Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con Đường Vinh Quang.

Phiên bản Dịch · 2055 chữ

Cuối tháng mười một, mùa đông bắt đầu, gió đông thổi qua từng cơn. Nhưng trong võ quán của câu lạc bộ đại học Tung Thành sóng nhiệt lại lan khắp bốn phía, âm thanh như thủy triều vang vọng.

Đây là trận thi đấu đầu tiên của vòng bảng, cũng là trận đấu quan trọng nhất của đại học Tùng Thành bọn họ.

Lúc trước trong vòng loại, Lâm Khuyết bộc phát sức mạnh cảu hắn, đánh bay sư phạm Nội Hải và đại học Tần Dương, hắn cũng thắng liên tiếp hai trận, hạ đo ván hai đối thủ mạnh nhất, bản thân vì tiêu hao thể lực nên mới bỏ trận thứ ba. Sau đó ngoại trừ việc Tôn Kiếm vô ý bị thương tạo ra một chút khó khăn, thì câu lạc bộ của đại học Tùng Thành thuận lợi tiến vào vòng đấu bảng.

Không giống như mấy năm trước, với biểu hiện của Lâm Khuyết ở vòng loại, làm cho thầy trò cả trường thêm vài phần chờ mong, đã rất lâu võ quán mới một lần nữa náo nhiệt trở lại, người xem đông nghẹt như thế này.

Trong bảng đấu, ngoài đại học Tùng Thành, thì có đại học Bắc Sơn, học viện Quan Nam và kỹ thuật Liễu Thành. Trong đó, đại học Bắc Sơn đang giữ chức đương kim vô địch, chủ lực năm trước vẫn còn ở câu lạc bộ, không phải đối thủ mà Tùng Thành có thể đánh bại, kỹ thuật Liễu Thành thì không mạnh, may mắn nhờ vào rút thăm nên được trực tiếp vào vòng bảng.

Cho nên, đối với đại học Tùng Thành mà nói, chỉ có thực lực của học viện Quan Nam là ngang với bọn họ, cũng chính là chướng ngại duy nhất để tiến vào top tám.

Trận đàu tiên của vòng bảng, đại học Tùng Thành đấu với học viện Quan Nam.

... ...

- Học viện Quan Nam so với chúng ta thật là mạnh hơn một chút, do năm ngoái gặp được “ngựa ô” học viện Tam Giang, nên mới trận đầu tiên đã bị loại. Thành tích không bằng chúng ta, nên năm nay chúng ta mới có được lợi thế sân nhà, các chuyên gia mới phân tích là ngang tài ngang sức.

Thi lão đàu đội cái mũ màu đen giành cho người già, dứng trước thành viên đội chủ lực và dự bị, giải thích về đối thủ học viện Quan Nam.

Phòng thay quần áo nữ thì dùng làm phòng thay đồ cho đội Quan Nam, Lâm Hoa và Quách Thanh cũng dùng chung phòng với mọi người, dù sao phòng tắm cũng được ngăn chia rõ ràng.

Làm công tác hậu cần, Lâu Thành cũng đứng kế bên, hiếu kì nghe Thi lão đầu giới thiệu. Ngoài cửa truyền đến những tiếng hô vang vọng.

- Đại học Tùng Thành! Đại học Tùng Thành!

Tiếng cổ vũ đinh tai nhức óc, như núi gào biển thét, tích tụ hào hứng và nhiệt tình từ khán giả đội nhà. Nghe âm thanh cổ vũ, thậm chí Lâu Thành cảm thấy chút ê nhức da đầu, thân thể đứng không vững. Mấy ngàn tụ tập cùng hò hét cổ vũ thật có thể ảnh hưởng tâm lý mọi người, làm cho nhiệt huyết trong người hắn dâng trào, hận bản thân không thể là người đại diện đại học Tùng Thành đăng tràng thi đấu a.

Một tháng khổ luyện, hắn nắm giữ sơ bộ phương pháp quan tưởng và chiêu thức của "Bạo Tuyết Nhị Thập Tứ Kích". Không ngừng rèn luyện không ngừng tiến lên, nhưng sau khi bắt đầu thi đấu vòng loại khu vực, đặc huấn hủy bỏ đối luyện, không có người đối luyện hắn không biết trình độ của bản thân đã lên đến đâu.

Không suy nghĩ lan man nữa, hắn tiếp tục chú tâm vào lời giảng của Thi lão đầu, đây là lần đầu tiên hắn tham gia vào hoạt động thi đấu võ đạo, cũng là lần đầu tiên biết được những điều xảy ra trong phòng thay đồ trước khi thi đấu.

