Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Thú Vị

Tiểu thuyết gốc · 4662 chữ

Chương 11: Không Thú Vị

Trong căn cứ, khu sinh hoạt.

Náo động nhao nhao, vẫn là một trận truy đuổi rượt bắt, nhưng mà lần này khác biệt, không còn là tiểu quỷ ra tay truy đuổi, mà là bị quân nhân cho rệt theo đuổi chạy chối chết.

Trước lúc Minh Thiếu Tá đặt chân đến được phòng giám sát, tiểu quỷ nhóm là phân biệt đồng thời cùng lúc công kích lấy hai bên quân nhân trốt chấn thủ đường đi qua khu nghiên cứu.

Atherrit hơn hai mươi người phụ trách xông đường đi khu trung tâm gà rừng vị trí, mà còn lại bên này, hơn hai mươi tiểu quỷ đám người còn lại, là tập kích Mèo mù tiểu tổ nhóm.

"Thật cnm xui xẻo, đám quân nhân phía sau điên hết rồi sao, làm gì phải cắn chặt đuổi theo chúng ta như vậy không tha".

Dã Bá một mặt hùng hổ nói, phía sau quân nhân không biết lúc nào đã phát điên như vậy, ai nấy đều là vẻ mặt căm tức, ra sức gắt gao đuổi theo sau lưng bọn hắn.

"Chúng ta mới giật được có hai túi kẹo a, cần phải như vậy sao". Phạm Lăng Nguyệt một mặt ủy khuất nói, nàng hai chân đã là bắt đầu cảm thấy mỏi mệt.

Phạm Tiên nhíu mày nói: "Là chúng ta ra tay vẫn có chút chậm, bằng không", nói đến đây hắn không có nói tiếp.

Dù đã căn tốt thời gian khoảng cách Minh thiếu tá chạy đến phòng giám sát, cùng bọn hắn nhân cơ hội chạy ra đi công kích. Chính Là bắt khoảng thời gian kia dù biết được tin tức minh thiếu tá vẫn sẽ trước chạy đến phòng giám sát biết rõ tình huống, mà không quay đầu trở về chặn đường bọn hắn.

Nhưng mà vẫn không giống được như Atherrit bên kia như vậy thuận lợi, bọn hắn đám người bên này, vừa chạy đi ra tập kích hạ được hai người lúc, mèo mù cũng không khác biệt lắm cùng gà rừng đồng dạng lựa chọn, rất nhanh liền đã bỏ chạy vào khu nghiên cứu.

Nhưng mà khác biệt chính là, bên Minh Nha Uyển đám người, phụ trách chặn đường mười cái tiểu quỷ, còn chưa có cơ hội thấy được mèo mù đám người, đã trước cùng cú đêm Lưu Thiếu Tá tiểu tổ người trước va chạm.

Kết quả cũng không có chút nào hồi hộp, phía nhóm tiểu quỷ chặn đường, vừa đụng phải Lưu Thiếu Tá, đã là tan tác tách ra, chạy tán loạn, mà đang hùng hổ đuổi theo mèo mù đám bọn hắn, vừa biết được tin tức, cũng trong nháy mắt liền quay người bỏ chạy, để bọn hắn biến thành như bây giờ bị quân nhân ngược lại cho truy đuổi.

"Không cần nghĩ được quá đẹp, quân nhân người ta cũng không phải khúc gỗ, sẽ đứng yên ngây ngốc một chỗ cho chúng ta tới đánh".

Clit lạnh nhạt nói: "Còn tốt, mấy quân nhân kia ít nhất vẫn tính khá thành thật, không có chơi âm thầm trước liên lạc tới làm một cú vây bắt, bằng không chúng ta còn phải đổi chiến thuật tản ra, tốn thời gian lại tụ tập".

