Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột phá

Tiểu thuyết gốc · 2683 chữ

Nguyên Minh mở mắt thoát khỏi trạng thái tu luyện. Bầu trời đã bắt đầu hửng đông.

“ Chà, quả nhiên tu luyện là phương thức giết thời gian nhanh nhất a” Nguyên Minh cảm thán nói.

Hắn đảo mắt xuống bàn tay trái của mình thì đột nhiên phát hiện ngón tay mình vẫn đang đeo chiếc giới chỉ kia.

“ Thần kỳ thật, rõ ràng lúc mình tìm thấy và đeo chiếc nhẫn là ở dạng linh hồn, thế mà giờ cơ thể thật lại cũng có thể đeo chiếc nhẫn” Nguyên Minh ngạc nhiên nghĩ

Như đoán được suy nghĩ của hắn, giọng nói của Kỳ lão trong chiếc nhẫn lại vang lên:

“ haha, vẫn còn nhiều bất ngờ về Kỳ Môn Độn Giáp để ngươi khám phá, đừng tỏ ra thất thố sớm vậy chứ.”

Nghe thấy sư phụ nói vậy,Nguyên Minh liền gãi đầu cười hì hì 

“ Ta thấy ngươi đã đạt cảnh giới Nhập Vũ đỉnh phong rồi, còn nửa bước nữa là đến Vũ Giả, Vì thế ta nghĩ ngươi nên tiếp tục tu luyện tầng thứ nhất của Huyền Vũ Quyết để tiếp tục thu nạp linh khí sớm đột phá, lúc đó chúng ta mới bắt đầu tu luyện vũ kỹ. Bây giờ ngươi hãy đi đến chỗ nào đó có môi trường nước tu luyện thử ta xem.”

Nghe thấy sư phụ nói vậy,  Nguyên Minh đáp dạ rồi chạy một mạch đến chỗ dưới chân thác nước mà trước đây hắn ngồi tu luyện.

Khi thác nước đã hiện ra trong tầm mắt, Kỳ lão liền hiện ra từ trong giới chỉ, phiêu phù nói:

“ Ngươi chọn chỗ này tu luyện quả thực vô cùng lý tưởng.”

Nguyên MInh liền nhảy lên viên đá bằng phẳng lúc trước, khoanh chân bắt đầu hấp thụ linh khí, Kỳ lão thì lẳng lặng đứng bên cạnh quan sát. Khoảng một canh giờ sau, Nguyên Minh mới từ từ mở mắt ra. Kỳ lão nhìn hắn gật đầu nói:

“ Ngộ tính của ngươi khá tốt, ngươi đã nắm được cơ bản về tầng thứ nhất của Huyền Vũ Quyết rồi. Tuy nhiên tốc độ vận chuyển linh khí vẫn còn quá chậm, với tốc độ này thì nhanh nhất cũng phải 3 tháng nữa ngươi mới đột phá được. Để ta chỉ ngươi cách tu luyện nhanh hơn. “

“ Ngươi bây giờ mới chỉ đang hấp thụ linh khí một chiều, nên lượng linh khí thu nạp được cực ít. Ngươi cứ tưởng tượng như sau, khi ngươi hít thở bình thường, lượng không khí mà phổi dung nạp được là rất ít. Nhưng nếu ngươi thở ra một hơi thật dài, ép toàn bộ không khí ra khỏi phổi, thì lần hít vào tiếp theo của ngươi sẽ thu nạp được nhiều không khí hơn, lặp lại nhiều lần sẽ làm không gian trong phổi ngày càng lớn, con hiểu ra vấn đề rồi chứ.”

“ Nói như vậy, nghĩa là con phải đồng thời không ngừng tiêu hao linh khí trong cơ thể, rồi lại không ngừng nạp vào.”

“ Không sai. Mà để làm như vậy, ta đề nghị ngươi một phương pháp, đó là thay vì ngồi tu luyện bên cạnh nước, thì ngươi hãy ngồi trên nước. Hay nói cách khác, ngươi đừng có xếp bằng trên viên đá kia nữa, mà hãy ngồi trên mặt nước kìa.”

“ Ngồi…trên mặt nước sao” Nguyên Minh vẻ mặt ngỡ ngàng hỏi.

“ Đúng vậy, để làm được điều đó không dễ đâu, ngươi sẽ phải không ngừng truyền thủy linh khí trong cơ thể ra ngoài,hòa làm một với thủy hệ ở trong hồ, sau đó cảm nhận chúng, giữ cơ thể thăng bằng trên mặt nước, ngồi trên nước như ngồi trên đệm vậy, động thời cơ thể cũng phải không ngừng hấp thụ linh khí bên ngoài, bởi nếu không, ngươi ngồi chưa được bao lâu thì đã bị cạn kiệt linh khí duy trì mà chìm nghỉm.”

