Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Túy Mỹ Tương Tây(1) – Kinh Hoàng Toàn Cầu Lữ Quán.

Phiên bản Dịch · 3664 chữ

[Tử vong đếm ngược 00:03]

  Trong không gian đen kịt lơ lửng một hàng ký tự màu trắng vô cùng bắt mắt chiếm hết toàn bộ ý thức của Vệ Tuân.

  [Tử vong đếm ngược 00:02]

Những con số giảm dần giống như những chiếc gai vô hình, quấn lấy trái tim của Vệ Tuân, càng siết càng chặt.

Nỗi kinh hoàng và sợ hãi ập xuống như sóng triều, áp lực làm người ta không thở nổi, không thể nào thoát ly.

Nhưng khi gần cảm nhận được được sự thống khổ của tử vong, khóe miệng Vệ Tuân lại mỉm cười lộ ra sự vui sướng, bệnh hoạn.

[Tử vong đếm ngược 00: 01]

Vệ Tuân ưa thích sự đau đớn, đau làm cho hắn cảm giác được mình vẫn là người bình thường. Nhưng đáng tiếc, cho dù là thời điểm bệnh đến sắp chết, hắn cũng không cảm giác được sự thống khổ.

[Tử vong đếm ngược về số 0!]

Hai chữ “về 0” đỏ tươi đột nhiên phóng đại lao về phía Vệ Tuân! Cơn đau dữ dội kéo đến, hắn theo bản năng mà điên cuồng giãy dụa, gào thét, nhưng không thể thoát ra được.

Xương trắng đứt gãy, làn da tróc bong, thần kinh rùng mình, gai xương trắng bệch nhọn và sắc bén cắt xuyên qua khoang bụng, Vệ Tuân nhìn thấy trái tim mình vì lồng ngực tàn phá mà rơi xuống, một nắm đấm thịt đỏ vẫn còn đang nhảy lên trong vũng máu.

Phốc thông, phốc thông.

Vệ Tuân vô ý thức muốn nhặt lên trái tim, nhưng khi cúi đầu lại nhìn thấy một bóng người phản chiếu trong vũng máu.

Đó là một cái đầu khổng lồ đỏ tươi, trên đầu mọc ra sừng cong xoắn ốc, giống như một con ác quỷ, như một con quái vật khủng khiếp, khi hắn xoay người, quái vật cũng tạo ra động tác tương tự, những móng vuốt khổng lồ sắc bén uốn lượn lại không khống chế tốt được lực đạo đã lập tức ngiền nát trái tim vẫn còn đang nhảy.

Quái vật đã giết Vệ Tuân? – không.

Vệ Tuân mở miệng, trong cổ họng phát ra tiếng gầm thét chói tai và sắc bén.

Quái vật này đúng là Vệ Tuân!

“Hô!”

Vệ Tuân đột nhiên bừng tỉnh, phát hiện ra mình đang ngồi ở hàng ghế đầu tiên trên xe buýt du lịch. Ghế không mới cũng không cũ, chỗ ngồi coi như sạch sẽ, góc cửa sổ có chút vết bẩn vàng nâu. Bên ngoài trời đang mưa, những hạt mưa nhỏ để lại những vết uốn lượn trên tấm kính thủy tinh, sắc trời âm trầm, dường như vẫn còn một cơn mưa nặng hạt đang ủ mình.

Vừa rồi quả nhiên chẳng qua chỉ là một cơn ác mộng.

Nhưng - Đây lại là nơi nào?

Vệ Tuân rõ ràng nhớ giây trước đó mình đang ngồi ở mái nhà trên sân thượng, tận hưởng giây phút cuối cùng của nhân sinh. Hắn sắp chết, không thể rời khỏi nơi ở, càng đừng nói là chuyện cái gì mà xuất hiện trên chiếc xe buýt du lịch.

Trong cổ họng vẫn còn sót lại mùi máu tanh, Vệ Tuân cắn cắn đầu lưỡi, trong miệng ngoại trừ mùi máu tanh càng nặng hơn lại không cảm giác được bất luận cái gì thống khổ.

Không có đau đớn, bây giờ không phải là tiếp tục của cơn ác mộng, mà là thực tế.