Thi lão đầu vẫn mang bộ dáng của một lão già không đứng đắn, nhưng lại thêm mấy phân nghiêm túc mà thường ngày khó thấy được. Đứng trước bọn Lâm Khuyết, Trần Trường Hoa và thành viên dự bị nói:

- Người mạnh nhất đội Quan Nam mạnh là năm ba Cổ Nhạc, cũng chính là con trai của lão sư chỉ đạo bọn hắn Cỏ Chấn, hiện đang là hội trưởng của câu lạc bộ.

Phốc... Lâu Thành suýt nữa bật cười, còn tưởng rằng Thi lão đầu sẽ nghiêm túc giới thiệu, cuối cùng lại dùng giọng điệu bà tám bàn đến cả gia đình nhà người ta.

Thi lão chuyển biến đầu lời nói:

- Nghe lão già ta nói kiểu này, các ngươi đang nhẹ nhàng thở ra có phải không, cảm thấy đây chỉ là tên nhờ cậy vào gia thế mà đi cửa sau?

- Hắc hắc, hắn thực sự là dựa vào thế nhà để làm hội trưởng, nhưng cũng thật sự có tài, nay nay đợt định phẩm đầu tiên được tổ chức vào tháng tư, ngay lập tức thành công đạt được bằng chuyên nghiệp cửu phẩm, hẳn là cũng cùng đợt với Lâm Khuyết.

Lâm Khuyết hơi gật đầu, đối với chuyện này tựa như đã phân tích kỹ càng.

- Cổ Nhạc thân hình cao lớn, cơ bắp rắn chắc, sưc mạnh mười phần, đấu pháp vô cùng cường ngạnh, chú ý lời nói của ta, là “vô cùng cường ngạnh”.

Thi lão đầu ho khan vài tiếng:

- Các ngươi hẳn là đều xem qua những clip thi đấu của hắn, ta sẽ tóm lại ba điểm trọng yếu. Một là đừng xem thường hắn ỷ vào thân thể, đấu pháp cường ngạnh, lại không để ý đến vấn đề thể lực của hắn. ngoại trừ trận thua khi đấu với Cù Huy – Tam Giang, hắn đều là người xuất chiến đầu tiên, đánh liền ba trận, hơn nữa cũng không thấy hắn có vẻ mệ mỏi cho lắm.

Đang khi nói chuyện, lão liếc Lâu Thành một chút, như có ý nói, nếu chỉ so đấu thể lực thì thật tốt, bên chúng ta cũng có một con quái vật như vậy.

Lâu Thành yên lặng gật đầu, cảm thây khá tiếc nuối.

Nếu là thi đấu thể lực, Lâu Thành chắc chắn sẽ ép khô đến khi hắn kêu cha mới thôi!

- Phương diện thứ hai, hắn là người hét sức bình tĩnh, khi đối đầu với người giỏi du đấu, hắn đều ổn định thủ thế không đuổi theo tấn công, gặp chiêu phá chiêu. Sau đó, hoặc là đợi thể lực đối phương bị bào mòn, lộ ra sở hở, hoặc là có ý lộ ra sơ hở bẩy đối phương, lấy thể lực và sự cường ngạnh của cơ bắp trực tiếp chống đỡ đòn đánh, sau đéo khóa chặt đối thủ, dùng cận chiến nhanh chóng giải quyết đối thủ.

Thi lão đầu lại nhìn Lâu Thành một chút, tựa như muốn nói, nếu trình độ của ngươi cao hơn thì chắc chắn sẽ là khắc tinh của Cổ Nhạc, hắn mãi mãi sẽ không đợi được ngươi hao mòn thể lực mà lộ ra sơ hở.

“Nếu muốn đánh như vậy, chúng ta có thể "Đại chiến" ba ngày ba đêm, xem ai càng có thể chiến thắng sự buồn ngủ...” Lâu Thành thỏa sức tưởng tượng trường hợp này xảy ra. Đáng tiếc khán giả mà xem trận đấu này, sẽ ân cần hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà hắn, và từ đó về sau sẽ không còn ai dám xem trận đấu của hắn nữa. Chuyện này chỉ có thể nghĩ mà không thể làm.

Thi lão đầu làm ảo thuật lấy ra một bầu rượu kim loại, uống một ngụm thật dài, chép chép nói:

- Điều thứ ba, theo quan sát của ta và tin tình báo của Lâm Hoa, Cổ Nhạc là người phi thường tự cao phi thường kiêu ngạo. Cho nên chắc chắn hắn là người đầu tiên xuất chiến, sẽ không cho phép những tuyển thủ khác tiêu hao thể lực Lâm Khuyết.

