Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại truyện

Phiên bản Dịch · 3331 chữ

1 : Minh Tú & Ann Nguyễn

Lâu rồi anh chưa gặp lại Ann kể từ ngày đám cưới nó. Mà tối đó bất đắc dĩ lại nghe được lời tỏ tình của Ann. Chẳng qua là do cô nàng uống say mới mặt dày mà nói ra nhưng cũng đủ khiến tim anh xao xuyến.

_Này Minh Tú, cái tên đáng ghét nhà ngươi, khiến bà đây bị tương tư à!

Phải nói là quá đõi ngạc nhiên luôn ấy. Nhưng mà cái bà chằn ấy cư nhiên lại thích mình. Haha, đúng là ko ai có thể thoát khỏi vẻ đẹp mê hồn của mình mà. Mà nó cũng khiến anh nhớ đến mỗi lúc hai người bên nhau đều rất ồn ào náo nhiệt. Mà giờ ko có Ann ở đây, ko khí dường như có chút khác biệt. Nhưng sao cô nàng dường như là biến mất luôn nhỉ? Vừa nhắc đến người là ngay lập tức xuất hiện. Vốn định gọi Ann lại nhưng lại thấy bên Ann xuất hiện thêm người đàn ông đáng ghét. Hay ha, dám vượt tường sao? Anh nhanh bước lại gần bàn cô, mặt tươi cười nhìn hai người, quay đầu sang Ann hỏi:

_Xin chào, bạn cô à?

_Ơ, anh sao lại ở đây? -Ann bất ngờ

Ann mấy ngày nay bị mẹ già bắt đi xem mắt mà chóng hết cả mặt. Cái gì nào là thằng Hoàng nó cũng đã lấy vợ rồi mà chị gái như mày còn chưa có ai. Hôm nay cũng thế, bắt ép đến ăn cơm với một cậu công tử bột nhà nào đó, vừa thấy mặt là Ann liền muốn ói. Làm ơn đi, phải biết tiêu chuẩn cô cũng cao lắm đấy! Người trước mặt chắc ngoài ba mươi nhưng vẫn là cái tên ăn bám gia đình. Mà Ann ghét nhất chính là loại người đó. Vốn là tính nói vài câu là chuồn về ai ngờ tên đáng ghét này lại xuất hiện phá đám giữa chừng.

_Đây là đối tượng xem mắt của tôi -Ann cắn răng trả lời

_Phải, tôi là đối tượng xem mắt của cô ấy. Tôi còn rất hài lòng, muốn cùng cô ấy có mối quan hệ lâu dài -tên đó nói

Cô gái xinh đẹp như vậy mà lỡ mất thì rất ngu. Huống hồ đem ra khoe với đám bạn của anh thì chắc chắn nở mày nở mặt. Thật là cơ hội tốt.

Tú giựt giựt mắt nhìn tên công tử bột. Anh còn chưa lên tiếng đã dám cướp người sao? Tú nhếch miệng, ngồi xuống ôm lấy eo Ann thân mật nói:

_Xem ra ko được như ý anh rồi. Cô ấy là bạn gái tôi, chắc là do giận dỗi mới chịu đi xem mắt.

_Cái gì? Ann, anh ta nói thật ko? -tên kia ko tin hỏi

_Anh ta......-Ann cũng chưa kịp tiêu hóa hết những lời hắn vừa nói

Thấy cô chần chừ, Tú kê sát môi mình thầm thì bên tai cô:

_Nếu cô muốn nhanh rời khỏi đây thì nên theo ý tôi đi.

Cái gì chứ, lại uy hiếp cô là sao? Thôi, bỏ đi, dù gì thì cô cũng muốn thoát khỏi đây mà.

_À,....anh ấy đúng là bạn trai em -Ann cố dặn ra một nụ cười

_Đó, anh nghe rồi đấy, bây giờ tôi có thể dẫn cô ấy đi chưa hả? -Tú kéo Ann cùng đứng dậy

Ko phải dễ như trở bàn tay sao. Chưa đánh đã thắng, dám có ý đồ với bà chằn của anh, muốn chết hả? Tú đắc thắc cười, nắm tay Ann xoay người bỏ đi. Nào ngờ cái tên kia lại dai như đỉa, ra đến cửa rồi mà còn chặn lại. Tú ko vui hỏi:

_Anh muốn làm gì đây?

_Hai người đừng mong tôi dễ bị lừa nhá! Ann, chắc chắn em cùng với tên này diễn trò chứ gì, nhưng mà ko làm sao đây, anh lại rất vừa ý em.