Từ nhỏ Vệ Tuân đã không thể cảm thấy được đau đớn, căn bệnh hiếm lạ này là do đột biến gen gây ra, với trình độ y tế hiện tại là không có cách nào trị liệu, hơn nữa theo tuổi càng lớn thì vấn đề của Vệ Tuân cũng càng nhiều.

Hắn sẽ không lo nghĩ, sẽ không sợ hãi, hầu như không cảm giác được bất luận cảm xúc tâm tình tiêu cực nào. Cha mẹ hắn vì căn bệnh này của hắn……Nát tâm.

“Tiểu Tuân, là một người bình thường sẽ cảm thấy đau”.

Khi còn bé, chứng kiến lúc cha mẹ vì bệnh tật của mình mà sốt ruột lo lắng, tiểu Vệ Tuân thông minh đã an ủi họ bằng những câu như “con sẽ không đau, rất tốt”, nhưng mẹ hắn sẽ ôm lấy hắn mà khóc.

Cảm thấy đâu, mới sẽ là người bình thường.

Hắn không bình thường.

Không biết từ lúc nào, việc theo đuổi sự bình thường đã phát triển thành một ham muốn đau đớn mãnh liệt, truy cầu đau đớn, truy cầu hết thảy mọi kích thích, thậm chí là mê đắm đến bỏ bê cả bệnh tình. Đặc biệt là sau khi cha mẹ và anh trai mất tích, hắn cự tuyệt tiếp tục trị liệu, và tình huống thân thể càng ngày càng kém.

Tuy nhiên Vệ Tuân không gống người thường, nếu như không đến bệnh viện kiểm tra mà chỉ xem bề ngoài và nói chuyện, tuyệt đối không ai phát hiện ra hắn là một kẻ sắp chết. Tuy bề ngoài xinh đẹp như cũ, nhưng bên trong khí quan lại không ngừng suy kiệt, đến cuối cùng Vệ Tuân chỉ có thể ở nhà chờ chết.

Điều này đối với người đang truy cầu sự kích thích như Vệ Tuân mà nói quả là một sự tra tấn khó khăn chịu đựng. Hắn dự định trước khi chết sẽ làm hơi lớn sưự tình, thì một tháng trước Vệ Tuân bắt đầu lặp lại ác mộng.

Ác mộng này quả thật rất kích thích, có thể trong mơ cảm giác được đau đớn thật sự là một điều tuyệt vời. Liên tục gặp ác mộng trong một tháng, Vệ Tuân đã lại dấy lên sự nhiệt tình với cuộc sống. Mộng đừng có ngừng!

Hiện tại, giống như hắn mong muốn, ác mộng đã biến thành hiện thực.

[Tử vong đếm ngược trong 1 tiếng đồng hồ]

Dòng kí tự màu trắng nhạt như một cơn ác mộng lơ lửng trong tầm nhìn. Khoảnh khắc tiếp theo, chuỗi con số bắt đầu nhảy lên, theo 1 biến thành 00:59:59 cùng với hai hàng chữ to đỏ thẫm như máu.

[Khi thời gian tử vong đếm ngược đến 0, ác mộng sẽ thành sự thật]

[Dấu hiệu tử vong của ngài là – đột tử]

Trái tim Vệ Tuân càng nhảy càng nhanh, càng nhảy càng nhanh, như là động cơ bị mất kiểm soát. Mà hắn đã bị cố định ngồi trên ghế không cách nào nhúc nhích! Huyết áp tăng vọt khiến cho Vệ Tuân khó thở, toàn thân chết lặng, triệt để thoát lực, trước mắt ngoại trừ con số tử vong đếm ngược là bên ngoài một mảnh màu đỏ tươi.

Không, thật vất vả đi tới địa phương đầy kích thích này, hắn còn không muốn chết.

Nhất là khi cứ như vậy không nhúc nhích, toàn thân thoát lực chỉ có thể ngồi chờ chết.

Ý niệm muốn sống mãnh liệt chiếm cứ toàn bộ ý thức Vệ Tuân, sau đó, loại cảm giác đột tử hít thở không thông bắt đầu yếu bớt dần đi!

