Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cận Kề Nguy Hiểm

Tiểu thuyết gốc · 3017 chữ

............

Ngoặt một vòng trở về lại trường học, Huy “hớt hải” chạy đến bãi đất trống sau trường, nơi này đã bị cảnh sát phong tỏa, một chiếc xe cấp cứu từ xa chạy đến, hai nhân viên y tế mang theo cáng cứu thương đi vào trong bãi đất trống, sau đó là khiêng Nhân đi ra, đặt lên xe cấp cứu.

- Chờ chút, đó là bạn của cháu, cậu ấy bị làm sao vậy?

Huy vội chạy đến bên cạnh hai nhân viên y tế, hai người họ nhìn nhau, nhưng vẫn trả lời câu hỏi của Huy, Nhân bị người ta đánh bị thương, thủ phạm đã bị bắt rồi, giờ phải đưa Nhân đi cấp cứu.

- Phì, cái lũ này càng ngày càng xuất hiện nhiều.

- Xuỵt, nói nhỏ chút.

Một người thanh niên mặc đồng phục màu đen đi ra, nhổ nước bọt nói, mà một người thanh niên khác đi theo anh ta thì giơ ngón tay lên môi, ra hiệu im lặng, mà người này Huy cũng biết, là A682.

Hai người rời đi, Huy cũng vậy, nhưng đi chưa được bao xa, một số điện thoại lạ gọi đến, nghe máy, vậy mà là cục cảnh sát ở trong khu vực, họ mời cậu đến vì một số việc.

Có thể đoán, người mà Nhân gọi cuối cùng là Huy, mà lại có một người nào đó đã cứu mạng Nhân khỏi con quái vật, mũi giáo nghi ngờ chỉ hướng về cậu cũng rất bình thường.

Đến trụ sở cảnh sát, lấy một thông tin của cậu, ở trong góc phòng, Huy nhìn thấy một người mặc đồng phục màu đen đang quan sát, không cần nói cũng biết họ kiểm tra xem cậu có phải là Vô Ảnh giả hay không.

Huy được cho về, cậu dự định đến bệnh viện thăm Nhân, tiện quan sát tình trạng của cậu, Nhân lúc này đã tỉnh, có hai người mặc đồng phục màu đen đang nói chuyện với cậu, là A680 và A681.

- Mời cậu ký vào hợp đồng này, chuyện ngày hôm nay không được tiết lộ ra ngoài, tất nhiên nhà nước sẽ cấp cho cậu một khoảng bồi thường lớn.

A680 đưa một cái tập hồ sơ ra, Nhân nhận lấy và đọc nó, bên trong có chi tiết về Ảnh Giới và những sinh vật trong đó, cậu hiểu thứ tấn công mình là một sinh vật huyền bí, mà cậu rất may mắn được ai đó cứu mạng, nếu không, hậu quả rất thảm khốc.

- Được rồi, cảm ơn.

Nhân ký vào trong hợp đồng, đưa trả lại cho A680, cô ấy đem nó cất vào vali, giơ tay chào Nhân rời khỏi phòng bệnh, mà Huy cũng vừa đến, cậu và hai người họ lướt qua nhau.

Huy vẫn như bình thường đi vào phòng bệnh, nhưng hai nắm tay đã siết chặt vào nhau, khi nãy cậu cảm thấy ánh mắt quen thuộc nhìn vào mình, ánh mắt theo dõi cậu gần đây.

- Mày tới rồi à?

Nhân nằm trên giường bệnh nói, Huy để cái túi trái cây lên bàn, lấy một cái ghế ngồi xuống, gật đầu xem như trả lời, dùng dao gọt táo, đưa cho Nhân, hỏi nó.

- Mày không phải bị người ta đánh bị thương phải không?

- Ừ, nhưng tao không kể cho mày được, mà mày đến trễ vãi lít, tý nữa là tao một năm về hai lần rồi, cũng còn may, ai đó cứu tao ra.

