Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Túy Mỹ Tương Tây (4) – Miễn là tôi quỳ đủ nhanh!

Phiên bản Dịch · 3186 chữ

“Đừng tụt lại phía sau”.

Mặc lên áo mưa, Vệ Tuân dẫn đầu xuống xe, nhập vai hướng dẫn viên du lịch.

Đối với những quy định bổ sung có thể nhanh chóng lấy thêm điểm tích lũy, hắn tỏ ra thờ ơ.

Mặc dù hướng dẫn viên du lịch không được chủ động giết người, nhưng trong một hành trình đầy rẫy nguy cơ lại có rất nhiều cách có thể khiến cho du khách “tử vong” ngoài ý muốn. Vệ Tuân nhớ lúc Lâm Hi sụp đổ đã nói “Bính Cửu sẽ tàn sát cả đội”.

Du khách tử vong đối với hướng dẫn viên du lịch khẳng định có chỗ tốt, và quy định bổ sung được áp dụng cho tất cả các hướng dẫn viên du lịch.

Nhưng đồ vật càng dễ dàng có được, lại càng có thể là một miếng mồi độc bao hàm ác ý. Vệ tuân nhớ rõ thanh âm êm tai của "tiểu phục khách" đã nói:

[Mời ngươi nhất định bảo vệ tốt các du khách trên xe]

Thành thật mà nói, Vệ Tuân càng thêm bối rối, bằng cái gì ... Hướng dẫn viên du lịch bảo vệ du khách,

ai sẽ tới bảo vệ hướng dẫn viên?

Du khách có tận mấy người, hướng dẫn viên lại chỉ có một người là mình hắn. Nếu như có du khách giết hắn thì sao? Lữ quán không có quy định để bảo hộ cho hướng dẫn viên du lịch ư?

Làm hướng dẫn viên du lịch quá thảm rồi!

Bảy nam một nữ cùng đứng dưới màn mưa dày đặc, đưa mắt nhìn theo chiếc xe buýt rời đi.

Họ đang đứng dưới chân một ngọn núi lớn đậm đặc màu xanh ngắt, được bao phủ bởi một cái lồng mưa dày đặc trắng xóa như một màn sương mù. Đường hẹp quanh co uốn lượn trên xuống, liếc nhìn lại lại nhìn không thấy phần cuối, bầu trời xám chì mây mù dày đặc, áp lực làm cho người thở không nổi.

Đến khi màu đỏ tươi của lá cờ hướng dẫn viên du lịch được giơ lên, nồng đậm màu sắc tươi sáng mới xua tan đi mây mù lo lắng.

[Hướng dẫn du lịch kỳ (Bạch ngân giai 5 sao): Cờ hướng dẫn du lịch màu sắc đỏ tươi, cho phép du khách có thể nhanh chóng tìm được hướng dẫn viên du lịch của mình; Hướng dẫn viên có kinh nghiệm phong phú, dưới bất kỳ tình huống gì đều có thể dẫn du khách của mình trở lại đội.]

“Xuất phát.”

Các du khách lập tức đứng theo đơn vị gia đình, thành thành thật thật đi theo sau lưng Vệ tuân. Không có ai có hành động ngu ngốc giống như không biết sống chết liều lĩnh hướng vào trong núi lớn xông.

Hướng dẫn viên bi thảm Vệ Tuân liếc nhìn thời gian, bây giờ đã là 3 giờ rưỡi chiều.

Đến đích trước sáu giờ, hai tiếng rưỡi để leo núi, chắc còn đủ thời gian.

........

Một giờ sau, một đoàn người mặc áo mưa dùng một lần đủ màu sặc sỡ đang loay hoay cách chân núi không xa.

Đã đi được ¼ tổng quãng đường.

