Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trúc Cơ

Tiểu thuyết gốc · 1836 chữ

Hôm sau Triệu Ngân tỉnh dậy, còn bốn tháng trong Hỏa Kim phòng, đưa tinh thần lên trạng thái tỉnh táo nhất rồi khoang chân ngồi xuống bắt đầu cảm nhận hỏa hệ trong hỏa đan phẩm.

Hỏa đan phẩm đang tỏa ra nhiệt lượng được Triệu Ngân nắm trong tay, tinh thần tập trung hết vào đan dược, cứ thế mà hắn lâm vào vô thức, mắt trái như có cảm ứng được nhảy lên điên loạn như muốn lao vào cấu xé hỏa đan. Trong tâm thức Triệu Ngân đang lưu lạc một vùng không gian biển lửa, hắn có thể tay không chà xuống mà không chịu một sức nóng nào, như Triệu Ngân là hóa thân của lửa, âm dương nhãn kích động dữ dội, hắn toàn lực mở mắt, hỏa đan lập tức bị hút sạch trở thành phế đan. Dùng thêm lần nữa, Triệu Ngân mơ hồ cảm giác bản thân có linh ứng với hỏa hệ. Mở ra Lục Tâm phế dùng tâm cảm nhận, nữa giờ sau chữ viết trong ngọc giản thay đổi trở thành công pháp tu luyện linh hồn lực hỏa hệ. Khỏi phải nói Triệu Ngân mừng như điên từ giờ hắn có thể tu luyện được rồi.

Triệu Ngân dùng một tuần nghỉ ngơi, lại thử đến thủy đan phẩm, lần này cũng giống như lần trước. Triệu Ngân đã hiểu linh mẫn mình cảm ứng nhanh như là do âm dương nhãn tác động. Nếu như thế chả phải hắn có thể đồng thời tu luyện cả ngũ hành. Như vậy khắc hệ không còn là vấn đề lớn nữa.

" Thủy khắc hỏa, nhưng ta có ngũ hành có thể dùng thủy làm âm đưa hỏa đến cực đại, giảm nước lửa ắt mạnh" nghĩ là làm Triệu Ngân lập tức cảm ứng các nguyên tố còn lại.

Bốn tháng sau, một thân ảnh tuấn tú, tóc dài có ánh tím, đôi mắt có thần, từ Hỏa Kim phòng đi ra hướng thẳng Vô Hồn điện bước tới. Thu hoạch lần này làm Triệu Ngân đã hiểu sơ lược về năng lực bản thân, nếu mượn lực từ âm dương nhãn hắn có thể điều tức âm dương trong cơ thể kẻ khác, màu trắng đen mà mắt trái nhìn thấy đó là âm dương phân bố trong cơ thể vạn vật. Trong linh hồn ngũ hành đang xoay quanh giờ khắc nào cũng đang hỗ trợ đồng thời triệt tiêu lẫn nhau để đạt đến cân bằng hoàn mĩ. Mắt trái Triệu Ngân bây giờ đã có thêm viền đen ở đồng tử không còn trắng bạch nữa.

Về đến điện, Triệu Ngân lập tức bái phỏng Mục Chân Tà, đem sự tình mấy tháng qua trong Hỏa Kim phòng nói ra một mạch, nhưng lại giấu đi việc mắt trái biến dị. Hắn rất tin trọng vị sư tôn này, nhưng âm dương nhãn quá nghịch thiên.

" thất phu vô tội, hoài bích có tội a" khi chưa có năng lực thì không nên lỗ mãng, sự tình Thanh Sơn Trấn năm ấy đã làm hắn hiểu rõ hơn về giới tu đạo.

Nghe tiểu đệ tử nói xong, Mục Chân Tà bên ngoài lạnh nhạt, bên trong rúng động. Lão nghiêm nghị:

" lão tứ, ngươi bộc phát thần thức để vi sư cảm nhận xem"

Nghe nói, Triệu Ngân gật đầu tỏa ra thần thức, thoáng chốc hình ảnh tam vị sư huynh đều xuất hiện như hắn đang tận mắt mà nhìn, đôi môi bất giác vui vẻ cười tươi.

