Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Thủy

Tiểu thuyết gốc · 1824 chữ

Triệu Ngân dành phần lớn thời gian vào dược liệu, không những đã nhớ hết mà còn thuộc lòng tất cả về hình dáng lần độ dài từng bộ phận. Thời gian hai tháng cũng gần đến Triệu Ngân càng mong đợi hơn vào lần luyện đan này, thỉnh giáo nhị sư huynh Mộc Huyết về luyện đan, hắn đã hiểu rõ hơn rất nhiều. Luyện đan cần phân biệt dược liệu theo từng loại đan, quá trình luyện đan cần khống chế hỏa hầu một cách tỉ mỉ không được có chút sai sót, sai một ly liền hỏng đan, nặng hơn là nổ lô. Tu sĩ Trúc cơ liền có hỏa hầu trong thân thể, tu vi càng cao hỏa hầu càng nồng đậm, Vô Hồn tông có nơi chuyên dùng để luyện đan là Hỏa Kim phòng, chỉ cần tu sĩ có linh thạch liền vào, bên dưới Hỏa Kim phòng là dòng suối nhỏ dung nham, qua thời gian xem xét thì dung nham gần giống hỏa hầu nên có thể dùng luyện đan cho tu sĩ cấp thấp, càng xuống dưới nhiệt lượng càng cao chỉ có tu sĩ cấp cao mới có thể xuống mà dùng. Triệu Ngân cũng không cần suy nghĩ đến linh thạch ắt hẳn Mục Chân Tà sẽ lo vấn đề này.

Sáng sớm, vang lên bài thơ kèm theo vài câu chửi " tên khốn Đoàn Thần nhất định là ngươi lấy rượu của ta, ta là sư tôn của ngươi, ngươi lại trộm đồ của ta, tên chết dẫm" càng nói như càng hăng, tiếng la oanh động của điện. Triệu Ngân hơi nhột, im lìm không dám lên tiếng. " hừ, Mộc Huyết, ngươi có tham gia đúng không, con rùa nhà ngươi hôm nay cũng ra mà trộm, thật tức chết ta mà. " không ai trả lời Mục Chân Tà càng phát tiết.

" các ngươi khinh thường ta, là các ngươi, lần sau sẽ trục xuất sư môn, đám tiểu quỉ các ngươi chớ có lộng hành". Nói rồi đến chỗ Triệu Ngân đang học dược liệu, hắn đã thuộc lòng tự lâu, thế nhưng vì sự tình trộm rượu nên chỉ còn cách ngó lơ, bộ dáng không quan tâm. Thấy Mục Chân Tà đến hắn hóng giọng mà hành lễ " sư tôn". Nhìn Triệu Ngân một hồi lão mới nói:

" ngươi nhập môn đã ba tháng, mau đến Thủy Hành điện mà báo danh, mỗi tháng được cấp hai khối hạ phẩm linh thạch. Dùng linh thạch đó mà thuê phòng luyện đan" Mục Chân Tà rống to

" Vương Thiên Nhất, mau đến dẫn lão tứ đi báo danh" một khắc sau, Vương Thiên Nhất cũng đến, cười tủm tỉm vâng dạ. Mỗi điện khi có đệ tử nhập môn đều phải đến Thủy Hành điện để báo danh và hưởng trợ cấp tông môn, đối với Vương Thiên Nhất được đến Thủy Hành điện là điều mơ mộng nhất , nơi đó đông vui phù hợp với tính cách của hắn, còn có đệ nhất mỹ nhân La Mã quốc Thanh Thủy tiên tử . Chỉ cần được nàng cười với mình một lần kiếp này sống đã đủ a. Nghĩ đến thế nội tâm Vương Thiên Nhất rạo rực hẳn lên, quay lại hối Triệu Ngân " tiểu sư đệ, đi nhanh" . Triệu Ngân đang khó hiểu bị Vương Thiên Nhất lôi đi.

Trên đường đi Triệu Ngân hỏi " sư huynh, mỗi tháng được hai linh thạch, ta ngây ngốc ở đây ba tháng là mất hết sáu viên linh thạch a, sư tôn lại không cho ta đi báo dánh sớm" nói xong chậc lưỡi điệu bộ tiếc hận.