Nghe sư phụ nói vậy, Nguyên Minh liền nhảy khỏi mỏm đá, chạy ra mép hồ nước. Sau khi suy tính chiều sâu hồ một chút, hắn liền lội ra chỗ có mực nước sâu độ 3 thước, Sau đó khoanh chân ngồi xếp bằng. Tất nhiên là hắn lúc này không thể ngồi trên mặt nước. Cả cơ thể hắn chạm đáy, riêng chỉ có cái đầu là nhô khỏi mặt nước. 

" Ngươi cứ từ từ dùng linh khí của cơ thể cảm nhận, dần dần sẽ làm được thôi" Kỳ lão động viên nói.

Qua 3 canh giờ, Nguyên Minh đã có thể duy trì cơ thể ngồi lơ lửng trong nước, phần lộ ra thay vì nguyên cái đầu thì giờ đã là từ ngực trở lên rồi. Khi trời bắt đầu tối dần, Nguyên Minh cả cơ thể đã bắt đầu mệt mỏi.

"Tu luyện đến đây thôi, hôm nay con đã làm rất tốt rồi, ngày mai chúng ta lại tiếp tục." Giọng nói của sư phụ hắn vang lên.

Nguyên Minh liền tiện tay bắt vài con cá, ăn no sau đó trở về khúc cây nghỉ ngơi, kết thúc một ngày mệt mỏi. Những ngày sau đó, Nguyên Minh vẫn duy trì phương pháp tu luyện như vậy. Đến ngày thứ ba thì hắn đã có thể ngồi xếp bằng trên mặt nước rồi. Đến ngày thứ năm, Nguyên Minh đánh liều thử thách bản thân. Hắn liền đi về phía ngay dưới dòng thác chảy xuống. Vừa ngồi xếp bằng trên mặt nước, vừa để cả tấn nước chảy xuống dội vào cơ thể hắn. Nhìn thấy cảnh này, Kỳ lão định ngăn cản, nhưng sau khi suy đi tính lại vẫn để Nguyên Minh làm vậy.

" Để hắn ngồi dưới dòng thác cũng tốt, vừa có thể luyện thể thêm cứng rắn, vừa có thể tăng mức độ cảm nhận và hấp thụ linh khí." Kỳ lão nghĩ thầm.

Tất nhiên là việc duy trì ngồi trên mặt nước mà có cả tấn nước đổ lên người là khó hơn rất nhiều. Bởi một phút lơ đãng cũng có thể để cả cơ thể bị nhấn chìm trong nước. Mới đầu, Nguyên Minh chỉ có thể duy trì được thời gian uống một chén trà là bị chìm nghỉm. Nhưng hắn không bỏ cuộc, càng ngày thời gian hắn chịu đựng được càng lâu hơn, nửa canh giờ, một canh giờ, rồi đến nửa ngày. Đến ngày thứ 14, Nguyên Minh đã có thể ngồi từ sáng đến lúc trời gần tối mới phải đầu hàng. Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng hẳn Nguyên Minh đã ngồi dưới chân thác tu luyện. Hắn không biết được rằng, càng ngày hắn càng thích tu luyện, thời gian nghỉ ngơi của hắn ngày càng ít đi, mỗi ngày đều dậy sớm hơn một chút để tu luyện. Ngồi dưới chân thác được 3 canh giờ, đột nhiên hắn cảm thấy cả cơ thể như nhẹ bẫng, trọng lượng mà thác nước đè lên cơ thể đã chẳng thấy đâu.

" Quái lạ, hôm nay sao ít nước thế nhỉ, thế này sao mà tu luyện đây." Nguyên Minh bất mãn nghĩ. Bỗng nhiên cả cơ thể hắn cảm thấy vô cùng dễ chịu, lỗ chân lông trên cơ thể như mở rộng, thủy linh khí chàn vào cơ thể phân tán đến kì kinh bát mạch của cơ thể. Một lúc sau, cảm giác này dần giảm xuống rồi biến mất.