Vệ Tuân lại có thể hít thở, hắn từng ngụm từng ngụm lớn hít lấy không khí lạnh như băng. Cùng lúc đó, trong đầu hắn vang lên âm thanh trẻ con như máy móc.

[Du khách thân mến, chúc mừng ngài đã thông qua khảo nghiệm về dục vọng muốn sống sót, thành công gia nhập kinh hoàng toàn cầu lữ quán, ta là hướng dẫn tân thủ tiểu khách phục Tủng Tủng của ngài.]

[Thông tin cá nhân của ngài đang được tạo, đang tạo.... Thông tin tạo hoàn tất, mời kiểm tra và nhận]

[Thông tin hành khách]

[Tên: Vệ Tuân]

[Cấp độ: sơ cấp]

[Tử vong đếm ngược: 00:59:23]

[Dấu hiệu tử vong: đột tử]

[Danh hiệu thành tích:

Không đau đớn (danh hiệu màu xanh lá cây): Khi đeo sẽ không cảm thấy bất luận sự thống khổ, dù ngài đang bị màu xanh lá]

[Danh hiệu đã đeo]

[Vật phẩm đặc biệt: mảnh vỡ con bướm Maria(1/4)]

[Loại khách hàng: X khách hàng đặc biệt]

Kế tiếp là một dòng ký tự đỏ như máu:

[Mục tiêu của bạn là: Sống sót!]

Thu hoạch tin tức càng nhiều, lực khống chế của Vệ Tuân đối với thân thể mình cũng càng nhiều, ngoại trừ không cách nào rời khỏi ghế ngồi, Vệ Tuân đã có thể chuyển động đầu, có thể giơ tay, quả thật cùng lúc khỏe mạnh gống nhau, quả thật quá khó tin. Điều này làm cho Vệ Tuân vô ý thức tiếp tục tiếp thu các tin tức.

[Đây là một lữ quán bí ẩn và phi thường, dành cho việc thăm dò khám phá những truyền thuyết, phong tục kì quái, những điều không tưởng tượng nổi khắp nơi trên thế giới. Với tư cách là một khách du lịch, những việc ngài cần phải làm là hãy tận hưởng cuộc hành trình này, kiểm tra các mục du lịch và hoàn thành các nhiệm vụ nhỏ ngẫu nhiên đầy bất ngờ]

[Mỗi khi vượt ải và hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên trong hành trình, ngài sẽ đạt được tích phân, tích phân có thể đổi được bất luận cái gì tâm nguyện]

“Chờ đã”.

Sau khi xác nhận bên kia có thể giao tiếp, VệTuân hít sâu một hơi và lịch sự nói: “Túng Túng, xin chào”.

[Ta là hướng dẫn viên tân thủ của ngài,tiểu trợ thủ Tủng Tủng]

Vệ Tuân nghe theo: “Tốt Tủng Tủng, ngươi nói là điểm tích phân này có thể thỏa mãn bất luận nguyện vọng gì của ta?”.

[Đúng vậy! Kinh hoàng toàn cầu lữ quán là sự lựa chọn tốt nhất cho du khách, chỉ cần điểm tích lũy đầy đủ ngài thậm chí có thể quay về lúc khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi--]

“Ngươi thật đúng là đồ tốt”.

Vệ tuân nhịn không được ca ngợi, nói với giọng điệu thân thiết: “Sống lâu trăm tuổi cũng không trọng yếu, ngươi nói cái kia tích phân, nó có thể làm cho ta đau không?”.

Cho tới bây giờ chưa từng nghe qua một yêu cầu kỳ quái như thế, thậm chí Tủng Tủng dừng một chút, rồi ném ra đến mấy cái phương án. Vệ Tuân quét mắt nhìn, cũng có quý, tỷ như [Chữa trị vĩnh viễn các gen tối ưu hóa], cần tiêu phí một trăm vạn điểm tích lũy. Cũng có loại tiện nghi, như [Phiếu trải nghiệm đau bụng kinh một lần], chỉ có giá 10 điểm.

Vệ Tuân càng xem con mắt càng sáng, chỉ có điều – –

[Tử vong đếm ngược 00:56:32]

Hắn không có điểm tích lũy, không có thời gian, cho dù những phương án kia có tốt đến đâu hắn cũng không hưởng thụ đến.

