Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chạy Nước Rút

Tiểu thuyết gốc · 3113 chữ

.................

Một nơi khác của khu vực 81, trụ sở chi nhánh Ảnh Bộ.

Cùng với sự xuất hiện của Tinh Chủ trong khu vực, là những điềm báo mà chỉ có một số người đặc biệt mới cảm nhận được, một trong số đó là Lê Phương Long, thượng tá cũng là thủ lĩnh tạm thời của chi nhánh Ảnh Bộ trong khu vực 81.

Ông ấy kinh hoảng ngồi bật dậy khỏi ghế, hướng ánh mắt vào một phương hướng nào đó, trên khuôn mặt nghiêm nghị của ông hiện lên vẻ sợ hãi và khó tin, nhanh chóng chuẩn bị dụng cụ, ông thông báo cho các thành viên khác điều tra, còn bản thân nhanh chóng theo phương hướng cảm nhận trước đó mà đi.

..........

Trên sân thượng của lầu dạy học cũ, một nhóm lớn người đang đứng ở đó, trên người đều mặc một bộ quần áo choàng màu xám, đeo một cái mặt nạ màu đen, hai khóe mắt dùng mực đỏ vẽ hai vệt dài xuống đến mép mặt nạ, một người mặc một quần áo choàng màu đỏ, mặt nạ màu trắng, trước mặt hắn là một cái bàn tế, sàn bê tông dưới bàn tế là một vòng tròn và một ngôi sao sáu cánh được vẽ bằng mực đỏ.

- Xác thịt và linh hồn, thưởng thức chúng đi, Hắc Vân Tinh Chủ.

- Mang tất cả những kẻ còn tỉnh táo đến đây, ta chỉ muốn chúng.

Tất cả người ở đây đồng thanh gọi lớn, một giọng nói ồm ồm vang lên, con mắt trên bầu trời áp sát tầng thượng, người đeo mặt nạ trắng khoát tay, những người đeo mặt nạ đen tản ra, xuống lầu dạy học cũ, chia thành nhiều hướng tiến vào lầu dạy học và lầu giáo vụ, mà một bức tường vô hình như cái lồng cũng chụp xuống toàn bộ khuôn viên trường học.

....

Trong tiết học, những người khác không ai nhận ra sự hiện diện của Tinh Chủ, Huy thấp thỏm, lo âu, nhưng bây giờ cậu không thể làm gì khác, bỗng nhiên, trên tường, mặt bàn, trên bảng đen, kính cửa sổ hiện lên một con mắt màu đỏ quái dị, nó chớp chớp đôi mắt, ánh sáng màu đỏ từ tròng mắt bắn ra, lập tức những học sinh cũng như giáo viên nhìn vào nó đều đổ gục xuống, ngủ say như chết.

- Lĩnh Vực, Oán Chú, nó ra tay rồi.

Leo đứng lên, trong lớp học đã không còn một ai ngoài Huy tỉnh táo, mặc dù đầu óc có hơi choáng váng, cậu mở ba lô ra, lấy ra thanh mã tấu được bọc trong vải dày và khẩu súng Desert Eagle, cậu vẫn còn một băng đạn cuối cùng, tám viên đạn, bởi vì không được mạ bạc, sát thương đối với sinh vật trong Ảnh Giới cũng không có tác dụng quá lớn nữa, nên cậu không sử dụng mấy, chỉ để phòng thân, phòng người.

- Huy, cho tao một giọt máu của mày.

Bỗng nhiên Leo cầm tay Huy lại, nói, Huy ngạc nhiên không hiểu tại sao lúc này nó lại cần máu của cậu, nhưng cậu vẫn dùng mã tấu cắt nhẹ ngón tay, cho nó một giọt màu, rồi dùng băng cá nhân trong ba lô bọc vết thương lại.

Giọt máu của Huy nhỏ lên lòng bàn tay Leo, nhỏ lên hình xăm ổ khóa trên lòng bàn tay nó, hình xăm ổ khóa bỗng nhúc nhích, một vết rạn lớn xuất hiện trên ổ khóa.

...

[Đối tác Leo sử dụng Điều Khoản]

Chấp nhận sử dụng Điều Khoản?