" không được a, Vô Hồn tông ta trên dưới mấy ngàn người, mỗi đệ tử đều phải ở điện riêng ít nhất ba tháng, mới được sắc phong làm thân truyền đệ tử, lúc trước ta ngây ngốc tới năm tháng mới được nhị sư huynh dẫn đi báo danh" thấy Triệu Ngân đã hiểu. Vương Thiên Nhất lại nói tiếp:

" chúng ta được sư tôn tuyển thẳng không cần tấn cấp từ từ, hàng năm tông môn tuyển đệ tử, tư chất cao thì tuyển thằng vào nội môn, rồi mới được tấn cấp lên đệ tử thân truyền, tư chất không tốt thì nhập ngoại môn, tranh phong mười vị trí đầu mới được lên nội môn, nếu may mắn được một trưởng lão nhìn trúng có thể sắc phong lên làm đệ tử thân truyền".

" đệ tử nội môn mỗi tháng chỉ được nhận một viên hạ phẩm linh thạch, ngoại môn thì chỉ được đan dược cấp thấp phổ thông mà thôi. Về uy quyền đệ tử thân truyền mỗi điện có địa vị ngang nhau, nói không ngoa chúng ta ở tông đã là đỉnh cao của đệ tự, quyền hạn chỉ thua trưởng lão nội môn mà thôi" Như được uy phong trước mặt Triệu Ngân, Vương Thiên Nhất ba hoa. Hai huynh đệ xuống núi, Vương Thiên Nhất mang Triệu Ngân trực tiếp bay vào Thủy Hành điện, năm trên sông lớn, xung quanh là xích sắt nối nhau hình thành cây cầu lớn. Duới sông từng đám cây nhỏ vươn lên cao ba tấc so với mặt nước, tiên hạt chốc chốc bay ra khung cảnh thập phần hoàn mĩ. Bên trong cung điện từng đoàn người vừa đi vừa tươi cười với nhau, Vương Thiên Nhất dẫn Triệu Ngân vào một tòa điện nhỏ bên trên có khắc ba chữ Nội Vụ đường, một hắc y nhân độ ngũ tuần khuôn mặt nghiêm nghị, đôi mắt bén lên sát khí, nhìn Vương Thiên Nhất nói"

" Nội Vụ đường, báo danh hay nhận nhiệm vụ"

Vương Thiên Nhất chỉ vào Triệu Ngân, nói:

" đệ tử thứ tư Vô Hồn điện đến báo danh, tên Triệu Ngân thân truyền đệ tử, sư tôn Mục Chân Tà"

Hắc y nhân liếc qua Triệu Ngân một chút, rồi lấy tấm thẻ tre đã khô mà khắc lên, đoạn xong đưa cho Triệu Ngân nói với giọng lạnh lùng " thân truyền đệ tử không cần làm nhiệm vụ tông môn, ngày này tháng sau đến lĩnh linh thạch" rồi híp mắt lại. Cả hai cùng đi ra, trên đường Vương Thiên Nhất chậm chạp nói

" đệ tử nội môn một tháng phải hoàn thành một nhiệm vụ, ngoại môn thì hai tháng một nhiệm vụ, sau khi xong phản hồi tông môn nhận điểm cống hiến, dùng điểm công hiến có thể đổi linh thạch, công pháp, pháp bảo..." đang say sưa thì giọng nói phía sau phát ra:

" Bọn rùa đen Vô Hồn điện hôm nay lại xuống núi, hèn chi ta thấy gió hơi thúi a"

Triệu Ngân quay lại nhìn là một thiếu niên độ mười chín, tay cầm quạt, miệng nhọn mắt híp da ngâm đen đang từ từ đi đến.

" Hạ Bất Hùng ngươi câm miệng cho ta" Vương Thiên Nhất tức giận chửi lớn.

