Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghịch Chuyển Tương Lai

Phiên bản Dịch · 2456 chữ

Nhóm dịch: Lão Cẩu

Dịch: Đại Ngáo

Nguồn TruyenYY

Keng keng keng! !

Ở đầu giường, đồng hồ báo thức đang liều mạng phát ra tiếng chuông gào thét chói tai, bộ dạng thề không được mục đích sẽ không dừng lại.

“ Đồng hồ báo thức kêu, đã đến giờ rồi sao ? ”

Căn phòng không hề xa hoa, chỉ là một loại phổ thông, một tên thanh niên có vẻ hơi gầy yếu đột nhiên từ trên giường ngồi bật dậy, trên mặt hắn toát ra vẻ kinh ngạc cùng với kinh hoảng, không thể tin nổi và đầy mờ mịt.

Nội tâm hắn bây giờ cực kỳ phức tạp.

Sắc mặt hắn biến đổi liên tục, so với việc ‘Xuyên kịch’ còn muốn thần kỳ hơn!

“Không đúng, ta làm sao lại ở chỗ này, lẽ nào ta đang nằm mơ ư, tất cả đều là giả. Ngày, đúng rồi, phải xem ngày.”

Thanh niên nhìn về số ngày hiện ra trong đồng hồ báo thức liền lập tức hoảng loạn, trên khuôn mặt hắn tràn đầy khiếp sợ.

“Ngày 20 tháng 9 năm 2019.”

Làm sao lại là số 20, lẽ nào ta trở lại ba ngày trước ư, vốn là ta đang nằm mơ rồi.”

Trên mặt thanh niên lúc trắng lúc xanh, trong miện tự lẩm bẩm không thôi.

Thanh niên này tên là Dịch Thiên Hành.

Trước kia hắn là một tên cô nhi, từ nhỏ đã bị người thân vứt bỏ, Dịch Thiên Hành được viện cô nhi thu vào nuôi dưỡng. Hắn bị vứt bỏ ở lúc năm tuổi, nguyên nhân có chút quỷ dị, bởi vì tinh thần hắn không có chút bình thường. Lúc hắn mới bắt đầu hiểu chuyện liền bắt đầu nói với cha mẹ là hắn có thể nhìn thấy quỷ. Nhưng ai sẽ tin hắn chứ ? Tiểu hài tử không có ý giấu giếm trong lời nói, nhưng mọi người lại coi là chuyện hoang đường vô lý. Hơn nữa không những hắn nhìn thấy Quỷ bên cạnh mình, lúc đi trên đường hắn nhìn về hư không liền nói có đại thúc đầu đầy máu tươi đang dọa mình. Mọi người đều không nghĩ hài tử này bình thường đấy.

Ở bệnh viện tâm thần cũng đã chuẩn đoán bệnh hắn, trực tiếp phán định tinh thần hắn có vấn đề a.

Hai năm trước ba mẹ ruột hắn còn thỉnh thoảng lén lút tới viện cô nhi này thăm một hai lần, nhưng mấy năm sau, bọn họ có hài tử mới còn là nam hài, liền cũng không còn tới thăm hắn nữa.

Năm lên sáu, bảy tuổi, Dịch Thiên Hành cũng bắt đầu hiểu chuyện. Sau mỗi lần nhìn thầy người khác dùng ánh mắt như đang nhìn thầy quỷ cùng với sợ hãi và chán ghét để nhìn mình như thế, hắn càng ngày càng trầm lặng hơn, trở nên lầm lì ít nói, trước mặt người khác cũng không tiếp tục mở miệng nói mình có thể nhìn thấy những chuyện quỷ quái, biểu hiện rất giống với một đứa trẻ bình thường.

Đến năm tám tuổi, hắn được một cặp vợ chồng có lòng tốt đến thu nhận hắn làm con nuôi. Phân biệt gọi Triệu Hải Phong, Hoàng Ngọc, con ruột chỉ có một, là nữ tử bảy tuổi, tên là Triệu Tử Yên. Bởi vì nguyên nhân đặc thù mà bọn họ sinh ra Triệu Tử Yên cũng không có cách nào khác mang thai được nữa, vì vậy liền nhận nuôi Dịch Thiên Hành.