Mục Chân Tà lắng động:

" linh hồn lực đạt luyện khí đại viên mãn, thần thức gấp năm lần tu sĩ đồng giới, uy áp đủ ngũ hành, cách trúc cơ không còn xa"

" Ngươi trở về tiếp tục tu luyện, khoảng cảnh trúc cơ đã rất gần, nhớ kĩ trúc cơ là bước chân đầu tiên của tu đạo, phải tạo nó thật vững chắc. Mỗi tu sĩ chỉ cần một thuộc tính đến trúc cơ đã đủ, nhưng ngươi có đủ ngũ hành nên bất luận thế nào phải để tất cả cùng đột phá một lượt, nghe rõ chưa" Mục Chân Tà điềm nhiên nói:

" Đột phá đều có thiên kiếp đánh xuống, nhưng mỗi người khác nhau, số lượng cùng phẩm vị lôi kiếp không thể đoán trước, vi sư chỉ có thể giúp ngươi bảo vệ một phần linh hồn tránh thiên kiếp phá hủy mà diệt vong, còn lại chỉ có thể xem xét ở chính mình". Nói xong lão đưa tay kết thủ ấn điểm mạnh vào trán Triệu Ngân rồi phất phất tay ý bảo rời đi.

Về đến động phủ, Triệu Ngân đắm chìm vào cảm ngộ công pháp, cứ thế thời gian hai tháng lại trôi qua, hắn cảm nhận không quá hai ngày nữa thiên kiếp sẽ đánh xuống. Lập tức củng cố toàn lức làm tinh thần trở trên sung mãn nhất, tay hắn sờ vào mắt trái miệng lẩm bẩm:

" nhất định phải thành công"

Trên đỉnh núi, Mục Chân Tà bấm pháp, kết giới như có như không bao quanh Vô Hồn điện ngăn cách toàn bộ dù một tia linh khí cũng không lọt ra. Đại sư huynh Đoàn Thần cũng xuất quan bước ra đứng sau Triệu Ngân, Mộc Huyết chậm rãi mở mắt nhìn lên bầu trời đang âm u, thoáng thoáng kết lại thành lôi kiếp.

Thấy đại sư huynh đứng sau, Triệu Ngân bất giác hạnh phúc, trong thâm tâm hắn biết tam đại sư huynh đều rất quan tâm đến mình. Hít một hơi, ngồi xuống tay kết ấn đưa vào lồng ngực chờ đợi.

Bỗng cơn gió mạnh tạo thành phong đao cuồng mãnh bổ xuống người Triệu Ngân, đạo bào phất phơ trong gió, phong kiếp như có linh xuất hiện trên đỉnh đầu mà đánh mạnh xuống, trực tiếp xuyên vào linh hồn của hắn. Luồng gió âm tàn đi tới thức hải rồi lướt nhanh đến vị trí ngũ hành đang trú ngụ. Phong hệ đang nằm yên trong đầu Triệu Ngân thì bị Phong kiếp liên kết mạnh mẽ muốn kéo ra mà tẩu thoát. Triệu Ngân cắn răng cố khống để ngũ hành bất ổn, không được để câu đi chỉ có thể kéo nó đến dung hợp, thần thức tỏa ra hình nắm tay rồi kéo phong kiếp lại dung hợp trong thuộc tính phong của bản thân, thấy phong kiếp cắn trả đã yếu còn chưa kịp hít thở thì hỏa kiếp lại tiếp tục đánh mạnh xuống, ngọn lửa hung tàn chứa uy áp cực mạnh tiến thẳng đến thức hải đem hỏa hệ kéo đi. Triệu Ngân đau đớn, khóe miệng bất giác rỉ máu, dùng chút linh lực cuối cùng bình ổn phong kiếp rồi lại kép hỏa kiếp trở lại. Đôi bên giằng co hơn hai khắc rốt cục Triệu Ngân cũng bình ổn được hai hệ trong linh lực. Nhanh chóng khí tức linh hồn tấn thăng đạt trúc cơ cảnh.