Ở phía sau màu đỏ tiểu nữ quỷ Enny cắt ngang mọi người trò chuyện nói: "Atherrit bên kia liên lạc tới, đường trung tâm đi khu nghiên cứu người đã bị tiêu diệt xong, bây giờ bọn hắn đã đi vào khu nghiên cứu".

Xung quanh mọi người nghe được thở phào nhẹ nhõm, ít nhất Atherrit bên kia đã là thành công xông vào khu nghiên cứu.

Diệp Thanh nghe được lại là hăng hái: "Lại một bàn thắng nữa đứng về phía chúng ta, ha ha, quân nhân đám thúc thúc hẳn là đang cuống cuồng lắm đi".

Cười thoải mái được một lúc, hắn đột nhiên lại nghĩ đến cái gì, khóe miệng cứng lại, do dự nói: "Chúng ta có hay không đang bị người giận cá chém thớt a".

Rinh Back yên lặng nhìn hắn, không có trả lời.

Diệp Thanh bị Rinh Back hai đôi mắt màu xanh lạnh nhạt kia nhìn lấy, không khỏi lúng túng gãi gãi đầu, xoay chuyển chủ đề cười nói: " Vậy chúng ta bên này bây giờ là tính làm cái gì tiếp đây, theo kế hoạch B đến làm, vẫn là kế hoạch C".

Mọi người một bên chạy, không khỏi bắt đầu lâm vào suy tư.

"Theo Atherrit đường chạy qua khu nghiên cứu, vẫn là trước đến gần khu quân đội chờ đợi, hay vẫn là dây dưa kéo lại Lưu Thiếu Tá phía sau hai đám người."

Rinh Back đang tính lên tiếng lúc, đột nhiên, Lacrell âm thanh bên trong bộ đàm truyền đến: "Nhóm thân ái, Tình huống giống như không đúng".

Hắn âm thanh có chút cổ quái nói: "phòng giám sát quân nhân đang chạy đi khu nghiên cứu, hướng đi, giống như là phía trước chặn đường các ngươi tới".

Lacrell vẫn luôn chạy vòng vòng một mình tại chú ý động tĩnh phòng giám sát đám quân nhân.

Chờ đợi mãi, vẫn không thấy cái nào quân nhân được phái tới tìm hắn, ngược lại lại phát hiện quân nhân hướng phía đường đi khu nghiên cứu Rinh Back đám người chỗ chạy đi.

Mọi Người nghe được giật mình,

"Hướng chúng ta tới"

"Không trước bắt ngươi, chạy tới chúng ta ý gì a".

Diệp Thanh không nhịn được trừng mắt nói:" Minh Thúc lúc nào như vậy có thể nhịn tính tình, vậy mà không chạy đi bắt ngươi, ngược lại để người chạy đi bắt chúng ta".

Lacrell là bọn hắn cố ý vứt ra tới cọc ngầm giám sát.

Có camera quan sát căn cứ, Minh Thiếu Tá đảo mắt liền có thể phát hiện phụ cận Lacrell lảng vảng hình ảnh mới đúng.

Lacrell vẫn rất sôi động chạy xung quanh công khai giám sát lấy quân nhân bước đi, phách lối như vậy hành động.

Theo như thông thường logic đến nói, không phải trước chụp lại Lacrell cái này rõ ràng tai mắt không phải sao.

Lacrell không chút nào để ý chính mình nhiệm vụ, cười đùa nói: "Có thể ta khiêu khích bản sự vẫn chưa đủ tốt nha, lần sau lại tìm tới các ngươi nhiều nhiều luyện tập hơn a".

"Quên đi thôi", "Không có như vậy chuyện tốt đấy", "Vô dụng bổn sự".

Bộ đàm liên tục truyền đến mọi người bất mãn âm thanh.

Bọn hắn cũng không muốn mỗi ngày bị Lacrell tên này tìm cớ quấy rầy làm trò khiêu khích lấy.

Phía sau có người, phía trước cũng có người, tiểu quỷ bọn hắn trước mắt tình huống khá là nguy cấp, mọi người cũng bắt đầu an tĩnh xuống tới.