Thấy Triệu Ngân đi cùng Vương Thiên Nhất thiếu niên họ Hạ thoáng nhìn qua thấy trên người không chút linh khí nhận ra ngay là phàm nhân, miệng nhếch cười khẽ:

" Vô Hồn điện các người càng ngày càng mất mặt a, nhận một phàm nhân làm thân truyền đệ tử, mặt mũi điện các ngươi thì thôi đi đằng này làm ảnh hưởng danh tiếng tông môn, họ Vương lần trước ta giáo huấn ngươi hình như chưa đủ"

" Ngươi dám...." Vương Thiên Nhất xoắn tay áo định nhào lên thì Triệu Ngân đã cản lại, hắn vốn không để tâm đến chuyện khích tướng này, tâm hắn phẳng lặng không một gợn sóng hiển nhiên không có nữa điểm tức giận. Mắt thấy Triệu Ngân ngăn cản Hạ Bất Hùng ném nụ cười khinh miệt.

" không dám, rùa rụt đầu các người tốt nhất nên ở trong núi mà trốn, xuống một ta đánh một a" Nói rồi phất tay bước đi, tay không quên che mũi " mùi bọn chúng thật khó chịu. Vương Thiên Nhất vốn chịu không nổi, tay mang đại đao mà xông lên. Hạ Bất Hùng nhanh chóng bấm pháp quyết điểm ra một chỉ, phi kiếm từ giới chỉ gào thét bay đến, Vương Thiên Nhất không kịp tránh chỉ có thể đưa đại đao chắn trước người. Hạ Bất Hùng như chớp xuất hiến trước người gã tung một cước làm Vương Thiên Nhất văng một đoạn xa, miệng phun máu. Hạ Bất Hùng khép quạt, miệng cười đểu " Kim Đan trung kì nho nhỏ trước mặt ta còn dám ngông nghênh, nếu không phải tông môn nghiêm cấm sát hại đồng môn, ta sớm đã đập chết đám rùa các ngươi".

Triệu Ngân đỡ Vương Thiên Nhất lên, một màn vừa rồi hắn hoàn toàn thấy rõ, mắt trái nhảy dồn dập, khép đi mắt phải hắn nhìn thẳng vào Hạ Bất Hùng, màu đen trắng lại xuất hiện nhưng lần này là màu trắng lại nhiều hơn so với màu đen, biết âm dương trong cơ thể Hạ Bất Hùng không cân bằng, Triệu Ngân đánh liều xông lên, miệng lẩm bẩm " hi vọng có tác dụng".

Thấy Triệu Ngân xông lên, Hạ Bất Hùng cười lớn " một phàm nhân mà dám, được được đến đánh, ta cho ngươi ba năm không ngồi dậy nổi" tay cầm quạt xoay xoay bộ dáng chơi đùa không để ý đôi tay của Triệu Ngân đã đặt trước ngực gã, một luồng khí lạnh xâm nhập vào người, hàn khí lạnh đến cực điểm trong cơ thể bạo phát, thân hình Hạ Bất Hùng run rẩy, nhoáng người lui ba bốn bước, thần sắc như gặp quỉ. Vận khí trấn áp khí lạnh trong cơ thể. Nghiến răng mắt lộ sát cơ, thanh phi kiếm đã nằm trong lòng bàn tay, gã vận khí lên, lửa hừng hực quây quanh thanh kiếm mạnh mẽ chém thẳng đến Triệu Ngân.

Vương Thiên Nhất đang đau đớn, thấy một màn vừa rồi, khuôn mặt trắng bệch, nén cơn đau vội vã bay lên mà đỡ lấy, thần sắc lo âu " không kịp rồi". Mắt thấy phi kiếm sắp chém vào người Triệu Ngân thì bị một tấm lụa mỏng chặn lại, phi kiếm như có linh chậm rãi thu hồi quang mang trở lại bên người Hạ Bất Hùng. Một thân ảnh nữ nhân xuất hiện, trên người khoác y phục tím, xoay người lại là gương mặt tuyệt đẹp làm người khác phải nín thở, con ngươi đen nhánh, làn da như tuyết, cái gì là khuynh nước khuynh thành đứng trước mặt nàng ta đều vô nghĩa. Đệ nhất mỹ nữ Lã Mã quốc, đệ tử thân truyền chưởng môn "Thanh Thủy"

Bạn đang đọc Vô Hồn Chi Giới sáng tác bởi laohautuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi laohautuan
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.