_Hả? -Ann hơi hơi "nhột"

_Xin lỗi. Anh có cảm thấy mình quá vô duyên ko? Chúng tôi chính là một cặp, mà anh đấu lại tôi được sao? -Tú liếc mắt nói

_Hừ, sao ko chứ? Nếu hai người thật là một cặp thì chứng minh cho tôi xem đi -tên kia tức giận nói

_Được thôi -vừa nói xong, anh liền xoay người Ann lại, đặt lên môi cô một nụ hôn (hehe, cuối cùng cũng cho hai anh chị này cái frist kiss :3 )

Cái tên thối chết này, lại dám cướp đi nụ hôn đầu của cô. Nói ra thì xấu hổ, sống hơn 25 năm mà giờ mới trải nghiệm nụ hôn đầu. Nói cô cổ hủ cũng được, nhưng cô muốn dành tặng nó cho bạn trai mình nha. Sao lại bị tên oan gia này cướp đi. Huhuhu, về nhà nhất định phải đánh sạch răng mới được.

Tú hài lòng nhìn Ann, quay mặt ra nói với tên kia một tiếng:

_Giờ thì tin rồi chứ? Chúng tôi đi trước -ko đợi trả lời, anh đã nhanh chóng kéo Ann ra ngoài

Mà Ann nãy giờ cứ ngây ngốc bị kéo đi đâu cũng chẳng biết. Mãi đến khi va phải người trước mặt thì ý thức mới dần quay lại.

_Cô ko có mắt hay sao mà gặp cái tên công tử bột ấy? -Tú hỏi

Nếu như lúc ấy anh ko có ở đấy thì chắc giờ có đã có "bạn trai" rồi nhỉ? Nghĩ ko thôi cũng đã thấy tức giận.

_Gì chứ, anh tự tiện hôn tôi, tôi còn chưa tính đâu đấy! -Ann tức xì hói

_What? Cái đó là tôi giúp cô nha -Tú cãi

_Ai cần anh giúp kiểu đó hả? Anh có biết.......có biết........-Ann mím môi lại

_Có biết gì chứ? -Tú bực mình, ra tay giúp đỡ còn bị mắng nữa, lấy oán báo ơn mà

Ann nhịn ko nổi òa khóc, cái tên đáng chết, làm sai mà còn nói cái giọng đó. Cô ức chế quá đi! Tú một bên bị làm cho giật cả mình. Sao lại khóc rồi? Làm hại anh luống cuống tay chân hết cả lên mà dỗ dành.

_Ngoan, đừng khóc nữa, tôi xin lỗi, tôi ko dám làm vậy nữa đâu.

_Anh.......cái đồ........xấu xa, hức....đó là nụ hôn đầu của người ta mà......hức hức.......bây giờ lại bị anh cướp rồi, mau trả lại cho tôi đi -Ann vừa khóc vừa nói

_Tôi..........-Tú ko ngờ đó lại là nụ hôn đầu của cô

_Huhuhu, bỏ đi, coi như hôm nay tôi xui xẻo, gặp phải lưu manh -Ann giận dỗi

Lại dám nói anh là lưu manh, gan cô công nhận đủ lớn.

_Này, cô tính đi đâu thế? -Tú thấy Ann đứng dậy liền hỏi

_Đi về, sau này tôi cũng ko muốn gặp anh nữa đâu -Ann hét lên

_Khoan đã, tôi còn chưa nói xong mà -Tú cản Ann lại

_Nói gì hả? Anh và tôi còn chuyện gì mà nói? -Ann trừng mắt

_Haizz, tôi ko biết sao lúc đó mình lại hôn cô, hơn nữa tôi phát hiện ra mình rất khó chịu khi cô đi với tên đàn ông kia -Tú nói

_Anh.....bị gì hả? -Ann mở to mắt nhìn kĩ

_Có lẽ là vậy. Dạo gần đây trong tâm trí tôi luôn xuất hiện một người. Mà người này lại hay cùng tôi đấu võ mồm, tuy hơi hung dữ nhưng lại rất sợ ma. Người mà tôi nghĩ đến là cô đấy Ann ạ -Tú nhìn thẳng vào mắt Ann nói

_Anh........-Ann đỏ bừng mặt

_Ann, có lẽ trong suốt 8 năm qua chúng ta chỉ luôn cãi nhau ồn ào nhưng mà.......ko phải đó cũng là một loại hạnh phúc sao? Ko cần quá biểu đạt này nọ, đơn giản tựa như những lúc ở bên nhau, chúng ta ko phải rất vui vẻ sao? -Tú kể

