Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thế giới mới

Tiểu thuyết gốc · 747 chữ

Tôi mơ màng tỉnh dậy, đầu tôi choáng quá và dường như đang có một vài âm thanh và hình ảnh kỳ quoái suất hiện trong đầu mỗi lúc một rõ ràng hơn điều này khiến tôi hoảng loạn, tôi cố gắng đứng dậy nhưng cả người như bị rút hết cả sức lực, mọi cố gắng của tôi chỉ đổi lại vài cú ngã đau điếng, nên tôi quyết định nằm luôn xuống và cẩn thận xem xét những hình ảnh và âm thanh trong đầu tôi. Một cậu nhóc khoảng 4 tuổi mồ côi cha mẹ, ngày ngày phải đi ăn xin và bị lợi dụng bởi một tổ chức bán đồ tình thương, mỗi ngày đều phải bán đủ số lượng tăm và bút bọn chúng giao cho, nếu không sẽ bị đánh và mắng còn không cho ăn cơm. Và hôm qua cậu nhóc đã bị một tên cầm gậy đập vào đầu..hình ảnh đến đây chấm dứt. tôi lặng người. một dự cảm không lành hiện ra trong tôi. Hình như….tôi xuyên không rồi. xuyên vào một cậu nhóc 4 tuổi vừa bất hạnh qua đời. cái cảm giác bất lực, đói, không hiểu, mơ màng của cậu bé vẫn còn đọng lại trong cỗ thân thể này. “tại sao bạn kia cũng nhỏ như mình nhưng lại có bố mẹ thương yêu được mua cho đồ ăn ngon mà mấy người tự nhận là ba mẹ mình lại chỉ thích đánh đập, hành hạ mình. Mình cũng muốn được ăn chiếc bánh đó, mình cũng muốn được ngồi lên chiếc xe đó….” Một vài ký ức còn xót lại trong tâm trí của cậu bé được chôn sâu tận dưới cùng của tâm trí, cứ ngỡ là đã quên, cứ ngỡ là mộng ảo. ở đó cậu cũng được yêu thương, được nâng niu trìu mến. một người phụ nữ và một người nam nhân với khuôn mặt đang ngày một trở nên mờ nhạt đang mỉm cười hạnh phúc với cậu. tất cả hóa thành dòng nước mắt chảy dài trên mắt cậu bé bất hạnh. Tôi mở mắt ra, vươn tay lau đi dòng nước mắt nóng hổi trên mặt. nội tâm lại một mảnh yên bình, có lẽ nhờ linh hồn của tôi nhập vào nên đã giúp cậu bé có thể nhớ lại những khoảng khắc tốt đẹp kia, cậu đã thanh thản ra đi, nhường lại cỗ thân thể cho kẻ vãng lai này. Tôi muốn nhớ tên của cậu bé nhưng hình như cậu không có tên, sống ở khu ăn xin này. Cậu chỉ được gọi bằng số hiệu. “này nhóc, cảm ơn nhóc đã cho anh một cuộc sống mới. anh sẽ quý trọng cuộc sống này và khiến nó trở nên thật có ý nghĩa, cầu cho nhóc sẽ sớm được đoàn tụ với cha mẹ của mình. Tạ ơn.”

Xua đi sự thương cảm trong lòng. Tôi nằm đó thêm một lúc để tiếp thu và tiêu hóa hết ký ức mà cậu nhóc để lại cho tôi với tâm trạng mong chờ, không biết thế giới mới này sẽ như thế nào nhỉ. Ma pháp, đấu khí, tiên nhân, hay võ hiệp cũng được…haha, sự chờ mong với thế giới mới khiến tôi hưng phấn phát giun. Tính cách tôi vốn dĩ lạc quan như vậy đấy. xuyên không sang một thế giới mới, điều đó đồng nghĩa với việc tôi đã mất đi cuộc sống trước kia của mình, sẽ không được gặp lại gia đình, bạn bè thân thiết nữa. nhưng thương cảm thì có thể làm gì được chứ cũng chỉ khiến tâm trạng tôi tồi tệ hơn, và mất đi hi vọng vào tương lai. Nên từ khi ý thức được có thể mình đã không còn ở thế giới cũ nữa. tôi đã tự chôn giấu những ký ức ở thế giới cũ đi thật sâu, và tôi sẽ chỉ nhớ đến những hình ảnh đẹp nhất từ kiếp trước và lấy đó làm động lực cho tôi bươc tiếp trên thế giới này. Có lẽ sau này khi tôi đã có cho mình một gia đình mới ở nơi đây, tôi sẽ kể cho bọn họ biết về những con người tuyệt vời mà tôi đã quen ở kiếp trước, hoặc viết lại thành một cuốn tiểu thuyết và chia sẻ với mọi người về một thế giới tươi đẹp mang tên Trái Đất…..

Bạn đang đọc Vợ ơi, Anh xuyên không rồi sáng tác bởi anhzaituan12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhzaituan12
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.