...

Thông báo của Ảnh Giới hiện lên, Huy ngạc nhiên nhìn Leo, nó gật đầu, cậu đưa tay nhấn đồng ý, Leo bỗng biến thành một đống dịch nhầy màu đen bám lên người Huy, bao phủ toàn bộ cơ thể cậu, chỉ chừa phần mắt, mũi, mà chiều cao, vóc dáng của cậu cũng thay đổi, cao và vạm vỡ hơn.

.......

[Hợp Đồng]

Điều Khoản 1 : Bên B phải tuyệt đối bảo vệ bên A.

.........

Sau khi cả hai dung hợp với nhau, Huy phát hiện điểm thuộc tính của mình tăng lên, mỗi cột đều tăng thêm hai điểm, mà cậu còn có thể sử dụng Lĩnh Vực và Kỹ Năng của Leo.

- Mày có 30 phút !!! Càng kéo dài, tác dụng phụ càng lớn.

Chưa kịp cảm nhận được sự tuyệt vời này thì Leo đã tạt cho Huy một gáo nước lạnh, mà ngay lúc này, cửa phòng học bị một người mặc áo choàng xám đá bay, xông vào trong lớp học, quan sát một vòng trong lớp học, hắn hướng ánh mắt vào Huy.

Một thằng quái dị cao 2m, cơ bắp vạm vỡ, từ đầu tới chân là một màu đen, trước ngực có mở ra một cái miệng rộng đầy răng nhọn, đủ hiểu nó không phải thứ gì bình thường.

- Mày là người của Ảnh Bộ? Không đúng, Ảnh Bộ làm sao biết kế hoạch của bọn tao? Vậy mày là Vô Ảnh giả?

Tên xâm nhập nhìn Huy, quát hỏi, nhưng Huy không trả lời, toàn bộ trang bị trên người được kích hoạt, đùng một tiếng, bàn ghế ngay chỗ cậu đứng lật tung, mà cậu đã bay nhào về phía tên xâm nhập, giơ nắm đấm lên, đấm thẳng vào mặt hắn vẫn còn kinh ngạc mở to mắt.

Rắc...

Tiếng của xương gãy vang lên rôm rốp, khuôn mặt của tên xâm nhập lõm vào trong, hắn ngã phịch xuống đất, máu tươi từ miệng và cái mũi dập nát chảy ra, 21 điểm sức mạnh không phải là trò đùa.

- Có kẻ phản kháng!!!

Một tiếng gọi lớn vang vọng hành lang, Huy nhìn sang lớp bên cạnh, một tên mặc áo choàng xám đang xách cổ áo một nam sinh như xách một con gà, mà nam sinh đó hai mắt đờ đẫn, không có chút sức sống nào.

Mà theo sau tiếng gọi, những kẻ mặc áo choàng xám khác xuất hiện, trên tay xách theo một nam hoặc nữ sinh, có kẻ thì còn vác theo một học sinh khác trên vai, bọn chúng đồng loạt ném con tin xuống đất, xông tới chỗ Huy, trên tay là vũ khí lạnh lấp lóe ánh sáng.

Có dao găm, mã tấu, rựa, búa, kiếm mảnh, liềm, đủ loại vũ khí lạnh khác nhau, nhưng đây đều là vũ khí của Ảnh Giới, ánh bạc lấp lóe trên chúng là đặc điểm quá dễ dàng phân biệt ra.

Huy trước tiên xông tới đạp ngã tên mặc áo choàng xám ở lớp bên cạnh, giơ nắm đấm lên đánh ngất hắn, cùng lúc giơ súng lên, nhắm vào ngực một kẻ khác đang chạy tới.

Đùng...

Viên đạn bắn ra, nhưng hơi lệch vị, viên đạn bắn trúng cánh tay phải của gã xâm nhập, viên đạn xuyên vào da thịt, máu tươi bắn lên không trung, đau đớn khiến hắn buông vũ khí, quỳ trên đất ôm cánh tay, thét lên.

- Nó có súng, cẩn thận.

- Cút sang một bên đi thằng vô dụng.

