Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mới Khởi Đầu

Tiểu thuyết gốc · 7653 chữ

Vũ Minh

Quyển 1: Bọn Hắn Là Vũ Linh

Chương 1: Mới Khởi Đầu

Lam Thanh Tinh.

Cơ khí hơi nước ra đời, đánh dấu cột mốc lớn mới biến hóa văn minh nhân loại, lịch Sử chính thức bước sang trang mới, thánh lịch, năm 1.

Mở đầu cho công cuộc cách mạng công nghiệp hóa. Tư bản giai cấp cũng theo đó bắt đầu hưng thịnh, tài nguyên tiền bạc dần dần bị dồn về giai cấp mới nổi tư bản, hình thành ra các gia tộc lớn cường đại.

Triều đình cùng hoàng đô không còn là độc quyền nắm giữ tài nguyên, rước tới nghi kỵ chèn ép giới cầm quyền phong kiến.

Năm 81

Gia tộc lớn khắp nơi trước sau cùng nhau liên hợp lật đổ quyền lực Hoàng Đế cùng Đức Vua, phong kiến chế độ theo thời đại thay đổi mà sụp đổ, quý tộc giai cấp tư bản bước lên chung nhau nắm quyền thời kỳ.

Năm 134

Bình dân công nhân giai cấp trỗi dậy, khắp nơi bãi nghỉ đình công, các đại gia tộc đùn đẩy trách nhiệm sử lý, nội bộ mâu thuẫn không đoàn kết.

Năm 136

Nam phương đại lục một số gia tộc, đạt được bước tiến mới về công nghệ thuốc súng.

Dã tâm bành chướng, khai phát chế tạo hàng loạt vũ khí nóng, mở rộng quân binh, trong chớp mắt bình định nhân dân trong nước nội loạn.

Năm 137

Ba phương địa vực đang lâm vào bất ổn bên trong, nam nguyên đại lục Thái Đô quốc nắm lấy thời cơ, dẫn đầu tiếng súng khai màn chiến tranh thuộc địa thống trị.

Trong quá trình xâm lược chiến tranh, rất nhiều công nghệ vũ khí cũng do đó thất thoát ra bên ngoài khác đại lục.

Năm 144

Thái Đô Quốc thành công thống nhất nam phương ngũ đại lục địa.

Năm 145

Tam phương địa vực liên hợp hàng loạt đế quốc từ mười bốn đại lục phát quân đổ vào nam phương ngũ đại lục, chiến tranh kéo dài suốt mười lăm năm, chính thức đánh tan chia cắt địa vực chư quốc ngũ đại lục nam phương.

Chiến Tranh nhiều năm, dẫn đến suy thoái kinh tế lương thực khủng hoảng nổ ra khắp nơi toàn cầu.

Năm 163

Nhân dân công nhân khắp nơi lần nữa trỗi dậy, cướp đoạt cùng chế tạo mới súng ống.

Liên tục phản kháng lật đổ thống trị nhiều đại tư bản gia tộc lớn.

Tư bản gia tộc thống trị theo đó dần lâm vào nguy cơ.

Đứng trước tình thế nguy cấp, tứ phương thuộc địa hơn 3000 lớn nhỏ gia tộc bắt tay chính thức liên hợp lại, hình thành mới chính quyền, Thánh Quốc ra đời.

Lấy 3000 gia tộc nhánh chính thành viên làm thượng đẳng người thống trị thế giới.

Phân Tầng giai cấp thống trị cùng quản lý, độc chiếm thiết yếu tài nguyên cùng tri thức, vô tình kéo ra lớn lao chênh lệch xã hội, hình thành thượng đẳng chủng tộc tư tưởng, giai cấp cố hóa ra đời.

Năm 168

Đứng trước sự hùng mạnh vũ trang thống nhất của thánh quốc, nội loạn dân chúng khắp nơi bị chèn ép tiêu diệt gần như toàn bộ.

Mang theo ưu thế vượt bậc, Thánh Quốc tiếp tục đẩy mạnh phát triển công nghệ cùng vũ khí.

Thánh Quốc huy hoàng thời đại kéo dài hơn 50 năm.

Công nghệ nhanh chóng phát triển, cũng dẫn đến rất nhiều phát minh trước kia không còn là bí mật.

Thánh Quốc giai cấp thống trị, tự xưng thánh tộc tư tưởng, làm phân biệt tầng lớp chủng tộc ngày càng ăn sâu.

Năm 220

Cách mạng vũ trang khởi nghĩa lần nữa diễn ra, như là dây dẫn nổ nhanh chóng lan ra thuộc địa đại lục toàn thế giới.

Ỷ vào ưu thế lớn về mặt công nghệ vũ khí, Thánh Quốc sai Lầm chính sách chia quân bốn phía khắp nơi bình loạn.

Bất ngờ bị số lượng lớn chênh lệch quân Cách Mạng kéo dài đẩy lui, Thánh Quốc quân lâm vào bên trong vũng chiến.

Lần này không thể nhanh chóng dập tắt khởi nghĩa khắp nơi, khiến cho cách mạng khởi nghĩa ngày càng phát triển mở rộng.

Hàng loạt doanh thu kinh tế sản xuất lâm vào thời gian dài đình trệ vận chuyển.

Nhân dân quân ngày một càng gia tăng, Thánh Quốc quân đội bắt đầu liên tục thất bại.

Nhân dân quân cướp đoạt tới càng tiên tiến sản xuất dây chuyền vũ khí cùng nhà xưởng.

Năm 221

Cách mạng quân chính thức thành lập chính quyền mới, Nhân Dân Xã Hội Chủ Nghĩa.

Được đông đảo nhân dân khắp nơi hưởng ứng ủng hộ gia nhập.

Đối mặt với khắp nơi nổi dậy, Thánh Quốc quyết định co lại thuộc địa, di chuyển đóng giữ tại bắc phương đại lục.

Năm 222

Nhân Dân Xã Hội Chủ Nghĩa chính quyền Nhanh chóng thâu tóm thống nhất nhân quân dân khởi nghĩa khắp nơi tại ba phương đại lục.

Hình thành mới vững chắc chính quyền.

Thế giới chính thức chia làm hai bên thế lực.

Thánh Quốc với ưu thế công nghệ vũ khí tiên tiến, vững chắc chấn giữ 5 đại lục tại bắc phương.

Nhân Dân Xã Hội Chủ Nghĩa nắm giữ còn lại mười ba đại lục, tam phương còn lại của thế giới.

