Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Không

Tiểu thuyết gốc · 2007 chữ

Vào năm 2083, công nghệ loài người đã có rất nhiều bước tiến vượt bậc, đặc biệt là công nghệ game online. Điện thoại lúc này trở thành thứ cổ lỗ sĩ. Người chơi được trải nghiệm trò chơi trên những thiết bị thực tế ảo mang tới cảm giác cực kì chân thật gần giống với ngoài đời.

Nhiều tựa game lớn đã xuất hiện, nở rộ toàn cầu, sở hữu đông đảo lượng người hâm mộ, nổi bật hơn tất cả là con game mang tên - Cây Thế Giới.

Cây Thế Giới chiếm bốn mươi phần trăm thị phần game online, trải rộng toàn bộ các quốc gia. Các giải đấu lớn, giải đấu chuyên nghiệp được tổ chức với phần thưởng khổng lồ đủ để game thủ đổi đời sau một đêm. Người người nhà nhà đều chơi, đi đến đâu cũng thấy người chơi.

Ấy vậy, Cây Thế Giới vẫn không thể tránh khỏi quy luật bất biến của tự nhiên, sau ba mươi chín năm huy hoàng cũng là thời điểm đóng cửa. Số lượng người chơi ngày càng giảm bởi thế giới lại đang bắt đầu bước vào thời kỳ phát triển mới, game thực tế ảo trở thành thứ gì đó lạc hậu.

Lắm bắt tốt xu hướng công nghệ - khoa học, nhà phát hành khai tử Cây Thế Giới - đứa con đã kiếm về cho họ số tiền cực kì kinh khủng - để đầu tư cái mới là điều rất dễ hiểu.

........

23:36, ngày 20/11/2122.

"Haizzz! Sắp đóng cửa rồi sao? Tựa game mình đã chơi suốt ba mươi chín năm, thế mà.....Biết sao giờ? Thôi thì đồng hành đến phút giây cuối cùng vậy.", một tiếng thở dài đầy bất đắc dĩ truyền ra.

Hắn quét mắt xung quanh. Đây là Đại Điện của Lâu Đài Phép Thuật vĩ đại. Lâu Đài Phép Thuật sở hữu quy mô vô cùng rộng lớn gồm nhiều quần thể tòa tháp cấu thành. Lâu Đài Phép Thuật có một tòa tháp đẹp nhất nằm chính giữa trung tâm và chín tòa tháp nhỏ hơn vây quanh tạo thành thế chúng tinh ủng nguyệt.

Đại Điện là ở tòa tháp chính giữa - Tháp Bất Tử.

Hắn ngồi trên bảo tọa hoàng kim với từng đường điêu khắc tinh diệu không lời diễn tả nổi, đầu lưng ngả về sau, trông thật thư thái và thoải mái nhưng trong đôi mắt lại mang một nỗi buồn nỗi luyến tiếc khó thế dãi bày.

Gắn bó cùng Cây Thế Giới quá lâu, giờ sắp kết thúc, chẳng nhẽ không buồn?

"Thật sự kết thúc rồi sao? Mọi tâm huyết, thời gian, đam mê của mình....."

23:59:56, ngày 20/11/2122.

Chỉ vài giây nữa thôi là tới 00:00, qua ngày mới đồng thời máy chủ sẽ dừng hoạt động, tất cả người chơi tự động bị đăng xuất ra. Cây Thế Giới chính thức trở thành lịch sử.

"Thôi thì đi ngủ! Mai đi làm sớm!", lời nói cuối cùng của hắn.

00:01.

Hắn mở mắt lẩm bẩm:"Trở về thực tại nào!"

Nhưng giây tiếp theo lại làm hắn hoảng hốt.

"Cái quái gì thế này? Mình vẫn đang ở trong game ư? Không đăng xuất?", Vì hắn thấy mình vẫn ngồi tại bảo tọa hoàng kim trong Đại Điện của Lâu Đài Phép Thuật vĩ đại.

"Lỗi nhà phát hành hay họ muốn lùi thời gian đóng cửa?", hắn tự hỏi:

"Không được! Mình phải liên hệ với quản trị viên."

Hắn lệnh mở bảng điều khiển nhưng không có được, không thể liên hệ hay nhắn tin cho quản trị viên luôn, mọi thứ đó như chưa hề tồn tại vậy. Thật sự kỳ quái! Hắn đột nhiên đứng bật dậy đi đi lại lại, vẻ mặt rất đăm chiêu như đang suy nghĩ về điều gì đó.

"Thế là thế nào nhỉ? Sao chuyện kỳ lạ này lại xảy ra nhỉ? Có vấn đề gì với hệ thống phát hành chăng?"