Một tên khác xông lên, tay trái hiện lên một tấm khiên chắn màu trắng, hơi mờ như một ảnh chiếu ba chiều, hắn đưa tấm khiên che ở trước người, tấm khiên khá lớn che đi phần cơ thể hắn, nhưng Huy đã đứng lên, cất súng đi, cầm lấy cây gậy sắt mà tên xâm nhập cậu vừa đánh ngã dưới đất lên.

- Chết...

Gã xâm nhập cầm khiên giơ tay phải đang cầm một thanh mã tấu lên, chặt xuống Huy, nhưng Huy bỗng nhiên tăng tốc, lách qua lưỡi dao, cây gậy sắt đập xuống vai của gã xâm nhập, rắc một tiếng, xương vai của hắn bị đập lõm xuống, Huy nắm nắm đấm lại, cho hắn một cú đấm vào mặt, đánh ngất hắn khi còn chưa kịp kêu lên đau đớn.

Bang....

Một cái rựa chém ngang bị gậy sắt của Huy cản lại, nhìn gã tấn công giật mình, Huy bắt lấy cổ tay gã, dùng sức vặn, xương cánh tay như là bột mì bị vặn thành bánh quai chèo, tên kia đau đớn buông ra vũ khí, lại bị Huy cho một đấm ngất đi.

Phốc...

Sau lưng của Huy bắn lên một chất dịch màu đen, nhìn lại, một gã mặc áo choàng xám đang cầm một cây nỏ màu trắng, một mũi tên ghim lên trên vai, mà Huy lại không cảm thấy đau chút nào, cậu quay đầu nhìn gã cầm nỏ đang cài lại mũi tên, ngạc nhiên nhìn cậu.

- Mũi tên độc không có tác dụng?

Gã cầm nỏ sửng sốt, thốt lên, Huy giơ súng lên, bóp cò, viên đạn bắn trúng cánh tay đang bưng nỏ của hắn, viên đạn xuyên thủng da thịt, ghim sâu vào xương, khiến gã không còn năng lực sử dụng nỏ nữa.

- Mày sẽ phải trả giá cho việc chống lại bọn tao.

Gã xâm nhập trừng trừng nhìn Huy, Huy không thèm để ý đến hắn, cho hắn một đấm vào mặt, cậu xoay người, tung chân đá bay một gã xâm nhập khác, mặc dù đã hạ vài tên, nhưng trong hành lang cũng còn rất nhiều, hơn nữa còn có những kẻ khác chạy lên từ tầng dưới.

- Nhảy ra cửa sổ đi, đừng tốn thời gian với chúng.

Leo thì thầm bên tai Huy, Huy chạy đến bên cửa sổ hành lang, đẩy ra cửa kính, cố nhét cơ thể cao lớn qua đó, nhảy xuống từ tầng ba, cùng lúc, một bóng người thướt tha cũng nhảy ra từ tầng hai, là một nữ sinh, nhìn bóng lưng khá là quen thuộc, một cái bóng đen cao đến 3m, trên đầu có hai sừng nhọn như dê hiện lên trong sân, đưa hai tay lên đỡ lấy bàn chân của nữ sinh đó, để cô hạ cánh an toàn.

“Dung”, một cái tên hiện lên trong đầu Huy, khi mà cậu nhìn rõ khuôn mặt của nữ sinh đó, Dung nhìn Huy hạ cánh, sức nặng của cơ thể và trọng lực đập xuống nền bê tông, vỡ ra một cái lỗ sâu, cạch một tiếng, mũi tên trên lưng Huy rơi xuống, nó không làm bị thương cậu, chỉ là ghim vào lớp vỏ bọc của Leo.

- Anh là học sinh trong trường?

Dung giữ một khoảng cách với Huy, hỏi, cái bóng sau lưng cô nhìn chằm chằm vào Huy, cậu có thể cảm nhận được sự căm thù sâu sắc từ ánh mắt đó của nó, Huy không trả lời câu hỏi của Dung, nhìn lên bầu trời, sau khi sử dụng năng lực kì quái làm hôn mê gần như tất cả mọi người trong trường, con mắt trên bầu trời đã nhắm lại mà không mở ra nữa.

- Hợp tác chứ?