“Trong khu vực Tương Tây này có rất nhiều núi non trùng điệp. Hiện tại chúng ta đang leo là núi Ô Loa sơn, cao thứ ba trong dãy Liên hoa sơn mạch, Xem, ngọn núi lớn này trông có giống như một con Ốc sên đen lớn không? Tương truyền, sau khi đi qua Ô Loa sơn, chính là thiết Bích thôn thần bí và nguyên thủy, trải qua nhiều thế hệ vì Tư Vương thủ mộ. Cho nên, Thiết Bích thôn còn được xưng là mộ thôn – –”

[Hướng dẫn du lịch mạch (Bạch ngân giai 5 sao): Thông qua sử dụng hướng dẫn du lịch mạch, có thể làm cho khách du lịch nghe được lời nói của hướng dẫn viên tại bất kỳ thời điểm, bất cứ lúc nào. Một hướng dẫn viên du lịch giàu kinh nghiệm, không bao giờ mắc sai lầm trong lời nói]

Dưới sự gia trì của hướng dẫn du lịch mạch, giọng nói của Vệ Tuân đều đặn rõ ràng mạch lạc, không nửa điểm giấu diếm e sợ, nghiễm nhiên là một gã hướng dẫn viên du lịch đầy kinh nghiệm!

Trừ bỏ việc hắn càng đi càng chậm, càng đi càng chậm bên ngoài.

Vệ Tuân đang mang vẫn là đôi giày đế mềm đi trong phòng, lúc này đã bị nước bùn lạnh băng trên đường núi thấm ướt. Để cho một người thích sạch sẽ như hắn khó có thể chịu được, đồng thời đi trên đường núi đang mưa và đầy rêu xanh cũng vô cùng khó khăn.

Nhưng các du khách thì khác, bọn họ từng cái đều đi giày leo núi không thấm nước, tay cầm gậy, một thân trang bị thích hợp nhất cho việc du lịch leo núi, thể lực của họ cũng quá tốt. Cho dù nhìn như kẻ yếu gà nhất, Lâm Hi, đi đoạn đường núi này hô hấp vẫn rất vững vàng, nửa điểm cũng không thở gấp.

Mà Vệ Tuân đã muốn thở hổn hển!

Mặc dù có thể chạy, nhưng căn bệnh này vẫn chưa thể chữa khỏi, nội tạng suy yếu khiến Vệ Tuân càng yếu ớt hơn người thường. Ngày mưa leo núi với hắn mà nói quá mức miễn cưỡng.

Vệ Tuân cố gắng tiến về phía trước với tốc độ nhanh hơn. Nhưng rất nhanh trái tim truyền đến cảm giác khác thường, tử vong đếm ngược cũng cùng lúc gia tốc giảm bớt – – Nó không phải chạy với tốc độ đều đặn, mà là dưạ theo tình trạng cơ thể của Vệ Tuân mà biến hóa.

Tình huống càng tồi tệ, tử vong đếm ngược trôi đi càng nhanh.

Nếu như cùng tốc độ với đám du khách, sau khi đến đích, việc tử vong đếm ngược cùng với tình huống thân thể của Vệ Tuân đều sẽ rơi xuống mức nguy hiểm nhất. Thậm chí khả năng ngay cả đứng thẳng cũng khó khăn.

Vệ Tuân phải thả chậm tốc độ xuống.

Trong rừng mưa có vẻ yên tĩnh, nhưng thực chất lại vô cùng nguy hiểm, Vệ Tuân có thể cảm thấy được cây châm cài áo của mình từ khi vào núi, liền nóng lên, mà bây giờ nó đang trở nên càng ngày càng nóng.

[Hướng dẫn du lịch châm cài áo(Bạch ngân 5 sao): Kèm theo công năng “Tin tưởng khoa học”]

[Tin tưởng khoa học, giúp cho đội ngũ của bạn rời xa nguy hiểm siêu nhiên linh dị - Nhưng phần cuối của khoa học là Huyền học. Khi huy hiệu càng ngày càng nóng lên, có lẽ ngài muốn bắt đầu lại tin vào điều gì đó khác.]

Hướng dẫn du lịch kỳ, hướng dẫn du lịch mạch cùng hướng dẫn du lịch châm cài áo đều là vât phẩm chuyên chúc của hướng dẫn viên du lịch, cấp cập cùng của Bính Cửu là tương đồng. Hướng dẫn du lịch châm cài áo là căn cứ chứng minh khế ước hướng dẫn viên du lịch cùng Lữ quán, tại bất đồng loại hình hành trình, châm cài áo tùy cơ mà kèm theo công năng bất đồng.

Có thêm công năng này của “Tin tưởng khoa khọc” nỏi rõ lần hành trình này tồn tại không ít loại nguy hiểm linh dị thần quái, hơn nữa nguy hiểm liền giấu ở cách đó không xa. Vệ Tuân thể lực chợt giảm, chỉ sợ cùng việc vẫn luôn dùng hung châm là có quan hệ.