Trong vòng mười năm, Nhân Dân Xã Hội Chủ Nghĩa phát triển với tốc độ nhanh chóng, bắt đầu đuổi theo Thánh Quốc về mặt công nghệ vũ trang, vừa cắt đứt thông đạo phong tỏa xuất nhập khẩu bắc phương đại lục.

Thánh Quốc tại bắc phương đại lục kinh tế bắt đầu suy giảm, tầng lớp thống trị Thánh Tộc tư tưởng ngày càng mục nát.

Bắc phương tầng lớp nhân dân bị bóc lột ngày càng trầm trọng.

Năm 246

Không chờ được Nhân Dân Xã Hội Chủ Nghĩa tới trợ giúp, Trương Kiệt năm đó 18 tuổi, dẫn theo nhân dân bắc la đại lục đứng dậy phản kháng chống lại Thánh Quốc.

Năm 249

Chiến sự Không ngừng nổ ra tại bắc phương.

Thánh Quốc bắt đầu nội loạn khắp nơi, bước dần bước lâm vào suy tàn.

Năm 257

Một đạo ánh sáng dọc qua chiếu khắp bầu trời.

Chính thức đặt điểm mốc kết thúc Thánh Lịch.

Nhân Dân Xã Hội Chủ Nghĩa tiếp nhận bắc phương năm đại lục, chính thức thống nhất toàn cầu, hình thành mới chính quyền Liên Bang Chính Phủ.

Mở ra Thanh An Lịch.

Liên Bang

Thanh An Lịch

Ngày 12 Tháng 11 Năm 9.

Đế Bang lục địa, Phía Tây Địa hải vực.

Xa xa phía ngoài vô tận hải.

Trên hải vực 53°42.

Một chiếc trực thăng đặc dụng quân đội Liên Bang ấn ký đang tại đây bay lơ lững giữa không trung, cánh quạt vo vo thổi ra từng gợn sóng nhấp nhô trên mặt biển.

Bên trong trực thăng ngồi đó ba người thân mặc chỉnh tề quân trang, một phi cơ trẻ, cùng phía sau hai vị thượng cấp quân đội.

Trong trực thăng là một mảnh yên tĩnh bầu không khí, mọi người ai nấy đều không có lên tiếng nói cái gì, vì thế từ đầu đến cuối có chút ngột ngạt.

Phi cơ trẻ càng là vì vậy khẩn trương.

Hắn lúc nhận được cái này nhiệm vụ rất là hưng phấn, nghe nói Trương Đô đốc được quân đội Liên Bang chính phủ điều qua tới.

Trương Đô Đốc, cái tên này trong quân đội rất có danh tiếng người.

Hai mươi năm trước trong bình định bắc phương ngũ đại lục địa, từng chỉ huy quân đội một đường quét ngang, là thống lĩnh quân đặc chủng thép, nhóm quân đội tinh nhuệ nhất Liên Bang hiện tại, tạo ra đống lớn huy hoàng chiến tích.

Qua gương mặt kính phía trước, hơi hơi liếc nhìn vị trung niên ngồi ở phía sau.

Từ lúc cất cánh đến giờ, Trương Đô Đốc, cùng vị kia thượng tá vẫn như thế trầm mặc không lên tiếng, hắn cũng không dám nhìn nhiều, dù nghi hoặc trong lòng hai người này quan hệ, nhưng cũng là không dám mở miệng lung tung nói cái gì.

Mãi đến trực thăng tới nơi, lúc này hắn mới mở miệng lên tiếng nói.

"Đô đốc, đến nơi".

Nghe được tiếng nhắc nhở, Trương Đô Đốc lúc này mới phục hồi lại tâm tình.

Đưa mắt nhìn phía phi cơ trẻ tuổi, gật đầu một cái, xem như trả lời, sau cũng không nói thêm cái gì.

Phi cơ trẻ có chút thất vọng, trước khi đến, hắn có nghe người ta nói Trương Đô Đốc trong quân đội uy vọng rất cao, có rất lớn khả năng thăng nhiệm thiếu soái nhiệm kỳ tới, nếu được vị này hơi hơi để mắt đến, tiền đồ cũng là không lo.

Thất lạc thì thất lạc, hắn nhiệm vụ vẫn là phải tiếp tục,

Đưa tay thuần thục nhập tần số tín hiệu, tiếp lên tiếng vào bộ đàm nói: "Số hiệu 2187, 29765, yêu cầu hạ cánh".

Bên kia chờ đợi một lúc, mới truyền đến một giọng cơ giới máy móc, xác nhận số hiệu, trạm đỗ kích hoạt trong năm phút.

Ngắt tần số, phía dưới mặt biển đã là truyền đến từng tiếng kim loại kẹt kẹt vận chuyển, mặt biển xanh lam dần dần bị tách ra tới, phía dưới ngoi lên một mặt đáp phi cơ bằng phẳng bải đỗ.

Phi cơ trẻ thao tác thành thục, đáp xuống trực thăng, rõ ràng đây cũng không phải lần đầu làm chuyện này.

Báo cáo xong hạ cánh, xung quanh cũng là dựng lên những tấm lớn kim loại, tiếp bao trọn xung quanh, sau từng chút một hạ xuống vào mặt biển.

Cùng lúc đó

Trung Địa lục

Kinh đô

Trong hành chính tổng thự trung ương chính phủ Liên Bang

Phòng tổng bí thư,

Một cái lão nhân với bộ đầu mái tóc trắng bạch kim, đứng trong phòng làm việc hai tay chắp sau lưng, cách trước thủy tinh kính đưa hướng nhìn xa xa, một mặt đăm chiêu, chậm rãi mở miệng lên tiếng hỏi: "Ta đưa hắn đi, ngươi nói xem, là tốt, hay là xấu quyết định".

Lão nhân bên cạnh nghe được lời hỏi, một mặt trầm mặc không lên tiếng.

Là tốt là xấu, ai biết trước được, hắn cũng không có tốt trả lời vấn đề này.

Thấy bên cạnh lão nhân không lên tiếng, vị kia tóc trắng bạch kim cũng không có để ý, tiếp tục nói: "Tên kia một mực như vậy cứng đầu, hội đồng một số người sớm đã bất mãn".

"Hắn tưởng chúng ta không biết hắn đang làm cái gì sao, còn muốn tạo ra cái gì thanh diệt quân, đến cả hội đồng liên bang cũng muốn bị quản giáo".