Dung đưa tay ra với Huy, Huy cúi xuống nhìn cô, cậu biết cô đã trở thành một Vô Ảnh giả tự nhiên, nhưng cô có gì đó khác thường, không giống một bên A trong Hợp Đồng, nhưng lại có một bên B đồng hành, Huy cầm bàn tay Dung, gật đầu xem như đồng ý với ý kiến của cô.

Khặc khặc khặc...

Một giọng cười kì lạ vang lên bên tai Huy và Dung, ngay lập tức một cái Lĩnh Vực bao trùm hai người vào trong đó, một gã hề mặc áo choàng xám, lơ lửng giữa không trung, trên mỗi ngón tay đều có một sợi dây màu đen thả xuống, kết nối với hai con rối mặt hề khác.

- Quỷ.

Dung thốt lên, hai con rối mặt hề nhào tới, trên tay mỗi con đều lăm lăm một con dao găm, Huy đưa tay lên, ngay lập tức sử dụng Yêu Khẩu, hai cái miệng từ hai vai Huy vươn ra, cắn lấy đầu của hai con rối, giật mạnh xuống, con Quỷ Hề loạng choạng ngã xuống đất, nó ngay lập tức cắt mười sợi dây trên tay, lẫn vào trong bóng tối.

Xoẹt xoẹt...

Mười sợi dây thép cọ trên nền bê tông phát ra âm thanh, con Quỷ Hề từ chỗ tối nhào về phía sau lưng Dung, nó không phải đối thủ của Huy, không thể đến gần vì sợ bị Yêu Khẩu cầm cố, nó liền chọn mục tiêu là Dung.

Mười sợi dây thép bỗng cứng lại, dựng thẳng lên như mười mũi kim đâm về phía lưng Dung còn chưa kịp phản ứng, chỉ một giây nữa thôi, trên tấm lưng ngọc sẽ bị đâm ra mười cái lỗ máu, thì cái bóng sau lưng Dung cúi xuống, há cái miệng rộng của nó ra, đem mười sợ dây thép lẫn con Quỷ Hề nuốt vào bụng.

Phập phập....

Mười mũi nhọn đâm xuyên qua bụng của cái bóng, nhưng nó không có chút cảm giác đau nào, vỗ cái bụng căng tròn, một ánh sáng màu đỏ kì lạ lấp lánh trong bụng nó, soi rõ cái bóng con Quỷ Hề đang quằn quại đau đớn trong bụng cái bóng, cái bóng thỏa mãn há miệng, khói đen đặc từ cổ họng nó phun ra.

Lĩnh Vực của con Quỷ Hề cũng biến mất, Huy nhìn cái bóng sau lưng Dung, một lần nữa, cậu không cảm thấy thứ này bình thường.

............

Trên tầng thượng lầu dạy học cũ.

Người mặc áo choàng đỏ bỗng ôm đầu, từ mép mặt nạ chảy ra máu tươi, con Quỷ mà hắn tốn công nuôi dưỡng bị ai đó giết chết, một chút cũng không sót lại, khiến hắn cũng chịu ảnh hưởng.

- M* nó, không phải vì triệu hồi Hắc Vân Tinh Chủ đến mà phải hiến tế hơn phân nửa thành viên và 20 con Ma, thì làm sao bọn chuột nhắt đó có thể phản kháng?

Người mặc áo choàng đỏ giận dữ đập bàn tế, khiến nến và lư hương lung lay, trong nội bộ Ảnh Quỷ, những người có cấp bậc cao bắt buộc phải đến Khu Vực khác, mà khu vực 81 là xếp cuối cùng, bình quân thực lực cũng thấp nhất, tài nguyên cũng ít nhất, khiến gã không chấp nhận được.

- Chỉ cần tao có thể có Hợp Đồng với Hắc Vân Tinh Chủ, thì đám người đó phải quỳ gối trước tao.

- Tinh Chủ, xin ngài hãy tỉnh lại, có kẻ rất mạnh đang phản kháng.

Hắn ta lau vết máu trên mặt nạ, thì thầm, nhìn con mắt đóng kín treo trên bầu trời, hô thán, Hắc Vân Tinh Chủ nặng nề hé mắt, nó nhìn xuống gã mặc áo choàng đỏ, rồi lại nhắm mắt lại, một vật màu đỏ rơi xuống trong tay gã mặc áo choàng đỏ, một cây chùy bằng sắt đỏ như máu.

