Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cáo Vào Lồng

Tiểu thuyết gốc · 1931 chữ

Ăn xong, Hoàng Phong nhanh chóng sửa soạn đi cùng với Tiểu Tâm tới gặp Cơ Thường

Để tránh khỏi có thêm kẻ tiểu tâm nhận ra, Hoàng Phong đã thay bộ y phục cũ có phần bắt mắt ấy đi

Thậm chí hắn cũng đưa cho Tiểu Tâm xử lí hộ nó vì không muốn để lộ bí mật mình sở hữu trữ vật giới chỉ

Trữ vật giới chỉ được làm từ “ Tinh Không Thạch” là một loại khoáng thạch quý hiếm và để tạo ra cũng phải là một vị đại sư rèn đúc cấp bậc ngũ tinh trở lên

Mà một vị đại sư như vậy, đặt ở Trung Châu cũng là nhân vật cần được săn đón

Hiển nhiên là ở nơi này dù không phải là phượng mao lân giác thì chí ít cũng phải ở trong tay các thế lực đỉnh cấp chứ không thể xuất hiện ở Bạch Vân thành này được

Cơ Hoa – tiểu thư của một gia tộc không nhận ra cũng minh chứng phần nào điều này nhưng Hoàng Phong không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất

Biết đâu Cơ Thường kiến thức rộng rãi, tiếp xúc nhiều thì sao?

“ Thất phu vô tội, hoài bích có tội”, đạo lí này Hoàng Phong vẫn hiểu. Nhất là khi hắn vẫn chưa thể tu luyện

Mặc dù thực chất, Hoàng Phong vẫn còn vài át chủ bài trong tay nhưng cẩn thận vẫn hơn

Trên đường, Hoàng Phong vẫn đang âm thầm quan sát mọi thứ xung quanh.

Cơ gia có thể được coi là một trong hai đại gia tộc ở Bạch Vân Thành thì phủ đệ cũng không đến nỗi nào

Nhưng đối với Hoàng Phong xuất thân từ Trung Châu mà nói thì đúng là không lọt nổi vào mắt

Đi qua một khúc quanh, Hoàng Phong có đi ngang qua sân luyện võ của con cháu Cơ gia

Đám thanh niên, thiếu nữ ấy bất chợt thấy Hoàng Phong cũng bắt đầu rì rầm bàn tán, chỉ trỏ các kiểu

Chắc chắn việc hắn đến đây cũng đã truyền được đến tai chúng

Hoàng Phong nhìn về phía bọn họ, mỉm cười đầy thân thiện

Thậm chí hắn còn giơ tay, khẽ vẫy vẫy chào, nhìn qua còn tưởng là hai bên thân quen lắm

Nhưng đối với đa số nam thanh niên ở đây thì đó không khác gì một sự khiêu khích

- Hắn làm như đây là nhà hắn không bằng vậy?

- Ta khinh, không có chút tu vi nào, chỉ là phàm nhân mà không biết điều

- Suỵt, đừng lớn tiếng, gia chủ đã dặn dò phải đối đãi hắn cẩn thận, thân phận của đối phương hình như không đơn giản

- Hừ, cũng chỉ là tên công tử thôi, dù có là rồng thì đến Cơ gia ta cũng phải nằm…

Liên tiếp có những tiếng hừ lạnh cùng ánh mắt khinh thường, bất thiện hướng về phía Hoàng Phong

Ngược lại, với một số thiếu nữ, bộ dáng có phần anh tuấn, thư sinh cùng khí chất đặc biệt của hắn lại làm họ xuân tâm xao động, mắt phượng lập lòe, dị sắc liên tục

Vẫn đạo lí đó: bề ngoài là rất quan trọng c

Cho dù có đổi một thế giới thì đều là như vậy

Cũng có một phần cô, cậu bé còn nhỏ tuổi tỏ ra hiếu kì với sự xuất hiện của Hoàng Phong

Bằng linh hồn cường đại của mình, Hoàng Phong thu hết mọi thứ vào tầm mắt

Một cảm giác quen thuộc chợt ùa về, chỉ là hắn cũng không biểu hiện ra gì, nhanh chóng bước đi nhưng vẫn tỏ vẻ rất thân thiện và vô hại với tất cả mọi người

Hắn biết rằng có lẽ mình sẽ phải gắn bó với nơi đây một thời gian, cho nên, khiêm tốn, thực thà một chút vẫn là hơn...