[Tủng Tủng tips: Thời gian sống sót hiện tại của ngài quá thấp, đề nghị ngài lập tức bắt đầu cuộc hành trình, hoàn thành nhiệm vụ hành khách tân thủ, đạt được điểm tích phân kéo dài thời gian tử vong đếm ngược].

“Tủng Tủng, tri kỷ!”

Vệ Tuân trong lòng vì Tủng tủng giơ ngón tay cái lên, nhìn các vật phẩm được nó liệt kê ra.

[Tên: Kéo dài thời gian tử vong đếm ngược]

[Thời gian: 24 giờ]

[Giá: 10 điểm tích lũy]

[Ghi chú: Ông T…R…Ờ…I.., 10 điểm tích lũy có thể đổi được một ngày, đây là phúc lợi mà chỉ có tân thủ mới có thể hưởng thụ!]

Cái này thoạt nhìn cũng không đắt, giá cả cùng trải nghiệm đau bụng kinh một lần là giống nhau. Bất quá lại càng làm cho Vệ Tuân nghi hoặc về sự tồn tại của khách sạn ly kỳ này.

Thậm chí ngay cả tính mạng đều có thể tự do thao túng sao.

“Các người vì cái gì lại chọn ta?”.

Vệ Tuân thăm dò hỏi: “Là vì ta sắp chết sao?”

[Trên thế giới mỗi giây mỗi phút đều có vô số người đang cận kề cái chết, lữ quán chọn trúng ngài đơn giản là do ngài đặc biệt.]

“ ??Ta đặc biệt chỗ nào? Ta như thế nào không biết?”

Vệ Tuân hào hứng bừng bừng truy vấn: “ Chẳng lẽ là bởi vì ta đặc biệt đẹp trai?”

Tủng Tủng không tiếp tục cuộc trò chuyện, âm thanh máy móc mang giọng điệu giải quyết việc chung.

[Sau khi hoàn thành hành trình đầu tiên ngài sẽ biết đáp án]

“Sau một hành trình a……. Cũng tốt”.

Xác thực, chỉ có tự chính mình trải nghiệm mới có kết quả chân thật nhất.

Vệ Tuân: “Vậy thì bắt đầu đi.”

Tủng Tủng lập tức gửi thông tin hành trình:

[Thông tin hành trình]

[Nghĩa trang Tiểu Long + Hung cốt sạn đạo + Suối tang hồn + Thiết Bích thôn 6 ngày 5 đêm Túy mỹ Tương Tây cùng đoàn du lịch].

[Cấp bậc: mức độ nguy hiểm]

[Loại nhóm: nhóm nhỏ 8 người có hướng dẫn viên và xe riêng]

[Hướng dẫn viên mang đoàn: Bính Cửu]

[Ngày hành trình: Thứ ba, 15.8 xuất phát – trở về vào Chủ nhật, 20.8]

[Tóm tắt hành trình:]

[Tương truyền, Thiết Bích thôn nằm sâu trong núi Ô Loa sơn, thuộc Tương Tây châu, Ngõa Độ hương. Thôn dân nhiều thế hệ ở đây lấy đuổi thi mà sống. Cản thi chi thuật, truyền nam không truyền nữ, nhưng trăm năm trước thôn trưởng Thiết Bích thôn lại bí mật truyền cản thi chi thuật lại cho cô con gái một Bình Bình...]

Là điều gì đã khiến cho thôn dân Thiết Bích thôn đều chết một cách ly kỳ bi thảm, không một người sống?.

Lại là điều gì khiến lệ quỷ áo đỏ hàng đêm khóc than, oán khí ngập trời? Trăm năm qua, những người điều tra đều mất tích, là ngộ hại, vẫn là có ẩn tình khác?

Túy Mỹ Tương Tây, 6 ngày 5 đêm sâu sắc trải nghiệm văn hóa dân gian, Để cho chúng ta cùng đi vào cuộc sống của người cản thi Bình Bình, tiến sâu vào vùng núi Tương Tây... Những bí mật không muốn người biết]

Bên ngoài cửa kính mưa càng lúc càng lớn, lờ mờ như đêm tối, bỗng nhiên Vệ Tuân cảm thấy cửa sổ xe bên cạnh bị ai gõ. Khi nhìn qua, trong màn mưa lại không có bất luận bóng dáng nào, chỉ có một vệt máu nhỏ như lòng bàn tay em bé.

