Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Võ Cùng Tiên.

Tiểu thuyết gốc · 1570 chữ

Đây lại nói về Nguyên Phục, sau khi cảm nhận được hai đạo khí tức cấp tốc áp sát tới. Liền đoán là viện binh của vị cô nương kia tới, hắn cũng không muốn dây vào rắc rối. Nói một tiếng cáo từ rồi lập tức rời khỏi.

Nguyên Phục một đường chạy không có điểm cuối, chẳng mấy chốc đã đi được gần trăm dặm đường. Linh lực trong đan điền đã chạm đáy, hắn dừng lại thở dốc một hơi, nghĩ bụng:

"Mặc dù ta có tu vi Luyện Khí cửu phẩm viên mãn, nhưng linh lực tạp chất quá nhiều. Quả nhiên Trúc Cơ vô vọng…"

Hắn hạ xuống đất, chậm rãi bước đi. Bất chợt thấy phía trước có một sơn cốc, nước chảy thành tháp, chim hót vượn kêu, thiệt như tiên cảnh chốn bồng lai.

Nguyên Phục thấy cảnh này không khỏi tặc lưỡi, nhủ thầm:

"Chốn này bế quan tu hành khác nào động phủ tiên gia đâu."

Nghĩ là làm, hắn vọt thẳng vào trong cốc, thấy dưới tháp, nước chảy thành hồ, trong suốt tới đáy. Nguyên Phục chui qua tháp nước, thấy phía trong đó có hang động, đi sâu vào bên trong không gặp thú dữ hay có trở ngại gì.

Nhân lúc đang hăng hái, Nguyên Phục quyết định đây sẽ là nơi mình bế quan. Hắn đi ra bên ngoài, kiếm một tảng đá sạch sẽ, dùng phi đao pháp khí cắt gọt thành bộ bàn ghế bằng đá, đem vào đặt trong động. Lại cải tạo một phen, chẳng mấy chốc chốn sơn cốc không người trở nên sinh khí mười phần.

Lúc này, Nguyên Phục mới mở hòm gỗ ra, thấy trong đó chất đống bí tịch. Ước chừng phải ba trăm cuốn.

Võ đạo không có phân chia cảnh giới rõ ràng, đều là người ta mù luyện. Luyện tới mức cao thâm tức là tông sư, ít ai đi nghiên cứu cấp thấp võ thuật bao giờ.

Nhưng Nguyên Phục lại khác hắn tiếp xúc tri thức hiện đại, kết hợp với nghiên cứu cơ thể con người. Biết rõ võ đạo đối với căn cơ, thể chất, kinh mạch yêu cầu cực cao.

Mò một lúc, Nguyên Phục vớ được hai cuốn bí tịch Vô Tướng Dịch Cân Kinh cùng Cửu Luyện Tẩy Tủy Kinh. Hai môn võ công này chú luyện phạt cân tẩy tủy, thuộc cơ sở võ học.

Nghiên cứu hai cuốn bí kíp mất cả buổi trời, cuối cùng Nguyên Phục mới rút ra một câu hỏi.

Võ học luyện chính là chân khí, vậy chân khí là từ đâu tới?

Theo như trong bí kíp, Võ đạo thu khí từ thiên địa, thông qua huyệt Bách Hội, theo kinh mạch tràn vào đan điền. Đi thêm một vòng chu thiên mới chuyển hóa thành chân khí.

Thiên địa có khí, chia làm năm loại: Ngũ Hành Chi Khí, Âm Dương Nhị Khí, Uế Khí, Trọc Khí, cùng Lục Đạo Chi Khí.

Trước đây tu tiên, Nguyên Phục được dạy rằng thu nạp thiên địa linh khí vào tự thân. Nhưng linh khí thu nạp chỉ chứa "Linh" cùng một phần "Khí".

Linh ở đây tức là linh lực, đại biểu cho năng lượng của trời đất. Cũng giống như tranh ăn cùng thiên địa, vậy nên tu sĩ cảnh giới càng cao sức ăn càng nhiều. Dẫn tới thiên địa bài xích, giáng lôi kiếp. Qua được thì hưởng thọ cùng đất trời, qua không được thì đạo hạnh tan biến vào hư vô.

Còn "Khí" tức là Ngũ Hành chi khí, linh căn thuộc tính nào thì hấp thụ khí thuộc tính đấy. Chỉ có điều, Ngũ Khí vốn tạp không thuần, khi thu nạp vào thường lẫn lộn cùng nhau. Vậy nên mới sinh ra giống bệnh Tiên Nhân Ngũ Suy. Gặp phải trường hợp này, tu tiên giả sẽ thường suy yếu trong một khoảng thời gian dài.

Quay lại chuyện chính, võ đạo thu nạp "Khí" chứ không thu nạp "Linh". Khí ở đây là Trọc Khí.

Trọc Khí, hay còn gọi là trơ, chẳng có thuộc tính gì cả. Là một khối khí thuần, nhưng khó tiêu thụ. Lại ẩn chứa trong đan điền của võ giả, không câu thông với thiên địa ngũ khí bên ngoài. Thành thử không gian phát triển có hạn.

Nhưng Trọc Khí không hề ẩn chứa năng lượng, vậy võ giả chưởng lực là từ đâu tới?

Càng suy nghĩ càng gặp khó khăn, Nguyên Phục tạm vứt mọi thứ sang một bên, chạy ra ngoài kiếm thứ gì nhét bụng. Tu vi của hắn mới chỉ Luyện Khí, chưa thể ích cốc, nên ăn vẫn ăn, uống vẫn uống. Không nên tự ngược bản thân quá.