......

- Cản bọn nó lại...

Một đám người mặc áo choàng xám ngăn ở cầu thang lên tầng thượng lầu dạy học cũ, gào lên, mà đang leo lên cầu thang là Huy và Dung, cái bóng quái dị đó như một chiếc xe bọc thép, vũ khí của đám người xâm nhập không thể làm nó bị thương chút nào, mà Huy thì theo sát nó, đánh ngất những kẻ xâm nhập bị nó đụng ngã.

- Hai mươi phút.

Leo thì thầm bên tai Huy, thời gian của cậu chỉ còn lại hai mươi phút nữa, với tốc độ này thì cần chí ít năm phút nữa mới có thể leo lên tầng thượng, nhìn đám người xâm nhập như ong vỡ tổ từ các góc hành lang và tầng trên tràn xuống, cố gắng vung vẩy vũ khí chặt, chém, đâm vào cái bóng nhưng không có ích lợi gì, bị Huy ở đằng sau cho một đấm ngất đi.

Cửa sắt ở sân thượng bị cái bóng đụng văng, giữa sân là một người mặc áo choàng đỏ, tay cầm một cây chùy bằng sắt đỏ rực như máu, đứng bên cạnh ông ta là cái bóng mờ mờ, quá quen thuộc với Huy, Nam, sau lưng Nam lại có vô số cái bóng mờ nhạt hơn, là những người mặc áo choàng xám, là linh hồn của họ, nhìn kỹ thì mỗi cái bóng đều có một sợi dây mảnh màu đỏ nối liền với cây chùy sắt trong tay người mặc áo choàng đỏ.

- Xé nát bọn chúng cho tao.

Người mặc áo choàng đỏ ra lệnh, Nam lập tức sử dụng Lĩnh Vực, cơ thể biến đổi như lúc anh đánh nhau với Linh Miêu, mà đám linh hồn đằng sau cũng ào ạt nhào tới hai người Huy và Dung, Huy lưỡng lự, lần đầu tiên cậu đứng trước một lựa chọn như thế này, bảo vệ hay là tiêu diệt Nam.

............

Bên ngoài trường trung học Lạc Hồng.

Lê Phương Long xuống xe, nhìn bức tường vô hình đang bao quanh trường học, nhướng mày, âm khí tỏa ra từ đó khiến ông ta rùng mình, đây là một tồn tại mà ông không thể tự mình đối phó, hơn nữa còn chẳng thể đột phá Lĩnh Vực của nó.

- Thủ lĩnh.

Một chiếc xe ô tô màu đen dừng lại, ông Chiến, A680, 681 và 682 xuống xe, trong tay xách theo vali màu đen, ông Chiến nhìn ông Phương Long đang đứng ở trước cổng trường hô lớn.

- Nhanh chóng lắp đặt thiết bị giải tỏa từ trường, khuếch tán ion và chuẩn bị đồng phục với vũ khí đi, chúng ta xông vào.

Phương Long nghiêm túc ra lệnh, những thành viên khác lục tục mở ra vali, lấy ra từng bộ phận nhỏ của những thiết bị kì lạ, lắp chúng lại với nhau, khi mở ra những thiết bị đó, một làn sóng vô hình quét qua, cổng trường học trước mắt họ bỗng trở nên mờ ảo, năm sáu cái bóng mờ đang đứng sau cửa sắt, nhìn chằm chằm vào nhóm người.

- Xông vào, giải cứu nạn nhân trước.

Theo hiệu lệnh của ông Long, tất cả thành viên xông vào cổng trường, mấy cái bóng mờ giương nanh lên, cũng nhào tới cản trở bọn họ, A680 trong tay cầm một cây roi bạc, cô vung vẩy cây roi, những đường roi như bão táp quật xuống, đám linh hồn bị trúng roi thì ngã xuống đất thét gào đau đớn, A681 cầm theo một con dao ngắn mạ bạc xông lên, xuyên lưỡi dao qua đầu chúng.

.....

Còn tiếp

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.