Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ái Ân

Tiểu thuyết gốc · 4052 chữ

Thiên Long ôm Yến Linh trong vòng tay, mùi nước hoa mê người, gợi cảm lấp đầy không trung.

Khác với lần đầu tiên có chút vụng về, có chút cưỡng ép. Hiện tại Yến Linh cực kỳ chủ động, chẳng biết từ bao giờ, đôi bàn tay nhỏ nhắn của cô nàng đã chạm vào thằng em của Thiên Long, mơn trớn gọi nó ngẩng dậy bằng những cú miết nhẹ nhàng.

Thiên Long thầm khen cô nàng trong khi cái lưỡi ướt của hắn đang thám hiểm bên trong cô, dư vị cà phê cùng mùi khói thuốc lá đọng lại trên đầu lưỡi, một kiểu trải nghiệm tương đối kỳ lạ. Chẳng những vậy, Thiên Long còn dùng tay phải vuốt ve mái tóc ngắn, lỗ tai xinh đẹp cùng với phần gáy mịn màng của cô gái.

Hai con người bỗng chốc chẳng thèm quan tâm là đang ở đâu, cứ như thế tìm đến nhau bằng những ham muốn dần trỗi dậy.

Một nụ hôn sâu, chẳng biết qua bao lâu thì cả hai mới tách nhau ra cùng ít nhiều lưu luyến.

Thiên Long giúp Linh cởi cặp kính, ánh mắt dịu dàng nhìn gương mặt cô gái trong gang tấc, một tay vuốt ve vết bầm trên má nàng với vẻ tiếc hờn.

“Cô bé! Anh nghĩ trước tiên nên đổi chỗ trú ẩn cái đã, lỡ sát thủ tìm đến thì nguy to đấy.”

Yến Linh vẫn nghịch thằng em của Thiên Long, cô bé đột nhiên siết chặt tay khiến thứ đó in hằn lên lớp vải.

“Anh yên tâm, em đã giúp anh xóa sạch dấu vết rồi, lúc nãy em chỉ đang đùa với anh thôi.”

Ánh mắt cô bé đầy vẻ dụ hoặc, Yến Linh khẽ cắn đôi môi bóng nhẫy bởi nước miếng, son đã mờ đi ít nhiều.

“Có phải anh nên thưởng cho em không?”

Hơi thở nóng bỏng của cô nàng phả vào mặt Thiên Long, nét mặt hứng tình không cần nói cũng hiểu.

Thiên Long mỉm cười, đột nhiên hôn phớt lên môi Yến Linh, cánh mũi hai người chạm nhau.

“Em nói đi, anh nên thưởng cho em cái gì bây giờ?”

“Hmm…” - cô bé ghé miệng vào tai Thiên Long, thì thầm: “Một que kem chẳng hạn…”

Yến Linh nói xong thì nhổm dậy, một chân chống xuống đất, chân còn lại tỳ lên ghế, cô bé hơi cúi người rồi dùng ngón trỏ lướt dọc trên mũi Thiên Long, những cú chạm thật nhẹ nhàng.

“Nhan sắc của anh… cũng không tệ!”

Ngón tay di chuyển xuống dưới, vẽ trên lồng ngực rắn chắc một đường vòng cung, khẽ lướt qua đầu ti của Thiên Long.

“Cơ bắp… cũng không tệ!”

Cô bé lại lướt tay xuống phía dưới, lần này đã sử dụng đến ba ngón tay, chạm vào khu vực ngã ba của hắn. Cơ thể cũng ngày càng thấp xuống.

“Hmm… thứ này có tệ không nhỉ?”

Yến Linh giả vờ tự hỏi, gương mặt thoáng đỏ hồng như ánh trời chiều.

Đoạn, cô bé quỳ xuống đất, hai gối đặt lên trên tấm thảm lông, bắt đầu cởi thắt lưng của Thiên Long.