Nói đến đây, giống như có chút thất vọng.

"Hắn còn chưa hiểu, không có được tuyệt đối sức mạnh, lòng tham của con người là sẽ không bị đè xuống, mà chỉ càng theo địa vị gia tăng mà lớn mạnh".

"Đưa hắn đi như vậy cũng tốt, ít nhất cũng không phải tại đây bị người đè ép cả đời".

Lão nhân bên cạnh hơi hoài nghi, lên tiếng hỏi: " Ngài thật để Tưởng Đốc bên kia thăng nhiệm thiếu soái".

"Tại sao lại không thể, chiến tranh đã chấm dứt được mười năm, chúng ta bây giờ cần là ổn định phát triển, không cần náo cái gì chiến loạn ra tới".

Lão nhân bên cạnh gật đầu không nói thêm cái gì.

Trương Kiệt mấy năm này thống lĩnh quân nhân trong quân đội, không tiếp tục truy giết Thánh tộc dư nghiệt, lại đi qua càn quyét điều tra tham ô cấp cao nhân viên.

Hơn hết hắn cùng Lưu Thanh tra bên kia đi rất gần, thập chí có tin đồn ra hắn muốn lập thanh trừ quân, giám sát cấp cao hội nghị chính phủ.

Hắn không bị đày đi mới là kỳ quái.

Dù rất hoài nghi Trương Kiệt vì sao như vậy quyết định ngu suẩn, nhưng bị điều đến kia chỉ sợ hắn cũng không có cơ hội ngóc đầu trở lại.

Dưới mặt biển, trong căn cứ.

Mấy hàng quân nhân nghiêm chỉnh sắp hàng, trước cửa sân căn cứ, ai nấy vẻ mặt đều là kích động cùng hưng phấn.

Trước mấy ngày được biết tin tức Trương Đô Đốc được điều qua làm tổng chỉ huy phía tây hải vực, nơi này tuy là vùng biên giới cách xa trung ương lục, bốn phía lại là bị bao quanh bởi La Bang, Hồng lục, Nhật Thiết, Vinh Thắng, bốn đại căn cứ quân sự lớn, nhưng bọn hắn lại cảm thấy rất thoải mái, ở trung ương lục chứng kiến Trương Đô Đốc bị người chèn ép, cũng khiến thân làm quân lính bọn hắn cảm thấy rất khó chịu.

Trương Đô Đốc là ai, là quân nhân không ai không biết đến, đó là một cái tên truyền kỳ trong quân đội.

18 tuổi dẫn đầu bắc la đại lục dân chúng đứng dậy phản kháng, làm quân tiên đội phong phá tan Thánh Quốc quân, 22 tuổi thăng nhiệm thiếu tá, lãnh đạo quân đồng minh cùng bắc phương quân nhân, quyét ngang phía bắc phương Thánh Quốc chiến tranh.

25 tuổi trở thành trẻ tuổi nhất thiếu tướng Liên Bang, chiến tích vị này giành được trong chiến tranh tại Thánh Quốc nhiều vô số, đến bây giờ 38 tuổi, quân lính dưới tay không ai không phải tinh nhuệ một đám.

Dù rất nghi hoặc vì sao vị này được điều tới nơi đây, nhưng mọi người cũng là nhiệt tình mười phần làm lễ đón tiếp.

Từ trong trực thăng, Thân mặc chỉ tề quân phục Trương Đô Đốc, vẻ mặt đầy nghiêm nghị bước ra.

Bước đi long hành hổ bộ, mọi người ánh mắt sáng lên nhìn hướng bên này.

Vừa bước ra đến.

Hai vị Thiếu tá đã là nghiêm trang bước lên phía trước hành bộ quân lễ, lớn giọng, chào lên một tiếng: "Đô Đốc".

Quân nhân phía ngoài cũng là dồn dập giậm chân đưa lên tay theo, hành quân lễ, lớn giọng hô lớn: "Đô đốc tốt".

Mọi người nghiêm trang chỉnh tề động tác.

Nhìn thấy như vậy cảnh tượng, mấy cái nghiên cứu viên trẻ tuổi bên cạnh vừa mới ra tới cũng có chút bối rối, không biết có hay không nên một chỗ hành lễ.

Chưa đợi bọn hắn đắn đo xong, Trương Đô Đốc đã đưa tay lên đáp lễ, gật đầu một cái, cùng hai viên thiếu tá quân đội đi đến cùng một chỗ.

Mấy hàng lính xung quanh, nhao nhao thành hàng tách ra, theo thứ tự từng hàng rời đi, qua khác thông đạo, tiến vào trong căn cứ.

Trương Đô Đốc nhìn hai vị thiếu tá trẻ trước mặt, lúc này mới nở nụ cười: "Minh thiếu tá, Lưu thiếu tá".

"Các ngươi a, thăng chức lúc nào không cho ta biết".

Vị kêu Minh thiếu tá kia là một cái hai tám tuổi thanh niên tóc ngắn, nghe vậy nhe răng cười: "Ta cũng muốn nói, nhưng Lưu Việt không cho ta trước báo, bảo là muốn cho ngài kinh hỉ".

Lưu Thiếu tá bên cạnh cũng cười theo.

Ba người một đường đi vào hàn huyên.

Phía trước hai ba cái nghiên cứu viên trẻ áo trắng đã là hướng bên này chạy tới.

Nhìn thấy mấy người chạy tới, Trương Đô Đốc thu lại nụ cười, một mặt nghiêm nghị lên.

Ba cái áo trắng nghiên cứu viên đi tới, một cái thanh niên mang kính trong đó vội vã lên tiếng nói: "Đô đốc, chính phủ bên kia ra quyết định sao".

Hai bị thiếu tá bên cạnh hơi hơi nhíu mày, nhưng cũng không có lên tiếng nói cái gì, mấy cái này nghiên cứu viên chính là như vậy tính cách, trong mắt chỉ có vật thí nghiệm, luận văn, học thuyết mới cùng tác phẩm thí nghiệm, còn ai đi ai tới, bọn hắn đúng là không chút để tâm.

Trương Đô Đốc một mặt trịnh trọng gật đầu nói: "Đã thông qua chấp thuận".

Viên nghiên cứu trẻ nghe vậy trên mặt đầy là hưng phấn, bên cạnh một cái nghiên cứu viên, lại là nhíu mày không lên tiếng.

"Khai phá ren, là vi phạm nhân lý, người dân cư luận sẽ tiếp nhận được sao".

