Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại tế

Tiểu thuyết gốc · 1451 chữ

Chương 52 : ĐẠI TẾ

Ngay từ buổi trưa, An Phú Trấn đã tràn ngập toàn người là người. Sau phiên đấu giá gây nhiều tiếng vang của Tử Long Các, hàng mấy vạn người từ Lục Hoa Thành kéo đến khiến giao thông trong trấn gần như tắc nghẽn. Những địa điểm quan trọng như quảng trường trước Nha Phủ, đại lộ trước Học Viện và Thần Miếu, người người chen chân động nghịt. Chiều nay, ở Lục Hoa Thành không có chương trình gì đặc biệt, vì thế mà những người chơi ở đấy hầu như đều kéo cả về An Phú Trấn.

Do người quá đông, nhiều người không thích chen lấn, đành kéo nhau xuống bờ sông hay tản vào rừng du ngoạn trong lúc chờ đợi. Hơn 200 tiểu thuyền của trấn vừa mới đóng gấp suốt đêm qua cũng đã được cho thuê hết sạch. Phong cảnh Nguyên Giang đẹp như tranh vẽ, du ngoạn đón gió mát trên sông cũng là một thú vui tao nhã.

Cũng may sau đó trấn thăng cấp, diện tích tăng gần gấp ba nên tình hình mới đỡ căng thẳng. An Phú Trấn cũng có nhiều điểm đặc biệt để mọi người khám phá. Vì thế mới bớt được không ít chuyện thị phi vì cảnh nhàn cư vi bất thiện.

Đầu giờ Dậu.

Tùng tùng tùng tùng tùng tùng …

Boong … boong … boong …

Những tiếng trống dồn dập, từng tiếng chuông khoan thai từ Thần Miếu vọng ra báo hiệu đại tế bắt đầu, khiến lòng người chấn phấn. Mọi người đổ dồn cả về đại lộ và quảng trường gần Thần Miếu. Sau khi thăng cấp, quảng trường trước Nha Phủ rộng 200x100, 2 vạn mét vuông, đủ sức chứa hơn 5 vạn người, thậm chí 10 vạn nếu như chịu chen chúc một chút. Thần Miếu nằm ngay cạnh bên quảng trường, nên từ đó đã có thể xem lễ được rồi. Trấn dân và giang hồ hào khách đều tập trung cả đến đấy xem lễ.

Giữa tiếng trống chiêng rộn rã, hơn tám nghìn quân dân bản trấn cùng hàng vạn giang hồ hào khách đều lặng yên hướng về pháp đàn đặt trong sân Thần Miếu. Khung cảnh trang nghiêm khiến mọi người không dám ồn ào, sợ sẽ làm hỏng sự trang trọng của buổi lễ.

Pháp đàn là kiến trúc chuyên thuộc của Thần Miếu, cao 4 mét, vuông vắn mỗi bề 10 mét, chạm nhiều hoa văn, phù chú, pháp trận, điêu khắc tinh xảo, tráng lệ huy hoàng. Pháp đàn chỉ được sử dụng mỗi khi có kỳ đại tế. Còn khi cúng tế thông thường chỉ dùng đến tế đàn.

Chiêng trống khua vang một lúc, 18 vị tế tự do Giang lão dẫn đầu trịnh trọng rước cờ phướng, nghi trượng dàn ra hai bên pháp đàn. Tế tự tựu vị, pháp khí sắp bày nghiêm chỉnh. Quân dân bản trấn kính cẩn vái lạy, đầy vẻ sung kính. Giang hồ hào khách đều ồ lên vì lần đầu nhìn thấy đông đảo tế tự trang bị chỉnh tề, khí phái uy nghiêm, toàn thân trắng tinh toát lên vẻ tôn quý thần thánh. Vô số người đối tế tự chức nghiệp càng thêm hướng vãng.

Nghi thức hoàn tất.

Giang lão trịnh trọng bước lên pháp đàn, cầm nhành liễu thấm nước vẩy khắp tứ phía tịnh hóa trần ai, rồi hóa lễ, đốt tế văn, đoạn nghiêm cẩn niệm :

“Hậu duệ Đức Thần Nông,

Quân dân An Phú Trấn,

Nay kính cẩn nghiêng mình,

Trước tiên linh chư tổ.

Thưa rằng :

Hưởng gạo thơm nhờ ơn tiên tổ;

Sống yên vui nhớ đức thánh thần.

Người sinh hưởng khí đất trời, chung quy hợp cùng đạo lý;

Đời trọng báo ơn chư tổ, xuất phát tự tấm chân tình.

Kính nghĩ :

Kiệm cần gây cơ nghiệp;

Trung hậu giữ danh thanh.

Qua cuộc biển dâu, dầm sương dãi gió;

Vững tay chèo chống, vượt thác băng ghềnh.

Quốc thống mỗi lúc vững bền;

Dân sinh càng thêm tươi thắm.

Con cháu nhiều bề an lạc;

Tổ tiên muôn thuở hiển vinh.

Nhân kỳ đại tế, ngưỡng vọng tiên linh;

Dâng bày lễ nhỏ, giải tỏ lòng thành.

Khẩn xin tổ tiên, ban cho phúc ấm;

Độ trì con cháu, hưởng cảnh yên lành.