Không được bao lâu, Hoàng Phong đã đứng trước phòng khách của Cơ gia

Nhìn bên ngoài rất bình thường nhưng hắn lại cảm giác có chút cổ quái chính là không thể nói rõ ở đâu

Lắc lắc đầu, Hoàng Phong nhanh chóng bước vào sảnh đường cùng với Tiểu Tâm

Bên trong, cũng chỉ có hai người đang ngồi, dường như đã đợi một lúc lâu

Một bên là Cơ Hoa, vẫn xinh đẹp như thường lệ đang trò chuyện ríu rít cùng với một vị lão nhân ngồi bên cạnh

Là lão nhân, bởi lẽ râu tóc dài đã nhuốm một màu trắng muốt, cơ thể đã không còn cường kiện, khí chất cũng là hiền từ, hòa nhã trông không như một vị đương tráng niên

- Thưa lão gia , Phi công tử đã đến đây rồi ạ

- A, quý hóa quá, mời Phi công tử vào đây. Tiểu Tâm ngươi mau mau sai nha hoàn pha trà mang đến đây cho công tử

Cơ Thường nhanh chóng lên tiếng, tỏ vẻ vui mừng với sự xuất hiện của Hoàng Phong

- Vâng, nô tỳ xin lui

Tiểu Tâm cúi người hướng về lão nhân này nói rồi liền lui ra ngoài

Khi đi ngang qua người Hoàng Phong, nàng sâu kín nhìn Hoàng Phong, thở dài nhè nhẹ

Hoàng Phong thấy vậy, rất lấy làm lạ nhưng cũng cho rằng giờ không phải lúc thích hợp nên mau chóng tiến lại gần Cơ Thường, chắp tay, lễ phép nói:

- Vãn bối Phi Phong, bái kiến gia chủ cùng tiểu thư. Hôm nay tới đây chính là để xưng tội khi vãn bối đã quấy rầy mấy ngày nay mà lại chậm trễ báo đáp ân cứu mạng của hai vị

Thái độ vô cùng thành khẩn, khiến người ta không thể không động lòng mà khoan dung

Cho tới việc dùng tên giả Phi Phong, Hoàng Phong biểu thị, chỉ là cẩn thận nhất thời, tuyệt đối không phải hắn có ý đề phòng “ ân công” của mình...

- Chớ có đa lễ, vốn chỉ là nhấc tay chi lao, công tử cũng đừng quá bận tâm. Mà vừa hay công tử đã đến, ái nữ dạo này còn nhắc tới công tử mãi đâu

- Cha…

Cơ Thường vuốt vuốt râu, hiền hòa cười đáp, một bên Cơ Hoa xấu hổ, khe khẽ nói nhưng vẫn len lén liếc mắt nhìn Hoàng Phong

- Ha ha, tiền bối cứ nói đùa, Cơ tiểu thư lá ngọc cành vàng, sao có thể nhớ đến hạng người như ta được

Hoàng Phong cười nói

Trông thấy hắn có vẻ không để ý, nàng âm thầm thở ra một hơi

Nhưng nghĩ tới mấy ngày nay muốn đi thăm đều bị hắn từ chối không tiếp, chợt cảm thấy có chút tức giận, miệng nhỏ chu chu lên, trông rất dễ thương

Cơ Hoa cũng không biết tại sao, dù mới chỉ gặp một lần nàng lại luôn vô tình để ý đến Hoàng Phong

Là do nàng cảm thấy có lỗi khi không thấy di vật mà mẫu thân để lại cho hắn

Do bề ngoài thư sinh, tuấn tú?

Hay do khí chất đặc biệt của hắn, luôn mỉm cười nhưng dường như lại ẩn chứa một nỗi niềm nào đó?

Cơ Hoa càng nghĩ càng cảm thấy rối rắm, đầu óc nóng lên, mau chóng chạy ra ngoài lúc nào cũng không biết

- Tiểu nữ có lớn mà không có khôn, để công tử phải chê cười rồi

- Cơ tiểu thư hồn nhiên, năng động vậy rất hiếm có, đúng là kì nữ tử trong thế gian

Cơ Thường thấy con gái như vậy, khẽ lắc đầu nói với Hoàng Phong nhưng ánh mắt nhìn về phía Cơ Hoa chạy đi vẫn đầy vẻ cưng chiều

Hoàng Phong từ tốn đáp lại nhưng dường như cũng hiểu ra được điều gì đó

Khách sáo một hồi, trò chuyện qua một lúc

Cơ Thường lại bất ngờ lên tiếng như để giải đáp nghi vấn trong lòng Hoàng Phong:

- Phi công tử trông ta thế này có phải có chút nghi hoặc? Nếu công tử có nhã hứng, không ngại nghe lão già này nói đôi lời?