" Chủ nhân, chúng ta đột phá rồi." Giọng nói của Quy Quy đột ngột vang lên trong đầu hắn. Thực ra không cần Quy Quy nhắc, Nguyên Minh cũng đã suy luận được ra. Cơ thể hắn lúc này cảm giác tràn đầy lực lượng, cảm nhận đối với thủy linh khí lúc này vô cùng rõ ràng, hơn hẳn sự mờ ảo khi mới còn là nhập vũ. Nguyên Minh liền ra khỏi thác nước, đi về phía bờ để kiểm tra lại cơ thể kỹ càng hơn. Điều đáng ngạc nhiên hơn là, hắn lại đi bộ ở trên mặt nước. Kỳ lão hiện ra phiêu phù bên cạnh hắn, Nguyên Minh liền khoe thành quả của mình

"Sư phụ, con đột phá rồi. Cảm giác như cả cơ thể có thể hòa làm một với thủy hệ vậy, sự liên kết với thủy linh khí thật sự rất rõ ràng." Nói xong hắn liền chạy nhảy trên mặt hồ, vẻ mặt vô cùng vui sướng. Cũng khó trách được hắn, hắn vốn là người sinh ra ở một thế giới hiện đại, những việc như này chỉ có trong những bộ phim kiếm hiệp hay dị nhân mà hắn từng xem. Trong lúc kích động, hắn còn vô tình ngưng kết ra 2 thủy cầu trong lòng bàn tay, sau đó tiện tay ném đi. Nhìn thấy cảnh này, Kỳ lão đã vô cùng sửng sốt kèm theo chút chấn kinh.

" Tiểu.. Tiểu tử ngươi vừa làm gì, mau làm lại cho vi sư xem nào"

Nghe thấy vậy, Nguyên Minh liền sửng sốt, sau đó lại chạy thêm mấy vòng trên mặt hồ.

" Mau dừng lại, không phải việc đó, ngươi thử ngưng tụ lại thủy cầu ta xem."

" Là cái này sao?". Trên tay hắn lại xuất hiện 2 thủy cầu, vẻ mặt ngơ ngác khó hiểu nhìn lấy sư phụ hắn.

" Ngươi tạo ra chúng như thế nào"

"Chẳng phải chỉ cần ngưng tụ thủy linh khí lại sao" Nguyên Minh vẻ mặt khó hiểu vô cùng, không biết sư phụ mình sao lại ngạc nhiên như vậy.

" Được rồi, giờ ngươi thử nhắm mắt lại, cảm nhận thử về thủy linh khí ở xung quanh xem." Kỳ lão lại hỏi.

Nguyên Minh nghe vậy liền làm theo. Hắn nhắm mắt cảm nhận ra xung quanh hắn. Hắn cảm thấy cảnh vật xung quanh hắn trong bán kính một dặm đều vô cùng rõ ràng. Hắn có thể liên kết tinh thần với thủy thuộc tính, nói cách khác, trong bán kính một dặm , chỗ nào có hơi nước là hắn đều có thể nhận biết được cảnh vật ở đó. Mỗi một phần tử nước trong không khí đều có thể trở thành một chiếc camera cho hắn. Hắn cố gắng muốn mở rộng tầm nhìn ra nữa nhưng dù có cố gắng thế nào cũng thủy chung dừng lại ở khoảng cách một dặm. Xa hơn thì liên kết của hắn với thủy linh khí sẽ biến mất.

Nguyên Minh liền thu hồi cảm nhận, từ từ mở mắt ra, kể lại cho sư phụ nghe về những gì nhìn thấy. Nghe thấy vậy, khóe miệng Kỳ lão dần hiện lên nụ cười.

" haha tốt, tốt, không hổ là truyền nhân mà Huyền Vũ tộc chọn. Được rồi, bắt đầu từ bây giờ ta sẽ dạy ngươi vũ kỹ quyền pháp và trưởng pháp."

Nguyên Minh thấy sư phụ mình đột nhiên biểu hiện kích động như vậy, vẻ mặt vô cùng khó hiểu, tay không ngừng gãi đầu. Nhưng khi nghe thấy được bắt đầu học trưởng pháp, hắn cũng vui vẻ gật đầu.

Thực ra có một bí mật mà Kỳ lão đã không nói cho Nguyên Minh biết, chỉ khi sau này hắn trở thành cường giả, trong những lúc tán ngẫu lại chuyện xưa giữa hai sư đồ, Kỳ lão mới nói ra bí mật này, chính bản thân Nguyên Minh khi nghe được cũng vô cùng bất ngờ.