Thiên Long nở một nụ cười nhẹ, tay phải đặt lên phía sau gáy của Yến Linh, tặng cô một ánh mắt cổ vũ cùng sự hứng thú vô bờ bến. Mấy ngón tay nhảy múa trên vùng da thịt mát rượi.

Động tác của Yến Linh hơi trúc trắc nhưng sau một lúc cũng đã thành công. Cái quần tây được kéo xuống đầu gối, cây xúc xích to lớn sau cùng cũng chỉ được bảo vệ bởi một lớp vải đen mỏng manh.

“Trông… thật lớn… Hóa ra… cũng không tệ…”

Cô bé bảo, ngay sau đó đã vùi đầu vào vị trí nọ, lỗ mũi run rẩy tựa hồ như muốn cảm nhận mùi vị thêm sâu sắc. Thiên Long có thể cảm nhận rõ hơi thở của nàng, từng mạch máu như muốn nổ bởi sự khiêu khích, lửa dục cháy lên hừng hực.

Đối với bất cứ người đàn ông nào, việc người phụ nữ của mình trân trọng thứ đó như vậy cũng đều là một cảm giác cực thành tựu.

“Anh này… sao nó lại thơm như vậy? Anh dùng nước hoa hả?”

Thiên Long chứng kiến đôi mắt tròn xoe của nàng thì có cảm giác buồn cười, nước hoa thì không phải, có lẽ đó là tác dụng phụ của Cửu Hợp Thần Công.

Hắn nở một nụ cười tà rồi nói: “Kem thì dĩ nhiên phải thơm rồi… Muốn không?”

“Hmm… muốn! Đây là phần thưởng của em mà…”

Cô bé cắn lên quần lót, sử dụng hàm răng trắng tinh để kéo lớp vải xuống, động tác vừa khiêu khích lại vừa mỹ lệ bởi ánh mắt của nàng vẫn luôn quan sát Thiên Long, một tay cô bé vuốt ve lớp da non mịn bên trong đùi non để tăng thêm phần kích thích.

Cây hàng cứng cáp lộ ra trong không khí, hùng dũng ngẩng cao đầu, mạch máu căng cứng trên thân, cái đầu khấc hồng hào xen chút đỏ tươi khiến cô gái phải nuốt khan nước bọt, chợt cô bé phát hiện bên trên cái khe chính giữa đã chảy ra đôi chút nước nhờn.

“Hmm, hmm…” Yến Linh ậm ừ trong cổ họng, ánh mắt hiện lên sự khát khao mãnh liệt. Cô bé hôn lên đầu thứ đó rồi vươn cái lưỡi ướt át ra bên ngoài.

Cơ thể Thiên Long rung lên ngay khi được chạm vào, một thứ cảm giác tê dại, sướng khoái tràn lên lấp kín đầu óc.

Không phải lần đầu Yến Linh ngậm cho hắn, tuy nhiên lần này Thiên Long lại có thể cảm nhận được sự dịu dàng từ những động tác cẩn thận của cô bé.

Xét cho cùng, làm tình cũng chỉ là một hành động để chứng minh tình yêu, nếu như không có tình cảm, dù có làm đến mức nào thì cũng sẽ thiếu đi một phần cảm xúc đáng trân quý.

Que kem được cô nàng thưởng thức bằng một cách đầy trân trọng, đôi môi xinh đẹp hôn nhẹ lên từng tấc da thịt bên trên. Sau đó đến phiên lưỡi đỏ hồng thể hiện trọn vẹn tác dụng của nó, chính là liếm và cảm nhận hương vị. Rà dọc trên thân, lên đến đỉnh rồi kéo xuống phía dưới, âu yếm mơn trớn cả hai trái trứng khủng long bên cạnh những ngọn cây rậm rạp. Có đôi khi, cô nàng lại khuyến mãi thêm những nhát cắn nhẹ nhàng, không hề đau mà đem lại cho Thiên Long khoái cảm khác lạ.

