Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Võ Đạo Phàm Tục.

Tiểu thuyết gốc · 1209 chữ

Phi kiếm bay rất nhanh, chẳng mấy chốc đã vượt khỏi địa phận Kiếm Tông. Bởi vì tu tiên giả cách xa phàm trần nên người bình thường không thể trông thấy phi kiếm.

Lão giả hạ xuống gần một thung lũng rộng lớn, cho đám người xuống, về sau mới dặn dò:

"Các ngươi tuy vô duyên với tiên môn, nhưng hậu nhân có người xuất sắc vẫn có thể tiến cử cho tông ta đó vậy, xem như một trận hữu duyên quen biết."

Nói rồi phất tay, ba trăm tấm lệnh bài lơ lửng trên không trung rơi vào tay mỗi người.

Đoạn lão giả lại nói:

"Tuy tiên môn không cự tuyệt người có chí cầu tiên, nhưng các ngươi nên biết tới chữ Duyên trong tu hành. Chuyện trong Kiếm Tông tuyệt không thể tiết lộ ra bên ngoài. Như có kẻ làm trái lời này, lão đạo dù cách xa ngàn dặm cũng phải lấy mạng kẻ đó. Chớ coi đây là lời nói đùa…"

Ba trăm người tuy lòng vẫn không bỏ, nhưng vẫn cung kính hành lễ đáp "Dạ" một tiếng. Lão giả hài lòng gật đầu, phi kiếm chợt thu nhỏ lại, nghe vèo một tiếng đã biến mất không thấy đâu.

Ba trăm người tâm chí ảo não, chẳng có tâm trạng nào giao lưu với nhau, giây phút đã tản đi gần hết.

Nguyên Phục ngó ngó địa thế, đoán chừng nơi này cách Đại Uy đế quốc chẳng xa.

Phàm tục thế giới địa vực vô bờ bến, thành thử quốc gia san sát. Ngoại trừ người tu hành còn có yêu ma quỷ quái, chỉ bất quá đều bị tiên môn thanh trừng. Nên người thường còn không biết tới sự tồn tại của bọn chúng.

Nhắc tới tu hành, tiên đạo từ Luyện Khí bắt đầu đi lên, trong đan điền ẩn chứa linh căn mới có thể tu luyện. Có thể nói, Linh Căn là gốc rễ của người tu hành, nó cắm sâu ở trong đan điền như một gốc rễ cây.

Có rễ mà không có thân thì không phải là một cây hoàn chỉnh, Trúc Cơ là bước tu hành tiếp theo, hoặc có thể gọi bước này là tạo "Đạo Căn". Từ rễ của linh căn bồi dưỡng thân cây, từ đó bài trừ tạp chất trong cơ thể, tiến tới tiên thiên đạo thể, cũng tức là thể xác như thai nhi khi ở trong bụng mẹ đó vậy.

Khi Trúc Cơ hoàn thành, bước tiếp là hình thành lá cây, hay còn gọi là Khai Diệp cảnh. Cây có rễ mới mọc được thân, có thân mới tạo được lá, đây cũng chính là quá trình trưởng thành của một cái cây hoàn chỉnh.

Đương nhiên, tới đó vẫn chưa phải là kết thúc, sau Khai Diệp chính là kết quả. Quả này gọi bằng "Đạo Quả" hay trong tu hành giới cách gọi phổ thông là "Kết Đan" cảnh.

Nguyên Phục tiếp xúc tu hành giới lâu vậy, nhưng thông tin mới chỉ dừng lại ở đó. Lão giả đưa mọi người xuống đây tu vi hẳn cũng là Kết Đan cảnh.

Thở dài một tiếng, Nguyên Phục tính toán con đường sau này đi. Thường thường, những người bị trục xuất như hắn, tu vi vẫn được bảo toàn. Đi làm một cái phú ông thì dư xài, hoặc tỷ như gia nhập phàm tục đế quốc làm một cái quan chức cũng không phải không thể. Nói chung tiền đồ không sợ.