Mưa hỗn độn làm đứt quãng vết máu, làm cho máu theo vết nước chảy xuống, giống như máu và nước mắt tràn đầy oán hận.

[Hành trình bắt đầu, hôm nay là ngày đầu tiên, thỉnh ngài kiên nhẫn ngồi tại chỗ chờ đợi thêm những hành khách tham quan khác]

[Chúc ngài có một chuyến đi vui vẻ]

-------------------

Phanh!

Âm thanh vật nặng rơi xuống đất đột ngột vang lên trong xe buýt yên tĩnh, một chiếc túi du lịch nặng nề rơi xuống đất mang theo một mùi tanh bùn nước, hành khách thứ hai bước lên xe.

Đây là một người đàn ông trung niên gầy gò, dáng người ọp ẹp, trên người còn mang theo lấm lem bùn đất.

Vệ Tuân nhìn hắn một cái, hai người ánh mắt gặp nhau, người đàn ông như bị phỏng nhanh chóng cúi đầu. Nhặt lên túi du lịch, hoảng hốt vội vàng đi đến cuối xe buýt ngồi xuống, toàn thân tràn đầy hơi thở tự bế.

Anh ta thực sự là một hành khách, chứ không phải là phạm nhân đang lẩn chốn chứ?

Vệ Tuân vốn là muốn thử giao lưu cùng những hành khách khác, bởi vì nhiệm vụ tân thủ của hắn rất là không đúng!

[Nhiệm vụ tân thủ hướng dẫn du lịch]

[Tên nhiệm vụ: Khiến một hành khách suy sụp về cảm xúc]

[Mức độ nhiệm vụ: khó khăn]

[Mô tả nhiệm vụ: Run rẩy đi, gục ngã đi, khiến cho hành khách vì ngươi mà run sợ, thần phục dưới cờ hướng dẫn viên của ngươi!]

[Phần thưởng: 10 điểm tích lũy, kích hoạt thân phận đặc thù, nhận được vật phẩm che dấu]

Hắn rõ ràng là một khách du lịch, sao lại nhận nhiệm vụ của hướng dẫn viên du lịch tân thủ? Còn là một nhiệm vụ có đẳng cấp khó khăn??

Không nói cái khác, chỉ cần xem miêu tả nhiệm vụ này – [Khiến cho một hành khách suy sụp về cảm xúc], quả thật lộ ra tràn đầy ác ý, đây thực sự là nhiệm vụ của một tân thủ nên nhận được sao?

Ngay cả phục vụ khách hàng Tủng Tủng cũng không có phản ứng, chẳng lẽ là bug?

Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Tích tắc, tích tắc.

[Tử vong đếm ngược: 00:48:30]

Người bình thường có thể sẽ bị tiếng tích tắc của tử vong đếm ngược làm cho tâm hoảng ý loạn, nhưng Vệ Tuân lại không phải người bình thường, hắn không có loại tâm tình lo nghĩ khẩn trương, cho tới bây giờ hắn vẫn như cũ tỉnh táo.

—— Thậm chí còn cảm thấy nhiệm vụ này có điểm kích thích.

Làm hướng dẫn viên du lịch tại Kinh hoàng toàn cầu lữ quán thú vị và hấp dẫn hơn là làm một khách du lịch.

Nhưng đối với lữ quán thần bí khó lường và những sự vật chưa biết, Vệ Tuân vẫn rất quý trọng sinh mạng khó có được này của mình. Hắn muốn biết những nhiệm vụ mà những người khác nhận trước khi đưa ra quyết định.

Người đàn ông vừa rồi không giống như người mới, tuy rằng bối rối đến mức sắp ngã, nhưng trên người lại trang bị rất đầy đủ, không giống như Vệ Tuân hoàn toàn không có bất kỳ chuẩn bị.

Vệ Tuân tiếp tục chờ đợi, nhưng điều hắn không nghĩ tới là các hành khách lên xe tiếp đó không có một ai trông giống như một người mới.