Nhìn tình cảnh của mình hiện tại, hắn không khỏi nhớ đến mấy câu thơ của Bác:

Sáng ra bờ suối, tối vào hang,

Cháo bẹ, rau măng vẫn sẵn sàng.

Bàn đá chông chênh lịch sử Đảng,

Cuộc đời cách mạng thật là sang.

Bất quá, Bác chịu gian khổ là vì con đường cách mạng cứu Nước.

Mà hắn đâu?

Còn chưa tới mức cao thượng như vậy. Bất quá là chấp niệm cá nhân mà thôi.

Lại qua được mấy ngày, Nguyên Phục bắt đầu nếm thử tu hành võ học.

Trước đó không lâu, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ. Đầu tiên xung quanh sơn cốc bố trí sẵn che mắt pháp trận, kết hợp huyễn trận cùng mê trận, đều là cơ sở trận pháp. Bất quá che giấu người ngoài như thế là đủ rồi.

Thứ hai, chuẩn bị đồ ăn thức uống, có túi trữ vật nơi tay. Nguyên Phục khômg sợ đồ ăn lâu ngày mà ôi thiu. Túi trữ vật là không gian độc lập, tựa như chân không, vậy nên vấn đề này không cần lo lắng.

Thứ ba, Nguyên Phục tự phế mình linh căn. Đúng, là phế chứ không phải tán công.

Nên biết, Trọc Khí là khí thuần của thiên địa, mặc dù thuần như tính ăn mòn rất cao. Nếu cứ để Linh Căn bám rễ trong đan điền thì khi tu hành võ học, linh căn bị Trọc Khí xói mòn tạo nên đau đớn tột cùng. Vậy nên trong thế giới này không hề xuất hiện võ tiên song tu.

Chuẩn bị đầy đủ rồi, Nguyên Phục khép lại cửa động, bắt đầu bế quan tu hành.

Vô Tướng Dịch Cân Kinh cùng Cửu Luyện Tẩy Tủy Kinh đều là võ học chú trọng rèn luyện căn cốt. Hấp thụ Trọc Khí, thông qua huyệt Bách Hội, dẫn vào trong đan điền. Theo một vòng chu thiên vận chuyển.

Từng sợi Trọc Khí theo Nguyên Phục quan tưởng bắt đầu nhập vào huyệt Bách Hội. Nó đi xuyên qua kinh mạch, như từng con dao không ngừng cứa rách cơ thể của hắn. Trọc Khí là trơ, thuần tới mức không thể thuần hơn. Tựa như nước cất tinh khiết dùng để sát khuẩn, không có một tia tạp chất nào.

Bình thường mà nói, võ giả hấp thu trọc khí đã lẫn vào một chút ô uế chi khí, không được tươi thuần như thế này. Nhưng Nguyên Phục chỉ dùng một lần là có thể làm được, tựa như ăn cơm uống nước đồng dạng. Nếu để cho thiên hạ võ lâm người trông thấy, không phải chấn kinh không thể.

Trọc Khí theo kinh mạch chảy xuống đan điền, cuộn lại thành một đoàn. Nguyên Phục phun ra một hơi, nghĩ thầm:

"Bây giờ ta đã hiểu, chân khí không phải là do Trọc Khí sinh ra. Mà là do cơ thể sinh ra, trọc khí như một chất xúc tác, chỉ làm sạch kinh mạch, tạo nên con đường thông suốt cho chân khí lưu thông mà thôi. Hiện tại ta nên dùng trọc khí cải tạo ngũ tạng lục phủ. Từ lục phủ sinh ra chân lực, rồi tiếp tới ngũ tạng, sinh ra khí lực. Như thế mới có thể hình thành chân khí!"

Hắn vội móc từ trong người ra một bộ bút ký, viết rằng:

"Thử nghiệm tu hành võ đạo ngày thứ nhất, ta dùng Trọc Khí chải vuốt kinh mạch. Nuôi nó ở đan điền, lại dùng nó tẩy rửa lục phủ sinh ra chân lực, tẩy ngũ tạng sinh ra khí lực.

Lục phủ bắt đầu từ đởm, thường nói lớn mật thì gan dạ, đối mặt sinh tử không phục liền làm. Rồi tiếp tới tiểu trường, đại trường, vị, tam tiêu, cùng bàng quang. Lục Phủ có chức năng tiếp nhận dinh dưỡng đã được chuyển hóa bởi các tạng đi nuôi dưỡng thân thể. Ngoài ra, lục phủ còn có chức năng bài tiết chất độc.

Lục phủ luyện thành tức sinh ra chân lực, thư sinh yếu đuối cũng có thể nhấc tảng đá trăm cân. Ta gọi đây là Luyện Phủ Cảnh.

Sau Luyện Phủ cảnh là Luyện Tạng cảnh, dùng trọc khí chảy vào tâm mạch, cải tạo trái tim, tỳ, phế, can, cật. Tâm mạch có chức năng mang huyết, tân, dịch, thần, khí nên phải cẩn thận. Luyện được bước này ấy là sinh ra Khí lực.

Hai bước hợp nhất, tức là Chân Khí cảnh sơ thành đó vậy."

Bạn đang đọc Võ Đạo Tổ Sư sáng tác bởi Windows

Truyện Võ Đạo Tổ Sư tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Windows
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.