Trương Đô Đốc chăm chú nhìn về phía nghiên cứu viên bên cạnh, lúc này mới lên tiếng nói: "Những nghiên cứu này, căn cứ này, tất cả chúng đều là cơ mật cấp cao, mọi người hẳn nên rõ ràng những thứ này."

Nghiên cứu viên kia một mặt xoắn xuýt.

Thấy hắn trầm mặc không lên tiếng, Trương Đô Đốc lúc này mới hỏi ba người: "Nhân viên nghiên cứu bên này, có người không đồng ý sao".

Viên nghiên cứu còn lại vẻ mặt khó xử, lúng túng nói: "Trương Đô Đốc, việc này có chút khó, có một số ích người, chủ yếu là Thạc Lão bên kia lên tiếng từ chối".

Trương Đô Đốc hơi hơi híp mắt.

Lưu thiếu tá thấy vậy, sợ Trương Đô Đốc chưa biết rõ tình huống, lên tiếng giải thích: "Thạc lão là sinh hóa chuyển đổi sinh mệnh nghiên cứu".

"Bản thân lại là giảng viên đại học nhiều năm, là cái người có nguyên tắc".

"Rất rắc rối một cái".

Không giống như Lưu Việt nghĩ, Trương Đô Đốc trước khi đến đây, đã điều tra qua tư liệu của những này nhân viên.

Vị trẻ tuổi nghiên cứu viên vừa rồi lên tiếng, tâm tư hắn đoán được đại khái, nhưng cũng không quá quan trọng,

Viên nghiên cứu là học trò Cố lão. Cố lão là cái cuồng nghiên sinh mệnh ren khai phá, lão đầu không muốn người cản tay lão, học trò hắn đại khái cũng là như vậy tâm tư.

Trầm ngâm một lúc, Trương Đô Đốc mới lên tiếng: "Ta mới đến nơi đây, cũng nên cùng mấy vị trưởng khoa gặp mặt một lần".

"Thế này đi"

Nói, hắn đưa mắt nhìn ba người nghiên cứu viên.

"Mấy vị thay ta thông báo một tiếng tất cả mọi người, một tiếng nữa đến phòng hội nghị lớn, ta làm cái buổi gặp mặt cùng mọi người làm quen".

Chính phủ Liên Bang nghị quyết, lúc đó ta cũng sẽ thông báo kỹ càng.

Ba người nghe vậy nhìn nhau gật đầu.

Những cái này nhân viên nghiên cứu, bất cứ ai cũng không thể dễ dàng từ bỏ, trình độ là một chuyện, bọn hắn biết cùng nắm giữ quá nhiều tư liệu nghiên cứu. Không phải muốn loại bỏ người phản đối là có thể loại bỏ.

Đi vào bên trong, mấy nghiên cứu viên cũng nhao nhao chào tách ra, riêng phần mình rời đi thông báo.

Trương Đô Đốc đợi mấy vị nghiên cứu viên trẻ đi, cùng hai vị Thiếu tá một đường đi vào trong phòng làm việc.

Đợi an vị ngồi xuống, lúc này Trương Đô Đốc mới mở miệng hỏi vào chính đề: "Phandora lỗ đen bên kia, tiến trình bắt lấy kì bí năng thế nào".

Lưu thiếu tá lật lật qua lại màn hình trên bàn hồi đáp: "Ba tháng này chúng ta thu được 80 khối dung tích năng".

"So với mấy tháng trước có tăng lên, nhưng không quá nhiều".

"Địa sát từ trường bên kia đã sát nhận, từ trường năng lượng đang từng bước gia tăng, vì vậy tiết ra năng lượng ngoài cũng nhiều hơn lúc trước".

Lưu thiếu tá chần chờ một chút, vẫn là mở miệng nói: "Số tồn kho không còn nhiều".

"Lần này nếu đầu nhập quá nhiều vào nghiên cứu tế bào mới hạng mục, chỉ sợ, dự án nghiên cứu năng lượng phản vật chất vũ khí của chúng ta phải dừng lại".

Minh thiếu tá bên cạnh cũng tức giận xen vào lên tiếng: "Mấy lão đầu kia hai năm qua không cho ra cái gì ra hồn kết quả, tiêu hao đó là một điểm không ít đi".

"Chúng ta bí mật lấy kỳ bí năng chế tạo lõi động lực".

Trương Đô Đốc hơi hơi khoát tay, Không cần bàn những thứ này tại đây.

"Ta đã lui về sau đài, trước mắt cũng không vội".

Minh thiếu tá một mặt không cam lòng,

Đô Đốc tại Liên Bang không phải lo lắng thống nhất vừa hình thành, sợ lần nữa tàn quân Thánh Quốc chủ nghĩa vi tộc trỗi dậy.

Hội đồng Liên Bang mấy tên kia, sao có thể dễ dàng như vậy áp chế đô đốc.

Chính phủ Liên Bang bên kia cũng mất dần kiên nhẫn. Bên này nghiên cứu khai phá giới khoa học không cho ra cái gì kết quả, vật lý học bên kia không ngừng cho ra lý thuyết mới không thời gian, lỗ giun lớn hình thành lý thuyết cho ra kết quả mới, bí mật năng lượng khai phá rất khó giấu tiếp.

Chần chờ một lát, Trương Đô Đốc quay qua nhìn Hai người, thấp giọng nói: "Các ngươi tạm thời đóng hết dự án".

Lưu thiếu tá cùng Minh thiếu tá nghe vậy có chút giật mình. hắn đi theo đô đốc đã hơn năm năm, rất hiếm khi thấy Trương Đô Đốc chần chờ như vậy.

Ý thức được cái gì, lưu thiếu tá thấp giọng hỏi: "Đô Đốc, hội đồng có người biết được".

Trương Đô Đốc lắc lắc đầu: "Không phải, chỉ là ta tới đây, bọn hắn sẽ nhìn chằm chằm thôi".

"Còn nữa, các ngươi cũng không cần coi thường nghiên cứu hệ bên kia, Lần tái tạo gen tạo người lần này cũng không phải chuyện nhỏ".

"Căn cứ quân đội Liên Bang đã cho ba bệ phóng tên lửa nhắm thẳng nơi này. Một khi nơi đây có gì dấu hiệu mất khống, chắc chắn tất cả người tại đây, kể cả chúng ta, sẽ bị biến thành tro tàn".

Hai người là hít vào khí lạnh.