Nhân giơ tay lấy miếng táo, bỏ vào miệng vừa nhai vừa nói, Huy cười, cậu gọt tiếp miếng táo khác cho Nhân, hai đứa trò chuyện về đủ thứ trên đời, mặc kệ đây là một cái phòng bệnh.

...

- Mày không kể cho chị Tuyền về vụ này à?

Bỗng nhiên Huy hỏi một câu khiến Nhân sững lại, nó ngước mặt nhìn ngoài cửa sổ, lắc đầu, nó bỗng trở nên chán nản, lật người sang một bên, đưa lưng về phía Huy, sẽ chẳng có gì để nói, nếu như không có một cái đuôi mèo lộ ra từ dưới mông Nhân, Huy vội vàng kéo cái chăn lên, che lại cho nó, vỗ vai Nhân, nói mình phải về, bảo nó tự chăm sóc bản thân.

.........

Về nhà, Huy kiểm tra nhà một lần nữa, không có gì khác, nhưng cậu vẫn phải luôn cẩn thận, lấy ra quyển sách kỹ năng từ trong người Leo, cậu nhanh chóng học tập nó.

...

[Thuật Luyện Thể] : cấp D.

Mô tả : Kỹ thuật rèn luyện thể trạng thông qua việc sử dụng đúng cách các loại thuốc và chất tăng trưởng cơ bắp, khiến hiệu suất hấp thu tăng thêm 35%.

...

Một kỹ năng bị động tăng hiệu quả của việc nạp các chất tăng trưởng liên quan đến thể trạng, khá thích hợp với Huy bây giờ, cậu dự định tháng sau sẽ đi tập gym đấy.

- Mày có một đứa bạn tiềm năng đấy.

Leo bỗng nhiên nói, Huy ngạc nhiên nhìn nó, Leo giải thích, Nhân là một Vô Ảnh Giả tiềm năng, nó thông minh, biết cách đánh lừa con rồng Komodo chỉ trong vài lần chạm trán, sử dụng chiếc áo đầy mùi cơ thể và bình xịt khử mùi, nó đã qua mặt con rồng Komodo một cách dễ dàng, mà đó lại là một con quái vật cấp D.

- Nhắc mới nhớ, nó ra nhiều mồ hôi lắm nên lúc nào cũng mang theo bình xịt khử mùi.

Huy gật gù, dáng người thô kệch nhưng Nhân rất có đầu óc, mặc dù hơi ngu si trong chuyện tình cảm, nhưng phải công nhận là, nó đã có một giải pháp sáng suốt.

- Mày ở nhà, tao phải vào Ảnh Giới, nhiệm vụ.

Huy đứng lên, đi vào trong nhà tắm, nói, Leo vắt chân lên bàn, xem tivi mà chả thèm trả lời, từ bao giờ, nó đã thành một con chó giữ nhà cho Huy, nhưng cũng không có cách nào khác, nó tách năng lực Yêu Khẩu ra, ném cho Huy để phòng thân.

- Dùng ít thôi, Ảnh Giới không thích sự áp đảo này đâu.

- Ừ...

..........

Huy đặt chân vào Ảnh Giới, vẫn là làng Rạ quen thuộc, cậu thử mở ra bảng nhiệm vụ nhưng không được, ngoài bảng thuộc tính ra, cậu không thể tương tác đến cái gì khác.

.....

[Nhiệm vụ Chức Nghiệp]

Mô tả : Con đường phải đi của tất cả Vô Ảnh Giả, hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được kỹ năng chuyên nghiệp.

Yêu cầu : Giết một sinh vật cấp C trở lên.

Thời hạn : ???

Trừng phạt : Không.

......

Cuối cùng thì cái bảng nhiệm vụ đã hiện lên, Huy thở phào, cậu đến chào tạm biệt ông Sanh, đi đến ngôi làng tiếp theo, làng Gò ở hướng Tây.

Trên con đường mòn trong rừng, Huy di chuyển từ tốn, không nhanh cũng không chậm, bởi vì cậu cảm giác trong rừng có gì đó rất khác thường, cảm giác rờn rợn đó vây quanh cậu, khiến cậu cảm thấy lạnh sống lưng.