Đang hân hoan thì linh hồn như được ngao du về địa phương khác, thân ảnh gia gia, Triệu Hoa, Thiết Thương cùng Lý Lôi đang tươi cười với hắn,

" tiểu Ngân, còn không mau lên kinh đô lấy thuốc , bệnh nhân ở trấn rất nhiều. ngươi phải tranh thủ thời gian a" Triệu Phát cười hiền lành mà nói

" đại ca, chúng ta mau đi" thân ảnh nhỏ nhắn, lúc nào cũng bám theo hắn còn luôn miệng đòi kẹo, không ái khác là Triệu Hoa.

" lão tam ta cùng đi với ngươi" giọng nói chất phát, Thiết Thương tươi cười mở miệng, " hôm nay cha ta bảo phải đi cùng đệ lựa than, người già thường hay phiền toái như vậy"

Thân ảnh Lý Lôi đứng một bên tươi cười hòa ái. Nhìn một màn Triệu Ngân bất giác run rẩy, Triệu Ngân vẫn ngồi nơi đó, mắt đã hiện ra từng tơ máu, lộ ra vẻ miên man cùng trống rỗng. Hắn cứ như quên đi thời gian trôi mà nhìn mãi vào thân ảnh ấy, nụ cười ấy. Đôi mắt càng đỏ hơn, tia máu đã lắp đầy, hắn bật khóc:

" ta muốn thấy, muốn được thấy rõ ràng" Triệu Ngân thốt lên, hắn biết đây mà tâm ma đưa bản thân đến nơi mà nội tầm vùi lắp, hắn càng cố quên đi thì nó lại càng đào bới, nỗi đau càng sâu chất chứa càng lớn thì bộc phá càng dữ dội.

" Những gì của dĩ vãng ta không thể quên, nhưng vẫn phải bước tiếp, hành trình cùng hình ảnh các người ta đều lưu giữ sâu trong nội tâm" nói ra như chút được gánh nặng. Triệu Ngân dần dần khép mắt lại. Không phải khép đi tầm nhìn của bản thân mà là nội tâm, tinh thần và những suy tư.

Tia sáng cuối cùng của dĩ vãng hãy để nó trôi đi, ta vẫn là tiểu Ngân của các người, hôm nay thế vạn năm sau đều là như thế.

Hắn im lặng, hắn trầm mặc kệ cho Lôi Kiếp vẫn đang tiếp tục hình thành mà đánh xuống, Triệu Ngân bỗng cảm thấy mình thật cô độc, loại cô độc từ chính linh hồn. Trải qua chuyện ở Thanh Sơn trấn đã làm hắn học được bình tĩnh, học được im lặng, học được cô đơn. Lôi kiếp ư cứ đánh xuống. Triên Ngân điên cuồng. Thanh Sơn trấn là tâm tư của một thiếu niên mới lớn, phải từ biệt gia gia phải nhìn thấy cảnh huynh đệ chết xuống, cái gì mà học, đấy chỉ là giảo biện cho một mình hồn bi thương cần nơi an ủi.

Mục Chân Tà nhìn Triệu Ngân không giữ được bình tĩnh thì run lên:

" trúc cơ sao lại có tâm ma, còn Tam trùng lôi kiếp"

Tam trùng Lôi kiếp nhanh chóng đánh xuống, Lội phạt thứ nhất như con dao gim thẳng vào nội tâm Triệu Ngân, hắn dần dần tỉnh lại, nhẹ nhàng thoát ra khỏi bi thương. Ngũ hành trong linh hồn vẫn còn đấy, bốn pháp tắc đã được đột phá, bây giờ chỉ còn " Lôi". Hít một hơi trọc khí, hắn lại tiếp tục kéo Lôi phạt dung hợp vào tiểu Lôi trong ngũ hành của mình. Lôi trùng thứ nhất vừa tàn thì lại đến lôi trùng thứ hai, lần này pháp tắc quá lớn không những kéo đi Lôi tính mà còn muốn phá nát thức hải, đánh thẳng vào tầng bảo về Mục Chân Tà bố trí . Triệu Ngân phun ra ngụm máu lớn, nằm bệch xuống. Ý thức đang trở nên mơ hồ. Lôi Trùng thứ ba cũng mạnh mẽ kết đánh xuống. Triệu Ngân mở mắt mơ hổ lẩm bẩm:

" thất bại ư" rồi hôn mê.

Bạn đang đọc Vô Hồn Chi Giới sáng tác bởi laohautuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi laohautuan
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.