Sau khi nhận nuôi Dịch Thiên Hành, bọn họ đối với hắn cũng cực kỳ tốt, xem như con của mình. Có món gì ngon, đồ chơi vui, đều chia đều cho hai đứa. Không hề có chút thiên vị.

Dưới sự che chở cha mẹ nuôi này, tâm lạnh lẽo trước kia của Dịch Thiên Hành cũng từ từ ấm áp trở lại, cùng với Triệu Tử Yên sinh ra tình huynh muội, yêu quý có thừa, tình cảm thắm thiết vô cùng. Dịch Thiên Hành cũng thực sự đem Triệu Hải Phong, Hoàng Ngọc trở thành cha mẹ ruột của mình.

Đối với cha mẹ ruột trước kia, hắn sớm đã chon sâu dưới đáy lòng, không còn chạm tới nữa.

Bây giờ Dịch Thiên Hành cũng đã hai mươi ba tuổi, đã tốt nghiệp trường đại học, có sự việc ổn định, bất quá ngoài mặt hắn làm công việc bình thường, nhưng trong bóng tối chuyện làm ăn của hắn chính là bắt quỷ trừ tà.

Dịch Thiên Hành trời tinh một đôi mắt bất phàm, có thể nhìn thấy âm dương, là một đôi trời sinh Âm Dương Nhãn.

Tuy rằng từ cô nhi viện sau khi ra ngoài hắn chưa từng nói với bằng hữu xung quanh thậm chí người nhà bất cứ điều gì chuyện liên quan về đôi mắt này. Nhưng theo năm tháng lớn lên, thì Âm Dương Nhãn này cũng dần trở nên thần dị, không chỉ có thể nhìn thấy âm dương, yêu ma quỷ quái nữa. Mà còn có thần thông đồng thuật huyền diệu, gọi Âm Dương Khóa.

Chỉ là hiện tại hắn chỉ có thể sử dụng hai lần Âm Dương Khóa. Dịch Thiên Hành từng thử sự lợi hại của Âm Dương Khóa, quả thật vô cùng lợi hại. Chỉ cần bị Âm Dương Khóa khóa lại, kẻ bị khóa lập tức sẽ bó tay chịu chói, không cách nào phản kháng được. Nhưng năm tháng này, dựa theo bản lãnh của Âm Dương Khóa, Dịch Thiên Hành còn được coi là đại sư. Đối với tiền tài, hắn nữa điểm cũng không thiếu đấy.

Muốn làm cái gì cũng được, sinh hoạt trong hoàn cảnh như thế quả thật có tư vị, vô cùng đặc sắc.

Bất quá, sự tình xảy ra trước mắt lòng cho lòng hắn vô cùng hoảng sợ a.

“Đúng là ba ngày trước.”

Dịch Thiên Hành mở ti vi lên, trên mặt bất ngờ, trên màn hình đúng là đang chiếu tin hắn đã xem qua ba ngày trước. Trang trí trong nhà ở thời điểm ba người trước cũng giống nhau như đúc, nữa điểm sai biệt đều không có.

Kéo màn cửa sổ ra, bên ngoài là đường phố phồn hoa, ở ngoài xa tiếng còi xe cứu hỏa và còi cảnh sát cũng không ngừng vang inh ỏi, một cửa tiệm đang bốc cháy rừng rực.

Những thứ này Dịch Thiên Hành đều đã từng trải qua trong ký ức.

Tất cả mọi thứ đều xác định, đây quả thật là ba ngày trước, chính mình cũng không hiểu tại sao lại quay trở về ba ngày trước.

Mà ba ngày trước cũng ba ngày sau, quả thực chính là đường ranh giới giữa Thiên Đường cùng Địa Ngục.

“Rốt cuộc bọn chúng là thứ gì, đúng là tận thế giáng lâm sao ? Quái vật, bộ xương, cương thi, vong linh bất tử, sâu, quái thú.” Dịch Thiên Hành nhìn ra đường sá ngoài cửa sổ, tầm mắt hắn phảng phất như trực tiếp xuyên qua dòng sông thời gian, có thể nhìn thấy tương lai.