Lâm Hoa có bạn thân học ở Học viện Quan Nam, bị nàng dụ dỗ làm “nội gián”.

- Lâm Khuyết, ngươi là người thứ nhất xuất chiến, cứng rắn đánh bại Cổ Nhạc, đánh chết đi khí thế của hắn, chỉ cần thắng được trận đầu, chúng ta nắm chắc bảy mươi phần trăm cơ hội chiến thắng.

Thi lão đầu nhìn Lâm Khuyết.

Lâm Khuyết mặc bộ võ phục nền trắng viền đen của đại học Tùng Thành, nhìn có vẻ gọn gàng lại nhẹ nhàng thanh thoát. Lúc này đối với những an bài của Thi lão đầu, hắn vẫn như cũ mặt không biến sắc trả lời:

- Vâng.

- Ngươi có thể làm bộ sử dụng đấu pháp du đấu, để Cổ Nhạc cố ý tạo sơ hở lấy sức mạnh cơ bắp để chịu đòn, lập tức nắm bắt cơ hội này, dùng Bạo Tuyết Nhị Thập Tứ kích điên cuồng tấn công, triệt để chèn ép hắn, đừng tiếc thể lực, trong thời gian ngắn phá tan thế thủ của hắn, không cho hắn thời gian phản công.

Thi lão đầu nói ra chiến thuật.

Lâm Khuyết suy nghĩ, rồi gật đầu biểu thị đồng ý.

- Cứ như vậy, trận thứ hai ngươi sẽ không còn thể lực nữa. Khi đó, nếu bọn họ để Quý Lan ra sân, thì liều mạng đánh có hi vọng thắng trận hai. Nếu là Phí Tam Lập, thì chủ yếu là tiêu hao thể lực của hắn, chọc cho hắn tức giận, tạo lợi thế nhất định để Trần Trường Hoa lên đài.

Thi lão đầu ánh mắt chuyển về phía “mày đậm như sâu róm” Trần Trường Hoa:

- Trình độ của Phí Tam Lập và ngươi không chênh lệch lắm, nhưng hắn là người có đấu pháp tàn độc, đá chổ hiểm, móc mắt, nắm tóc hắn đều dùng. Tất nhiên đấu võ nghĩa là thực chiến, mà thực chiến thì không có hạn chế, đấu pháp của hắn không có phạm luật, cùng lắm chỉ làm cho khán giả chán ghét và ngứa mắt thôi. Ngươi nên cố gắng bảo vệ điểm yếu,tránh trung một hai đòn hiểm, lúc đó công sức sẽ như muối bỏ biển.

Trần Trường Hoa cẩn thận suy nghĩ một chút, rồi trả lời:

- Vâng lão sư, đệ tử sẽ cẩn thận.

- Không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì ngươi và Lâm Khuyết đánh bại Phí Tam Lập thực không khó, chỉ cần không bị thương, trận cuối dùng đấu pháp cường ngạnh, Quý Lan mới tấn cấp nhị phẩm, tạo áp lực với nàng, lúc đó đấu pháp sẽ rối loạn, nhanh chóng đánh bại, để ngươi khỏi lộ ra nhược điểm về thể lực.

Thi lão đầu tiếp tục phân tích và sắp xếp.

Qua một lượt giải thích và phân tích, mọi người bỗng nhiên cảm thấy phần thắng dường như rất cao a.

- Nếu trận đấu của ngươi và Phí Tam Lập vô, tình để hắn dùng âm chiêu đã thương, vậy trận sau phải ép Quý Lan cận chiến đấu vật dùng mọi cách, ép khô thể lực của nàng, để Lý Mậu có lợi thế khi ra sân.

Thi lão đầu vừa nhìn về phía Lý Mậu vừa nói:

- Mặc dù ngươi thua Quý Lan một phẩm, nhưng chỉ cần Lâm Khuyết và Trần Trường Hoa làm được như lời ta nói, ngươi đánh bại nàng không hề khó.

- Đáng tiếc Tôn Kiếm sư huynh bị thương, Ngô Đông sư huynh lại rút lui ra khỏi câu lạc bộ, bằng không chúng ta nắm chắc mười phần.

Quách Thanh ở bên cạnh tiếc hận nói.

Ngô Đông quá mất mặt khi bị Lâu Thành đánh bại, lại gấp rút tìm việc làm, khi vết thương hồi phục lập tức viết đơn xin rời khỏi câu lạc bộ. Đối với hắn mà nói, mỗi lần gặp mặt Lâu Thành là mỗi lần bị tát vào mặt.

Bạn đang đọc Võ Đạo Tông Sư (Bản Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YoDkraken
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.