Hoàng Phong nghe vậy, biết là lão đang muốn nói về điều gì, tỏ ra hơi xấu hổ, đáp:

- Thất lễ, thất lễ vãn bối quả thực cũng có chút tò mò

Bởi lẽ tuy nhìn bề ngoài Cơ Thường chỉ là một lão già bình thường nhưng Hoàng Phong quan sát hắn gần như một phút mới hô hấp một lần

Điều này chỉ xảy ra khi đã lấy tinh khí rèn luyện ngũ quan, cũng tức là Cơ Thường chí ít cũng phải là một tên Tinh Sĩ Cao giai

Kể từ khi thiên tinh rơi xuống, thế gian có bắt đầu có tinh khí, người hấp thu tinh khí tu luyện

Người tu luyện lần lượt có các cảnh giới là: Tinh Đồ, Tinh Giả, Tinh Sĩ, Tinh Vệ, Tinh Sư, Tinh Vương, Tinh Thần. Mỗi cảnh giới đều phân ra bốn bậc gồm: Sơ giai, Trung giai, Cao giai, Đỉnh phong

Tinh Đồ thì cũng đã vượt qua thường nhân rất nhiều rồi

Tinh Sĩ, Tinh Vệ càng là có thể so sánh cả một đạo quân

Tinh Sư, đến cảnh giới này đã được coi là nhất thế chi sư, ngay cả hoàng thất Vân quốc cũng phải lấy lễ mà đối đãi.

Tinh Vương, cả Vân quốc nghe nói là chỉ có một vị lão tổ đạt được đến cảnh giới này, gần như có thể đi ngang cả Đông Vực

Tinh Thần, cơ hồ đã thành truyền thuyết, Dư Châu gần ngàn năm cũng chỉ có duy nhất một vị nhưng cũng đã sớm rời khỏi đây

Hoàng Phong đã từng nghe qua người này, cũng coi như là có danh tiếng ở Trung Châu

Cho tới, " Thần" ở đây cũng không phải chân chính " Thần" mà ngụ ý rằng phàm nhân đã bước đầu tu luyện được để trở thành thần!

Sau đó mới thực sự được coi là chân chính đặt chân vào con đường tu luyện

Tinh Tông, Tinh Hoàng, Tinh Quân, Tinh Thánh

Đến tầng thứ này, chênh lệch giữa các cảnh giới đã như trời với đất, rất khó để xảy ra việc vượt cấp chiến đấu như các cảnh giới trước đó nữa

Trên nữa, thì đã vượt ra khỏi "Tinh" vị, tục xưng Đại Đế - cảnh giới chí cao của cả đại lục

Đại Đế, hơn 10 vạn năm, Nhân tộc cũng chỉ sinh ra duy nhất hai vị…

Nghe sao mà ít nhưng chỉ nhờ có hai người ấy thôi đã lấy lại được vị thế vốn có của Nhân Tộc giữa bao chủng tộc cường đại khác trên đại lục

Sự khủng bố của Đại Đế có thể thấy được lốm đốm

Hành trình tu luyện nói ra sao mà xa xôi vô tận, Cơ Thường tuy mới chỉ coi như đi được những bước đầu tiên nhưng so với vô số phàm nhân khác cũng đã hơn vô số kể rồi

Mà đến cảnh giới này, tuy vẫn chưa xảy ra chất biến nhưng an dưỡng tốt thì sống được vài trăm năm cũng không là vấn đề.

“ Chẳng lẽ lão hồ li này đúng là đã gần đất xa trời? Nhưng ta xem qua Cơ Hoa cùng thế lực Cơ gia còn quá trẻ tuổi?”, Hoàng Phong tỏ vẻ chăm chú lắng nghe, trong lòng lại âm thầm nghĩ

Bạn đang đọc Vong Hình sáng tác bởi Haeweah
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haeweah
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.