Trong đầu hắn hiện ra cảnh tượng ba ngày sau đã trải qua.

Sáng sớm ngày 23 tháng 9 năm 2019, Dịch Thiên Hành đang đứng ở cao ốc Thiên Đài quan sát mặt trời mọc mang đến bình minh, đột nhiên toàn bộ mặt trời phảng phất như vừa bị khoan ra, trực tiếp bị một bóng đen hắc ám quỷ dị cắn nuối mất. Trời đất tối sầm, theo sát đó trong hư không vang lên từng đạo sấm chớp, cơ hồ những vết nứt cũng đột nhiên xuất hiện.

Chúng phân bố trải dài khắp cả trái đất.

Cảnh tượng không gian bị xé rách thành vết nứt kia, dường như tận thế giáng lâm, vô số quái vật từ vết nứt lao ra.

Những đầu ma thú quỷ dị, quái thú, sâu, vong linh, bộ xương các loại, giống như những giọt mưa trực tiếp từ bên trong vết nứt vọt ra. Gặp người liền giết, chúng ở trong thành thị điên cuồng phá hoại, tử vong thảm trọng chỉ trong chớp mắt, thậm chí bị xé nát thành từng mảnh vỡ. Khắp nơi hỗn loạn điên cuồng. Những cảnh tượng đó, cực kỳ khủng khiếp.

So với tận thế càng đáng sợ hơn.

Hơn nữa từ trong những vết nứt kia còn bắn ra các loại thần quang, lan rộng hướng về khắp nơi trên thế giới.

Những thần quang đó giống như là sao băng, không biết đang bao quanh món đồ gì.

Hơn nữa, Dịch Thiên Hành càng là tận mắt nhìn thấy có một đạo sao băng bảy màu sặc sỡ đang bay thẳng hướng chỗ hắn, mặc dù bản thân Dịch Thiên Hành có thân thủ cực kỳ tốt, thậm chí hắn còn luyện võ, học được Thái Cực Quyền cùng với Âm Dương Nhãn có nhãn lực cực mạnh, cũng không thể tránh né một cái sao băng bất ngờ lao đến.

Chỉ kịp làm ra một động tác lẫn tránh, hắn liền bị cái sao băng kia đập trên đầu. Trước lúc mất đi ý thức, hắn còn nhìn rõ cái thứ đập xuống đầu mình là một hạt châu bảy màu sặc sỡ, vừa nhìn cũng biết không phải vật phàm. Nhưng Dịch Thiên Hành chỉ cảm thấy một hồi đau nhức, toàn bộ ý thức triệt để tiêu tan, cũng đã trở lại ba ngày trước.

Đây cũng chính là lúc hiện tại.

Những hình ảnh khi đó, vô cùng rõ ràng in sâu ở trong đầu.

“Nếu cái kia là thật, ba ngày sau chính là thời gian tận thế giáng lâm, trên trời xuất hiện vô số quái vật, không gian nứt toác, nhật nguyệt ảm đạm. Văn minh nhân loại trong thời gian ngắn ngủi bị phá hủy, vô số sinh mệnh ở trong tận thế phải ngã xuống. Đây không phải do con người, mà là thiên tai, chỉ sợ căn bản đều trốn không thoát, đây chính là một lần đại khiếp nạn tận thế, ai ai cũng chạy không thoát a.”

Dịch Thiên Hành trong lòng âm thầm cười khổ.

Một màn chấn động kia không ngừng vang vọng ở trong đầu, hắn biết rõ đây cơ hồ là việc không thể tránh khỏi. Bởi vì đây không phải do con người gây nên, cũng không phải tai nạn trong một khu vực mà là thiên tai tận thế bao trùm toàn thế giới. Một khi bạo phát không ai tránh khỏi, vô số quái vật trên bầu trời, bọn chúng cơ hồ có thể phá hủy tất cả.

Thiên tai như vậy, toàn thể nhân loại văn mình đều sẽ phải bị trọng thương.

Chỉ sợ vô số nhân loại, trong ngàn người còn tồn tại một người đã là việc vô cùng may mắn.

