Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người đẹp sau núi

Phiên bản Dịch · 1388 chữ

Thôn chúng tôi rất nghèo, mọi người đều trồng trọt dưới chân một ngọn núi. Từ nhỏ bố mẹ đã bảo tôi rằng đừng bao giờ ra sau núi, cho dù họ ra ngoài làm việc thì cũng khóa cửa nhà lại, không cho tôi ra ngoài.

Sau này tôi thật sự tò mò nên hồi học cấp hai, tôi đã lén nhảy qua hàng rào chạy ra sau núi, đi khoảng năm sáu phút, xuyên qua một rừng cây, lại thấy cảnh tượng khiến tôi đỏ mặt.

Ngoài bìa rừng có một con sông, mà trong con sông đó lại có một cô gái đang tắm. Hồi đó tôi còn nhỏ, thân thể trắng nõn trông rất đẹp, tôi vội vàng trốn sau thân cây nhìn lén.

Ban đầu, cô gái đó quay lưng về phía tôi. Nước sông không sâu, chỉ đến đùi cô ấy, mái tóc ướt sũng, vừa hay che mông của cô ấy, khiến tôi cảm thấy mái tóc này thật vướng víu.

Động tác của cô ấy rất nhẹ nhàng, thong thả khom lưng, cầm gáo múc nước sông xối từ từ lên người mình. Động tác của cô ấy làm cho tôi cảm giác như đang xem một bức tranh tuyệt đẹp, thậm chí suýt nữa nghẹt thở.

Tôi chỉ cảm thấy thân thể khó chịu, bụng dưới nóng rực. Tôi còn nhỏ nên không hiểu đó là gì, chỉ cảm thấy bóng lưng cô ấy thật đẹp.

Sau đó, cô ấy quay người lại, tôi vội núp kỹ hơn, tim đập cũng nhanh đến mức gần như ngất xỉu.

Cô gái đó vô cùng đẹp, tôi chưa từng gặp trong làng bao giờ. Làn da trắng như tuyết, cánh tay như ngó sen còn dính giọt nước, lấp lánh ánh sáng dưới ánh nắng chiếu rọi. Tôi còn nhỏ không hiểu gì nhiều, vậy mà lại không nhìn những nơi quan trọng, chỉ ngơ ngác nhìn mặt cô ấy.

Nhìn từ đằng trước mới phát hiện cô ấy có cặp mày lá liễu mảnh dài, đôi mắt đẹp hồn xiêu phách lạc, môi đỏ kiều diễm, vóc dáng nhỏ nhắn, làn da trắng ngần như tuyết khiến tôi suýt ngất xỉu.

Lúc này tôi mới biết tại sao bố mẹ không cho tôi ra sau núi, thì ra là vì các cô gái sẽ ra bờ sông sau núi tắm rửa.

Cô ấy tắm xong thì lên bờ mặc quần áo, đó là chiếc váy dài màu trắng, rất đẹp, giống như mỹ nhân trong TV. Sau khi cô ấy mặc quần áo rời đi, biến mất trong tầm mắt của tôi, tôi mới hốt hoảng rời đi.

Về đến nhà, tôi ăn không ngon ngủ không yên, sợ bố mẹ nên tôi cũng không nói mình lén ra sau núi.

Hôm sau, tôi lại lén ra đó nhưng không gặp được chị gái xinh đẹp ấy.

Lúc đầu tôi cứ tưởng mình đã bỏ lỡ hoặc người ta không tới đây tắm, nhưng sau này tôi có quay lại nhiều lần nhưng đều không gặp lại người con gái đó. Thời gian dần trôi, tôi cũng dần quên mất chuyện đó.

Sau khi trưởng thành, tôi giống như bị trúng tà vậy, cứ lần nào yêu đương chuẩn bị lên giường với bạn gái là tôi lại nhớ tới chị gái xinh đẹp kia, không còn hứng thú gì với bạn gái trước mặt nữa. Mấy năm trôi qua, tình cảm của tôi vô cùng trắc trở, yêu cô nào chia tay cô đó.

Thậm chí còn có người nghĩ tôi bất lực, trong thôn bắt đầu lan truyền những lời đồn khó nghe, khiến tôi rất khó chịu. Tôi biết mình không vấn đề gì, chẳng qua trong đầu tôi toàn là hình bóng chị gái xinh đẹp kia nên không có hứng thú với những cô gái khác mà thôi.

Người nhà quê đều kết hôn sớm, nhưng mãi tới 22 tuổi tôi vẫn chưa có mối nào cả khiến bố mẹ sốt ruột vô cùng. Mấy thanh niên trong làng bằng tuổi tôi đã có con cái chạy nhảy tung tăng rồi. Bố mẹ thu xếp cho tôi xem mắt, hoàn cảnh gia đình bên nữ cũng không tồi, tôi thử kết giao một thời gian nhưng vẫn không được nên chỉ có thể chia tay.