Cuối cùng, Yến Linh há miệng nuốt trọn que kem, chiều dài khủng bố của nó chạm đến tận cuống họng. Không phải là buồn nôn, cũng chẳng phải là khó chịu, Thiên Long nhận ra một sự thỏa mãn không hề nhẹ hiện lên bên trong cửa sổ tâm hồn của cô gái, hệt như việc cô bé thật sự đang ăn một que kem ngon nhất vũ trụ, và que kem này đang thuộc về cô.

Yến Linh vừa liếm kem, vừa vuốt ve cơ thể cường tráng của Thiên Long thì cũng đến lúc chính bản thân không nhịn nổi. Bên trong lớp quần áo bó sát, từng đám lửa mọc lên khiến cơ thể cô nóng bừng, những giọt mồ hôi tinh mịn bắt đầu rịn ra trên vầng trán xinh đẹp, mái tóc đỏ cá tính cũng có đôi chút bết dính.

Ấy thế mà, cô nàng cũng không dừng lại, cô thật sự muốn cảm nhận nốt tinh hoa của Thiên Long bên trong cổ họng nên càng thêm ra sức. Đầu cô bé nhấp nhổm ở háng Thiên Long tựa như một con chim gõ kiến cần mẫn, tiếng chọp chẹp vang lên mỗi lúc một dồn dập - thứ âm thanh dâm dục khi hai cái tạo vật khác lạ cọ sát với nhau.

Lát sau đó, Yến Linh đột nhiên xé toang lớp vải trên ngực cô rồi dùng tay lôi ra hai bầu sữa căng tràn sức sống. Chẳng để cho Thiên Long kịp hỏi, cô nàng sử dụng vú mình như một máy ép, và cái thứ bị ép chính là cây xúc xích của thằng chả.

Tiếp đến, Yến Linh nở nụ cười, há miệng để một ít chất lỏng tràn ra, nhỏ giọt xuống cái đồ chơi của Thiên Long để việc bôi trơn thêm thuận lợi.

Thế rồi, que kem được kẹp chính giữa hai cái bánh bao đàn hồi, trên đỉnh thì vẫn được chăm sóc bởi cái lưỡi ướt át. Khoái cảm đem lại đôi khi chẳng thể diễn tả thành lời bởi vì nó quá sướng. Từng tiếng rên trầm thấp không nhịn nổi bật ra trong cổ họng Thiên Long.

Yến Linh thật sự rất tuyệt, cô bé chỉ vừa dùng vài chiêu cơ bản thì đã khiến Thiên Long mất kiểm soát, điều cô đang làm cho hắn đơn giản là không thể tin nổi. Chợt, cường độ ngày càng nhanh, thằng em sau một lát được nàng mơn trớn bằng ngực thì lần nữa được chui tọt vào bên trong không gian khít rịt nóng hầm hập, cơ vòm họng của Yến Linh co bóp, siết que kem thật chặt.

Ngay vào khoảnh khắc vi diệu ấy, Yến Linh ngẩng đầu nhìn vào mắt Thiên Long, ánh nhìn dịu dàng như nước hồ, sóng sánh những cơn sóng tình yêu. Bên trong ánh mắt tràn đầy tình cảm nọ, Thiên Long thấy được một sự thỉnh cầu hết sức rõ ràng.

“Hãy… trao cho em… Trao hết cho em đi.”

Bao nhiêu kinh nghiệm, biết bao nhiêu tuyệt kỹ kiềm chế cũng đều vội đầu hàng dưới ánh mắt này. Thiên Long không thèm nhịn nữa, bàn tay hắn siết nhẹ lên tóc Yến Linh, tận hưởng sự khoái lạc khủng khiếp bủa vây trong trí óc.

Một tiếng “ưm” nhẹ vang lên, Yến Linh nhận ra cái đồ chơi trong miệng cô giật giật rồi phóng ra một thứ gì đấy. Cô bé ngừng động tác, chăm chú dùng chút lý trí để cảm nhận điều mà Thiên Long mang đến.