Như những quái vật như vậy, người bình thường đối mặt tỉ lệ sống sót cực kỳ nhỏ bé.

Dưới tình huống như vậy, chỉ sợ quân đội cũng không phải đối thủ có thể chống đỡ được.

Dịch Thiên Hành hít lấy một hơi sâu, không chút chần chờ lấy điện thoại di động ra, gọi ra dãy số quen thuộc nhất.

“Làm sao gió lớn càng tàn nhẫn, lòng ta càng đung đưa…”

Tiếng nhạc chuông quen thuộc vang lên bên tai.

“Ca, sao ngươi đột nhiên gọi cho ta, có phải là nhớ ta rồi không ?” Không lâu lắm, bên phía đối diện đã truyền đến một trận tiếng cười lanh lảnh dễ nghe, nghe ra, chủ nhân đối diện có vẻ đang rất cao hứng.

“Tử Yên”.

Dịch Thiên Hành nghe tiếng nói bên trong chiếc điện thoại, trên mặt liền lộ ra nét ôn nhu xuất phát từ trong nội tâm, bất quá hắn liền nghiêm nét mặt, nói: “Hiện tại nghe lấy lời của ta, tốt nhất muội nhớ kỹ, đồng thời cũng lập tức làm theo.”

“Ca, có chuyện gì a!”

Triệu Tử Yên kinh ngạc dò hỏi.

“Không nên hỏi quá nhiều, ngươi lập tức liên hệ cha mẹ, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới nhà, ta ở trong nhà chờ các ngươi tới. Trên đường đi không được dừng lại dù chỉ một chút. Có chuyện gì, đợi đến gặp mặt rồi lại nói.” Dịch Thiên Hành nhanh chóng mở miệng nói.

Triệu Tử Yên nghe xong cảm giác có chút không đúng, giống như tựa hồ có đại sự gì đó phát sinh, nhưng vốn tín nhiệm ca ca, nàng cũng không hỏi chỉ thuận tiện nói: “Ca, ba mẹ lúc trước có nói qua điện thoại, đang tiến hành nghiên cứu một hạng mục trọng yếu nào đó. Đã tiến hành đến giai đoạn then chốt, một khi bắt đầu sẽ cùng ngoại giới cắt đứt mọi liên hệ. Lần nghiên cứu này, chỉ sợ đến hai, ba tháng. Căn bản không thể liên lạc được với bọn họ, vị trí phòng nghiên cứu cũng là bí mật quân sự, ta cũng không biết nó ở nơi nào.”

“Đang nghiên cứu?”

Dịch Thiên Hành nghe được tin này cũng vô cùng bất đắc dĩ, vị trí phòng nghiên cứu của cha mẹ là cơ mật quân sự, hơn nữa cơ bản không phải xây dựng trên mặt đất, mà là ở dưới lòng đất. Chế độ bảo vệ cực kỳ nghiêm mật dù cho đặc công hàng đầu cũng chưa chắc có thể dễ dàng tiến vào bên trong đấy. Bên trong phòng nghiên cứu quốc gia, hết thẩy mọi thông tin đều được che đậy. Không đến thời điểm đặc biệt, ngoại giới căn bản không thể tiến hành liên hệ.

Hơn nữa, sau khi tiến vào phòng nghiên cứu, thời gian căn bản không cách nào xác định. Nhưng hiện tại thời gian chỉ còn ngăn ngắn một hai ngày, khẳng định không có cách nào liên hệ được với bọn họ. Cũng may trong thời gian nghiên cứu, là lúc cực kỳ an toàn, có thể yên tâm đợi đến sau này rồi hẵng tìm cứu viện.

“Sự tình ba mẹ ngươi tạm thời không cần để ý đến, sau này rồi nói tiếp, ngươi lập tức lấy tốc độ nhanh nhất chạy về nhà, không thể quá hai ngày. Nhất định phải trở về.” Dịch Thiên Hành quả quyết nói.

Triệu Tử Yên sau khi nghe được tuy không hiểu tại sao nhưng cũng mau chóng đáp ứng quay về.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Đại Lục (Bản Dịch) của Cô Độc Phiêu Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PkMinz
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 1613

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.