Chỉ có điều, đây không phải là mục tiêu của hắn. Hai mươi năm cố gắng, nói bỏ sao mà bỏ cho được? Đã tu tiên không thành, chẳng lẽ thiên hạ bao la không có đường tu hành nào khác?

Nghĩ thế, hắn hướng đại một hướng chạy đi như bay. Tu tiên Luyện Khí chia làm chín cảnh, mà cửu cảnh Luyện Khí có thể so phàm tục võ đạo tông sư.

Cái gọi là võ đạo tông sư, tức là đã chạm tới cực hạn của phàm nhân. Võ đạo không giống tu tiên, chỉ chú trọng hai thứ: Thân thể cùng ý chí. Có một trong hai, kẻ đần cũng có thể đạt tới Tông Sư. Bất quá, võ đạo một đường gập ghềnh, lực công kích lại kém xa Luyện Khí tu tiên giả. Nên vẫn bị giới tu luyện khinh thường.

Nguyên Phục một đường thẳng tiến, bất chợt nghe thấy phía trước có tiếng huyên náo. Trong bụng lấy làm kỳ vội nhảy lên cây ám đạo tới gần xem xét.

Chỉ thấy phía dưới loạn thành một đoàn, có gần ba mươi người đang vây lấy hai người. Nguyên Phục giương mắt lên, trong bụng coa chút nghi hoặc. Hai người kia hắn biết, là cùng với đám đệ tử bị trục xuất.

Chợt nghe một kẻ trong đó cười gằn, nói:

"Gia hôm nay tâm trạng không tốt, các ngươi biết điều thì giao cô nương trong xe ra cho gia giải buồn. Không thì đừng trách gia hạ thủ độc ác!"

Nguyên Phục thầm ồ một tiếng, thì ra là hai kẻ này bị đuổi khỏi Kiếm Tông. Trong bụng uất ức, vừa lúc gặp gái đẹp liền nổi sắc tâm, muốn cưỡng đoạt con gái nhà lành.

Trong đám người hộ vệ kiệu xe, một gã trung niên nhảy ra chắp tay nói:

"Các hạ là nhân sĩ phương nào? Sao cản đường Uyên Vũ thương hội bọn ta. Nên biết người trong giang hồ với nhau nên cho nhau bộ mặt, sau này gặp gỡ còn dễ nói chuyện."

Giọng nói ồm ồm nhưng văng vẳng xung quanh, chấn cho màng nhĩ hai tên kia rúng động.

Người kia chợt mặt tái đi, giận quát:

"Võ đạo phàm nhân, cẩu thí. Xem chiêu!"

Cô gái ở trong kiệu xe chợt lên tiếng nói:

"Vũ thúc cẩn thận, hai kẻ đó không phải người thường. Có thể là tu tiên giả."

Người tên Vũ thúc giật mình, mặc dù hoảng sợ nhất thời nhưng người giang hồ liếm máu trên lưỡi đao đã quen. Rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh, hai chân dẫm thế, mắt thấy hai đạo ánh sáng bắn tới thiệt mau. Liền đoán nhẩm là đối phương công kích tới rồi. Gã xoay người bật lên cao, tai nghe đoán hướng phân biệt hai đạo ánh sáng kia, từ trên không đánh liền sáu chưởng.

Chưởng này gọi Tam Điệp Lãng, chưởng trước chưa dứt kình lực thì chưởng sau đã tới, cứ như sóng biển trùng điệp.

Nghe "Bình Bình…" mấy tiếng lớn, chưởng lực trúng hai người nọ nhưng lại không khiến bọn họ tổn thương gì cả.

Nguyên Phục quan chiến trên cao cũng lắc đầu, thầm nhủ:

"Đây là cơ sở pháp thuật Huyền Minh Thuẫn, bằng sức của gã kia còn chưa phá nổi. May ra đánh thêm sáu chưởng như thế nữa thì còn được…"

Nhưng hiển nhiên điều này khó mà được, mấy chưởng vừa rồi chỉ là nhân lúc hai gã chủ quan mới kịp phát. Hiện tại đối phương đã có đề phòng, quả thực khó càng thêm khó.

Bạn đang đọc Võ Đạo Tổ Sư sáng tác bởi Windows
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Windows
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.