạm xương đi qua được, hắn tu vi không mạnh, võ giả tam trọng, nhưng hắn tự tin đủ để trấn áp tiểu tử trước mắt này!

Thấy tên đại hán này còn không buông tha mình, Phạm Xương có chút cáu rồi!

Mã đức!

Được nước làm tới đúng không!

Hắn quay đầu lại hỏi Lưu Nhược Hà :

- ở đây có thể động thủ sao?

Lưu Nhược Hà cười khổ!

Thiếu niên nóng tính a!

" Phạm thiếu , xin thứ lỗi, ở đây không được ".

Nàng cũng bó tay rồi!

" Lữ Bình, cho ta một bộ mặt đi, chuyện này đến đây thôi" Lưu Nhược Hà nói với đại hán kia, hắn tên Lữ Bình!

" Đã Lưu tiểu thư đã nói như vậy, chuyện này coi như thôi! Hừ, tiểu tử, coi như ngươi may mắn!"

Lữ Bình nói xong quay người rời đi!

Phạm Xương....

Phạm Xương quay lại nhìn Lưu Nhược Hà!

Ta có mượn ngươi ra mặt sao?

" Lưu tiểu thư , chuyện này ta tự giải quyết được " Phạm Xương nói!

Đây là muốn ta nợ ân tình sao?

Nằm mơ!

Lưu Nhược Hà không nói gì, chỉ cười cười!

Nàng cũng không cho rằng đây là chuyện to tát gì, chỉ là không muốn thêm phiền phức mà thôi!

Phạm Xương đi tới bảng dán nhiệm vụ!

Quan sát một lúc, hắn mới kéo xuống một tờ nhiệm vụ cấp F, chính là tiêu diệt Hắc Lang Bang!

Đi tới quầy tiếp tân, đặt tờ nhiệm vụ xuống, hỏi Lưu Nhược Hà :

- Phải làm cách nào để hoàn thành nhiệm vụ?

"Lấy đầu Hắc Lang Bang bang chủ, và giết hết tất cả bộ hạ của hắn" Lưu Nhược Hà đáp!

"Chỉ cần lấy đầu thủ lĩnh bọn hắn là được đúng không, ta hiểu rồi, cho ta cụ thể địa chỉ đi".

Sau đó một địa chỉ được gửi vào điện thoại của Phạm Xương!

"Ngươi thật sự không cần tổ đội sao? " Lưu Nhược Hà một lần nữa hỏi!

"Thật sự không cần " Phạm Xương cũng biết đối phương có hảo ý, cho nên rất kiên nhẫn giải thích!

"À đúng rồi, suýt nữa quên hỏi, nhiệm vụ có giới hạn thời gian sao? " Phạm Xương lại hỏi!

"Có! Phạm thiếu có thể tự đăng ký thời gian thi hành nhiệm vụ, nếu quá thời hạn mà Phạm thiếu không trở về thì nhiệm vụ sẽ coi như thất bại, đề phòng trường hợp thợ săn bị giết hoặc mất tích"! Lưu Nhược Hà nói!

"Ồ! Ta hiểu rồi , vậy cho ta thời gian một tháng !" nói xong hắn quay người rời đi!

Khi Phạm Xương mới bước ra cửa một khắc này, thì bên trong!

"Hừ, thật là một tiểu tử cuồng vọng! "

"Ta sống tới bây giờ còn chưa gặp ai cuồng vọng như thế ".

Một đám võ giả nhao nhao!

Lưu Nhược Hà cũng không quan tâm điều này lắm, nàng đang xem lại một chút sổ sách, đột nhiên, một bóng người vô thanh vô thức xuất hiện sau lưng nàng!

- Nhược Hà, ngươi thấy tiểu tử vừa rồi thế nào!

Nhược Hà giật mình, vội quay đầu, phát hiện đối phương vội vàng cung kính nói!

" Phó hội trưởng "!

" Thưa phó hội trưởng , thiếu niên vừa rồi, thiên phú, tâm tính, đều rất tốt, mặc dù tuổi rata trẻ , nhưng ta thấy trong mắt hắn sự bình tĩnh, mà ít người trẻ tuổi có thể có được!"

"Ừm! Ánh mắt không tệ! Vậy ngươi đoán ra thân phận của hắn sao?

"Thưa phó hội trưởng, điều này ta không chắc chắn lắm, nhưng mà t nghĩ hắn là thiên tài của học viện, đi ra lịch luyện".

"Có điều, hắn lại chọn tiếp nhận nhiệm vụ một mình, ta ta cho rằng có cường giả theo phía sau hộ vệ, nếu không thì cũng không để một thiên tài như vậy đi mạo hiểm!"

"Ừm! Giao hảo được nên giao hảo, thân phận hắn còn chưa rõ ràng, đừng nên đối nghịch "

Hắn là Học viện Thợ săn hiệp hội phó hội trưởng , Lâm Chấn Huy!

"Ta rõ ràng!" Lưu Nhược Hà đáp!

Học viện Trung vực khu trung tâm!

Một toà kiến trúc sang trọng, bên ngoài được xây dựng theo phong cách hiện đại, các chi tiết hoa văn còn được mạ vàng, tôn lên vẻ sang trọng, cao quý!

