Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Hồn Dung Linh

Tiểu thuyết gốc · 3367 chữ

Oạch!!!

- Mẹ nó, chuyên môn đi dọn xác cho tên phế vật kia. Lão tử đếch chôn nữa, số mày đen, cho yêu thú nó chén. Hừ!!!!

Một tiếng vật nặng bị ném xuống, sau đó có tiếng càu nhàu vang lên, rồi tiếng bước chân càng đi càng xa, bỏ lại một cái bao bố chứa đựng một "thi thể". Lúc này đôi mắt thi thể hơi hơi động.

An Bình lúc này có chút nghi hoặc, thế méo nào trong đầu hắn có nhiều hơn hai luồng trí nhớ, một của một thanh niên, một của một lão giả. Vả lại hắn có thể rõ ràng cảm thấy linh hồn của thanh niên so với của lão giả quả thật như hạt cát so với sa mạc Sahara, nhưng linh hồn của lão giả so với hắn lại như một như một hạt cát so với cả Trái Đất, kém không phải một tí tẹo.

Tuy rằng hình thể của cả ba linh hồn đều gần như nhau, nhưng cảm giác này tuyệt đối rất thật. Linh hồn thanh niên kia như một làn sương mù tùy thời tiêu tan, linh hồn lão giả tuy rất mỏng manh nhưng chất lượng tuyệt đối cao hơn thanh niên kia cả trăm vạn lần.

Còn của hắn thì hắn cũng không rõ mình so kiểu gì, nói chung từ mặt lượng thì tương đương, mà chất thì kém trời vực.

Mất khoảng ba giây để chỉnh hợp lại kí ức của hai người kia, An Bình có chút ngẩn người. Tình hình này đối với hắn không phải tình hình tốt, không cẩn thận là lại phải phiêu bạt.

Theo kí ức của thanh niên kia, cũng là chủ nhân của thi thể nằm trong bao tải, cũng là nơi mà linh hồn An Bình hiện tại đang trú ngụ thì hắn vốn tên là Hoành Thiên, con nuôi của trưởng lão Hoành gia là Hoành Hạ Thiền.

Khổ nỗi Hoành Thiên lại là một kẻ phế vật không thể tu luyện, cũng không cách nào tu luyện nổi. Nhưng dù gì cũng là con nuôi trưởng lão không lo ăn mặc, nhưng bởi một biến cố, vị trưởng lão kia chết trận, địa vị của hắn bị rơi đáy cốc.

Hoành Thiên tuy không thể tu luyện, nhưng bởi vì vậy lại chăm chỉ rèn luyện thân thể, lực lượng không kém so với những Luyện Đồ tứ giai, cũng coi như là lợi hại một chút, lại thêm hắn không bỏ công vào tu luyện mà chăm chỉ thực chiến nên tổng thể thực lực hẳn đủ chống lại Luyện Đồ lục giai bình thường.

Sau khi cha nuôi Hoành Thiên chết, hắn liền bị giáng chức xuống thành hầu vệ cho tử tôn dòng chính Hoành gia, chính là người hầu kiêm hộ vệ cho bọn chúng. Một lần có tin có một Di tích xuất thế, bọn tử tôn Hoành gia cũng đến xem trò vui, ai ngờ đây lại là động phủ từng ở lại của cường giả Khai Điền cảnh, các thế lực lớn của toàn bộ Tử Tiêu quốc liền nhao nhao xuất động, sau khi mở được động phủ thì bọn hầu vệ bị ném vào xem như đá dò đường.

Toàn bộ hầu vệ xem như chết gần hết, chỉ còn Hoành Thiên và vài người sống sót. Không ai biết Hoành Thiên vốn phải chết, ai ngờ hắn bị thương, phun máu vào một viên đá bên trong động phủ lại thức tỉnh một linh hồn thần bí cường đại, hơn nữa bởi vì máu dẫn dắt, linh hồn kia liền đoạt xá Hoành Thiên. Kí ức của một thanh niên cứ vậy mà trôi qua.

An Bình lắc đầu, kí ức của thanh niên Hoành Thiên giống như một cuốn sách, hắn đọc xong lại có hơi thương cảm. Nhưng mà hình như hơi sai sai, hắn bây giờ trú ngụ trong thân thể Hoành Thiên, vậy không phải là...Ài!!!