Trương Đô Đốc thở dài, một mặt lâm vào hồi ức bên trong.

"Năm đó Thánh Quốc hủy diệt, không đơn giản như các ngươi nghĩ".

"Bọn hắn thiếu một chút nữa là thật thành công lật mình trở lại thống nhất tứ phương lục địa, nhưng ngay tại lúc đó, bọn hắn tất cả trong chớp mắt, đều bị hủy diệt".

"Loại kia kinh khủng, cũng làm sợ Liên Bang rất nhiều người".

"Bọn họ cũng không hi bọng, thứ tai nạn kia lại lần nữa xuất hiện".

Phòng nghiên cứu Khai hóa ren.

Cánh cửa vừa mở ra, một thanh niên áo trắng đã nhanh chóng bước vào, giọng vội vàng nói: "Thạc lão, chính phủ bên kia người tới".

Căn phòng bên trong, một lão nhân đang ngồi lật xem nhìn sách, nghe được thanh niên chạy vào vội vã lời nói, động tác lật xem cũng có chút ngừng lại.

Đứng người ra khỏi ghế, lão nhân nhìn thanh niên, hơi nhíu lông mày, hỏi: "Bọn hắn nói thế nào".

"Chính phủ, nghe nói".

"Nghe nói là chấp thuận thông qua".

"Trương Đô Đốc mới đến có thông báo, một tiếng nữa tới phòng hội nghị lớn, sẽ thông báo rõ ràng sự tình cho mọi người".

Ngồi lại xuống ghế, một hồi, lão Nhân Mới Thở ra dài một hơi. Như là phát ra từ nội tâm phiền não cùng bất lực.

Dù đã sớm đoán được cái này kết quả, nhưng hắn vẫn là không khỏi một hồi thất lạc.

Lại Ngẩng đầu lên nhìn thanh niên phía trước, hơi hơi lắc đầu.

"Chính phủ bên kia, vẫn là đã ra quyết định a, ta một cái lão già, làm được cái gì đâu".

Tiếp tâm tình có chút chán nản, phất phất tay.

"Khi nào đến giờ họp, lại gọi ta", thả ra lời đó, Thạc lão cũng không để ý thêm nhiều.

Thanh niên nghe như vậy có chút chần chờ, muốn nói lại thôi, sau cắn răng, quay người chạy đi.

Chờ thanh niên rời đi, Thạc lão lại thở dài một tiếng. Hắn cũng không biết, trong những ngày này, đã là thở dài bao nhiêu lần.

Thả xuống cuốn sách đang cầm trên tay, dựa vào ghế dựa, nhắm mắt một hồi thất thần.

Trên mặt bàn, gió từ ngoài cửa nhẹ nhàng thổi qua, lật dần trang sách cuốn lại, bìa sách bắt mắt lấy bốn cái chữ lớn, "Giáo Dục Nhân Tâm".

. . .

Chưa đầy mười lăm phút, tin tức chính phủ thông qua hiệm định đã là giữa nhân viên nghiên cứu truyền ra nhanh chóng.

Tin tức này không khác gì một lần cải cách, một lần biến hóa thay đổi cực lớn trong giới nghiên cứu, nó không đơn giản chỉ là một lần thông qua chấp thuận dự án, mà nó cũng là một lần đánh vỡ những hạn chế trước kia thí nghiệm lên con người.

Mấy vị trưởng khoa nghiên cứu vì dự án khai phá kì bí năng lên gen, tranh luận giằng co một tháng chưa ra kết quả.

Đối với ngành nghiên cứu sinh mệnh mà nói, cơ thể người là một loại giới hạn sinh mệnh sự sống tiến hóa.

Nghiên cứu để cơ thể người trở nên bất tử, kích thích tế bào Noron hệ thần kinh để trí não con người hoặt động với tần xuất cao, gắn thêm tay thêm chân, thêm trái tim vào thế nào, từ xưa đến nay những vấn đề này trong giới sinh mệnh nghiên cứu luôn là thứ khiến người ta không dừng được suy nghĩ.

Đủ loại ý nghĩ điên rồ đó, bình thường đều bị luân lý nhân đạo con người đến ràng buộc lại, khiến cho giới nghiên cứu chỉ có thể nghĩ mà không dám làm.

Nhưng bây giờ, cấy tạo tế bào ren tạo con người nhân tạo được chính phủ thông qua.

Đây không Khác gì một lần đánh phá giới hạn cùng ranh giới, trong lĩnh vực nghiên cứu.

Tất cả nghiên cứu nhân viên Khi nghe được thông báo, đều là trịnh trọng bỏ hết công việc trên tay xuống, vội vàng đi đến phòng hội nghị.

Dù là kết quả như thế nào, bọn hắn cũng không muốn bỏ lỡ lần này tham dự.

Một tiếng sau Khi thông báo.

Trung khu căn cứ

Trong phòng hội nghị lớn

Ngồi xếp đó là trên dưới không ít hơn ba trăm người, đến từ khác nhau khoa nghiên cứu, phía ngoài là nghiêm chỉnh hai hàng quân đội vây quanh.

Những nghiên cứu viên cũng không mấy lo lắng, hiển nhiên, tình cảnh thế này cũng không phải lần một lần hai diễn ra, bọn hắn sớm cũng đã quen thuộc.

Ngồi phía hàng trước là mười bốn cái lão nhân, đồng một bộ đồng phục trắng, trên đó còn dính lấy chút ít vết tích thí nghiệm, đầu tóc hơi không chỉnh tề.

Ngồi hàng sau là mấy cái trung niên, đang cùng nhau nói chuyện thảo luận vấn đề.

Phòng hội nghị Là ồn ào nhao nhao tiếng bàn luận, binh lính phía ngoài cũng không quản những thứ này, bọn hắn chỉ chịu trách nhiệm an toàn nơi đây.

Còn nhứng cái kia vấn đề người ngồi phía trong nhân viên bàn luận, mỗi người trong lòng cũng có chính mình ý nghĩ, có người tán thành, có người phản đối, nhưng dù là thế nào ý tưởng, bọn hắn cũng sẽ không nói ra đến.

Đám bọn hắn là quân nhân, phải chấp hành mệnh lệnh.

Phía trước nhất ghế ngồi.

Lý lão một mặt hồ nghi quay qua hỏi bên cạnh Viện lão: "Ngươi cảm thấy chính phủ như vậy quyết định là có ý gì".