Lúc trước tính toán tốt kế hoạch tình hình bây giờ không giống như dự tính, mọi người cũng chỉ có thể chính mình tự tìm cách riêng.

Rinh Back suy tư một lúc, thấy không ai lên tiếng, cân nhắc nói: "Phòng giám sát bây giờ khả năng chỉ có một hoặc hai người còn tại".

Khánh Tĩnh nghe được lời này, lại là ánh mắt hơi híp lại.

Suy nghĩ một lúc, hắn mới lên tiếng nói: "Chúng ta nên hay không tách ra bốn nhóm người, phân biệt bốn hướng khác nhau chạy đi đoạt lại phòng giám sát".

Dù là quân nhân tại phòng giám sát có thấy được, cũng chỉ có thể theo chúng ta tách ra phân biệt chặn đường, hoặc chính mình lui lại về bảo vệ, dùng hai cái này biện pháp đến ứng đối.

Quân nhân có ưu thế về con mắt, nhưng bọn hắn cũng có ưu thế về bộ não, chỉ cần vận dụng tốt, đều có thể phát huy ra kinh người tác dụng.

Enny nghe được hắn lời nói, ánh mắt hơi sáng lên: "Cách này tốt a, như vậy phân nhóm đến tiêu diệt, chúng ta khả năng rất cao vẫn sẽ còn một số người có cơ hội đến được phòng giám sát.

Khánh Tĩnh gật đầu, nói tiếp: "Một khi đến được đó, cộng thêm Lacrell, sáu người có thể nắm chắc đoạt lại quyền chủ động, lần nữa quay về ban đầu tình thế, bắt bọn hắn phải lần nữa chạy đi về đến đoạt".

Tiểu quỷ nhóm nghe được khẽ gật đầu, như vậy cũng có thể tranh thủ nhiều thời gian cho Atherrit bên kia có thể đi vơ vét.

Không cần quản quân nhân, diệt xong nhân viên nghiên cứu bọn hắn xem như thắng.

Tán Thành nhất chí gần được lúc, Minh Nha Uyển lại là cau mày, lên tiếng nói :"Chúng ta nếu lấy đến phòng giám sát lúc, bọn hắn thật sẽ chạy lại đi đoạt trở về".

Mọi người đang tính tán thành kế hoạch, lại nghe được Nha Uyển lời này, không khỏi hơi ngây người.

"Vì sao không a".

Enny nghi hoặc nói: "Phòng giám sát đối với quân nhân không phải rất quan trọng, không có nó, bọn hắn lúc nào mới có thể bắt hết được từng người chúng ta".

Minh Nha Uyển lại là lắc đầu, :"Đó là trước kia tình huống, bây giờ quân nhân số lượng ít, mà chúng ta lại là đã tụ tập lại hành động".

Nói xong, Minh Nha Uyển cau mày tiếp tục lâm vào suy tư, nàng một mực cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng mà vẫn chưa nghĩ ra căn nguyên đến.

Hơi ngẩng đầu lên, thấy mọi người còn chưa quá rõ ràng ý tứ, nàng tiếp tục giải thích nói: "Lacrell, Lệ Khuyên, Gasmat mấy nhóm người kia đi lẻ, cũng không thấy quân nhân bọn hắn quan tâm".

Tiếp tục nói: "Nếu như lúc đó quân nhân diệt xong chúng ta một hai tiểu tổ nhóm người, quay người liền tập hợp chạy đến khu nghiên cứu, như vậy không phải Atherrit đám người càng thêm nguy hiểm".

"Chúng ta nhiệm vụ chủ yếu là dây dưa lại bọn hắn, tranh thủ khu nghiên cứu mọi người thêm thời gian".

"Một khi chúng ta người bị tiêu diệt hơn phân nửa, đồng nghĩa với việc đã không còn quá lớn uy hiếp, bọn hắn lúc đó chưa hẳn sẽ còn để ý đến chúng ta".

