Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp gỡ

Tiểu thuyết gốc · 1243 chữ

CHƯƠNG I : Gặp gỡ

Tình yêu?. Tôi đoán nó không tồn tại. Trước giờ trong suy nghĩ của tôi, những đôi tình nhân họ trao nhau lời nói mật ngọt, hành động âu yếm, quan tâm nhau chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài. Còn sâu bên trong, trong nội tâm họ nghĩ quen nhau chỉ để đáp ứng nhu cầu tình dục của mình mà thôi. Và đến lúc chơi chán rồi, họ sẽ tự động rời đi, kiếm một lí do nhảm nhí nào đó để kết thúc một mối tình...Vì sao tôi nghĩ vậy à?. Tôi đã từng, đã từng chứng kiến rồi, cái cảnh mà mẹ tôi đã nhẫn tâm nói ra những lời thậm tệ, quá đáng, bẩn thỉu với ba tôi.

Lúc nhỏ, gia đình tôi sống rất hạnh phúc, ba mẹ đều yêu thương, chiều chuộng tôi. Nhưng đến một ngày, khi mẹ và tôi đang dọn cơm lên bàn chờ ba về ăn như thường lệ. Bỗng tôi nghe tiếng mở cửa “ cạch cạnh”, tôi đoán đó là ba, tôi thấy hơi bất ngờ vì hôm nay ba về sớm hơn mọi khi, ông bước vào trong với khuôn mặt ủ rủ, quần áo xộc xệch, tóc tai rồi hết cả lên. Mẹ tôi lấy làm lạ, chạy ra đỡ ông vào trong. Ông ngồi xuống ghế, mẹ rót cho ông một cốc nước mời ông uống. Ông lắc đầu, miệng lẩm bẩm điều gì đó, hình như ông đang có chuyện gì muốn nói với mẹ nhưng không đủ dũng khí để cất ra thành tiếng. Mẹ tôi có vẻ vẫn bình thản, xới một chén cơm đưa cho ông ăn. Tay ông như mất hết sức lực, đôi tay thật run khi cầm đũa lên. Sau bữa ăn, gia đình tôi có thói quen ngồi tụ tập lại ở phòng khách để trò chuyện cùng nhau. Mọi khi đến giờ này tiếng cười đùa lại vang khắp căn nhà, hàng xóm bên cạnh cũng có thể nghe thấy. Nhưng hôm nay có chút khác, ba ngồi đan hai bàn tay vào nhau run run nhẹ. Rồi ông “e hèm” một tiếng:

- Tôi có chuyện muốn nói với hai mẹ con...

Mẹ nghiêng đầu, không nói lời nào, tiếp tục lắng nghe lời của ông

- Chuyện là...công ty ba dạo này đang xuống dốc nghiêm trọng, làm ăn thua lỗ rất nhiều. Cho nên, công ty đã lâm vào thế....

Nghe ba nói đến đó, nét mặt bà có vẻ lo lắng, nụ cười trên môi bà dần tắt đi

- Phá sản rồi! – ông nói

Vừa dứt câu, mẹ như sốc hoàn toàn, hơi ngả về phía sau ghế sofa, đưa tay lên đỡ trán. Được một lúc, bà đứng bật dậy, bỏ lên phòng, đóng cửa “rầm” một tiếng. Ba thấy vậy cũng ra ngoài hiên đứng nhìn lên bầu trời, trong tay kẹp một điếu thuốc, tôi không thể đoán được lúc đó trong đầu ba đang nghĩ gì..

Vài ngày sau đó, không khí trong căn nhà trầm đi rất nhiều, hai người không nói với nhau câu nào. Có thể ba đang khó xử, không biết nói chuyện thế nào với mẹ

Nhưng một thời gian sau, ba cũng dần dần làm những công việc bán thời gian để lấy tiền về nuôi gia đình. Tôi cảm thấy ba vô cùng tuyệt vời, ít nhất dù có phá sản ba vẫn cố gắng để lo cho mẹ con tôi được no đủ. Nhưng hình như...mẹ không được mấy hài lòng

