Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

HỢP NHẤT ĐAN ( hạ )

Tiểu thuyết gốc · 2219 chữ

Sớm biết giới tu tiên nguy hiểm, nhưng Triệu Ngân vẫn chưa lường được, “ hỉ , nộ, ái , ố” và nhất là lòng người, không dễ gì hiểu được. Bây giờ đối mặt với cường giả tu tiên, hơn nữa là cuộc chiến sống chết.

Khẽ bóp chặt đôi tay đang run, hắn mím nhẹ môi tỏ giọng:

“ đạo hữu chắn đường, không biết có gì chỉ giáo” nếu đã không dừng được thì tương kế nương theo tình thế mà thoát thân.

Hắc y nhân thoáng giật mình, thoạt nhìn kẻ trước mắt niên kỉ rất trẻ, thế nhưng khí độ lại thập phần trầm ổn. “ mẹ kiếp, không lẽ là giả trư ăn thịt hổ”. Bản thân vốn đang trong tình thế nguy cấp không tiện dây dưa, hơn nữa đây là lãnh thổ của La Mã quốc, một kẻ ngoại lai như y chưa đủ để gây náo loạn.

“ cảm nhận hỏa khí nồng đậm trên người Triệu Ngân, Dương lão hít một hơi thật sâu, bộ dáng hưởng thụ, lão tử mặc kệ là ngươi dấu dốt hay dốt thật, thân xác này ta nhất định phải có” nghỉ là làm, y đưa đôi mắt âm trầm nhìn về Triệu Ngân.

Nhìn hắc y nhân, suy nghỉ trong đầu Triệu Ngân vận chuyển liên tục. Tràng cảnh Dương lão liếm lép, đôi mắt sòng sọc không dấu vẻ tham lam thì cầu xin hoặc quanh co đều không có hiệu quả, lão chắc chắn sẽ bắt ta bằng cách nhanh nhất. “ tiên hạ thủ vi cường”, tay trái vung mạnh bắn từng mảng hỏa khí bay về phía Dương lão. Lão giả thấy thế thì hừ lành “ nhóc con”, hai tay bắt quyết, một luồng linh quang rất nhạt xuất hiện trên tay gã, không chút khách khí mà tạo thế rìu chặt xuống, chỉ nghe thấy tiếng xèo xèo, mấy đoạn hỏa khí đã bốc hơi hết.

Thấy pháp thuật Triệu Ngân quá yếu, Dương lão thở phào nhẹ nhõm, trên mặt hiện lên nụ cười lạnh. Từ công kích vừa rồi, lão đã đoán được điều kì lạ trên người Triệu Ngân. Sau khi dùng Vô Sắc hỏa công kích, Triệu Ngân không chút do dự lật tay tấm phù bảo màu xanh nhạt bên trên có khắc hình ngọn gió xuất hiện, “ là phi hành chú” một trong ba lá bùa hộ thân mà Mục Chân Tà cho khi xuống núi. Ngay lập tức thân ảnh hắn biến mất, sau một khắc đã chạy xa hơn trăm trượng. Không chạy thẳng vì rất dễ bị truy đuổi. Triệu Ngân liên tục rẽ trái, xoay phải, tuy không am hiểu địa hình ở đây nhưng giờ là tình huống cấp bách, không để ý được nhiều như vậy.

Chạy được đoạn dài, đột nhiên Triêu Ngân dừng lại, tay bám chặt lên thân cây quen đường cố không để bản thân bị ngã, mở miệng nôn thốc xuống. Có Phi Hành Chú hộ thể tuy vẫn chưa thể phi hành được, nhưng hắn trực tiếp dán vào chân làm tốc độ chạy không kém gì lúc bay. Tuy vậy, thân thể vẫn chưa thích ứng được với cường độ mà bùa chú mang lại, cộng thêm Triệu Ngân rẽ trái, quẹo phải nhiều dẫn đến trào ngược, không thể không dừng. Chưa để cơ thể hồi phục, hắn không khách khí dùng thần thức quét nhanh xung quanh. Rồi lại lập tức chạy đi mất. Sau lưng truyền ra thanh âm mang theo tia độc ác lẫn trào phúng “ còn chạy nổi sao”. Ngoài mạnh là thế nhưng nội tâm y lại gào mắng Triệu Ngân không ngừng.

“ phi hành chú thuộc phong hệ,tuy chỉ đạt phù bảo trung cấp nhưng luyện chế vô cùng khó khăn độ trân quí không hề kém so với phù bảo cao cấp. Không chỉ tăng phòng ngự mà còn khếch đại tốc độ đến hạn mức nhất định. Dương lão tu vi kim đan vẫn phải dốc toàn lực thậm chí không tiếc nuốt đan dược duy trì pháp lực mới kịp truy đuổi Triệu Ngân.

“ tiểu tử, ngoan ngoãn theo ta đi. Tuyệt đối không một điểm tổn hại thân thể ngươi, lão phu chỉ nhất thời cảm thấy hứng thú” một bên lão âm thầm truyền âm đến Triệu Ngân.