Tuân theo cổ lệ, trà quả hương đăng;

Kính cẩn lạy dâng, thánh thần tiên tổ.

Cúi trông phò hộ, cứu khổ trừ tai;

Tiến lộc tăng tài, nhà nhà hạnh phúc.

Xóm giềng thuận thảo, vận đáo hanh thông;

Âm dữ dương đồng, dốc lòng cầu khấn.

Lòng thành kính cẩn, mong được thấu tình;

Muôn đội tiên linh, cúi xin soi xét.

Thượng hưởng.”

Tùng tùng tùng tùng tùng tùng …

Boong … boong … boong …

Sau một hồi chiêng trống, hai hàng nhạc sư, môn đồ của Hồ lão phu tử, chỉnh tề từ trong Thần Miếu tiến ra, vừa trỗi nhạc vừa ca :

“Vua ta nhân đức thương dân,

Dạy dân trồng trọt dạy dân cấy cày.

Chăm lo đồng áng ngày ngày

Lúa non mơn mởn, đến mùa bội thu.

Vua ta nhân đức anh minh,

Lo toan triều chính giữ yên cõi bờ.

Giang sơn gấm vóc đẹp giàu,

Bốn phương phẳng lặng, nhà nhà yên vui.

Vua ta nhân đức võ công,

Chỉnh tu binh mã, mở mang cơ đồ.

Đông tây vạn dặm rộng sao,

Địch nhân kính sợ, chúng dân tôn sùng.

Vua ta nhân đức hiền minh,

Khiến cho cơ nghiệp càng thêm vững vàng.

Khiến cho dân chúng đủ đầy,

Ấm no hạnh phúc, thạnh giàu muôn năm.”

Tùng tùng tùng tùng tùng tùng …

Boong … boong … boong …

Một hồi chiêng trống nổi lên rộn rã. Nhạc sư xếp hàng hai bên pháp đàn, trỗi khúc Nghênh Thiên Tiếp Giá, cung nghênh tiên tổ chư thần về thượng hưởng.

Sau khi diễn tấu hoàn tất khúc Nghênh Thiên Tiếp Giá, âm nhạc chuyển sang điệu Xuất Quân, giữa tiếng trống chiêng rộn rã, năm trăm binh sĩ xếp hàng tề chỉnh, hướng về pháp đàn hành lễ, rồi dưới sự chỉ huy của Vương Đại tướng quân diễn luyện trận pháp võ nghệ tế cáo tổ tiên. Nhạc sư đồng ca :

“Có người chiến sĩ hiên ngang,

Vung thương múa kiếm danh vang một vùng.

Võ phu dáng điệu anh hùng,

Như thành như thuẫn, bậc công bậc hầu.

Có người chiến sĩ hiên ngang

Tay thương tay thuẫn sa tràng gian lao.

Võ phu dáng điệu anh hào,

Ấy là tâm phúc triều đình nước non.

Có người chiến sĩ hiên ngang,

Giữ gìn quan ải quân thù khó qua.

Võ phu hùng dũng tài ba,

Giúp vua giúp nước, mọi nhà yên vui.”

Văn tế võ tế, nghi thức hoàn tất. Giang lão rời pháp đàn trở về nguyên vị. Giang Phong từ trong Thần Miếu bước ra, Thần sư pháp khí chỉnh tề, uy nghi đường bệ bước lên pháp đàn. Không biết hệ thống xem trọng buổi tế lễ này thế nào. Thần sư tựu vị, tự nhiên trời trong gió mát, hương thơm ngào ngạt, cầu vồng bảy sắc hiện trên bầu trời. Ai nấy đều kinh hãi. Quân dân bản trấn càng thêm sùng kính, đồng phục lạy, hô vang :

- Tiên tổ hiển linh. Thánh thần giáng phúc.

Có hơi ngạc nhiên, Giang Phong vẫn theo đúng chương trình đã định, đứng giữa pháp đàn, tay phải giơ cao bắt quyết, nghiêm trang niệm đọc chú ngữ :

- Dụng danh nghĩa Thần sư, nhân danh Tam Tổ, cùng thái cổ chư thần, hội tụ thiên địa linh khí, nhân gian tinh linh, chúc phúc bản địa, mưa thuận gió hòa, sản vật phong phú, cuộc sống ấm no.

Chú ngữ vừa dứt, vạn trượng hào quang chiếu sáng cả vùng, thiên địa linh khí hội tụ trên cao, ngưng lại thành sương, từ thiên không phủ xuống đại địa, không khí thoáng mát hơn, cây cối xanh tươi hơn, con người cũng thấy sung sức hơn.

Hàng vạn người đồng vọng hướng thiên không, tranh nhau đón sương. Chỉ cần sương rơi vào người liền cảm giác được sinh lực sung mãn hơn trước. Ai nấy xô đẩy tranh nhau. Quang cảnh ồn ào náo động.

Đồng lúc đó, Giang Phong lại ngây người, vì nghe hệ thống thông báo :

- Đinh. Chúc mừng Thiếu Quân khai khải duy nhất đặc thù nhiệm vụ “Di nguyện của Tổ Tiên”.

Tiếp đó, một đoạn ảnh tượng hiện lên trong mắt Giang Phong.

Bạn đang đọc 《Vương Mệnh》 sáng tác bởi ThiếtQuanÂm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiếtQuanÂm
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.