Thứ đặc quánh mang theo hương vị lạ lùng tràn vào cổ họng, lực phóng khá lớn đẩy nó xuống luôn bao tử Yến Linh. Chốc sau cũng chỉ còn lại một ít còn đọng lại trong miệng.

Cô gái nhả que kem ra, nhìn người đàn ông với vẻ đắc chí, sau đó dùng lưỡi để nếm chút tinh hoa sót lại, cuối cùng mới nuốt trọn tất cả.

Sau đó, Yến Linh liếm liếm môi mình, dường như có chút kinh ngạc, cô bé nói: “Hmm, que kem này ngon hơn em đã nghĩ. Anh có dùng gì không? Vì sao em lại thấy nó ngọt dịu.”

Thiên Long cười trừ từ chối giải thích, hắn nâng cô gái dậy, tặng cô bé một lời khen hết sức thật lòng.

“Cảm ơn em! Em thật sự rất tuyệt vời.”

“Ưm, vậy sau này không được tìm con khác nữa nghe chưa?”

Thiên Long không nói gì, kéo thân hình nóng bừng của Yến Linh vào lòng, hắn hôn nhẹ lên môi cô rồi nhìn cô bé với ánh mắt hơi áy náy.

Yến Linh cười, nói tiếp: “Em biết ngay anh sẽ không chịu mà. Em thì không thích chuyện này nhưng em lại lỡ thích anh mất rồi, thật sự em cũng không biết nên làm gì nữa.”

Thiên Long vỗ lên lưng Yến Linh, nói: “Anh xin lỗi! Nhưng mà hoàn cảnh bây giờ thích hợp để nói chuyện này sao?” Hắn nói như vậy bởi thằng em của hắn lại dựng lên, hắn cũng hiểu cô nàng này đang muốn.

Yến Linh dĩ nhiên nhận ra, cái que kem kia cứ chọt vào mông nàng. Cô bé bảo: “Anh cứ coi như là… mình vừa tâm sự vừa làm đi. Muốn em là của anh cũng được, tuy nhiên…”

Nói đến đây cô bé chộp lấy thằng em của Thiên Long, thẳng thừng nói: “Có muốn quen con nào cũng phải được em đồng ý. Và em muốn làm bà lớn. Thêm nữa em không muốn làm chung với những cô nàng khác.”

Thiên Long chộp vào mông Yến Linh, mơn trớn lớp vải căng tràn, hắn gật đầu đáp: “Được! Ba điều trên anh đều đồng ý. Em sẽ là bà lớn, vậy được chứ?”

“Hmm… con nhỏ thổ phỉ kia thì sao? Anh không hỏi em nó trước?” Yến Linh nói và từ từ xóc nhẹ thứ cô đang nắm trong tay.

“Không cần đâu! Em là người đầu tiên của anh…” Thiên Long đường hoàng nói, sau đó hắn sử dụng kiếm khí xé toang toàn bộ quần áo còn sót lại của Yến Linh, điều khiển tinh vi đến mức cô nàng chỉ có cảm nhận một cơn gió lạnh thoáng qua, sau đó thì phát hiện bản thân đã trần truồng.

“Ơ? Sao anh làm được?”

Da thịt trắng hồng cùng thân hình ngạo nghễ lộ ra, Yến Linh bên trong thậm chí còn không mặc đồ lót.

“Muốn biết hay hiện tại em muốn cưỡi ngựa?” Thiên Long cười tà hỏi ngược lại.

Yến Linh hơi nhổm lên, nắm chặt cái cần số rồi cạ con sò lông đẫm nước lên đầu khấc, hai thứ đồ chơi cọ xát lẫn nhau khiến mặt cả hai người đều đỏ lên.

“Em… ưm… muốn cả hai…”

“Đơn giản thôi, chồng em đã là một tu sĩ. Và anh đang muốn dạy cho em?”

Thiên Long đưa tay chạm vào hai bên đầu ngực, vuốt nhẹ trên bầu sữa tròn lẳng rồi chạm lên nhũ hoa đã cương cứng.