"Một khi sự tình tiết ra ngoài, chúng ta không phải bị dư luận phun chết, cũng là bị chính phủ âm thầm xử lý đi".

Viện lão vuốt vuốt chòm râu, ngẫm nghĩ cười lên ha hả nói: "Ra ngoài sự tình, ngươi cũng không cần phải nghĩ tới".

"Chúng ta cả đời là đi không ra cái căn cứ này được, trước khi đến đây, ngươi cũng nên hiểu rõ mới phải".

Hắn cũng không có quan tâm lắm vấn đề này, hắn chỉ chịu trách nhiệm nghiên cứu, còn cho ra kết quả gì, hậu quả gì, hắn không gánh mấy cái này sự tình.

Dù sao hắn cũng không chông chờ được cái gì chỗ tốt từ những thứ này, đương nhiên cũng không cần gánh cái này trách nhiệm.

Trần lão ở bên một mặt không quan trọng nói: "Mặc kệ bọn hắn nghĩ cái gì, chỉ cần không cần làm phiền đến ta đang nghiên cứu sự tình liền được".

"Ta gần nhất vừa tìm ra đến cách tách kì bí năng ra nhiều phần nhỏ, các ngươi có biết trong năng lượng có bao nhiêu loại kết cấu khac nhau không, nói cho các ngươi biết, hạt năng lượng ẩn chứa trong đó ẩn chứa cực kỳ lớn năng lượng, khác biệt hoàn toàn cấu trú hạt nhân nguyên tử chúng ta biết".

Ha ha,

"Vật lý học bên kia mấy lão già, lần này phải lật đổ định luật đi làm lại đi, hắn rất là thoải mái, giống như chứng kiến Vật Lý học bên kia đau đầu khổ sở xây dựng lại lý luận học rất cảm thấy hứng thú".

Cố lão ở bên một mặt không kiên nhẫn được ngắt lời: "Các ngươi từng cái nhao nhao cái gì, không khác gì đám nít ranh trong nhà trẻ".

"Lần này ta sẽ làm ra giống loài siêu đẳng mới, để cho đám người ngớ ngẩn tự xưng Thánh tộc cao cao tại thượng kia biết, cái gì mới gọi là hàng thật".

"Trí tuệ nhân tạo nghiên cứu tính là cái gì, chẳng lẽ còn muốn thắng ta siêu đẳng sinh vật học".

Ánh mắt hắn có chút điên cuồng, mọi người cũng là không phản bác được, nói người khác nói nhiều, chính ngươi không phải cũng nói ra đến.

Được rồi được rồi, tụ tập tại đây cũng không mấy ai là quá bình thường, mấy người cũng không có nhiều để ý.

Chỉ cần lấy tới cho phép, ta lập tức có thể bắt tay đến chính thức giải phá ren.

Nói cũng đúng, mấy ngày hôm nay chậm trễ, cũng là vì chuyện này.

Thạc lão ở bên Không có lên tiếng nói cái gì, yên lặng giống như khúc gỗ ngồi tại đó.

Phòng hội nghị phía ngoài cửa.

Trương Đô Đốc từ phía ngoài bước vào, cước bộ từ từ mà hữu lực, Không để tâm trong phòng ồn ào, từng bước một chậm rãi bước lên phía trước bình đài,

Mọi Người trong phòng thấy có người lên trước mục, cũng đoán được thân phận người tới là ai, lúc này hơi hơi an tĩnh xuống.

Trương Đô Đốc đứng trên bình đài, đưa mắt quét qua một lượt người phía dưới, yên lặng không lên tiếng.

Một lúc, đợi phía dưới âm thanh không còn sao động, hắn mới lên tiếng nói: "Ta là Trương Kiện, Đô Đốc cũng là tổng chỉ huy phía tây nam hải vực".

"Căn cứ nghiên cứu 127 thông qua nghị định quốc hội, từ hôm nay nằm dưới sự điều hành cùng lãnh đạo trực tiếp dưới quyền của ta".

Nói xong những thứ này, hắn mới lấy từ trong người ra một tờ văn kiện, tiếp thông qua một vị quân nhân đưa xuống cho một số vị trưởng khoa xem xét. Cái này chỉ là hình thức, đợi một lúc, hắn mới tiếp tục nói.

"Ta từ chính phủ bên kia lấy được chấp thuận thông qua dự án nghiên cứu lần này".

"Mọi người đến đây, hẳn là cũng không chỉ để nghe thông báo, ai phía dưới có nghi hoặc trong lòng, có do dự, có chần chờ, có thể lên ý kiến".

Nghe được lời này của Trương Đô Đốc, nghiên cứu viên phía dưới lại một lần nữa bắt đầu thảo luận ồn ào lên.

Thạc lão lắc lắc đầu cười khổ, không có chỗ trống, cũng không có quyền đi cự tuyệt, vị này Đô Đốc, đúng là đủ phách lực.

Chỉ nói mọi người có quyền không làm, nhưng dự án thì là nhất định phải làm.

Cố lão một mặt hiển nhiên nói: "Khai phá ren vốn là không tránh được sự tình".

"Ngươi cũng không phải nhìn không ra, còn như vậy lên cái gì phản đối".

"Ngươi không hiểu", Thạc lão bình tĩnh nói: "Phản đối không có nghĩa phải dành được thành công, nó chỉ đại biểu cho sự bất đồng còn tồn tại".

Mấy vị trưởng khoa cũng là không lên tiếng đáp lời.

Thạc lão lúc đầu lên phản đối, bọn hắn cũng rất hoài nghi cùng kinh ngạc, những nghiên cứu viên trẻ tuổi kia có lẽ còn chưa hiểu cùng bốc đồng, bọn hắn đám người ai nấy không nhìn ra tầm quan trọng bên kia Phandora lỗ đen.

Đừng nói chỉ tạo mấy cái con người ra tới, dù là trả cái giá đắt hơn, chính phủ cũng sẽ đồng ý làm.

Một lúc sau, phía dưới mới có người dơ tay phát biểu trước.

"Đô Đốc, ta, ta không muốn làm cái này".

Có người khởi đầu, một số người cũng bắt đầu nhao nhao lên tiếng theo.

"Cái này là vi phạm đạo đức nhân loại".

"Đây rõ là trái với đạo đức".

"Chính phủ bên kia đồng ý sao".

"Bọn hắn cũng không thể ép chúng ta làm".

"Động vật bên kia có một số vật thí nghiệm thành công".