Trong lúc đầu hắn đang rối tung rối mù không biết phải làm thế sao thì cánh cửa Đại Điện được đẩy ra, có thân ảnh bước vào cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn. Đó là một cô gái với dáng người cao gầy mảnh mai, dung nhan xinh xắn tuyệt mĩ. Đặc biệt ở chỗ nàng có mái tóc đen tuyền và trắng xóa đan xen chảy dài xuống tận thắt lưng, đôi mắt cũng mang màu tương tự, một bên trắng một bên đen.

Sau lưng nàng là hai đôi cánh thiên nga, đôi cánh màu đen ở trên, đôi cánh màu trắng ở dưới, kết hợp với bộ trang phục bó sát khoe từng đường cong hoàn mỹ của cơ thể khiến nàng trở nên thành thục và diễm lệ hơn bao giờ hết.

Nàng tiến đến giữa Đại Điện liền lập tức quỳ một chân xuống, tay phải đặt tại vị trí tim, cái đầu cúi thấp thể hiện rõ sự cung kính tuyệt đối, nhẹ nhàng mở miệng:

"Tham kiến Bạch Thiên Đại Nhân vĩ đại - Chủ nhân duy nhất của Lâu Đài Phép Thuật tối cao."

Không sai! Hắn là Bạch Thiên. Tại sao lại lấy cái tên này? Cây Thế Giới không nhiều sever, tất cả game thủ đều chơi chung một máy chủ, cạnh tranh rất khốc liệt. Hắn đến từ Việt Nam (Việt Nam năm này đã trở thành cường quốc rồi nhé) nên chọn cái tên Bạch Thiên để mọi game thủ đều biết đến quốc gia hùng cường này.

"Ngẩng đầu lên!", Bạch Thiên nói bằng giọng lạnh như băng nhưng trong lòng thì đang gào thét:"Sao mình có cái giọng điệu cao cao tại thượng đáng ghét đó vậy? Mình đâu muốn nói như thế chứ?"

"Đội ơn Bạch Thiên Đại Nhân.", nàng ngẩng đầu nhìn thẳng về phía hắn. Nhất thời ánh mắt của nàng liền biến đổi từ bình tĩnh thành sùng bái tôn sùng si mê, hô hấp cũng dần dồn dập, bầu ngực phập phồng lên xuống đã cho thấy điều đó.

Hắn có ngoại hình của thiếu niên hai mươi tuổi, cơ bắp tráng kiện tràn đầy sức sống mãnh liệt, khuôn mặt điển trai tuấn tú không góc chết, mai tóc ngắn màu bạch ngân kết hợp cùng đôi mắt đỏ hờ hững dường như chẳng quan tâm đến thế gian càng làm tăng khí chất của hắn.

Y phục hai màu vàng óng và tím đậm phủ bên ngoài cơ thể tạo nên sự thần bí và cao quý rất khó giải thích.

Hắn....như đấng tối cao vấn đỉnh thương khung coi thường chúng sinh, có thể ban phát sinh tử bất kỳ lúc nào.

Ánh mắt hờ hững đó quan sát nàng, Bạch Thiên lập tức giật mình.

Nàng mang tên Echidna - Vũ Khúc Hồ Thiên Nga - lấy ý tưởng từ hai con thiên nga trắng và thiên nga đen - một NPC được hắn tạo ra nhằm mục đích theo sát chủ nhân như hình với bóng, bảo vệ chủ nhân những lúc nguy hiểm sẵn sàng hy sinh thân mình hay đảm nhiệm chức vụ như một thư ký riêng.

Không chỉ riêng Echidna mà toàn bộ Lâu Đài Phép Thuật cũng do Bạch Thiên xây dựng.

Đây là tính năng vô cùng độc đáo của Cây Thế Giới - tự do sáng tạo, chỉ cần giỏi về lập trình máy tính, đầu óc bay bổng thì bạn có thể tạo ra bất kỳ thứ gì bạn muốn. Và đương nhiên rồi, Bạch Thiên là chuyên gia trong lĩnh vực này, hằng tháng kiếm được cả vài trăm triệu.

Nói chung về mặt vật chất đời thực thì Bạch Thiên không thiếu cái gì luôn. Song, ngành lập trình viên cũng có nhiều mặt tối. Do phải làm việc với máy tính liên tục, hắn ít giao tiếp dần dà thành ngại nói chuyện cùng người lạ dẫn tới nối sống khép kín, ít giao lưu, ít đi chơi, chỉ ở trong phòng.

Cuối cùng hắn đành dành hết thời gian rảnh cho Cây Thế Giới, danh tiếng vang vọng toàn cầu khi là game thủ sở hữu chiến lực cá nhân Top 1 sever. À tất nhiên, Bạch Thiên không thành lập Bang Hội vì hắn ngại kết bạn.