Kìm chế chửi tục, buồn bực một hồi, than thân trách phận nửa ngày, An Bình lại xem xét kí ức của linh hồn lão giả.

Kìm chế cái con má nó, thì ra linh hồn lão giả lại là linh hồn thần bí đoạt xá Hoành Thiên.

Nhưng không ngờ Hoành Thiên linh hồn dị bẩm, lão giả không đoạt xá kí ức được, chỉ đành phải dùng bí pháp cưỡng ép tách linh hồn Hoành Thiên ra khỏi cơ thể rồi dùng đại thần thông truyền tống linh hồn hắn đi thật xa, ra khỏi vùng thiên địa này để ngăn cách sự liên hệ giữa linh hồn với thể xác. Ai dè đâu bị An Bình đi qua hút vào, mà linh hồn An Bình mạnh thế nào cơ chứ, xa thế chứ xa nữa hắn vẫn từ đó cảm nhận được sự liên kết giữa hồn và thể.

Về phần lão giả vốn là một tồn tại vô thượng, luồng kí ức của lão quá nhiều, nếu nói kí ức mười chín năm của Hoành Thiên là một chương thì kí ức của lão già là trọn bộ Lịch sử bốn ngàn năm của Việt Nam, An Bình cũng không tiện xem hết, hắn cũng không dám dung hợp kí ức của hai linh hồn kia lại, nếu không sẽ xảy ra tình trạng không biết mình là ai.

Xem xét sơ qua thì An Bình lại vui mừng khôn xiết, lão giả từng là một tồn tại mạnh mẽ, tên của lão là gì chính lão cũng không nhớ, chỉ nhớ người ta gọi lão là Cực Tà Thiện Ma Quân. Tính tình lão rất tà, thiện ác do tâm.

Có khi lão bực dọc một tí là đồ thành diệt quốc, giết người trăm vạn, cũng có lúc tâm tình tốt, đi làm lão gia gia hiền lành, bế trẻ con đi chơi rồi dùng tiền từ thiện, làm đủ việc tốt.

Lúc ác thì chỉ một lỗi sai nhỏ của người hầu cũng sẽ bị hắn rút gân lột da, tra tấn đến chết. Khi hiền thì dù người hầu có làm phản hắn cũng cười hiền lành bỏ qua, thậm chí còn thưởng cho không ít thứ tốt rồi thả đi để khi nào ác lên lại đi tìm rồi phát tiết.

Lão dù vậy cũng sống tới hơn hai trăm vạn năm, vốn lão vẫn còn hơn hai mươi vạn năm tuổi thọ mà ngặt nỗi lúc lão điên lên định đi đồ diệt một tinh cầu của Đại Việt Thần quốc trong Đại Nam Tinh Vực, lại bị pho tượng thờ phụng một vị lão tổ của Đại Việt Thần quốc là Thập Nhị Hùng Vương hiển linh, một tay đập chết.

Cũng may lão có một môn bí pháp lưu giữ được chút tàn hồn vào một thạch giới rồi lợi dụng lực lượng xé rách không gian khi Thập Nhị Hùng Vương đập xuống để trốn mất. Cuối cùng thạch giới lưu lạc trong hư không loạn lưu, sau đó bị một cường giả Bán Thần lấy ra.

Lão giả sau khi thoát khỏi hư không loạn lưu đã ngay lập tức đoạt xá tên Bán Thần kia, ai ngờ vừa đoạt xá chưa ấm chỗ thì tên Bán Thần kia thân thể hết tuổi thọ, hắn lại hao tổn bổn nguyên để lưu linh hồn vào thạch giới, theo thời gian lại rơi vào tay một tên có tu vi Khai Điền cảnh.

Vốn lão muốn đoạt xá tên kia, ai ngờ tên kia thân thể già yếu, tuổi thọ sắp hết, nếu đoạt xá thì lão giả cũng phải hao tổn bổn nguyên để dung hợp thân thể, mà với số ít ỏi bổn nguyên còn lại này thì chỉ đủ đoạt xá một lần.

Về sau, khi bổn nguyên của hắn hao tổn trầm trọng liền lâm vào ngủ say, bị máu tươi của Hoành Thiên dẫn dắt tự động tỉnh lại chui vào đầu của Hoành Thiên.