Quạ...

Một tiếng quạ kêu vang, bầu trời sụp tối, Huy lập tức biết mình đã ở trong Lĩnh Vực, cậu đã quá quen cảm giác này, mọi giác quan thúc giục cậu ngước mắt lên, trên một cành cây của một cái cây, một người thanh niên ngồi trên đó, cậu ta mặc một bộ quần áo kì lạ, thay vì là vải thông thường thì đó là lông của một loài chim nào đó, nó có màu đen, trên mặt anh ta còn đeo một cái mặt nạ quạ, trên vai đậu một con quạ mỏ đỏ kì quái.

Huy ngay lập tức bật hết hỏa lực, vào tư thế sẵn sàng chiến đấu, người thanh niên lại không ý định tấn công cậu, ngồi ở trên cành cây, quan sát cậu từ trên xuống dưới.

- Là nó nhỉ?

- Đúng.

- Nhưng tên kia đâu?

- Không biết.

- Giết nó không?

- Không cần thiết, chúng ta cần nó sống, nó chết thì tên kia cũng lọt vào tay Ảnh Giới.

Người thanh niên quay sang nói chuyện với con quạ, con quạ vậy mà cũng mở miệng nói tiếng người, Huy khó hiểu nhìn bọn chúng, cậu cũng nghe thấy cuộc trò chuyện, cậu đại khái đoán được bọn chúng đang nhắm tới ai.

- Được rồi, anh bạn bên dưới, tự giới thiệu cái ha, tôi là Anthony, là một bên A giống như cậu.

Người thanh niên đứng lên, cúi nhẹ người, nói, Huy ngay lập tức xác định được mục tiêu của Anthony là gì, là một người ký Hợp Đồng, cậu còn phải thực hiện một điều khoản bắt buộc là :

Săn lùng những bên B trong hợp đồng khác.

.........

Thế giới thực.

Dung ngồi trên một cái ghế đu trong vườn, lặng lẽ nhìn bầu trời, ánh nắng chiếu lên người cô, đổ cái bóng của ghế đu và cô xuống thảm cỏ, cái bóng đã ổn định lại và cô cũng đã trở thành một Vô Ảnh giả như cha của cô.

- Kính.

Dung giơ ngón tay thon dài lên, chỉ vào một khoảng không, trên người cô bỗng bốc lên màn sương trắng mờ ảo, chúng bay đến chỗ ngón tay của Dung chỉ vào, trở thành một tấm kính lơ lửng giữa không trung, soi rõ khuôn mặt cô, một cái bóng màu đen cao lớn đứng sau lưng cô phản chiếu trong gương, bàn tay to lớn khoác lên vai cô.

- Mày là ai?

Dung nhìn cái bóng đen trong gương, nói, cái bóng đen cúi xuống, lộ ra cái đầu với hai cái sừng nhọn và dài như sừng dê, miệng của nó toác ra, nở một nụ cười quái dị.

- Ta là Quỷ Dữ !!!

...........

Ảnh Giới...

Huy nhìn Anthony thả người nhảy xuống, con quạ mỏ đỏ vẫn đứng im trên vai anh ta mà không nhúc nhích chút nào, nếu như vừa nãy không nghe nó nói chuyện thì cậu còn tưởng đó là đồ trang trí cho đẹp.

- Cậu có vẻ rất tự tin đấy, Anthony, con quạ đó chắc hẳn là bên B nhỉ?

Huy cầm chắc mã tấu trong tay, nói, Anthony mỉm cười, không trả lời câu hỏi đó, hoặc đúng hơn là Huy không cho cậu ta cơ hội, Huy xông tới, giơ cao mã tấu, chém xuống vai của Anthony, Anthony nhẹ nhàng lách qua, Huy giật mình trước tốc độ phản ứng của cậu ta, Huy tung chân đá về phía Anthony, nhưng cậu ta lại né được nó một lần nữa.

- Cậu không đánh lại tôi đâu, tôi là cấp 25 đấy.