“Tu sĩ? Như trong tiểu thuyết sao?”

“Ừm, nó đó.”

“Tu luyện rồi đạt được trường sinh bất tử hả? Sau đó lại độ kiếp phi thăng thành tiên?”

“Em biết nhiều quá nhỉ?”

“Hì, hì, hồi còn nhỏ em thích đọc tiểu thuyết tu tiên lắm. Anh nghĩ vì sao em chơi ở Tiên Hiệp Chiến Địa chứ?”

Vẻ mặt của Yến Linh trông rất phấn khích, cô bé dễ dàng tin lời Thiên Long mà không thèm thắc mắc thêm. Đột ngột, cô bé ấn cơ thể vào que kem, hai mép mở ra tiếp nhận sự trùng kích mãnh liệt xâm nhập vào bên trong, đầu khấc đã chạm đến điểm sâu nhất.

“Ahhh… tuyệt thật…”

Gương mặt cô bé trở nên quái dị, miệng bất giác mở lớn không quan tâm nước dãi đã chảy ra, ánh mắt thốt nhiên mê ly mơ hồ.

Thiên Long biết rằng thời điểm hiện tại đã không thể tâm sự, hắn mở miệng ngậm lấy đầu nhũ hoa, mút nó như một đứa trẻ khát sữa mẹ. Phía còn lại thì được bàn tay của hắn mơn trớn.

“Ahhh… hahhhh… ahhh…”

“Ôi… ôi… em thật sướng… thật sướng…”

“Ahhh… ahhh… cái đó… cứng… hahhh… cứng… quá…”

Yến Linh thực sự cưỡi lên Thiên Long, thân thể nóng bỏng chồm lên nhún xuống đầy điệu nghệ, bộ ngực xóc nảy liên tục theo nhịp điệu, tiếng thở và cả tiếng rên của cô nàng càng lúc càng dồn dập.

Thiên Long ôm chặt cô bé, hai bàn tay chuyển sang vuốt ve khắp nơi trên người Yến Linh, từng lưng, đến eo đến mông, chẳng bỏ sót một chỗ nào. Lúc này toàn bộ tâm trí của Thiên Long dành cho việc cảm thụ. Hương nước hoa vị hoa hồng quyện lại với mùi mồ hôi rồi biến thành một mùi thơm nồng nàn đầy quý phái, có cảm tưởng như hắn đang ôm một đóa hồng xinh đẹp trong lồng ngực.

Phía dưới thì tận hưởng cái khoái cảm đến tột đỉnh, thằng em chìm sâu bên trong một không gian ấm áp, được lấp đầy bởi hai mép thịt mũm mĩm. Bên trong cơ thể những dòng linh lực tự động di chuyển, Cửu Hợp Thần Công bất giác đã được vận dụng, càng khiến cho sự sung sướng tăng theo cấp số nhân.

Hai cơ thể chìm sâu trong ái ân mặn nồng, thoáng chốc cả thể xác và linh hồn được kết nối với nhau. Họ ngỡ như bản thân đã hòa làm một với đối phương, tất cả cảm xúc hoang lạc, tất cả tâm tư tình cảm giờ phút này đều trở thành một thể.

“Ahhh… em chết mất…”

“Ahhh… tuyệt quá… tuyệt quá… ahhh…”

Yến Linh cấu vào lưng Thiên Long, tất cả sức lực còn lại dồn hết vào lần nhún sau cùng. Bờ mông căng mọng của cô gái giã liên hồi lên đùi người đàn ông, cái mép ướt đẫm rỉ ra nước, phủ lên cây xúc xích một lớp nhờn bóng nhẫy, đoạn chúng lại ma sát với nhau liên tục, đem đến sự sung sướng hoan lạc cho chủ nhân.