"Biểu cảm của cô ta thật quá! Mình nhớ rằng mọi nhân vật trong Cây Thế Giới đều đâu thể biểu hiện cảm xúc cơ mà nhỉ? Nhưng cô ta thở, ngực lại phập phồng, mình còn nghe rõ ràng tiếng thở nữa. Ánh mắt hữu thần có sóng mắt lưu chuyển....chẳng giống ảo một chút nào.", Bạch Thiên cau mày suy ngẫm.

Echidna thấy thế hoảng sợ vội vàng nói:"Phải chăng do thần thiếp đến quá đột ngột khiến Ngài không vui? Thần thiếp xin dùng cái mạng này để tạ tội trước Ngài."

Echidna ngưng tụ ma lực thành quả cầu màu đen tuyền tự hướng đầu mình vỗ xuống, động tác dứt khoát không chút do dự.

"Đủ rồi!", Bạch Thiên quát.

Echidna dừng ngay tại chỗ, bàn tay cách đầu chưa tới 10 cm.

"Đứng dậy đi!", Bạch Thiên ra lệnh, giọng nói vẫn cứ hờ hững lạnh lùng chẳng thấy cảm xúc gì:

"Không phải lỗi của nàng! Ta có việc cần phải suy nghĩ thôi. Đến đây!"

Echidna bước tới bên cạnh hắn. Bạch Thiên nhìn chằm chằm cô nàng, quan sát từng chi tiết nhỏ nhất, từng sợi tóc từng cái lông mi.

Hắn đột nhiên giơ tay chạm vào mặt nàng. Echidna lại như mèo con, dụi dụi má vào lòng bàn tay Bạch Thiên, cực kì hưởng thụ.

Tay hắn lướt đến bờ môi căng đen tuyền, từ từ nâng cái cằm Echidna lên, nàng thì nhắm mắt như thể chờ đợi điều gì đó. Ngón tay hắn trượt xuống cái cổ trắng ngần rồi đến xương quai sanh tinh tế rồi tới cái gáy ngọc ngà, tiếp đó là mái tóc dài mượt.

Bạch Thiên đang cảm nhận từng chi tiết, hắn cũng chả ý thực rằng bàn tay mình đã phủ lên bầu ngực sữa của Echidna từ bao giờ. Hắn sờ sờ bóp bóp vài phát, mềm mại đàn hồi.

Echidna quằn quại, hơi thở nặng nề, hai má ửng đỏ, cả người dần nóng ran:

"Bạch Thiên Đại Nhân! Ngài.....Ngài....có muốn làm.....làm....chuyện ấy....không ạ?"

"Hửm! Chuyện gì?", Bạch Thiên một lần nữa quan sát nàng, đầu lóe lên tia sáng liền rụt tay về, ho khan:"Ờ....ừm.....xin lỗi! Ta có chút việc cần kiểm tra! Cảm ơn nàng nhiều lắm!".

Echidna đáp ngay:"Không không không! Được phục vụ Đấng tối cao là vinh hạnh của thần thiếp. Vậy Ngài....."

"À....chuyện đó....để sau hẵng nói.", hắn ngồi xuống ghế.

Echidna thì thấy thất vọng tràn trề ủ rũ gật đầu:"Vâng!"

Bạch Thiên tay chống cằm, lòng nổi sóng to gió lớn, qua lần đụng chạm vừa rồi hắn đã đưa ra kết luận: Hắn xuyên không, xuyên không vào chính nhân vật trong game và hắn cũng chẳng thể trở về thực tại được nữa.

Ngồi nửa ngày, Bạch Thiên dần chấp nhận sự thật, đây là thực tế không phải thế giới ảo. Nhưng thế giới này có gì? Thế giới này trông thế nào?

"Dẫu sao ở thế giới cũ mình cũng sống cuộc đời chẳng có ý nghĩa, đây chẳng phải cơ hội mình làm lại sao?", Bạch Thiên tự an ủi bản thân như vậy:

"Xuyên không thì xuyên không. Lo lắng làm chi?"

Nghĩ đoạn, Bạch Thiên nhìn Echidna, hỏi:"Nàng tới tìm ta có chuyện gì hả?"

Echidna liền nghiêm túc hẳn:"Bẩm Đại Nhân! Chuyện rất quan trọng ạ! Thiếp nhận được báo cáo rằng Lâu Đài Phép Thuật vĩ đại đã bị dịch chuyển đến một nơi khác."

"Hửm!", Bạch Thiên nhíu nhíu mày, đứng dậy khỏi ghế cất bước ra ngoài Đại Điện:

"Đi! Đi xem thế nào!"

......

Và câu chuyện về Bạch Thiên xuyên không vào game online bắt đầu từ đây.

Bạn đang đọc Vua Phép Thuật sáng tác bởi Vodanhlangkhach123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vodanhlangkhach123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 18
Lượt đọc 202

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.