"Chúng ta lúc đó ít người, đánh lén cũng không được, quấy rối cũng không xong, cũng không có nhân viên đến cho chúng ta thu hoạch kẹo".

"Nói chung, lúc đó đám chúng ta sẽ biến thành dư thừa một đám".

Tiểu quỷ nhóm nghe xong được nàng phân tích, cũng không khỏi một mặt xoắn suýt.

"Không đến mức đi, quân nhân đám người sẽ bỏ được".

Khánh Tĩnh kế hoạch nếu thuận lợi, nhất định có thể tranh thủ được nhiều nhất thời gian.

Bất kể là tách ra, đuổi theo tiêu diệt bọn hắn, đến trở về phòng giám sát khoảng cách trên đường đến khu nghiên cứu, cũng là cần thời gian chạy.

Nhưng mà một khi Minh Nha Uyển phán đoán là đúng, quân nhân chỉ cần để lại sáu đến bảy người từng chút một đi bắt lấy bọn hắn, còn lại người đi chạy trở về khu nghiên cứu, như vậy thì thật là phiền phức.

Rinh Back đảo mắt nhìn xung quanh mọi người, thở dài: "Vậy chúng ta chỉ có thể chạy".

Minh Nha Uyển khẽ gật đầu: "Chỉ có thể tiếp tục chạy".

"Chạy không có quy tắc, chạy hướng khu nghiên cứu, hướng phòng giám sát, hướng vòng vòng vèo vèo, chung quy không thể để người khác đoán được hướng đi, không thể dừng lại".

Mọi Người đồng loạt thở dài, đã là hiểu được rõ ràng nàng ý tứ.

Bây giờ chính là biến thành hai bên so đấu sức bền, xem ai có thể nhịn.

Là bọn hắn trước không chịu được bị bắt, vẫn là quân nhân trước không nhịn được chạy về khu nghiên cứu.

. . .

Phòng giám sát, phía trong mọi người tụ tập lại một chỗ, nhẹ nhỏ lời nói trò chuyện cười đùa, từ lúc Trương Đô Đốc đi đến nơi này ngồi xem, mấy cái này an ninh quân nhân cũng là không dám gây ra lớn tiếng động.

Mọi người tại đây từ đầu quan sát đến bây giờ cuộc chơi, đều là cảm thấy rất thú vị, chỉ có Minh Thiếu Tá ngồi tại bên cạnh, là một mặt đầy căm tức cố kìm nén lấy.

Minh Thiếu Tá gắt gao nhìn vào trong màn hình giám sát, ánh mắt như muốn bốc lửa, nhìn lấy Lacrell đang không ngừng khiêu khích hành động.

Lacrell đó là không chút nào lo lắng sợ mình bị bắt, một mực tại chạy thụt tới thụt lui hô to đòi ăn trước cửa phòng giám sát.

Làm Minh Thiếu Tá rất là căm tức, muốn lao ra ngay lập tức bắt hắn đến hung hăng cho ăn no một trận đánh đập.

Nghĩ thì nghĩ, Minh Thiếu Tá trước mắt cũng chỉ có thể nuốt cái này ý nghĩ xuống. Không khác, Đô Đốc đã có lệnh, hắn phải ở đây gắt gao nhìn chằm chằm lấy Lacrell từng hành động cử chỉ, rèn luyện hắn khắc chế cảm xúc bồng bột tính tình.

Dù rất bất đắc dĩ với cái này mệnh lệnh, nhưng hắn cũng chỉ có thể cố kìm nén, nghe theo.

Trương Đô Đốc bên cạnh không có để ý hắn, ánh mắt vẫn đang một mực nhìn vào phía trong màn hình, một mặt đang cân nhắc lấy cái gì.