Hành trình nguy hiểm, hành khách không phân biệt địch bạn, Vệ Tuân không cho phép bản thân rơi vào thế rã rời.

Kế tiếp phải làm sao.

Vệ Tuân đang cân nhắc có cần đổi sang con đường núi khác gần hơn nhưng lại hiểm trở hơn không?

Từ sau khi cả đội xuống xe, thì buổi phát sóng trực tiếp cũng bắt đầu rồi.

Vệ Tuân đang mang danh hiệu tạm thời là “Bính Cửu”, nên tại phòng phát sóng trực tiếp của hắn cũng hiện là [Hướng dẫn viên du lịch Bính Cửu, Túy Mỹ Tương Tây, 6 ngày 5 đêm hành trình phát sóng trực tiếp]

Người được tuyển nhập vào Kinh Hoàng Toàn Cầu Lữ Quán số lượng nhiều hơn so với tưởng tượng, tuy rằng Bính Cửu chẳng qua là hướng dẫn viên cấp bậc bạch ngân 5 sao, nhưng danh hiệu đặc biệt và phong cách hành sự đặc biệt của hắn vì hắn mà hấp dẫn một đám phấn.

Khi thấy Bính Cửu mở phát sóng trực tiếp, những cái kia...Khán giả nhanh chóng dũng mãnh đi vào phòng trực tiếp của hắn. Chẳng mấy chốc, lượng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp của Bính Cửu đã dao động khoảng hai nghìn người, 100 người xem quy đổi được 1 điểm tích lũy, điều này đem lại cho Vệ Tuân 20 điểm vào tài khoản.

[Các lão sắc phê bình ở chỗ này tập hợp!]

[Hoan nghênh đến với hậu cung của Bính Cửu! Lần này chúng ta cùng xem xem nhưng mỹ nam mỹ nữ nào... Uh, xấu quá, cũng liền Lâm Hi có thể nhùn được]

[Ta đây nói thẳng, chừng nào thì bắt đầu làm màu vàng? Tranh thủ thời gian, chờ làm xong ta liền đi xem Ất49 phát sóng trực tiếp!]

[Cái gì? Thế nhưng có cả Ất cấp hướng dẫn viên mở phát sóng trực tiếp? Kia còn ai xem Bính cửu, các huynh đệ nhanh chân đi đi a!]

[Đừng vội, các huynh đệ trước tiên nhìn xem tiêu đề này lại quyết định. Ta muốn nói chất lượng hành trình này của Bính 9 không hẳn là kém hơn so với Ất 49 đâu!]

[Ta dựa, Túy Mỹ Tương Tây hệ liệt? Vẫn là hành trình chuyên về văn hóa dân gian??]

[Ngọa tào, lúc trước tiếp nhận Túy Mỹ Tương Tây tối thiểu đều là hướng dẫn viên có cấp giai hoàng kim a!]

[Có rồi, có rồi! Hoàng kim hướng dẫn viên du lịch đều không thích phát sóng trực tiếp, sau khi hành trình kết thúc cắt ra Vlog còn muốn thu thêm phí, lần này vậy mà lại có thể được xem miễn phí!]

[Bính Cửu này thật mạnh, bước đi chậm như vậy tuyệt đối là đối mặt với áp lực cực lớn!]

[Bất quá hướng dẫn viên là Bính Cửu sao...Hì hì, chỉ sợ căng không quá ba ngày, liền phải diệt đoàn đi.]

[Ta cá là hai ngày diệt đoàn, chính là đáng thương cho những hành khách đi theo Bính Cửu.]

Ô Loa sơn, mưa càng lúc càng lớn.

Chiếc áo mưa mỏng dùng một lần không thể ngăn được cơn mưa lớn, Vệ Tuân toàn thân ướt đẫm, thân thể không được tính là khỏe mạnh khẽ đánh cái rùng mình, tốc độ giảm xuống của tử vong đếm ngược đã nhanh chóng đạt đến 1.5 lần.

Điều này lam cho tốc độ của Vệ Tuân không thể không càng ngày càng chậm.

Như thế nào còn chưa có du khách nào kháng nghị a...?