Hôm đó là thứ 6 tầm 11 giờ đêm, ba tôi nói ông phải đi làm đến sáng mới về. Tôi đang ngủ thì bỗng dưng thấy khát nước nên đã đi xuống dưới lầu để lấy nước uống. Khi xuống đến nơi, tôi nghe tiếng rên dồn dập của ai đó trong phòng ba mẹ, liền đi đến, mở khẽ cửa ra xem thử. Tôi đã ngã bịch ra sàng khi thấy mẹ tôi đang làm tình với một tên đàn ông khác, đứng bên ngoài nhưng tôi cũng có thể nghe rõ được tiếng thở gấp của mẹ, nước mặt tôi rơi xuống không ngừng, tôi chỉ biết đơ người, tay chân thật sự không cử động được. Đúng lúc đó, ba đột nhiên trở về, đến gần xoa đầu tôi và hỏi:

- Con làm gì mà lại ngồi chỗ này vậy?. Không ngủ à?

Chưa kịp trả lời, ông quay sang bên phải, nơi mà mẹ cùng thằng đàn ông khốn khiếp đang ân ái với nhau. Nhìn thấy cảnh tượng đấy, ông trợn to mắt lên, dùng lực tay mở cánh cửa thật mạnh – cánh cửa như muốn bay ra, gãy làm đôi, ba thật sự tức giận. Chỉ tay vào người thằng đó và hét lớn:

- Bà và nó đang làm gì trong phòng tôi?

Mẹ vẫn thản nhiên từ từ mặc đồ vào và lại gần ông, nhếch môi, khoanh tay lại nhìn ông với con mắt khó chịu, khinh thường

- Như ông đã thấy rồi đấy, tôi đã chán ngấy cái bộ mặt của ông rồi. Đã già còn đếch biết sĩ. Ông thử nghĩ coi, với cái công việc hiện tại của ông thì cho tôi được bao nhiêu tiền. Tôi cũng cần có cuộc sống giàu sang, sung sướng, không phải như ông. Sống ở một chỗ nghèo hèn, rách nát thế này mà ông cũng chịu nổi à, ông già?

Nói xong, mẹ xách ba lô đã xếp sẵn quần áo trong đó rồi rời đi không một lời từ biệt.Sau đêm đó, tôi xin thề sẽ không yêu bất cứ ai, tôi nghĩ tình yêu thật ghê tởm.

Năm nay tôi đã được 20, tôi bắt đầu chuyển đến ở kí túc xá của trường đại học từ vài tuần trước. Tôi khá trầm tính nên có rất ít bạn bè chơi cùng, nói đúng hơn là tôi không muốn nói chuyện với ai. Nhưng không hẳn là tôi không có bạn, tôi có chơi với một nhóm gồm 3, 4 thành viên, chúng tôi chơi với nhau vô cùng thân thiết, hầu như chưa bao giờ cãi nhau.

Buổi tối ấy, lũ bạn rủ tôi đi tới quán Bar mới mở gần trường đại học. Tôi từ chối nhưng tụi nó vẫn kéo tôi đi cho bằng được nên đành đồng ý. Nơi đây thật nhộn nhịp, đám bạn gọi ra vài chai rượu vang để uống. Tôi nhấp vài ly cùng với tụi nó ( bị bắt ép ) . Tửu lượng không được tốt nên dễ bị say, tôi quyết định ngồi tại đó nghỉ ngơi còn lũ bạn thì ra kia nhảy nhót cùng mấy cô gái mặc những chiếc đầm sexy. Tôi không có hứng thú

Âm nhạc ở quán thật tuyệt, đang ngồi tự dưng từ đâu có một chàng trai tiến lại gần đến cạnh tôi

- Anh có thể ngồi đây không?

Tôi bất giác nhìn lên. Mái tóc màu trắng khói, khuôn mặt đẹp, các đường nét quyến rũ tựa như hoàng tử, thân hình đầy đặn, vừa phải, giọng nói ấm áp của anh vang lên khiến con tim tôi đập “thình thịch, thình thịch”. Giường như tôi đã quên đi lời hứa với chính bản thân mình – không được rung động với bất cứ ai. Có phải tôi đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên?


Bạn đang đọc Vô thức sáng tác bởi RowanZelar

Truyện Vô thức tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RowanZelar
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.