Minh Thiếu Tá ở bên kìm nén một lúc, vẫn là không nhịn được mở miệng, chỉ vào trên màn hình, lên tiếng dò hỏi nói: " Đô Đốc, ba tên tiểu quỷ này cùng nhóm này bốn tên tiểu quỷ, hai nhóm nhóc con này giống như đang lén lút âm mưu làm cái gì đó".

Chỉ xong, hắn mới cẩn thận dò hỏi nói: "Ngài không quản một chút bọn hắn sao, ta lo lắng bọn hắn lại làm ra cái gì bất lợi cho chúng ta việc đến".

Minh Thiếu Tá trong lòng cũng là bất an lo lắng, hắn đã sớm phát hiện được hai nhóm tiểu quỷ này cổ quái lén lút hành động.

Chờ đợi mãi, vẫn không thấy Trương Đô Đốc hạ cái gì mệnh lệnh đến ứng đối, hắn trong lòng cũng là lo lắng sốt ruột không thôi.

Lúc trước tại trong tay tiểu quỷ ăn phải không ít thua thiệt, bây giờ hắn là thật không còn chút nào tâm tư dám chủ quan khinh thường.

Trương Đô Đốc nghe được hắn lời nói, từ trong suy tư hồi phục lại tâm tình, quay đầu nhìn qua, một mặt thâm ý nhìn lấy hắn, cười nói: "Vậy ngươi cảm thấy bọn hắn là đang làm cái gì".

Minh Thiếu Tá bị hỏi, lại thấy Trương Đô Đốc một mặt thâm ý, ánh mắt hơi động.

"Đây là khảo nghiệm ta ý nghĩ".

Ở cùng Trương Đô Đốc công tác lâu, hắn rất nhanh liền nhìn ra được ý tứ.

Hít sâu một cái, biết mình cơ hội biểu hiện đến, Minh Thiếu Tá không chút do dự, rất nhanh liền đứng lên, nghiêm túc thẳng thắn thái độ, như đã suy nghĩ kỹ tốt trả lời nói: "Ba tên tiểu quỷ này một nhóm, cầm kéo chạy hướng phòng điện, đây là muốn đi cắt dây điện căn cứ".

"Tắt đèn, không điện, camera không còn tác dụng, chúng ta sẽ lần nữa lâm vào bất lợi địa hình, bọn nhóc kia so chúng ta quen thuộc hơn khu sinh hoạt cùng khu nghiên cứu đường đi".

"Còn bốn Tên tiểu quỷ này chạy đi khu quân đội, đoán chừng là muốn cầm tới vũ khí nhựa cận chiến đến công kích chúng ta".

"Chúng ta một tay bị hạn chế, một khi bị gậy gộc cái gì đánh tới, rất khó có thể bảo vệ tốt túi kẹo".

"Chúng ta phải nhanh bắt hết bọn hắn lại".

Càng nói, hắn càng là cắn răng nghiến lợi nói: "Đám này tiểu quỷ to gan lớn mật, đến chúng ta cũng dám mấy lần lừa gạt, đối phó bọn hắn, ta cảm thấy không được nhân từ nương tay, dốc hết sức túm cổ từng đứa lại, sau đó hảo hảo giáo huấn, đánh đòn bọn hắn tốt một trận, rồi mới có thể thả đi ra".

Minh Thiếu Tá ngữ ra kinh người, lời nói từng cái có căn cứ, để trong phòng giám sát đám quân nhân an ninh nghe được cũng trợn mắt há hốc mồm, hít vào khẩu khí.

"Vị này lúc nào cũng bắt đầu phỏng đoán suy luận vấn đề lên rồi".

Xung quanh nhân viên đám người một mặt không thể tin, mà nhìn trước mắt vị này thường ngày không yêu động não phiền phức thiếu tá.

"Không nghĩ tới a, vị này thiếu tá bị bức ép, lại có thể thật bức ra ý nghĩ tới", mọi người ở bên thấp giọng trò chuyện lấy.

Minh Thiếu Tá nói xong, cũng thở ra khẩu khí.