Triệu Ngân nghiến răng giữ cho thân thể ngưng buồn ói, trong đầu lưu chuyển ý niệm, bản thân còn ‘hỏa sư hống’ và ‘thủy lưu phù’ hai tấm phù bảo cao cấp mà sư phụ đưa, không chắc có thể một kích tất sát không. Nếu để đối phương tránh được chắc chắn ta vong.

Triệu Ngân dùng mắt trái khóa chặt thân ảnh Dương lão, khí huyết trên người y như có như không xuất hiện trong mắt hắn, “ là hỏa hệ” vậy dùng “ thủy lưu phù”. Trấn áp cơn đau, phong hệ có thể duy trì cho ta thêm được một canh giờ, nhưng cơ thể không thể chịu thêm nổi xích lực nữa. Triệu Ngân cắn răng “ liều”.

Chạy thêm được một đoạn, Triệu Ngân dừng lại, sau đó ngồi xuống vỗ vỗ mặt đất, phút chốc lùi nhanh ra sau lại vỗ nhẹ mặt đất thêm lần rồi đứng lên, trấn định nhìn về phương hướng hắc y nhân đang đạp không mà đến. Rất nhanh thân ảnh Dương lão cũng xuất hiện, tuy rất muốn ra tay nhanh gọn nhưng lại nhìn bộ dáng hắn ổn trọng không giống người bị dồn vào đường chết, nhất định còn thủ đoạn.

“ Không có linh lực lại có thể kéo lão phu một đoạn dài như vậy, ngươi có thể lấy làm kiêu ngạo ” nói đoạn lại nhìn phía đất nơi Triệu Ngân đã vỗ lên, điều này sao có thể dấu được thần thức của lão. Nhất định phải cẩn trọng với địa phương đó.

Khẽ liếc nhìn Dương lão, Triệu Ngân đưa tay vỗ vỗ đầu, chậm rãi ngáp dài một lát bộ dáng thập phần lười biếng.

“ phí lời làm gì, đến đây”

Lời buông ra làm Dương lão sửng sốt, rất nhanh nộ khí đã thay thế. “ một tên phế vật còn dám khiêu khích ta” thân hình lão nhảy vọt lên, khoảng cách cùng Triệu Ngân lập tức thu hẹp chỉ còn năm mươi trượng. Thân thể Triệu Ngân vẫn không nhúc nhích, tròng mắt không chút dao động, giống như phía trước chỉ là hư vô. Đồng tử mắt trái trắng bạch giống như một mảnh tỉnh mịch thoạt nhìn rất đáng sợ.

Tay phải Dương lão xuất hiện trường mâu dài, màu đỏ rực giơ lên vận khí đâm mạnh về hướng Triệu Ngân. Chỉ thấy một luồng hỏa khí nóng rực lao thẳng đến, Triệu Ngân khẽ vận, linh khí bên trong Phi Hành chú phóng ra, một tầng linh quang tựa như trong suốt xuất hiện quanh người hắn. Hỏa khí cùng Phong hệ va chạm cực mạnh vào nhau, như chưa đủ Triệu Ngân rút nhanh phi kiếm mà chém mạnh ra.

“ ù ù” chỉ nghe tiếng gió rít, khuôn mặt Triệu Ngân trắng bệch, từng luồng linh lực từ phù bảo truyền đến miễn cưỡng khống chế không để hỏa khí xâm nhập vào người Triệu Ngân. Mắt trái thúc dục cực hạn, mơ hồ cảm giác hai linh lực va chạm có điểm cuồng bạo. Nghĩ đến đây sắc mặt hắn đại biến, vươn tay xé phi hành chú dán chặt vào phi kiếm còn bản thân thì lập tức nhảy ra ngoài chạy thật nhanh về hướng khác.

“ oành, oành linh khí va chạm cực mạnh dẫn đến bạo phát, tạo thành vụ nổ lớn, cuốn Triệu Ngân cách đó không xa văng đi, thân thể đập mạnh xuống đất. Triệu Ngân phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân bị ép mạnh. Trên mặt đất xuất hiện từng khe nứt dài nối liền hai điểm nhỏ mà hắn đã đánh dấu.

Bạo phát khí lực dư âm vô cùng mạnh mẽ, chỉ có thể dùng từ đáng sợ để hình dung, nhờ phi kiếm nhỏ giữ lực, còn bản thân nhanh chóng thoát ra, chậm trễ một chút có lẽ đã mất mạng.

Bên trên Dương lão không mảy may tổn hại, trong khi Triệu Ngân còn chưa hồn hoàn thì một cước đạp lên người làm hắn văng xa cả chục dặm.

“ rống” tai, mũi miệng của Triệu Ngân đều chảy máu, thần trí bất ổn. Nhưng vẫn mơ hồ đứng dậy.