"Đám động vật không biết cùng chúng ta dao lưu, bọn hắn hướng ngươi báo cáo sao".

Tiếng nghị luận nhôn nhao khắp phòng hội nghị, dù là phía ngoài những binh lính canh kia cũng là có người trong lòng phức tạp.

Trương Đô đốc quyét mắt đám người thảo luận phía dưới, lại nhìn phía ngoài những quân nhân kia, đột nhiên quát lớn: "Thảo luận đủ chưa".

Phía dưới nhân viên nghiên cứu bị Đô Đốc bất ngờ tiếng quát làm cho giật mình, không chỉ bọn hắn, mấy vị kia quân nhân phía ngoài cũng là kinh ngạc, tiếp xúc vị này đã lâu, đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy vị tướng quân này như vậy nổi giận.

Trương Đô Đốc vẻ mặt giận dữ lên, đột nhiên mở miệng mắng: "Các ngươi biết cái gì".

Hắn không chút nào kiêng nể, trực tiếp mở miệng mắng lên.

Mọi người bị Trương Đô Đốc hình tượng giận dữ trước mắt làm cho ngây người.

Trong lòng cũng không hiểu thấu có chút chột dạ.

"Đám các ngươi cần cân nhắc là những thứ này sao".

"Từng cái từng cái chỉ biết cắm đầu vào nghiên cứu, hiểu cái gì đạo đức đáng để nói".

"Các ngươi đi qua chiến trường bắc phương ngũ đại lục sao".

"Các ngươi biết nạn đói thây chết trăm dặm hình tượng sao".

"Đứng trước cường đại áp bách, đạo đức luân lý sớm đã bị bẻ cong".

"Đám trẻ tuổi người các ngươi, an nhàn quá lâu, sớm đã quên cha ông mình năm đó là bị áp bách đến thế nào vô lực".

"Thí nghiệm lên gen tái tạo là vô nhân tính, cấy ghép lên cơ thể người sống hai năm qua cho ra kết quả gì".

"Nói đến đây, hắn có chút đắng chát, cắn răng biểu lộ, giọng khàn khàn nói".

"Quân nhân tình nguyện đưa qua tất cả đâu hết rồi".

"Bọn hắn cũng là người, tất cả bọn hắn là đồng đội, là anh em, là chiến hữu của chúng ta".

"Đâu hết rồi"

"Không có"

"Đúng vậy, đều chết hết".

Quân lính phía ngoài trầm mặc không lên tiếng, nắm chặt trong tay súng, trong lòng là bao nhiêu khó chịu khó có thể nói.

Trong lòng như có lửa đốt, nhưng không biết tài nào có chỗ phát.

Những nghiên cứu viên này có lỗi sao.

không có,

Quân nhân bọn hắn cùng những nghiên cứu viên này đều giống nhau, cũng là thực hiện mệnh lệnh mà thôi.

Ba năm, không có quá lớn thành quả, chúng ta chờ không được, chính phủ cũng hết kiên nhẫn.

Quân đội đóng giữ tại đây 5 năm, bỏ ra không ít tài nguyên cùng nhân lực, nhưng một chút tin tức về bên kia Phandora lỗ đen cũng không có.

Những cái kia nghiên cứu viên lúc trước lên tiếng phản đối, cũng có chút lúng túng, muốn nói cái gì, lại nhìn thấy phía trên đài Trương Đô Đốc vẻ mặt giận dữ, trong lòng là bất đắc dĩ, có mờ mịt .

Phía trên

Càng mắng, Trương Đô đốc càng là giận khí. chỉ tay phía dưới mấy người nghiên cứu viên quát hỏi: "Ngươi biết bên kia lỗ đen là cái gì sao".

"Biết hay không ngày nào đó trong kia đi ra cái gì sinh vật".

"Rồng rắn yêu ma cái gì, bọn chúng có hay không thấy chúng ta ngứa mắt, lật tay một cái, liền diệt chúng ta nhân loại".

"Các ngươi còn tại đây hồ loạn lấy cân nhắc đạo đức nghiên cứu".

Ở phía dưới không những những kia nghiên cứu viên trầm mặc không lên tiếng.

Lúc trước tin tức lộ ra, muốn cấy ghép kì bí năng tái tạo con người mới, bọn hắn cũng rất hoang mang cùng giao động.

Nhưng bây giờ chứng kiến trên kia Trương Đô đốc lời nói, trong lòng lại cảm thấy bản thân trước đây ý nghĩ rất là ngây thơ cùng nông cạn.

Bọn hắn chỉ cân nhắc xã hội bình thường ý nghĩ, nhưng trước mắt vấn đề, vốn đã vượt ra khỏi người bình thường thế giới.

Trương Đô Đốc nhìn thấy mọi người một mảnh yên tĩnh không tiếng phản đối, lúc này mới yên lặng xuống tới.

Hắn không phải bản thân xúc động mà làm lên tiếng mắng.

Mà là hắn lo sợ, lo sợ lòng người dao động, dù là lần này kết thúc đi, nhưng một khi trong lòng nhân viên nghiên cứu, quân nhân tại đây để lại khúc mắc.

Ai biết như vậy sau này sẽ để lại như thế nào tai họa khó lường.

Hắn không muốn đơn giản nói lý, nói thuyết phục, mà là hắn muốn dùng mạnh mẽ ngữ điệu đi thúc đẩy bọn hắn.

Hắn muốn đánh tan mọi người trong lòng khúc mắc, chỉ có như thế, mọi người về sau mới sẽ không vì lần này quyết định đi hối hận cái gì.

Chứng kiến phía dưới người không còn phản đối.

Trương Đô Đốc lúc này mới một mặt nghiêm trang, lớn tiếng nói.

"Vì liên bang, vì nhân loại".

Mọi người phía dưới nghe được Trương Đô Đốc tiếng hô lớn,

Đột nhiên có chút giật mình cùng hoảng hốt.

Lời nói này như ánh vào trong lòng tất cả mọi người,

Đánh tan cuối cùng một điểm mâu thuẫn trong lòng.

Đúng vậy, bọn hắn là vì liên bang, bọn hắn nghiên cứu là vì nhân loại.

Đã như vậy, bọn hắn còn do dự cái gì, chần chờ cái gì.

Quân đội phía ngoài đã đồng thanh lớn tiếng hô theo.

"Vì Liên Bang, vì nhân loại".

Nghiên cứu viên phía trong cũng lác đắc có người thấp giọng lẩm bẩm.

"Vì Liên Bang, vì nhân loại".