"Hắn thật nghẹ đủ, nhìn đám này oắt con nhao nhao hành động, mà Đô Đốc không chút nào để ý, hắn cũng là nhịn được hoảng".

Bên cạnh Trương Đô Đốc nghe Minh Thiếu Tá thao thao lập luận suy đoán lời nói, làm cho không khỏi kinh ngạc đến ngây người.

Khóe miệng hơi giật, Trương Đô Đốc cười khổ lắc đầu một cái.

Minh Thiếu Tá đã tiếp tục nói:" Đô Đốc, vì vậy chúng ta phải nhanh một chút cản lại bọn hắn a, một khi cắt điện, phòng giám sát chúng ta cũng không có tác dụng, còn... Trương Đô Đốc hơi khoát khoát tay, ngăn lại hắn tiếp tục lời nói, một mặt cổ quái, cau mày nhìn lấy hắn.

Một lúc, Trương Đô Đốc giống như nghĩ đến cái gì, đột nhiên không chút nào liên quan vấn đề hỏi: "Ngươi hôm nay xung phong làm tổng chỉ huy, là có hay không có người thúc đẩy qua".

Đang trình bày suy đoán bên trong Minh Thiếu tá, bị cắt ngang, lại bị Trương Đô Đốc cái này bất ngờ không liên quan câu hỏi, làm cho một thoáng sửng sốt.

Một lúc, hắn mới lấy lại tinh thần, một mặt hồ nghi.

"Đô Đốc, ngài hỏi cái này làm gì a".

Trương Đô Đốc cau mày nhìn lấy hắn, bên cạnh bị nhìn lấy Minh Thiếu Tá cũng có chút lúng túng, một hồi mới ấp a ấp úm nói ra.

"Ta, cái kia, lúc sáng giống như có cùng nhóc Dương Khang trò chuyện qua một chút, cái kia, hắn có cho ta chút lời khuyên về nắm bắt thời cơ nhân sinh trong cuộc sống".

Trương Đô Đốc nghe được hắn lời nói, trong lòng khẽ thở dài, quả nhiên, không có cái gì là thuần túy trùng hợp may mắn hết đấy.

Tiểu quỷ kia biết hắn sẽ không làm tổng chỉ huy lần này, không, nói đúng hơn là Dương Khang cố ý để hắn vô ý thức tham gia nhưng mà lại không làm tổng chỉ huy.

Khó trách đám tiểu quỷ từ đầu đến giờ đi được như vậy thuận lợi, căn bản tất cả đều đã nằm trong tính toán tốt của đối phương a.

"Đô Đốc, cái này có vấn đề gì sao".

Minh Thiếu Tá có hơi bất an lo lắng nói.

"Vậy chúng ta bây giờ có phải hay không nên đi phái người tiêu diệt bọn hắn rồi".

Trương Đô Đốc liếc mắt nhìn hắn một cái, yên lặng không lên tiếng.

Một lúc, mới là cảm khái, có chút mất hết cả hứng, không còn chút nào thú vị, âm thanh có chút nhàm chán lạnh nhạt nói: "Bảy tên tiểu quỷ này căn bản chính là cái mồi nhử, cố tình bị ném ra làm đèn thu hút sự chú ý, để cho chúng ta phái người đi tới bắt, kéo lại chúng ta thời gian".

Nói, hắn đưa tay chỉ vào trong màn hình,: "Bọn hắn không phải kẻ ngốc, mấy cái này kéo là cố ý để lộ đi ra, cho các ngươi nhìn".

"Bọn nhóc này căn bản cũng không có lá gan dám thật đi cắt dây điện".

"Còn bốn tên tiểu quỷ này, chạy đi khu quân đội cũng là vô dụng đấy, đưa vũ khí nhựa cho bọn hắn cầm, cũng căn bản không dám vung đi đánh người".

