Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

24

Tiểu thuyết gốc · 667 chữ

Chương 24

Chàng ...đừng...nói...vậy. Ta không trách chàng ta mong chàng thay ta nuôi dưỡng các con nên người .

Tiêu Chiến cố nói những lời  cuối cùng :

-Còn...nữa...ta...vẫn..chưa...nói ..với..chàng ..Vương Nhất Bác Ta...rất..yêu...chàng. Chàng biết không ta cứ tưởng suốt cuộc đời này ,ta sẽ cùng chàng sống đến chân trời ngóc biển .Nhưng mà hôm nay ta lại thất hứa... Với chàng .Xin chàng hẹn lại  kiếp sau ta và chàng bên nhau mãi mãi.

Nói rồi cánh tay Tiêu Chiến  từ từ buông xuống, mắt cũng nhắm lại một giọt nước mắt từ từ lăn xuống. Nhất Bác vẫn chưa tin vào mắt mình hét lớn :

Tiêu Chiến...TIÊU CHIẾN.... Nàng đừng chết, nàng đừng bỏ ta .Tiểu Cần chạy lại mà khóc.

Bác Vương phi người mau tỉnh lại cho em

Huhuhu...

Vương Nhất Bác cứ như thế mà  ôm Tiêu Chiến vào lòng. Mà khóc..

Tiêu Chiến nàng mở mắt nhìn ta đi .Ta thật sự yêu nàng bằng cả tâm can.Tiêu Chiến  vẫn nằm im trong lòng Vương Nhất Bác ,mà không nhúc nhích.

Vương Tiểu Tỏa chạy lại gần Tiêu Chiến, gào khóc ,mẫu thân, người mau  tỉnh dậy ,người  đừng bỏ con mà ,2 tiểu muội muội cần người mà .Con cũng cần người nữa.. Huhu..huhu..

Tất cả quan khách ,nhìn thấy cảnh này ,đều không cầm nổi nước mắt mà rơi lệ.

Thi thể Tiêu Chiến được đã được chôn cất nơi an nghỉ chính thất của Bác Vương Phủ ,

ngày ngày , họ vẫn luôn thấy ,một Bác  Vương Gia ngồi nhìn chằm chằm ,vào ngôi mộ lạnh giá mà khóc đến tê dại.

Vương Nhất Bác cầm linh bài của Tiêu Chiến  nên nhẹ xoa :

- Tiêu Chiến , nàng  có nhớ ta từng nói với nàng  không ,ta không muốn nàng làm Vương Phi,mà ta  chỉ muốn sống bình yên với nàng  và các con  đến cuối đời.

Tại sao nàng lại không đợi ta...tại sao  đến cuối cùng ,nàng lại thất hứa

Vương Nhất Bác  ,dứt khoát cầm con dao trên tay ,đâm vào đúng vị trí mà Tiêu Chiến đã từng bị. Nhẹ mỉm cười chua xót :

Tiêu Chiến ta đã xin hoàng huynh thay ta chăm sóc cho các con .và trừng trị Giang mỹ cầm tội chết ,và chu tri tam tộc.

Lần trước là nàng bước đến cuộc đời của  ta .

Lần này hãy để ta bước đi về phía nàng được không .

Máu từ ngực chảy xuống từ từ, tuôn ra những dòng  đỏ rực .Vẫn nắm chặt lấy linh bài của Tiêu Chiến ,mà ôm vào lòng ,rồi từ từ nhấm mắt.

đến ngày trôi qua ,mọi người không thấy bóng dáng của Vương Nhất Bác đâu nữa , Hải khang đi tìm khắp nơi đều không thấy,

Đến sáng ngày hôm sau mọi người  phát hiện ra, thì đã quá muộn rồi ,

 

Hoàng thượng nén nước mắt ra lệnh cho ,Hải khang chôn cất Bác Vương Gia và Bác Vương Phi ,chôn cùng một quan tài. Tay họ được đặt nắm lấy nhau mãi mãi không xa rời.

Tiêu Chiến ta biết nàng đang đợi ta ,

Hãy cho ta làm cánh bướm cùng nàng bay khắp thế gian.

Nếu có kiếp sau ta nhất định ,ta sẽ tìm nàng,  cùng nàng thực hiện lời hứa ,mà ta và nàng đã giao định.

Lời hứa xưa của Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến  xin kể lại.

Tiêu Chiến nàng với ta giao định đi .

Vương Nhất Bác chàng muốn giao định thế nào.

Nếu trong vòng 10 năm mà nàng  sanh cho ta 10 đứa ,thì ta sẽ đưa hưu thư cho nàng.

Nàng thấy thế nào, chàng xem ta là heo hả ..

Ai nói nàng là heo chứ,mà nàng thật sự là heo ..

Hiệp ước đã định

Bên ....A. ...Vương Nhất Bác

Bên.. ..B Tiêu Chiến .

Ai sai hiệp ước là hưu thư hủy bỏ ..

. Tiêu Chiến nàng hãy..

Đợi ta ! "

Bạn đang đọc Vương phi ngang bướng sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.