Anthony đứng bên cạnh Huy, thì thầm vào tai Huy, Huy giơ ngón tay lên, sử dụng kỹ năng Đạn Nguyên Tố, viên đạn bắn ra nhanh như đạn thật ra khỏi nòng, Anthony cũng bất ngờ với nó, bỗng nhiên con quạ mỏ đỏ xồ tới, nó há cái mỏ ra, nuốt chửng viên đạn trước sự bất ngờ của Huy.

- Đánh nó tàn tật là được rồi, nhớ là khắc xuống Trùng Ấn cho tao.

Con quạ chép miệng, Anthony gật đầu, con quạ biến thành một đám lông quạ, rơi lả tả xuống đất, bộ đồ Anthony đang mặc dường như sống lại, xù lông lên như một chim, đống lông vũ đó bao trùm khắp cơ thể cậu ta, biến cậu ta thành một người chim, cái mỏ đỏ dài ra trên mặt cậu ta.

- Quạ...

Anthony rú lên một tiếng, đùng một cái, một đám khói bụi bốc lên, Huy chỉ cảm thấy mình như bị một chiếc xe tải tông trúng, toàn bộ xương trên người chỉ trong một chốc lát đã gãy nát toàn bộ vậy, cậu bị đụng bay gần 5 mét mới dừng lại vì va phải một cái cây trong rừng, cậu nôn ra máu, một vũng máu lớn trên đất.

Huy ngẩng lên nhìn Anthony đứng trước mình, hắn ta đưa tay lên, cầm hai tay của Huy và vặn nó như một cục bột bị một người thợ nhào nặn, âm thanh của xương vỡ vang lên mà rợn người, tiếng thét đau đớn của Huy vang vọng trong rừng, những mảnh xương vỡ cắt vào da thịt, máu tươi từ những vết rách chảy ra đầm đìa.

Cảm giác đã đủ, Anthony đưa tay lên, trong lòng bàn tay là một cái ấn gỗ màu đen, được khắc hình dạng là một cái đầu quạ, hắn xé bộ đồng phục chiến đấu của Huy, lộ ra bộ ngực trần, hắn đưa cái ấn lên đóng dấu vào giữa ngực Huy đã hôn mê.

- Rác rưởi.

Một giọng nói kì lạ bỗng vang lên, Anthony giật mình, nhưng mọi chuyện tiếp theo khiến hắn sợ hãi, Lĩnh Vực của con quạ bị thứ gì đó áp đảo, Lĩnh Vực như một cái lồng, mà có thứ gì đó, đem cái lồng xốc lên.

Anthony cũng đã không còn thời gian để suy nghĩ nữa, toàn bộ cơ thể của hắn đã bị lột sạch, đúng theo nghĩa đen, bộ da của hắn rơi xuống đất, chỉ có một bộ xương còn đang nhuốm máu quỳ gối ở đó.

- Không....

Một tiếng kêu thê thảm vang vọng khắp không trung, thân là bên B, con quạ cũng không tránh khỏi số phận bị Ảnh Giới nuốt chửng, kết thúc sự tồn tại của nó.

........

Bịch...

Huy với cơ thể tàn tạ bị đẩy ra khỏi Ảnh Giới, Leo đã đứng đợi ở đó từ lâu, nó đã cảm giác được Huy gặp nguy hiểm, nhưng nó lại không thể tự đi vào Ảnh Giới, nên chỉ có thể đợi ở đây.

- Bị thương nặng quá.

Leo kiểm tra vết thương, toàn bộ xương sườn đã gãy, xương cánh tay và cẳng tay thì nát vụn, cho dù bây giờ đem Huy đi cấp cứu, thì cũng đã không kịp, nhưng kì lạ là Huy lại chỉ hấp hối mà không chết ngay, người bình thường chỉ sợ là đã chết ngay khi bị thương cỡ này.

- Gì đây? Xương của nó?

Leo ngạc nhiên thốt lên, xương gãy trên người Huy đang từ từ hồi phục một cách phi thường, chậm rãi quay lại trạng thái ban đầu, Leo sợ hãi lùi về sau, nhìn Huy với ánh mắt hoảng hốt.