_Và cũng ko biết từ bao giờ trong lòng anh lại in đậm hình bóng em đến thế -Tú nói tiếp

Ann xấu hổ, muốn lấy tay bịt hai tai mình lại nhưng bị anh nhanh tay mà chặn lại, trìu mến nhìn thẳng mắt cô mà nói:

_Ann Nguyễn, đại tiểu thư dữ dằn, anh phát hiện ra mình đã yêu em rồi. Em có đồng ý làm bạn gái anh ko? -Tú hỏi

_Tôi......tôi.......-Ann lắp bắp

_Hãy nhận lời anh nhé! -Tú mỉm cười

Ann bật khóc mà gật đầu đồng ý. Đã lâu lắm rồi cũng có một cô bé ngốc đã trồng ình một cây si. Nhưng bởi kiêu ngạo mà cô chưa hề dám mở miệng. Nhưng bây giờ, chàng trai mà cô thầm mến đã tỏ tình với cô rồi. Cuối cùng thì cô đã đợi được đến ngày này.....

2 : "Chị gái"

_Mẹ, tại sao con ko phải là chị gái? -một cô nhóc có gương mặt y chang nó hỏi

_Ngốc, đó là do em sinh sau anh hai phút, đúng ko mẹ?-một cậu nhóc khác nói

_Ứ chịu đâu, con muốn làm chị cơ! -bé gái mếu máo nói

_Ngoan, nói ẹ nghe xem vì sao con lại muốn làm chị gái? -nó vỗ mặt con gái cưng hỏi

_Tại ba nói làm lớn rất oai phong, còn có thể sai bảo em nhỏ nữa -cô nhóc thật thà khai

Nó trừng mắt nhìn tên đàn ông đang nằm lười trên sôpha. Ai lại dạy dỗ con như thế chứ! Thực là ko nên giao con gái bảo bối cho hắn giáo dục. Nó kiên nhẫn cười chỉ dạy lại con gái đáng yêu của mình.

_Làm em gái ko phải rất tốt sao? Con xem, anh trai và mọi người luôn cưng chiều và nhường nhịn con ko phải sao?

_Nhưng mà anh trai luôn bảo con ngốc! -cô vẫn muốn làm chị gái

_Tại sự thật em ngốc mà -anh trai đáng yêu nói

_Em ko có ngốc! -con gái cãi

_Em ngốc -anh trai ko chịu thua

_Oaoa, mẹ! Anh hai bắt nạt con, con muốn làm chị gái cơ! -con gái bị chọc tức khóc rống lên òa vào lòng nó

Mà con trai nó cũng ko kém hơn là mấy, thấy em gái khóc cũng òa lên khóc theo, nhào ngay vào lòng ba mà kể tội. Ôi nhức đầu quá đi mất! Sao lúc ấy lại mang thai đôi chi? Giờ lại sinh ra hai tiểu quỷ suốt ngày nhõng nhẽo đến ồn ào

_Con trai ngoan ko khóc -hắn dịu dàng vỗ đầu con mình

_Ba, tại sao em gái cứ thích làm chị thế? Con thấy làm lớn cũng chẳng vui tí nào -con trai khịt mũi nói

_Vậy sao hai đứa ko thử đổi vị trí cho nhau đi-hắn đề nghị

Nó trừng mắt nhìn hắn, đề nghị kiểu gì vậy? Mà con gái nghe thấy đề nghị của ba liền vui vẻ thoát khỏi lòng nó mà đồng ý. Ngay cả con trai cũng ko do dự mà đồng ý.

_Sau phải gọi em là "chị" nhá! -con gái phách lối nói

_Ừm...."chị gái" -con trai nó ngượng ngùng

_Haha, ba mẹ xem anh ấy gọi con là "chị" kìa. Thế là sau này con ko còn bị bảo "ngốc nữa" -con gái cười khanh khách

Nó nhéo hắn một cái thật đau, thì thầm nhỏ bên tai hắn:

_Anh đề nghị cái gì kỳ thế hả? Sao lại dạy hai đứa nhỏ như vậy?

Hắn tươi cười nhìn vợ mình, cũng ghé sát lại tai nó mà nói:

_Em đừng lo quá! Anh đảm bảo hai đứa chơi ko quá một ngày sẽ đòi đổi lại cho coi!