Có người bắn ra sát khí, có người trầm mặc ít nói, nhưng vô luận là nam hay nữ hành khách đều có một điểm chung, chính là đều mang theo túi du lịch chuyên nghiệp, hơn nữa tất cả đều chính mình tự leo lên xe buýt, không như Vệ Tuân trống rỗng xuất hiện trên xe.

Không xong.

Lúc người cuối cùng lên xe, Vệ Tuân mới ý thức được điểm này. Trong hành trình này, khả năng chỉ có hắn là người mới.

Hơn nữa tử vong đếm ngược của hắn lúc này chỉ còn không đến một nửa.

[Tử vong đếm ngược: 00:24:35]

Thời gian còn lại không nhiều lắm, Vệ Tuân cố gắng thử liên hệ với Tủng Tủng, nhưng thủy chung không có bất kỳ phản hồi. Hắn cần trước tiên làm tốt tính toán.

Nếu như Tủng Tủng tiếp tục không xuất hiện thì làm sao bây giờ?

Nếu như đến cuối cùng, hắn chỉ có một nhiệm vụ này thì sao?

Loại vấn đề này càng không thể đi hỏi các du khách khác, từ mô tả nhiệm vụ cho thấy hướng dẫn viên và du khách càng giống như là địch nhân.

Mưa ngoài cửa sổ càng lúc càng lớn, tiếng bang bang vang lên như mưa đá, lại giống như tiếng vết tay đẫm máu đập vào cửa kính xe lúc trước, ánh đèn lúc sáng lúc tối. Sau khi hành khách cuối cùng lên xe, xe buýt lắc lư, tựa hồ chuẩn bị xuất phát.

Giọng nói kỳ quái âm trầm và đáng sợ như thì thầm từ đâu phát ra, quanh quẩn bên trong xe buýt truyền đến tai mọi hành khách.

“Tại trong cuộc hành trình này, mỗi người đều đang cất giấu bí mật của riêng mình”.

“Có người đã giết qua người, có người phạm phải sai lầm không thể sửa chữa, có người đã hại chết người thân quan trọng nhất của họ, và có người... trong nội tâm sinh sôi tội lỗi hắc ám”.

“Run sợ đi, cầu nguyện đi, và sau đó ———”

“Trong cuộc hành trình này, hãy đưa ra lựa chọn của mình”.

Phanh!

Trần xe bỗng vang lên âm thanh, cả chiếc xe chấn động, như thể có thứ gì đó rơi trúng nóc xe. Tia chớp trắng như tuyết đột nhiên thắp sáng cả bóng tối, chỉ thấy trên cửa sổ xe buýt tràn đầy dấu tay đẫm máu.

Vài tiếng kinh hô vang lên, ngay cả các du khách kỳ cựu dưới loại tình huống này cũng khó nén được sợ hãi.

Nhưng Vệ Tuân vẫn như cũ bình tĩnh.

Tích tắc, tích tắc.

[Tử vong đếm ngược:00:22:45]

Dưới ánh đèn xe mờ ảo, nỗi sợ hãi kinh hoảng đang dần lên men trong xe buýt, Vệ Tuân đã làm ra lựa chọn cho mình.

[Tích. Ngài đã thành công tiếp nhận nhiệm vụ hướng dẫn viên tân thủ]

[Mời trong vòng mười phút hãy làm cho tâm tình một hành khách bị tan vỡ, nếu không sẽ coi như nhiệm vụ bị thất bại]

Đây là nhiệm vụ duy nhất mà hắn có thể nhận, cũng là khả năng duy nhất có thể giúp hắn kéo dài sự sống.

Vệ Tuân không muốn chết, chỉ cần có cơ hội có thể sông sót, cho dù có khó khăn hắn cũng sẽ ra sức đánh cược một lần.

Nhận được một cơ hội!

Tác giả có điều muốn nói:

Chúc mừng năm mới, tiểu thiên sứ, lễ tình nhân vui vẻ.

Hi vọng mọi người yêu thích tên điên tiểu Tuân Tuân.

Bạn đang đọc Vô Hạn Du Lịch Đoàn (Bản Dịch) của Yến Cô Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi punpon
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.