- Avarak dequon baluke....

Leo không tự chủ được nói ra thứ ngôn ngữ kì quái, đây là ngôn ngữ của Ảnh Giới, được gọi là Ảnh Ngữ, chỉ có một số ít kẻ đặc biệt mới biết nó, mà nó sở dĩ hoảng sợ như thế, bởi vì bây giờ nó nhìn thứ không nên thấy.

.........

Dung nhìn con quỷ trong gương, đây là năng lực của cô khi trở thành một Vô Ảnh Giả tự nhiên, sinh ra liền có chức nghiệp của mình, Kính Sĩ, tấm kính này không những có thể soi rọi ra ma quỷ ẩn mình, mà còn có thể nhốt chúng vào trong đó, giết chết chúng, hiệu là Thực Quỷ Kính.

Nhưng con quỷ đứng sau lưng cô thì cô không thể làm gì nó, có lẽ là do cô quá yếu, hoặc một khả năng khác chính là nó quá mạnh, vượt qua khả năng của Thực Quỷ Kính.

- Không tin à? Ta có chức vị cao lắm đó.

Con quỷ vuốt cái cằm của nó, nói, nó đưa tay chỉ ra sau lưng mình, một cái cánh cửa bằng đá trồi lên từ mặt đất, khi cánh cửa mở ra là tiếng thét chói tai, âm thanh kêu gào thảm thiết của hàng ngàn hàng vạn linh hồn từ đó phát ra, đâm thẳng vào từng tế bào thần kinh, cho dù là che tai lại thì vẫn có thể nghe thấy âm thanh đó, vì nơi đó là Hỏa Ngục.

- Chỗ làm việc của ta nè, vô chơi không?

Con quỷ cười cợt chỉ vào cánh cổng, chỉ vào cái hỏa ngục với những tiếng thét gào đau khổ, Dung lắc đầu, cô cũng biết đó là gì, cô khá thích những bộ phim tâm linh của phương Tây, lại thành tín với Thiên Chúa, nên cô rất ghét ma quỷ, cô lắc đầu, nhìn con quỷ đang nâng cằm suy nghĩ.

- Mà kệ chúng đi, hehe, quý cô, tôn thờ ta đi, ta sẽ cho cô những gì cô muốn.

Con quỷ chả muốn suy nghĩ nữa, nó nói ra mục đích của mình, mỗi con quỷ đều sẽ cố cám dỗ nhân loại tin vào nó, thờ phụng nó, dẫu sao chúng cũng từng bị Chúa lưu đày xuống thành ác quỷ, vì đã dám chống lại ngài.

- Ta chẳng muốn gì cả.

Dung trả lời đề nghị của con quỷ, nó cũng không ngạc nhiên lắm, trong hàng ngàn hàng triệu người nó dụ dỗ thì cũng sẽ có vài kẻ tự cho mình là thuần khiết, nhưng cái thuần khiết đó, cuối cùng cũng sẽ bị bản chất lột trần.

Mà nó, là một đại diện trong những bản chất đó.

- Được thôi, quý cô, nhưng sẽ có một ngày cô sẽ cần đến ta, khi nào cần thì gọi tên ta, nhớ kỹ, tên ta là “...”.

Con quỷ cúi chào lịch thiệp, nói với Dung cái tên của nó, con ngươi của Dung mở lớn, nhìn về phía con quỷ đang chui xuống đất qua một cái vết rách đang bốc cháy hừng hực, mà lúc này ông Dũng bỗng xuất hiện.

- Dung, ngừng kỹ năng của con lại, con vừa mới khỏi mà, tại sao lại phung phí thể lực như vậy?

- Dạ vâng.

Dung ngừng kỹ năng của mình lại, cô chào cha mình, rồi đi vào nhà, chuyện ngày hôm nay cô không thể kể cho cha cô, bởi vì chuyện này càng ít người biết, họ sẽ càng an toàn.

.......

Còn tiếp....

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.