Vệ Tuân cũng rẩ kỳ quái, dùng loại tốc độ này bọn hắn không có khả năng đến được đích trong thời gian quy định. Nhưng không có bất kỳ ai ––– không một ai đối với Vệ Tuân có ý kiến!

Hắn đều đã chuẩn bị tốt cho lần đầu lập uy, vậy mà trong đám người lại không có một ai đứng ra chịu thương, Vệ Tuân ngẫu nhiên quay đầu lại, phát hiện đám bọn họ đều đang cảnh giác bốn phía, Vệ Tuân đi càng chậm, sự khẩn trương trên mặt bọn hắn càng dày đặc.

Thời gian trôi qua. Người có thực lực càng mạnh càng đi tới phía trước, thực lực càng yếu càng bị đẩy ra phía sau. Như là càng tới gần vị trí của Vệ Tuân, là càng đến gần với “khu vực an toàn”.

Mà Lâm Hi, người được Bính Cửu “thích” nhất, tức thì theo sát sau lưng Vệ Tuân, cầm cây đao khẩn trương đề phòng bốn phía, phảng phất như trong rừng cây rậm rạp kia đang cất giấu một con quái vật đáng sợ nào đó.

Đường núi này xác thực không hề yên bình, hứơng dẫn du lịch châm cài áo một mực bảo trì nhiệt độ nóng bỏng tay, nhưng con đường này cũng là con đường lên núi an toàn nhất rồi!

Còn có một con đường nhỏ có thể đi đến đích nhanh hơn, nhưng nó cũng càng nhỏ hẹp và đầy hiểm trở, chỉ có thể vừa cho một người đi qua.

Vệ Tuân có dự cảm, lựa chọn con đường nhỏ kia mà nói, lực lượng của châm cài áo không cách nào bao phủ được toàn bọ đội ngũ, khiến cho cả đoàn chân chính xuất hiện thương vong.

Rừng cây âm u, cành lá sum xuê bị mưa thấm ướt thành nồng đậm màu xanh thẫm, tựa hồ như nhánh cây sau lưng ẩn chứa đồ vật gì đó đang ác ý nhìn theo toàn bộ đội ngũ.

Túy Mỹ Tương Tây có tiếng vang rất lớn, phòng phát sóng trực tiếp của Bính Cửu đang hấp dẫn càng càng nhiều người tới xem.

[Túy Mỹ Tương Tây hệ liệt? Ô Loa sơn, Tiểu Long nghĩa trang? Chưa từng nghe qua, lúc trước đã có hướng dẫn viên du lịch mang qua sao?]

[Không có, Túy Mỹ Tương Tây hệ liệt hầu như không có lặp lại hành trình, cái này đoán chừng lại là cái mới]

[Ngọa tào, cái này hướng dẫn viên du lịch là Bính danh hiệu?? Bính danh hiệu liền dám mang Túy Mỹ Tương Tây, cũng không sợ diệt đoàn?!]

[Không, không phải, các ngươi có phát hiện không? Cái đoàn này đến bây giờ còn không có xuất hiện thương vong, quả thựcthể tưởng tượng nổi! Đây chính là Túy Mỹ Tương Tây hệ liệt, không phải lữ trình Tương Tây bình thường a...!]

[Đúng vậy! Cách vách Ất 49 cũng đang mở trực tiếp mang Túy Mỹ Tương Tây hệ liệt, mở đầu được nửa giờ là đã chết người!]

[Thời gian tử vong của hắn tuyệt đối là siêu ngắn, hẳn cxng chỉ một tháng, bằng không thì cũng không mạnh như vậy]

[Ô ô ô khó có được một hướng dẫn viên du lịch vì lữ khách mà suy nghĩ như vậy, một hướng dẫn viên hiếm có. Thế nhưng là nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, sẽ không liền cái cái cảnh điểm thứ nhất cũng không đến được đi]

[.....?? Tuyệt thế hướng dẫn viên du lịch? Bính cửu? Ha?]

[Như thế nào nhiều người mới như vậy? Bính Cửu không phải người tốt lành gì đâu..., hắn là một cái đồ tể hướng dẫn viên! Bính danh hiệu được xưng là một tên điên liền một người là hắn, ngươi cái vật nhỏ.]