Phía bên trong, trong một căn phòng rộng rãi, hơn 15 người đang tụ tập nơi này, khí tức nội liễm, đứng đầu là một vị trung niên với làn da có chút ngăm đen, thân hình đồ sộ, hắn là Nghiêm Võ , Học Viện Trung Vực tổng viện trưởng! Trần Vô Nhai và Ngô Thanh Hàn cũng có mặt tại nơi này!

"Các vị, ngồi xuống đi" Nghiêm Võ nói!

15 người đồng loạt ngồi xuống, bàn ghế nơi đây cũng được làm bằng những chất liệu vô cùng quý giá!

Nghiêm Võ cái thứ nhất mở miệng hỏi :

"Thanh Hàn, kết quả của cuộc thi sát hạch năm nay thế nào?"

" Thưa viện trưởng , năm nay sát hạch chỉ có duy nhất một người thông quab, những người khác đều bị ta loại hết rồi!" Ngô Thanh Hàn đứng lên, ôm quyền nói!

"Ồ! Cho ta biết lý do được không"! Nghiêm Võ bình tĩnh nói, trên khuôn mặt không có một chút gợn sóng nào, hắn biết cách làm việc của Ngô Thanh Hàn, Ngô Thanh Hàn làm vậy khẳng định có lý do chính đáng!

Những người khác ngoại trừ Trần Vô Nhai cũng quay đầu nhìn lại, muốn biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, bọn họ đa số thời gian dùng để bế quan, rất ít quan tâm đến ngoại giới!

Ngô Thanh Hàn sau đó kể lại toàn bộ câu chuyện!

"Đích xác nên làm như vậy, giết gà doạ khỉ, nhưng mà chuyện ngươi nói, một mình tên học sinh Dương Khai kia có thể giết hơn hai ngàn con yêu thú, chuyện này cũng quá giả đi" Nghiêm Võ nói, vẻ mặt nghi ngờ.

"A! Là ta sơ sót, chính xác không phải một mình hắn, còn có thêm một người nữa, người này còn lợi hại hơn cả Dương Khai nữa, thiên phú tuyệt đối phía trên siêu đẳng!

"Cái gì?" Nghiêm Võ chấn kinh!

"Hắn rất quỷ dị, ta và Vô Nhai cũng không thể xem thấu hắn". Ngô Thanh Hàn nói!

"Vậy bây giờ hắn ở đâu?" Nghiêm Võ vội hỏi!

"Ta cũng không biết, hắn nói hắn không phù hợp với học viện, hắn ưa thích tự do, vả lại, hắn có thù với Càn khôn tông " Ngô Thanh Hàn lắc đầu!

Ngô Thanh Hàn nghe được từ Trần Vô Nhai đám người chuyện trước khi Phạm Xương tham gia sát hạch!

"Ồ! Chuyện như thế nào"? Nghiêm Võ tò mò, từ khi nào đã có thù với Càn Khôn Tông rồi!

Mấy người khác cũng ghé tai nghe ngóng!

" Trước khi hắn tham gia sát hạch, lại bị Càn Khôn Tông trưởng lão Lữ Hưng Dương phát hiện, muốn mời hắn gia nhập nhưng bị hắn cự tuyệt, cho nên Lữ Hưng Dương muốn bóp chết hắn để sau này tránh gây hoạ, nhưng không may bị Vô Nhai phát hiện, cứu hắn một mạng". Ngô Thanh Thu giải thích!

" Ra là vậy, vậy chẳng phải nói, tên kia thiếu chúng ta một ân tình sao? " Nghiêm Võ vuốt vuốt râu quai nón, nói:

" Không, hắn đã trả chúng ta rồi" Trần Vô Nhai lúc này lên tiếng.

"Có ý gì?" Nghiêm Võ, Ngô Thanh Hàn đám người không hiểu ra sao!

Trần Vô Nhai hít sâu một hơi, sau đó mới nói :

" Các ngươi biết tiểu tử Dương Khai kia, trước khi tham gia sát hạch, có tư chất như thế nào sao?"

" Cao đẳng tư chất, cái này có ghi trên sổ sách mà!"

" Đúng vậy, nhưng hôm vừa rồi ta kiểm tra hắn, nói các ngươi có thể không tin, nhưng tư chất của hắn đã được cải biến, bây giờ hắn là thiên tài siêu cấp tư chất".

" Không thể nào, tư chất của con người, làm sao có thể cải biến " một lão giả cái đầu tiên không tin, nói!

"Ta cũng cho rằng không thể " Nghiêm Võ nói!

" Các vị nghe ta nói hết, vậy các ngươi biết, Phạm Xương tiểu tử kia, mấy tháng trước, lúc kiểm tra tư chất, là tư chất gì sao, Hạ đẳng cũng không phải ".

Hít~~~

Đám người hít một ngụm khí lạnh!

"Vậy ý ngươi nói, là hắn có thủ đoạn tăng tư chất của võ giả?" Nghiêm Võ cẩn thận hỏi!

"Ta chỉ suy đoán vậy thôi " Trần Vô Nhai lắc lắc đầu!

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Nhân Sinh sáng tác bởi UzumakiLuffy

Truyện Vĩnh Hằng Nhân Sinh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi UzumakiLuffy
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.