Nói đến đây, hắn có chút thở dài, giống như mất hết cả hứng tiếp tục chỉ dạy quân nhân, thẳng thắn chỉ ra phân tích giải thích nói: "Đối phương từ đầu đã biết là ngươi làm tổng chỉ huy, mà ngươi cụ thể chi tiết tính cách, đã sớm bị đối phương điều tra rõ ràng".

Trong bàn cờ, kỵ nhất chính là bị rơi vào theo trong đối phương bước tiến.

Mà quân đội một mực bị đám này tiểu quỷ cho dắt mũi dẫn đi.

Nếu không phải hắn thật nhìn không vào được nữa, chen tay vào cắt ngang, đám quân nhân lần này khả năng thật phải bại cái té ngã.

Minh Thiếu Tá nghe được há mồm, ngây ngốc bộ dáng ngồi tại chỗ.

Quân nhân an ninh xung quanh cũng là ngây người biểu lộ.

Lúc Nghe được Minh Thiếu Tá phán đoán, bọn hắn là thật mở thêm kiến thức, không khỏi cảm khái hít vào khẩu khí.

Nhưng khi nghe xong Trương Đô Đốc lời nói sau, bọn hắn mới như bị hung hăng đánh một cái tát, giật mình tỉnh lại.

"Đúng a, đây vẫn chỉ là cái trò chơi thôi a, cũng không phải thật đánh trận, bọn hắn thật nghĩ nhiều."

Khó trách bọn hắn lại cảm thấy như thế, cũng là do đám tiểu quỷ lúc đầu lộ ra to gan lớn mật từng hành động đến quấy phá.

Để quân nhân từng bước ăn phải lớn thua thiệt, làm tâm thần ai nấy không khỏi cất cao lên, một hồi sợ bóng sợ gió lo lắng thái quá.

Trương Đô Đốc đưa mắt nhìn một chút, tiếp tục nói :"Không cần tiếp tục bị dẫn dắt đi theo bố cục của đối phương".

"Đối phương ném ra mồi nhử, muốn trì hoãn kéo lấy thời gian".

"Một nhóm tiểu quỷ ở khu sinh hoạt, chạy tán loạn này muốn cùng chúng ta so đấu sức bền cùng thể lực".

"Một Nhóm lại ở khu sinh hoạt trắng trợn thu hoạch kẹo, buộc chúng ta phải nhanh phái người đi tới khu sinh hoạt ngăn cản vây bắt".

Trương Đô Đốc âm thanh lạnh nhạt tiếp tục nói:" Đối phương muốn chúng ta đi làm, sợ chúng ta sẽ làm cái gì, những thứ này, vốn đã có nằm trong cân nhắc của đối phương".

"Muốn đối phó những đám này thông thạo bố cục người, phải trước nhảy ra bọn hắn cục".

"Không lại quan tâm thời gian, không tiếp tục đi bắt tiểu quỷ, không cần lại bị nhân viên làm ràng buộc chạy theo bảo vệ, bỏ hết những thứ này qua một bên, sau đó mới nghĩ cách đến đối phó, như vậy mới có thể làm rối loạn kẻ địch tính toán, để đối phương bất ngờ không kịp trở tay".

Minh Thiếu Tá cùng xung quanh đám người yên lặng nghe lấy, bất kể là hiểu vẫn không hiểu, cũng biết trước mắt nên làm ra chăm chú lắng nghe bộ dáng.

Trương Đô Đốc cũng không còn quản bọn hắn như thế nào nghĩ cách, trực tiếp liền cấp ra kế hoạch đối phó cho bọn hắn đến.

Một hồi phân phó hết thảy nhiệm vụ xong, Trương Đô Đốc khe khẽ lắc đầu thở dài lấy một cái nói ra.

"Không Thú vị".

Hắn lúc đầu là muốn đi theo xem đám quân nhân cùng tiểu quỷ chơi náo nhiệt đấy.