Nếu có thể đoạt xá Hoành Thiên rồi đọc lấy kí ức thì lão hẳn sẽ bỏ qua thân thể này mà chờ kẻ xui xẻo đằng sau chui vào động phủ, ai ngờ dù tồn tại như hắn cũng không cách nào đoạt xá Hoành Thiên, cứ nghĩ linh hồn dị bẩm thì thân thể cũng dị bẩm, thế méo nào thân thể dị bẩm thật, dù với thủ đoạn của lão thì phế vật đến đâu cũng sẽ có cách trở thành thiên tài, ít nhất cũng có chút thành tựu.

Khi đó với trí nhớ của hắn lo gì không kiếm được vài tên thuộc hạ lợi hại, chỉ cần tìm được đủ thiên tài địa bảo luyện thành hồn dược cố bản bồi nguyên, hoặc tu bổ bổn nguyên linh hồn, lúc đó hắn hoặc dùng thân thể này thành tài, hoặc đoạt xá thiên tài khác là chuyện sau này.

Khổ nỗi dị bẩm của thân thể này là không thể tu luyện, dù thủ đoạn gì cũng thế, thậm chí hắn đã nghĩ tới phá đi đời trai, lão vào thanh lâu gọi hẳn ba nữ nhân hoa khôi, không kết quả. Tìm kiếm trinh nữ, cũng không kết quả.

Thậm chí đọc đến đoạn kí ức thân thể này bị tên Ma Quân kia cho phá trinh bằng kĩ nữ khiến An Bình điên tiết, suýt thì thiến đi, may nhớ ra giờ thân thể này của mình đành ngậm ngùi nghĩ để sau kiếm nhiều trinh nữ bù đắp.

Dù sao thì An Bình không ưa gì tên Ma Quân này, nhưng không thể phủ nhận những kí ức của lão giả về toàn bộ thế giới này mới là thứ trân quý nhất với hắn hiện tại.

Cực Tà Thiện Ma Quân sau khi khống chế thân thể của Hoành Thiên thì liền dựa vào thủ đoạn mà lập đại công cho Hoành gia, được xem trọng hơn. Chỉ khổ thân hắn là dù hắn cũng không cách nào sửa chữa để thân thể này có thể tu luyện. Thế giới này thực lực vi tôn, không tu luyện được thì hắn cũng thành phế vật.

Dù có rất nhiều thủ đoạn tu luyện lợi hại thì Cực Tà Thiện Ma Quân cũng chỉ dùng để nhớ lại một thời oai hùng, hắn đành dùng thủ đoạn luyện thể lợi hại khiến thân thể này có được lực lượng ngang ngửa Luyện Thể cảnh nhất trọng, cộng thêm các loại kinh nghiệm chém giết hắn có thể đấu ngang tay với Luyện thể cảnh nhất trọng đỉnh, giữ mạng trước Luyện Thể nhị trọng và trốn chết trước Luyện Thể tam trọng.

Thế đếch nào mà lão bởi vì lên cơn, nhớ lại thời oai hùng, không chịu nổi cảnh gọi đến hô đi của một tên tử tôn Hoành gia, lại quay sang đôi co với hắn, thậm chí vả cho tên tử tôn kia một phát. Khổ nỗi tên tử tôn kia cũng là thiên tài trong lớp hậu bối Hoành gia, mới mười sáu tuổi đã là Luyện Thể tứ trọng, dù bị vả một phát cũng chỉ khiến hắn hơi đỏ bên mặt, một cái răng cũng không lung lay.

Cái kết thì nhìn thân thể này bầm dập, xương cốt vỡ nát hết, toàn thân mềm oặt là biết.

Khổ thân Lão Ma Quân, một thời hô mưa gọi gió ở Thượng giới, thành bởi tính cách mà bại cũng bởi tính cách. Dù gì ở Thượng giới lão cũng là một tán tu có tu vi đỉnh cao lại có tính cách vừa tà vừa tùy hứng, bất kì thế lực nào khi nghe đến hắn cũng không dám đắc tội, thậm chí bằng vào hung danh còn sơ múi được không ít thứ tốt từ các thế lực để hắn tu vi tiến nhanh, dù sao chỉ cần bỏ ra lợi ích, lợi dụng lão một chút làm chuyện họ cố kị không dám làm là đơn giản.