“ vốn thân thể cần hơi thở sẽ tốt hơn thế nhưng ánh mắt của ngươi làm ta muốn lấy xuống thủ cấp” y ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn, cười lên dữ tợn mà cất bước đảo mắt đã đến gần Triệu Ngân. Lão đã nắm chắc thắng lợi trong tay, trận chiến này đối với lão mà nói không có gì nguy hiểm, nhiều nhất chỉ bị khí thế của hắn cản trở một lát mà thôi.

Thời khắc này mắt Triệu Ngân vẫn tĩnh mịch, bộ dáng không phải của kẻ sắp chết, hệt như mọi chuyện xảy ra đều không can dự gì đến hắn, hành động này khiến lão giả cảm thấy sửng sốt.

Hắn co tay phải thành quyền, hướng về phía Dương lão mà lếch tới, đôi chân không ngừng run rẩy vì hết sức. Không ai chú ý giờ phút này tai phải của Triệu Ngân đang vò tấm phù chú,

“ muốn chết” lão giả cười khẩy, xem ra cũng chỉ được cái tinh thần, chớp mắt khoảng cách đã tiếp cận rất gần. Dương lão nắm chặt tay phải, khí huyết toàn thân ngưng tụ hướng đan điền mà đánh đến.

“ quyền này đủ để chân tay đứt đoạn, ta sẽ mang ngươi đi trong tình trạng ngắc ngoải”

Thời khắc quyền cước chuẩn bị va chạm vào nhau, bỗng chân Triệu Ngân khụy xuống vô tình làm lệch nắm đấm của Dương lão, tuy không trúng ở đan điền thế nhưng khí lực bao quanh cũng làm hắn rách một đường dài nơi bụng. Thấy không trúng lão điềm tĩnh lui lại, co tay chuẩn bị cho quyền thứ hai. Trong nháy này Triệu Ngân mạnh mẽ ngẩng đầu, trong mắt vẻ mơ hồ đã biến mất thay vào đó là sự cơ trí của mắt phải, âm u đến lạnh người từ mắt trái. Nó mạnh mẽ đến mức khiến Dương lão phải kinh sợ. Trong sát na, chỉ thấy tay phải đang nắm chặt hướng về phía lão vung ra. Thủy phù oanh động công kích thẳng vào người y.

Toàn thân lão giã lập tức chấn động, một tiếng kêu thảm , hắc y ‘Tử Cung’ nháy mắt bị xé toạch, thân thể trước mắt Triệu Ngân như sôi trào lên, như đóm lửa bị nước dập cháy. Chưa hết “ Thủy Lưu Phù” như có linh trực tiếp dính trên người y mà mạnh mẽ xông vào cơ thể, khuôn mặt y vặn vẹo lúc xanh lúc đỏ.

“ a a” tiếng kêu thảm, thân hình lão ngã xầm xuống đất, tứ chi chuyển xanh, linh khí trong cơ thể như mất khống chế nhanh chóng thoát ra ngoài.

“ meo meo”!

Lúc này, hắc miêu không biết tự đâu xuất hiện, đáp trên người Dương lão, đôi mắt nó đen nháy nhìn chằm chằm vào Triệu Ngân như khóa mục tiêu, miệng nhỏ hà hơi hút mạnh linh khí trên người y.

“ hỏng” dù không biết miêu tặc đang làm gì, nhưng linh tính báo không ổn. Không suy nghỉ nhiều Triệu Ngân rút hỏa sư hống, tay kết ấn luồng hỏa diễm cực đậm như bao phủ không gian, cây cối xung quanh gặp nạn nhanh chóng khô héo, làm bùng lên ngọn lửa dữ dội. Lửa như có linh lập tức đánh thẳng về hướng mèo đen lẫn Dương lão.

“ ầm âm” chấn động cực mạnh, chỉ thấy thi thể lão giả bay lên không trung rồi vô lực rơi xuống đất, hắc miêu đứng một bên mà gầm gừ nhìn đến Triệu Ngân.

“ có tác dụng” hắn mỉm cười an phận. Chỉ sợ hắc miêu giúp lão ta sống lại, bây giờ mọi sự đã ổn. Triệu Ngân lão đảo bước đến thi thể. Thu thập xong giới chỉ liền muốn lập tức rời khỏi. Bỗng thân ảnh mèo đen như tia chớp lao đến Triệu Ngân, bộ vuốt nó như được bọc linh khí mà công kích. Khí thế sắc bén tiến gần đến cực hạn, chỉ còn một tấc nữa đầu hắn sẽ rơi xuống.

“ lão thiên đoạn đường” Triệu Ngân cười thảm , khẽ nhắm mắt chấp nhận số phận.

“ vút” thân ảnh công kích của hắc miêu cứ thế xuyên qua người Triệu Ngân, không thương tích gì. Nó gừ lên giận dữ rồi biến mất.

Ta còn sống, bấy giờ hắn mới ý thức bản thân thật sự đã qua nguy hiểm. Dù thân thể mệt mỏi người đầy máu, vết thương có nghiêm trọng cũng phải nhanh chóng rời đi.

Bạn đang đọc Vô Hồn Chi Giới sáng tác bởi laohautuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi laohautuan
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.