Theo những hiểu biết của hắn về con gái thì chắc chắn ko dễ dàng làm "chị" được. Làm "chị" đối với con gái bé bỏng ngây thơ của hắn mà nói xem ra rất khó. Bởi con bé trước giờ đều được anh trai giúp đỡ và bảo vệ, cho nên con bé vì thế mà trở nên ỷ lại. Dù sao đề nghị vậy giúp con bé hiểu hơn nỗi lòng của anh trai ko phải rất tốt sao? Mà anh trai cũng biết làm "em" thì như thế nào. Một công đôi việc.

_Sao anh tự tin thế? Anh nhìn mặt đắc ý của con gái kìa, có khi muốn đổi luôn ý! -nó hừ lạnh nói

_Haizz, kệ cho tụi nó tự chơi với nhau đi. Mà để cho cả hai đứa đều được làm lớn sao anh với em sao ko sinh thêm một đứa nữa nhỉ? -hắn vui vẻ đề nghị

_Gì chứ? Muốn sinh mình anh sinh á! -nó đỏ mặt bỏ về phòng

_Haha, đợi anh với! -hắn đuổi theo vợ mình, thầm cười trong lòng "Ngốc, mình anh sao sinh chứ!".

Hai nhóc con kia bị ba mẹ mình bỏ lại trong phòng một mình cũng rất ngoan mà biết tự chơi. Mà "chị gái" lại bỗng chốc sắp khóc đến nơi rồi bởi "em trai" nói làm lớn thì phải nhường cho em. Nhưng đó là cái bánh mà bà nội làm riêng cho bé mà, cũng là cái người ta thích nhất! Ko chịu đâu, bé ko thèm làm "chị" nữa!

3 Quá khứ

20 năm về trước..........

Trong một công viên có một bé trai đi lạc, sợ hãi mà khóc rống lên. Đúng lúc lại có một bé gái xinh xắn đáng yêu chạy lại dỗ dành.

_Anh à, anh đừng khóc nữa, ba em bảo con trai ko được khóc đâu -bé chu môi nói

Nó hôm nay được ba mẹ dẫn đi chơi công viên rất thú vị. Chẳng qua lúc nó ngồi đợi ba mẹ đi mua đồ thì thấy bên này anh trai đang khóc lớn.

_Em.....em là ai thế? -cậu bé lau nước mắt hỏi

_Em á, là thiên sứ của ba mẹ nha. Mà sao anh lại khóc thế? -nó quan tâm hỏi

_Anh bị lạc ba mẹ, anh rất sợ -cậu bé cắn môi nói

_Đừng sợ nữa, hay anh ngồi chơi xích đu cùng em nha, đợi ba mẹ em quay về họ sẽ giúp anh, được ko? - giọng non nớt trong trẻo của cô bé làm hắn động lòng

Hai người ngồi chơi xích đu với nhau rất vui vẻ.

_Em gái, có phải em cũng đáng yêu giống Mai ko? -cậu bé hỏi

_Mai là ai vậy? -nó hỏi ngược lại

_Bạn ấy là "vợ" của anh -cậu trả lời

_Ko được, em muốn làm "vợ" anh cơ -nó rất thích anh trai này nha, ko thể để người khác cướp đi được

_Nhưng mà anh hứa với Mai rồi -cậu khó xử

_Oaoa, anh ko thích em sao? Ba mẹ nói ai cũng thích em mà, sao anh lại ko thích em? -nó òa khóc

_Này, đừng khóc chứ! Là bé ngoan thì ko được khóc -cậu nói

_Vậy anh đồng ý cho em làm vợ anh đi -nó ra điều kiện

_Ừm......được thôi -cậu bé sảng khoái đáp

Nó lấy tay quẹt nước mắt nước mũi. Tuy là nhìn rất bẩn nhưng trong mắt cậu bé lại rất đáng yêu. Hai đứa trẻ vui đùa một lúc thì có giọng nói lo lắng truyền đến:

_Hoàng, con làm mẹ lo quá trời, biến mất như vậy khiến mẹ sợ lắm biết ko?

_Mẹ, con xin lỗi -cậu cúi đầu nhận lỗi

_Dì à, dì đừng trách anh ấy nữa. Anh ấy lúc nãy lạc dì đã khóc quá trời, con dỗ mãi mới nín đấy!

Bà quay sang nhìn cô bé với giọng nói đáng yêu như kẹo ngọt kia. Cô bé này là ai đây?