Sau cùng chỉ vì chọc phải tồn tại không nên chọc mà lưu lạc đến mức này. Lần này thì Ma Quân đại nhân cũng đành ngậm ngùi, linh hồn triệt để vùi dập, chỉ tàn lưu kí ức rách nát. Dù An Bình linh hồn mạnh mẽ, sức tính toán siêu cao cũng chỉ đại khái sắp xếp được chút mảnh vỡ kí ức cơ bản.

Hiện tại kí ức của lão giả cũng như một quyển sách bị xé nát từng chữ ra, dù sau khi lướt qua có thể đại khái hiểu cũng không cách nào nhanh chóng tổ hợp lại. An Bình đành tạm vứt xó, nghĩ đến làm sao thoát khỏi khốn cảnh bây giờ.

Linh hồn An Bình thăm dò thân thể này một lượt rồi nghiến răng trèo trẹo, dù linh hồn cũng chẳng có răng để nghiến.

- Cha tiên sư thằng mặt mông nào đánh thằng già này nặng thế???

An Bình tự nhủ, thân thể hai trăm lẻ sáu khối xương, dù xương đầu cũng có sự rạn nứt. Nếu không phải linh hồn hắn có thể tồn tại độc lập thì hắn nghi ngờ hẳn mình bị mất trí nhớ rồi. Dù gì kí ức lưu giữ vốn là ở xương đầu chứ không phải trong não.

Bây giờ cách duy nhất là tìm xem trong kí ức của Lão Ma có thứ gì để khôi phục một chút, rồi mới tính tiếp. Dù gì Lão Ma cũng là người thượng giới, kiến thức rất nhiều, biết những tồn tại dù chỉ còn một giọt máu bình thường cũng có thể trọng tổ.

Mất thêm khoảng nửa ngày, sau khi nghiên cứu mảnh vỡ kí ức cùng với khả năng tính toán của Siêu Máy tính lượng tử, An Bình tìm ra được một phương pháp. Phương pháp này không phải người bình thường có thể làm, hơn nữa làm xong có tính nguy hiểm khá lớn, nhưng hiện tại cũng chỉ có duy nhất một cách như vậy.

Đây là một bí pháp gọi là Luyện Hồn Dung Linh Thuật, tên như ý nghĩa, là dùng linh hồn hoà tan hoàn toàn vào thân thể, khi đó hồn thể hợp nhất, thân thể được một lần thoát thai hoán cốt, tự nhiên những thương thế sẽ khỏi hẳn. Tuy nhiên bí pháp này có yêu cầu cao, chính là cần linh hồn cực mạnh, mà nhược điểm lại lớn, vì vậy chưa từng có ai tu luyện qua.

Môn Luyện Hồn Dung Linh Thuật này yêu cầu linh hồn phải hoàn chỉnh, nếu như chỉ có tàn hồn thì thậm chí một số nơi trên thân thể sẽ không thể sử dụng.

Ví dụ như linh hồn chỉ đủ dung nhập cái đầu, vậy ngoài đầu ra, toàn thân thành thực vật, nếu dung nhập đủ mà thiếu cái tay thì tay phế, hoặc thiếu thứ giữa hai chân thì...đến đây hắn bỗng có suy nghĩ hơi ác, nếu nam nhân thì dùng không được đã đành, vậy nữ nhân thì sao??? Hắc hắc hắc. Mà nếu nữ nhân thì cũng không thể thấy buồn đái, lúc đó thì vệ sinh không thể điều tiết được, khoái cảm cũng không có...

Nghĩ tới đây An Bình chợt rùng mình, hắn từ bao giờ lại có suy nghĩ xấu xa vậy chứ, dù sao khi trước thù lớn, hắn không chú ý đến những chuyện vớ vẩn, trước nữa thì có, dù gì khi đó gia đình hắn cũng có điều kiện, hơn nữa hắn cũng rất thông minh, là dạng người mà lũ nữ sinh học cùng mê chết mệt.

Tính cách hắn khi đó tuy không đểu giả gì mà cũng vẫn là thanh niên, luôn có suy nghĩ cổ quái có đôi chút biến thái. Từ khi gia đình gặp nạn, hắn hoá thân sát thủ, nằm vùng, nhà khoa học...chỉ duy nhất để trả thù kẻ từng kết thân với cha hắn với mục đích khốn khiếp đã giết toàn bộ gia đình hắn chỉ để hắn giúp ông ta hoàn thành kế hoạch, và sau đó hắn phá hỏng toàn bộ những sắp đặt của ông chú kết nghĩa tự cho là nắm mọi thứ trong lòng bàn tay của mình kia.