Lúc đó tôi đau lòng vô cùng, ngồi uống rượu một mình ở cửa hàng trong thôn đến say mèm, đến lúc cửa hàng nhà người ta đóng cửa tôi mới ra khỏi đó.

Tôi đứng trên con đường rét lạnh, không biết nên đi đâu. Về nhà chắc chắn sẽ bị bố mẹ trách móc, nhưng không về nhà thì chẳng có chỗ nào để đi cả. Lúc này tôi lại nhớ tới chị gái xinh đẹp kia, muốn ra sau núi coi như hóng gió lạnh, chẳng hi vọng có thể gặp lại cô ấy. Dù sao cũng nhiều năm vậy rồi, chắc chắn cô ấy cũng không còn son sắc như xưa nữa.

Đến sau núi, xuyên qua khu rừng kia, tôi lại trợn tròn mắt.

Tôi thấy một cô gái mặc váy trắng đang ngồi bên bờ sông, bỏ chân xuống sông ngâm nước. Không khí ở nông thôn trong lành, ánh trăng sáng ngời, cho dù không bật đèn thì tôi vẫn có thể thấy rõ bóng lưng cô gái đó, bóng lưng ấy vô cùng quen thuộc. Tôi run rẩy cầm thuốc lá ra châm, tiếng bật lửa vô cùng rõ ràng trong đêm tối.

Cô ấy lập tức quay đầu lại, khiến tôi suýt nữa nghẹt thở.

Dưới ánh trăng, mái tóc dài đen óng như tơ lụa nhẹ nhàng bay bay, cô ấy nhíu mày, đôi mắt xinh đẹp sóng sánh quyến rũ.

Là chị gái xinh đẹp đó...

Tôi không ngờ nhiều năm trôi qua như vậy rồi còn có thể gặp lại cô ấy. Mà cô ấy vẫn như trước kia, xinh đẹp thoát tục. Tôi lắc lư đi đến bên cạnh, ngồi bệt xuống, miệng còn ngậm điếu thuốc, ánh mắt đờ đẫn.

Cô ấy khó hiểu nhìn tôi, đôi mắt chớp chớp như muốn đốt cháy sự nhẫn nại của tôi. Lúc này tôi thật sự không nhịn được, túm cánh tay cô ấy kéo xuống người mình, trực tiếp xông tới.

Tôi nhớ thương cô ấy bao nhiêu năm, cuối cùng hôm nay cũng gặp lại, tôi sắp điên rồi. Nếu lần này bỏ lỡ, ai biết còn phải chờ bao nhiêu năm nữa. Hôm nay tôi lại uống rượu, trong đầu chỉ toàn suy nghĩ phải chiếm lấy cô ấy.

Chị gái xinh đẹp muốn đẩy tôi ra, nhỏ giọng kêu tránh ra, nhưng giọng nói lại ngọt ngào say lòng người. Bây giờ tôi nào để bụng được nhiều như thế, kéo lấy váy cô ấy xé rách.

Giọng nói của chị gái xinh đẹp rất nhỏ, chắc là sợ thu hút người khác chạy tới sẽ bị mất mặt, tôi cũng biết điều này nên mới ra tay, còn hôn lên đôi môi đỏ xinh kia. Nhưng cô ấy vẫn cố gắng xoay mặt đi không cho tôi hôn, khiến mỗi lần tôi chỉ có thể hôn lên má cô ấy.

Tôi nghe cô ấy cất tiếng nức nở, cuối cùng cũng dừng lại. Tôi ngẩng đầu lên, mặc dù lúc này chỉ có ánh trăng, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy cô ấy rất rõ ràng. Đôi mắt cô ấy ướt át, môi đỏ run rẩy, sợ hãi nhìn tôi.

Mà tôi cuối cùng cũng nghe thấy câu nói hoàn chỉnh của cô ấy, giọng nói nhu nhược khiến người ta điên cuồng. “Anh đừng như vậy, tôi sợ lắm…”

Cô ấy nức nở nói, tôi mới phát hiện mình đã làm chuyện cầm thú gì. Nhưng nhìn đôi môi đỏ của cô ấy, tôi vẫn không nhịn được, bởi vì tôi biết nếu hôm nay không hôn lên đôi môi ấy thì cả đời này tôi sẽ nuối tiếc.

Thế là tôi ôm mặt cô ấy, thô bạo hôn lên.

Đó là cảm giác mềm mại thơm tho, nhưng tôi còn chưa kịp hưởng thụ thì lại thấy đầu nặng trĩu, trước mắt trở nên tối om, cuối cùng ngất xỉu.

Bạn đang đọc Vợ Âm (Dịch) của Chiết Tam Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi misoTN
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 503

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.