Thiên Long bị Yến Linh siết chặt, cánh tay cô bé như gọng kìm, sức mạnh đúng là không nhỏ. Kế đến, hai đôi môi chẳng hẹn mà lần nữa lại tìm đến nhau, hai cái lưỡi chạm vào nhau theo cách cuồng nhiệt nhất.

“Ưm… ưm… ưm…”

Thân thể của cô nàng giật liên tục theo những tiếng ậm ừ, bản năng được khai phá đến tối đa.

Thế rồi, chỉ với duy nhất một tư thế, cô nàng tóc đỏ sắp sửa đạt đến đỉnh cao của khoái cảm.

“Ahh… ra cùng em… ah… ahhh…”

“Làm em đi… ah… làm em đi… hahh…”

“Nữa… nữa đi… ahhh… ahhh… ahhhh…”

Yến Linh kêu lên hoang dại, niềm kiêu hãnh, bá đạo chẳng còn sót lại chút gì, chúng biến thành tiếng van xin đầy dụ hoặc.

Thiên Long bên dưới dùng sức nhấp lên, cố gắng đút thằng em vào sâu bên trong cô gái với một sức mạnh tàn bạo.

Đến cuối cùng, cả hai người thăng hoa cùng một lúc, linh hồn như phá vỡ quy tắc, lơ lửng trên những tầng mây, ánh nắng ấm áp bao phủ lên tâm trí của bọn họ.

“Hộc… hộc…” Yến Linh thở dồn dập, vùi đầu vào cổ Thiên Long, tận hưởng hương vị đàn ông mạnh mẽ, cô bé hiện tại chỉ muốn thời gian dừng lại, để được nếm trải dư vị này càng lâu càng tốt. Cái cảm giác sung sướng mà đã bao đêm cô mơ thấy, cô liều mình chạy trốn, tìm kiếm Thiên Long cũng chính vì điều này.

Thiên Long vòng tay ôm cô bé, vuốt nhẹ lên mái tóc ngắn, trong lòng cũng rất sung sướng. Hắn thật sự thích Yến Linh, cô bé quả thật rất biết cách làm hắn hài lòng.

Đột nhiên, Thiên Long cảm giác nửa thân dưới có chút ấm áp, hình như…

“Em… em xin lỗi… em không biết sao nữa…” Yến Linh nói, muốn dằn ra khỏi Thiên Long.

Thiên Long phì cười, siết cô bé vào lòng rồi nói: “Ngoan nào! Giữ nguyên như thế một lúc đi, anh hiểu mà…”

“Cái đồ ngốc này…” Yến Linh ngại ngùng, mặt đỏ hồng như trái gấc, giãy dụa tượng trưng một lúc thì cũng ngoan trở lại, tiếp tục vùi đầu lên cổ Thiên Long.

Thời gian như ngừng trôi, chỉ còn lại hai con người âu yếm bên cạnh nhau, ánh mắt vui vẻ tràn đầy tình cảm.

Lần đầu tiên, Yến Linh mới cảm thấy cái gì gọi là hạnh phúc, điều gì mang tên ngọt ngào. Cô thầm nghĩ rằng điều Thiên Long đang và muốn làm có thể là đúng, nhân loại thật sự cần thứ tình cảm này.

…..

Một tiếng sau, Thiên Long kéo Yến Linh về phòng mình sau khi hai người đã tắm rửa và dọn bãi chiến trường ngay ghế sô pha.

Hai người nằm xuống cạnh nhau, Yến Linh nằm lên người Thiên Long, ôm hắn vào lòng, tình cảm tiến triển cứ gọi là nhanh như chớp.

“Em này, có cách nào để vượt ngục không?”

“Anh đoán xem?”

Thiên Long cười cười, nhận ra cô bé này rất thông minh, có lẽ cô sẽ nghĩ ra một phương pháp nào đó. Hắn bèn trình bày lại ba điều cần chú ý khi vượt ngục như đã nói với đám người Nhất Kiếm Phá Ma.