Về sau linh hồn cô tịch của hắn phiêu lãng trong vũ trụ bao la qua hàng chục tỷ năm, hắn đã dung hợp với Siêu Máy tính lượng tử mới có được khả năng tính toán siêu phàm và trí nhớ vô song cộng với sự vô tình mới có thể chịu đựng sự cô tịch lâu dài đó mà không điên.

Có lẽ ảnh hưởng từ hai linh hồn mới khiến hắn có chút thay đổi, tính cách trở lên giống một con người, hay phải nói đây vốn chính là hắn trước đây, chỉ vì biến cố mà thay đổi, bây giờ thay cuộc đời mới, hắn cần trở lại bản ngã.

Nghĩ tới đây hắn lại nhớ, trước kia mình cũng hay liều mạng, giờ cũng liều mạng thôi, dù sao thì cũng chỉ thêm một cái nhược điểm là buộc phải lấy thân thể làm gốc, không cách nào đoạt xá hoặc thi triển thần thông như linh hồn xuất khiếu, vả lại khi thi triển cần yêu cầu độ chính xác cao đến thái quá, tỉ lệ là cấp độ từng tế bào, từng mắt xích gen, từng phân tử ADN.

Nếu không hậu quả là sự liên kết giữa thân thể sinh ra sai lệch, ví dụ muốn bước về trước thì thân thể lại đi sang ngang chẳng hạn, hoặc nhẹ thì cũng mất đi sự linh hoạt vốn có. Hơn nữa nếu thân thể bị ma diệt thì linh hồn cũng sẽ biến mất, không thể như Lão Ma Quân trước đây, thân thể bị diệt linh hồn vẫn chạy trốn được, mà thậm chí Luân Hồi cũng không thể vào.

Tuy nhiên nhược điểm nhiều thì uy điểm cũng lớn. Môn công pháp này khiến cho thân thể sau khi dung hợp linh hồn sẽ trở lên càng dễ khống chế, sự linh hoạt, các phản ứng tăng lên vô số lần. Các giác quan được tăng cường hơn nhiều lần, sự trao đổi chất, nhịp tim, hô hấp hay thậm chí là trên bảo dưới buộc phải nghe. Sự dẻo dai, bền bỉ, sức chịu đựng, sự mạnh mẽ, sức hồi phục đều nhanh hơn bình thường gấp vài lần.

Ngoài ra sau khi thi triển Thuật này thì thân thể mạnh mẽ, linh hồn cũng mạnh mẽ, linh hồn mạnh mẽ thân thể cũng mạnh hơn. Hơn nữa thậm chí luyện đến cao siêu có thể luyện ra đến Bất Hủ Thánh Khu.

Mất hơn một ngày hắn mới từ đống kí ức hỗn độn rời rạc tìm ra được đủ thông tin về môn Thuật pháp này. Luyện Hồn Dung Linh Thuật có tổng cộng sáu tầng công pháp.

Một là Sơ Dung Linh Thể, là nhập môn. Cảnh giới này giúp tăng khả năng khống chế hoàn mỹ với thân thể, tăng cường toàn bộ sáu giác quan.

Hai là Trường Sinh Linh Thể, cảnh giới này khiến thân thể có lực hồi phục kinh người cả về thể chất, thể lực lẫn tinh thần

Ba là Bất Phôi Linh Thể, cảnh giới này khiến thân thể trở nên chắc chắn, cơ bắp chặt chẽ, lực lượng tăng cao, khó gây thương tổn.

Bốn là Bất Tử Chi Thân, sức phục hồi kinh người, nếu không thể nhanh chóng ma diệt toàn bộ thân thể thì sẽ nhanh chóng hồi phục, cho dù chỉ còn một giọt tinh huyết.

Năm là Bất Diệt Chi Thân, thân thể gần như không thể gây thương tổn, gần như miễn dịch với công kích vật lý hoặc công kích bằng năng lượng thông thường.

Sáu là Bất Hủ Thánh Khu, thần hồn bất diệt thì thân thể gần như bất tử bất diệt. Thần hồn diệt, thân thể vẫn bất diệt.

Bạn đang đọc Vũ Đạo Chí Tôn sáng tác bởi ToanNgoc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ToanNgoc
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.