[Hì hì, không lâu nữa sẽ có du khách “ngoài ý muốn tử vong”]

Lại qua nửa giờ, cả đoàn khó khăn đi được một nửa lộ trình, chỉ còn một tiếng cuối cùng, đám du khách cuối cùng cũng bắt đầu lo lắng.

Đột nhiên, đội ngũ xao động, một nam nhân vốn là đi ở phía sau đội ngũ ép chen lên phía trước.

Cảm thấy có người đến gần, Vệ Tuân dừng bước, quay người nhìn về phía hắn.

Vệ Tuân nhớ rõ người này, hắ tên Thạch Đào, có danh hiệu màu xanh da trời, giai vị trong đội là thấp nhất.

[Vận động viên (danh hiệ màu xanh da trời): Là một cựu vận động viên, ngươi có thể lực và khả năng phục hồi tốt!]

Thạch Đầu rất khỏe mạnh, cơ bắp chắc nịch cũng không bị phình ra, thể lực cũng tốt, nhưng lại thiếu một cánh tay, là một người tàn tật.

“Hử?”

Vệ Tuân bình tĩnh nhìn hắn, khóe miệng mang theo ý cười, nhưng trên thực tế hắn âm thầm nắm chặt con dao.

Ngay cả khi Thạch Đào có tàn tật, thì kích thước, cơ bắp và vóc dáng của hắn cũng không phải là Lâm Hi có thể so sánh được. Ước tính một cách thận trọng, thì mọt quyền xuống của Thạch Đào có thể đánh chết ba cái Vệ Tuân.

Thạch Đào nhìn chằm chằm vào Vệ Tuân, hắn cắn chặt hàm răng, vẻ mặt quyết tuyệt, còn sót lại cánh tay phải nắm chặt, cơ bắp căng chặt. Những hành khách khác cùng nhau xem thấy một màn này, không một ai lên tiếng, nhất thời chỉ có tiếng mưa rơi.

Thạch Đào định làm gì?

Từ đầu đến cuối, Vệ Tuân luôn cảng giác và trước sau chưa bao giờ đem hành khách coi là bạn đồng hành. Suy bụng ta ra bụng người, nếu hắn là hành khách, hắn tuyệt đối không muốn giao vận mệnh của mình vào trong tay một người xa lạ.

Vệ Tuân trời sinh tính phản nghịch, hắn sẽ nghĩ mọi cách để có thể khống chế hướng dẫn viên du lịch.

Vô luận là châm cài áo, hướng dẫn du lịch kỳ, vẫn là hướng dẫn du lịch mạch, miễn là hướng dẫn viên du lịch không chết đều như cũ vẫn còn tác dụng. Kỳ thật các du khách hoàn toàn có thể khống chế hướng dẫn viên du lịch, uy hiếp hắn, mệnh lệnh hắn, không phải sao.

Nhưng Vệ Tuân tuyệt sẽ không ngồi chờ chết, tùy ý bản thân rơi xuống nông nỗi mặc người xâu xé, thân thể hắn nhìn như thả lỏng, kỳ thật cơ bắp đang căng chặt, chỉ cần Thạch Đào hay ngườ khác có chút ý đồ động thủ, hắn liền sẽ --

“Vui lòng, xin cho phép ta cõng ngài!”

Thạch Đào đột nhiên hướng về Vệ Tuân quỳ xuống, làm tung tóe một vũng nước đục ngầu, âm thanh lại dị thường to lớn vang dội.

Nhất thời, trong rừng cây quanh quẩn là giọng nói của Thạch Đào vang lại, Vệ Tuân sửng sốt.

Thấy hắn không có lập tức đáp ứng, Thạch Đào vùi đầu đến càng thấp, cơ hồ là chạm đến vũng nước đục, nhanh chóng đem lời nói của mình lặp lại lần nữa. Lần này hắn không dám nói lắp, mà nói mau lại lớn tiếng.

“Xin cho phép ta được cõng ngài!!”

Tác giả có lời muốn nói:

Vệ Tuận: Không thể tưởng tượng được đi, thời gian tử vong của ta chỉ có một ngày đát!

Thạch Đào: Chỉ cần ta quỳ đủ nhanh, kẻ chết đầu tiên tuyệt đối không phải là ta!

Người xem/ các lữ khách: Đáng giận a, tính sao rồi!

Bạn đang đọc Vô Hạn Du Lịch Đoàn (Bản Dịch) của Yến Cô Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi punpon
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.