Nhưng cũng là không nghĩ đến bây giờ lại thành ra như vậy hiện tại cục diện, để hắn đến đối phó, làm hắn không khỏi mất hết cả hứng, tự thân không khác gì như đang khi dễ đám tiểu hài tử.

"Không Thú Vị".

Khẽ lầm bầm lấy, Trương Đô Đốc đã là đứng người đi lên, không còn tiếp tục quan tâm nữa cái này diễn biến cuộc chơi, đặt xuống lại trên tay cốc caffe, đã là đứng lên đi ra ngoài cửa.

Để lại mọi người phía trong tiếp tục công việc nhiệm vụ.

Phòng giám sát, phía ngoài.

Lacrell đứng ở trước cửa, hơi lau trên chán mồ hôi, một mặt phiền muộn.

"Bên trong rốt cuộc có người không a, vất vả lâu như vậy, ta sẽ không phải chính mình tự làm trò hề đi".

"Không vui chút nào a, hắn thích trêu chọc người khác chế tạo trò hề đến xem, cũng không muốn chính mình làm trò hề đến để chính mình nhìn"

Hắn trong lòng không khỏi hồ nghi, chính mình đã dùng như vậy nhiều thủ đoạn, đối phương vậy mà còn không có chút nào phản ứng.

Lacrell cũng là hít sâu một hơi, căng lấy sắc mặt tiếp tục lớn tiếng hò hét lấy.

"Cơm chín rồi a, ra ăn a Minh đầu lớn, không ra gia gia liền không để phần, a a a".

"Ngươi sợ rồi không chơi nữa sao, vậy nhận thua nói một tiếng chúng ta nghỉ a, ai về nhà nấy a".

"Hết chơi rồi Minh đầu lớn nói tiếng đi,. . .đúng lúc này, cửa phòng giám sát đột nhiên mở ra, đang đứng trước phòng giám sát hò hét Lacrell cũng là bị hù cho nhảy dựng lên.

Cửa phòng mở ra, Trương Đô Đốc từ phía trong phòng giám sát đi ra.

Lacrell nhìn thấy người tới đang muốn bỏ chạy động tác cũng là chậm lại, một hồi ngây người đứng ở tại chỗ.

"Đô Đốc, Ngài sao lại ở trong a".

Hắn âm thanh lắp bắp, không thể tin được bộ dáng nói.

Hắn không nghĩ đến phía trong vậy mà còn có Trương Đô Đốc, nghĩ đến vừa rồi chính mình lớn tiếng ngoài cửa hò hét khiêu khích hành động, hắn không khỏi một hồi bối rối.

Trương Đô Đốc nhìn thấy hắn chỉ là bật cười một tiếng, không có để ý, mở miệng lên tiếng nói:"Ủy khuất các ngươi rồi".

Lacrell ở trước nghe được Trương Đô Đốc lời nói, một mặt là không hiểu ra sao.

Trương Đô Đốc cũng không có ý định tiếp tục giải thích, giật lấy bên hông treo túi kẹo ném qua, cười nói: "Cái này đưa cho Dương Khang tiểu tử kia".

Vội vàng đưa tay chụp lấy túi kẹo Lacrell, nghe xong lời này, liên tục gật lấy đầu, ngoan ngoãn hồi đáp nói : "Vâng Đô Đốc".

Hắn dù không hiểu Trương Đô Đốc cái này thao tác, nhưng ít nhất hắn biết, Đô Đốc vẫn là rất quan tâm lấy bọn hắn.

Đám nhóc phía sau giống như còn có tổ chức tiệc Halloween, vẫn là tranh thủ ít người trước đi qua thăm quan chuẩn bị mới tốt.

Nghĩ đến đây, Trương Đô Đốc tâm tình cũng là tốt hơn mấy phần, quay người rời đi, để lại Lacrell mờ mịt vừa kinh vừa mừng biến hóa biểu lộ.

#
Bạn đang đọc Vũ Minh sáng tác bởi lqkhdnglq
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lqkhdnglq
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.