_Cháu gái, cháu là ai thế? -bà dịu dàng hỏi

_Cháu là thiên sứ, mà ko, giờ là "vợ" của anh ấy -nó đáng yêu chỉ chỉ cậu nhóc

_Haha, "vợ" sao? Vậy hai đứa có muốn chụp tấm hình kỉ niệm với nhau ko? -bà cười vui vẻ hỏi

Con trai bà nhỏ như vậy mà đã kiếm được vợ rồi. Đáng yêu thiệt đấy!

_Có, cháu rất muốn chụp chung với anh mít ướt -nó cười gật gù

_Nè, sao em lại gọi anh là mít ướt chứ? -cậu bĩu môi

_Ai biểu anh là con trai mà con khóc như con gái thế -bé chu môi nói

_Sau này anh sẽ ko dễ dàng mà khóc nữa đâu, cho nên em ko được gọi anh là anh mít ướt nữa -cậu nhóc ko cho là đúng nói

_Vậy thì em sẽ ko nói nữa, anh, chúng ta lại chụp hình đi -cô bé kéo tay hắn ra xích đu cùng tạo dáng chụp hình

Tiếc là có chuyện bận nếu ko bà cũng muốn ở lại chơi với cô bé xinh xắn này. Lúc chia tay, ai ngờ cô bé lại chạy đến hôn "chụt" vào má con trai bà, con lớn tiếng tuyên bố quyền sở hữa khiến bà giở khóc giở cười.

_Anh nhất định sau này lớn lên phải cưới tiểu thiên sứ làm vợ đấy! Còn nữa, sau này chỗ này là điểm hẹn của hai đứa mình nha, anh nhất định ko được quên đâu -nó dặn dò

Kể từ đó, mỗi tháng cậu đều xin ba mẹ dẫn đến công viên để gặp nó nhưng mà tiểu thiên sứ đáng yêu ấy lại ko bao giờ xuất hiện lại nữa.

Cho đến lâu sau này, khi cậu nhóc bị một con Vịt xấu xí phát hiện ra bức ảnh mà cậu đã cất giấu kĩ thì kỉ niệm đó lại ùa về. Cậu ghét con Vịt xấu xí kia dám tùy tiện mà đụng vô đồ của cậu. Nhiều lúc cậu còn lầm tưởng con Vịt ấy là em gái xinh xắn, đáng yêu nữa cơ. Nhưng mà ko thể nào, con Vịt xấu xí đó sao có thế là tiểu thiên sứ được chứ! Thở dài, cậu miên man suy nghĩ mà lẩm bẩm một mình:

_Tiểu thiên sứ, em rốt cuộc đang trốn ở đâu? Anh rất nhớ em. Em đã nói sẽ là vợ anh mà, em mau xuất hiện đi.........

HẾT

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Hú yeah, cuối cùng đã hoàn thành xong truyện "Vịt con, A xin lỗi, A yêu E". Mình rất rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện mình trong thời gian qua. Lúc đầu mới viết, mình chỉ nghĩ có một người đọc thôi mình cũng vui vẻ mà viết tiếp. Nhưng ko ngờ lại nhiều người thích truyện của mình như vậy, mình cảm động muốn chết luôn >~Mình cũng đã có ý tưởng cho tác phẩm tiếp theo rồi nhưng chắc phải xả stress một thời gian đã rồi mới bắt đầu viết. Mình giới thiệu sơ về nội dung truyện tiếp theo nha ○^~^○

"Cô phải giở thủ đoạn, đẩy bạn thân đến chỗ "chết" mới cướp đi được ánh hào quang của "nữ chính".

Cô cũng ko ngại hy sinh hôn nhân của mình chỉ để củng cố địa vị.

Cô chính là có tham vọng muốn ngồi trên đỉnh cao nhất.

Còn anh, sinh ra đã ngậm "thìa vàng".

Đồng ý lấy cô chỉ vì trong lòng muốn đòi lại công bằng cho bạn gái

Mà cô, chính là cô bé lọ lem trong truyện cổ tích, ko ngờ lại bị người bạn thân nhất đẩy vào chỗ "chết".

Nhưng mà khi cô tỉnh lại, cô muốn đòi lại tất cả thuộc về mình."

P/s: Nói chung là tác phẩm tiếp theo mình sẽ làm cho các bạn bất ngờ ^^ Và giờ thì mọi người chờ "Giả danh" của mình nhé! Ko làm mọi người thất vọng đâu. Giờ thì mình lặn đây, byebye

~###

"Giả danh" bắt đầu được mình post rồi nha mọi người, hãy cùng tìm đọc truyện nhá :3

Bạn đang đọc Vịt Con, Anh Xin Lỗi, Anh Yêu Em của lola_babie
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.