Đúng vậy, vì Liên Bang, vì nhân loại.

Câu nói này giống như một lời tán thành, một lời chấp nhận của bọn hắn.

. . .

Sau buổi hội nghị, mọi người tâm tình cũng là thoải mái hơn rất nhiều.

Không còn thanh âm phản đối, tiến trình nuôi dưỡng ren đầu tiên cũng chính thức bắt đầu.

. . .

Ba tháng sau

Ngày 17 tháng 2 năm 10

Phòng thực hóa đơn bào

"Nhanh nhanh lưu lại kết quả cấu trúc Nucleotic ADN, petorin, mẫu vật số 103"

Mẫu một 104 cùng 102 thất bại,

Đã lưu, Viện lão,

"Năng lượng kỳ bí năng thoát ra ngoài sao".

"không không, bây giờ không cần thực nhiệm lại, đẩy vào phân giải hợp tử đi".

"lấy mấy mẫu hợp tử nhân tạo thành công tới".

"Thạc lão cùng Lý lão đang mang tới".

"Cố lão nói muốn tăng thêm kì bí năng, hợp hóa mã ren tiến trình".

"Tên điên kia, đuổi hắn ra ngoài".

Trong phòng bây giờ lộn sộn tiếng người qua lại.

Viện lão ánh mắt chăm chú vào màn hình máy phóng đại.

Cửa phòng mở ra, Thạc lão cùng Lý lão chạy tới.

Hai người chưa kịp hỏi cái gì, Viện lão đã quát lớn: "Nhanh đặt vào hợp tử".

Lý lão còn chưa kịp nhìn nhiều, Thạc lão bên kia đã đặt hộp ống nghiệm vào máy kín bên cạnh.

Cố lão nắm theo một hộp sắt chứa đựng cổ quái tế sinh dưỡng đi tới.

"Dùng thứ này trong quá trình phát triển", chưa nói hết lời, Viện lão đã trừng mắt nhìn hắn: "Ngươi bớt làm loạn dùng ta".

"Mẫu vật thành công đầu tiên ngươi đừng hòng táy máy cái gì vào".

Cố lão một mặt không cam lòng, sau vẫn là quyết định từ bỏ.

Hắn quá nóng lòng cải tạo, vừa thấy mẫu vật đầu tiên thành công đã không nhịn được muốn biến tạo nó. biết lần này không có hy vọng, hắn cũng không nhụt trí, lần sau là được.

Một lúc sau, Nông lão, Phạm lão cùng hàng loạt lão chưởng khoa khác ngành tinh thần, năng lượng, từ trường, nguyên tố, lúc này đều nhao nhao chạy qua tới xem.

Chờ đợi hơn mười tiếng đồng hồ, Trong phòng vang lên tiếng hoan hô đầy hưng phấn.

Tế bào thành công đa phân.

"Ha ha, đây là cái đầu tiên thành công".

"Ta làm thành công, đứa trẻ này sẽ là ta đặt tên".

"Ngươi cái Viện lão độc thân vậy mà cũng có ngày đặt tên hài tử".

"Mặc ta, ngươi quản được".

Mọi người cũng cười lên, Viện lão là cái người cô đơn, không ai muốn cùng hắn tranh cái này.

Nhăn chặt lông mày, Viện lão đắn đo chần chờ một hồi.

Lý lão cười ha ha nói: "Cho nó theo họ của ngươi tốt".

Cố lão ở bên khinh bỉ: "Các ngươi thật đem bọn nó làm con đến nuôi".

Thạc lão ở bên không lên tiếng, ánh mắt phức tạp nhìn trong kia tế bào.

Viện lão chần chờ một hồi, mới cắn răng nói.

"Gọi nó Atherrit Anpha"

"Là đứng đầu chư tinh tú, vũng là tên vị thần sáng tạo".

. . .

Có lần thứ nhất mẫu thí nghiệm thành công, rất nhanh phía sau cũng lần lượt tạo ra thành 107 mẫu hợp tử tế bào khác. do kì bí năng dự trữ không nhiều, bước đầu kế hoạch đặt dấu chấm dứt tại 107 đứa trẻ.

. . .

Liên Bang

Đông phương

Cửu kinh đại lục

Trong một khu rừng rậm sâu dưới núi hang đá địa đạo lòng đất.

Một nhóm áo trắng người, dẫn đầu là một cái lão nhân tóc bạch kim.

Lão nhân một mặt đầy hưng phấn kích động nhìn trước mắt lỗ sâu không gian tăm tối.

"Thiên vẫn chi địa, ta cuối cùng tìm được"

"Mười năm, ta tìm ngươi mười năm:

"Ha ha"

"Thứ kia sức mạnh to lớn, ta thánh tộc huy hoàng, rồi sẽ lần nữa đặt bước trên địa lục".

. . .

Trong phòng thí nghiệm 117

Nhìn vào bên kính những cái kia ống sinh nghiệm, bên trong những tế bào trẻ sơ sinh đang dần dần trưởng thành.

Người nghiên cứu viên trẻ ánh mắt có chút mờ mịt, có chút không đành lòng, quay qua hỏi ông lão áo trắng bên cạnh

"Cố lão, chúng ta làm như vậy",

"Có, có hay không không đúng".

Cố lão ánh mắt nồng nhiệt nhìn những cái kia ống nghiệm bên trong tế bào. lấy trong người ra một ống dung dịch màu tím kỳ lạ, miệng khẽ lầm bầm.

"Ta sẽ tạo ra kỳ tích từ thứ này"

Vừa nói, ánh mắt đã quyét qua quyét lại giữa mấy ống nghiệm".

Dung dịch chỉ có một, thần bí năng rút ra bên kia hắn không lấy thêm được. mà một khi đi qua giai đoạn này, tế bào bước vào giai đoạn trưởng thành, mọi chuyện cũng đã là không kịp.

Vì vậy, trong số 107 đứa trẻ tại đây, hắn chỉ có thể chọn một.

"Là ai"

"Ai sẽ là, người thử lấy thành quả của ta đây".

Ánh mắt hắn quyét qua một cái tên, sau đó nở nụ cười: "Atherrit Anpha, vật mẫu số 1, đứa con cưng của Viện lão đầu".

Trong phòng nuôi dưỡng diễn ra những gì, chỉ có hai người bọn họ chính mình biết.

Bạn đang đọc Vũ Minh sáng tác bởi lqkhdnglq
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lqkhdnglq
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.