Thực ra Nguyên Minh trong lúc tu luyện dưới thác nước, đã tự mình ngộ ra tầng thứ 2 cũng như tầng thứ 3 của Huyền Vũ Quyết. Tầng thứ nhất là Thủy tâm, dùng trái tim để cảm nhận thủy linh khí xung quanh. Tầng thứ 2 là Liên Tâm, nghĩa là liên kết bản thân với linh khí ở xung quanh. Thực ra tầng thứ 2 có thể nói là bản nâng cấp hơn của tầng thứ nhất. Tầng thứ nhất thì chỉ có thể cảm nhận linh khí quanh cơ thể thì ở tầng thứ hai, tu sĩ có thể liên kết với linh khí ở rất xa. Tu vi sau này càng cao thì công dụng tầng thứ hai này càng lớn, cũng có nghĩa là phạm vi liên kết được càng rộng. Tầng thứ ba là Ngưng khí, nghĩa là dùng linh khí ngoại phóng từ cơ thể, ngưng tụ thành thực thể. Đây cũng là nền tảng của vô sô các trưởng pháp vũ kỹ cực mạnh sau này.

Sở dĩ Kỳ lão tỏ ra kinh ngạc như vậy là có 2 nguyên nhân. Thứ nhất là hắn trong lúc tu luyện lại có thể tự chiêm nghiệm ra tầng 2 và tầng 3 của Huyền Vũ Quyết mà không cần chỉ dạy. Nguyên nhân thứ hai cũng là nguyên nhân chính mà lão tỏ ra kinh ngạc, đó là Nguyên Minh mới đột phá Vũ Giả nhưng lại lĩnh ngộ được tầng 3 của Huyền Vũ Quyết. Vốn dĩ Huyền Vũ Quyết được chia thành 11 tầng ứng với 11 cảnh giới. Khi đột phá cảnh giới nào thì mới có thể học tâm pháp ở tầng tương ứng. Việc Nguyên Minh lĩnh ngộ trước tâm pháp đồng nghĩa với việc tuy hắn mới là Vũ Giả nhưng lượng linh khí của hắn lại có thể sánh được với Vũ Sư. Điều đó cũng chứng tỏ, Vũ hồn của hắn có thể hấp thu linh khí nhiều gấp nhiều lần bình thường. Những điều này Kỳ lão cũng chỉ dám nghĩ ở trong lòng, bởi lão sợ khi nói ra sẽ làm Nguyên Minh đắc ý dẫn đến tự cao tự đại, ảnh hưởng đến thành tựu sau này.

Sau này, trong lúc nói chuyện, Kỳ lão thường vô tình hay cố ý nói về Vũ hồn của Nguyên Minh mới biết được là, Vũ hồn hình rùa của hắn được 20 đời tộc rùa truyền thụ mà thành. Bảo sao phải hấp thụ nhiều linh khí vậy mới có thể đột phá. Quy Quy sau khi Nguyên Minh đột phá đã có sự thay đổi về ngoại hình. Kích cỡ sau khi triệu hoán ra đã to bằng nửa người Nguyên Minh thay vì chỉ bằng bàn tay như trước đây, đầu, mai và tứ chi nổi lên những miếng vẩy và gai góc trông uy mãnh hơn không ít. Điều đặc biệt hơn là, đuôi của nó bây giờ lại là một con rắn nhỏ. Trông Quy Quy lúc này đích xác là Huyền Vũ mà, đâu còn là rùa nữa. Chỉ khi Quy Quy cố ý thu con rắn vào trong mai thì mới giống là rùa. Sau khi nghe Nguyên Minh hỏi lại về tộc mình thì Quy Quy cam kết 10 phần tộc của nó là tộc rùa. Cảm thấy kì quái, Nguyên Minh liền đem chuyện biến đổi này của Quy Quy nói cho sư phụ biết, Kỳ lão nghe vậy liền bảo Nguyê Minh cho lão xem vũ hồn một chút. Sau khi tỉ mỉ quan sát, Kỳ lão phát hiện có một tia khí tức linh hồn vô cùng quen thuộc trong Quy Quy, chính là của chủ nhân lão,Vũ Chí Tôn. Khi nghe thấy lão sư nói vậy, Nguyên Minh liền nhớ lại lúc trước nhận truyền thừa của Vũ Chí Tôn. Vũ Chí Tôn lúc sắp đuổi hắn đi có nói là cho ta một kinh hỷ, rồi cái gì mà Vũ hồn của ta có thể tiến hóa. Sau khi nghe Nguyên Minh kể lại chuyện này, Kỳ lão đoán: có lẽ là Vũ Chí Tôn đã dùng thần thông, lấy một tia linh hồn của hắn để làm Quy Quy có thể tiến hóa thành Huyền Vũ khi mà đột phá cảnh giới. Nguyên Minh nghĩ đi nghĩ lại chắc cũng chỉ có thể là như vậy.

Bạn đang đọc Vũ Hồn Của Ta Lại Là Một Con Rùa Đen sáng tác bởi Huyenvu88

Truyện Vũ Hồn Của Ta Lại Là Một Con Rùa Đen tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huyenvu88
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.