Yến Linh lẳng lặng nghe hết, sau đó mới nói: “Hình như anh có một kỹ năng đặc biệt đúng không? Cái kỹ năng tỏa ra ánh sáng màu xanh lá khiến người khác hứng ấy, phạm vi của nó đến đâu vậy?”

Thiên Long đáp: “À giao thức cảm xúc, phạm vi rất rộng, theo anh tính toán thì bán kính chừng hai ngàn mét.” Sự thật thì kỹ năng mà Thần đưa cho hắn không đến mức như vậy nhưng sau khi Tiên Lệ chỉnh sửa qua thì lại khác, cái phạm vi này có thể xưng dù là một con chuột chui dưới đất cũng phải hứng tình mà chui lên.

“Như vậy thì khá đơn giản để xác định được vị trí nhà tù. Anh chỉ cần sử dụng kỹ năng đó là được rồi, nếu như anh điều khiển được phương hướng của kỹ năng thì lại càng đơn giản.”

Thiên Long nghe thế vỡ lẽ, quả nhiên là cô gái thông minh, hắn gật đầu cam đoan: “Điều đó thì anh làm được. Thế còn việc đánh nhau thì sao? Em có ý gì hay không?”

Yến Linh suy nghĩ một lát mới đáp lại: “Em không biết nữa. Tuy nhiên bất cứ chiến địa nào cũng có một bộ quy tắc riêng. Như bên Tiên Hiệp Chiến Địa bọn em thì có lẽ Thiên Không Tù Lung được bao trùm bởi rất nhiều trận pháp, một trong số đó có lẽ là trận pháp áp chế thực lực. Hình như trận pháp ở Kỳ Ảo Chiến Địa được gọi là kết giới nhỉ?”

“Ừm, đúng là kết giới. Nếu vậy thì ý em là cái nhà tù đó có rất nhiều kết giới.”

“Đúng rồi, việc anh cần làm chính là nghiên cứu cách phá giải kết giới. Hoặc là… anh có thể nghĩ cách làm sao để biến thực lực của cai ngục và đám người chơi làm thuê đều bị áp chế giống mọi người là được.”

“Ý em là tìm ra cách bọn chúng không bị ảnh hưởng bởi kết giới, sau đó phá hủy phải không?”

Yến Linh vuốt lên mặt Thiên Long, ban phát cơm chó cho những ai đang đọc chương này rồi khen: “Thông minh lắm chàng trai!”

Thiên Long hơi ngại, tuổi thật của hắn…

“Không thông minh bằng em đâu.”

“Hì, hì. Miệng lưỡi anh dẻo quẹo thật đấy, lúc nào cũng khen người ta. Nói tóm lại, anh phải mau nghiên cứu ra những điều em dặn, biết người biết ta thì trăm trận trăm thắng. Nếu như biết được địa điểm chính xác và cách vượt ngục rồi thì chúng ta sẽ tính đến việc thứ ba, đó là làm cách nào để biến mất.”

“Hiểu rồi! Cảm ơn em.”

“Cảm ơn xuông thôi hả?”

“Em lại muốn gì đây?”

“Anh… anh biết mà…”

…..

Ngày hôm sau, việc đầu tiên Thiên Long vào Vô Tận Chiến chính là sử dụng kỹ năng giao hợp tâm thức. Một làn ánh sáng xanh lá tỏa ra từ cơ thể hắn, xuyên qua lớp đá bên trong nhà giam, xuyên qua toàn bộ người chơi cùng kiến trúc ở các tầng dưới rồi đâm thẳng xuống mặt đất theo phương thẳng đứng.

Cái cảm giác hiện tại của Thiên Long chính là hứng tình, bởi vì mới vừa được Yến Linh nghịch cho bên ngoài thế giới thật.

Bởi vì bản thân đã treo giải thưởng cho rất nhiều người chơi ở những nơi khác nhau, rất nhanh Thiên Long đã nhận được tin tức về địa điểm hiện tại của Thiên Không Tù Lung.

Đó chính là…

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến sáng tác bởi kaikai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaikai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.