Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ác mộng

Tiểu thuyết gốc · 1331 chữ

Chương 26: Ác mộng

Từ lúc Uyển Thanh mang thai trên dưới Ngọc Thành phủ đều phải cẩn thận, tỉ mỉ hơn cả lúc Vân Tuyết mang thai, các vật sắc nhọn như dao, kéo, kim thêu,... đều được cất gọn cẩn thận, góc cạnh của bàn được bọc lại, sàn nhà được trải thảm lông vừa dày vừa êm, thức ăn ba bữa, hương liệu, hoa cỏ trong Gia Uyển cư đều được kiểm tra cẩn thận, nghiêm ngặt theo sự chỉ dẫn của thái y, nhiều lúc Uyển Thanh cảm thấy mọi người có phải làm hơi quá rồi hay không? Cũng vì chuyện này mà lễ vật mừng thọ của Thái hậu Uyển Thanh cũng phải chuẩn bị một cách lén lút vì Thừa Phong không cho nàng động vào mấy thứ sắc nhọn như kim thêu nhưng đến khi lễ vật được hoàn thành Uyển Thanh bị Thừa Phong phát hiện, nàng bị hắn giáo huấn cả ngày trời Uyển Thanh cũng chỉ đành xuống nước xin lỗi, giải thích mãi Thừa Phong mới nguôi giận.

Trong cung, Thái hậu, Hoàng hậu và Hoàng Quý phi không ngừng ban thưởng vải vóc, trang sức cùng đồ tẩm bổ, Hoàng thượng còn đặc biệt phái hai vị thái y trong thái y viện cùng mama và bà đỡ có kinh nghiệm nhất tới Ngọc Thành phủ chăm sóc cho Uyển Thanh. An Nguyệt công chúa dăm ba bữa lại đến trò chuyện cùng nàng còn mang theo không biết bao nhiêu đồ chơi cùng đồ ăn vặt từ bên ngoài vào phủ cho nàng. Ở Phương phủ, cả Phương đại nhân và Phương phu nhân đều vui mừng khi nghe tin nữ nhi có thai thiếu điều mở tiệc linh đình ăn mừng. Phương phu nhân thỉnh thoảng tới Ngọc Thành phủ thăm nữ nhi hỏi han, dặn dò cẩn thận.

Hiện tại, bên trong Gia Uyển cư, Phương phu nhân với Uyển Thanh đang cùng nhau dùng bữa, Thừa Phong vì muốn tạo không gian riêng cho nàng và mẫu thân nên đến thư phòng xử lý công việc. Phương phu nhân dịu dàng múc một bát canh tổ yến đưa cho Uyển Thanh ân cần hỏi:" Dạo này con ổn không? Có hay ốm nghén gì không?" Uyển Thanh vui vẻ nhận lấy bát canh nhẹ nhàng đáp:" Dạ vẫn ổn ạ, chỉ thỉnh thoảng hơi ốm nghén và khó chịu một chút thôi! Mẫu thân cứ yên tâm phụ hoàng có cử thái y đến phủ rồi nên không có gì đáng ngại" Phương phu nhân lúc này mới yên tâm gật đầu ừ một tiếng cũng không quên dặn dò:" Mọi việc con đều phải cẩn thận ngay cả y phục trước khi mặc phải kiểm tra cẩn thận nghe chưa?" Uyển Thanh khẽ gật đầu vâng một tiếng rồi hai người tiếp tục dùng bữa. Phương phu nhân ở lại với Uyển Thanh một lúc thì về, trước khi đi bà còn đưa cho Uyển Thanh một miếng ngọc bình an dặn dò cẩn thận đợi khi đứa bé chào đời thì đeo lên cho đứa bé, Uyển Thanh thầm nghĩ:" Mẫu thân, có phải người lo xa quá rồi không? Con mới mang thai hơn một tháng thôi mà đã tính đến lúc đứa bé chào đời rồi" dù nghĩ như thế như vì không muốn bà buồn nên Uyển Thanh đành vui vẻ nhận lấy gật đầu vâng một tiếng.

Việc Uyển Thanh mang bên cạnh những người vui mừng khôn xiết thì cũng có những người ganh ghét, đố kỵ cụ thể là Vân Tuyết. Từ lúc nghe tin Uyển Thanh mang thai bình gốm, ấm trà, chén sứ trong viện nàng ta đã thay đổi không biết bao nhiêu. Hôm nay cũng vậy, bộ ấm trà bích xuyến mới được đặt lên đã bị nàng ta đập vỡ tan tành. Huệ Nhi bên ngoài nghe bên trong có tiếng đổ vỡ tuy có chút sợ hãi nhưng vẫn phải cẩn trọng bước vào trong, cho mấy nha hoàn cẩn thận thu dọn sạch sẽ mảnh vỡ trên sàn rồi lại gần Vân Tuyết nhẹ giọng nói:"Trắc phi! Bên phía lão gia gửi thư đến" Vân Tuyết tạm thời ngưng lại lửa giận nhận lấy bức thư giọng vẫn còn có chút tức giận hỏi lại:" Là phụ thân ta gửi?" Huệ Nhi khẽ gật đầu vâng một tiếng, Vân Tuyết nhẹ nhàng mở thư ra xem.

Sau khi Vân Tuyết xem xong bức thư của phụ thân xong thì cơn nóng giận của nàng ta tự nhiên tiêu tan, nàng ta khẽ nở nụ cười đầy toan tính, mưu mô nhìn Huệ Nhi lạnh giọng ra lệnh:" Huệ Nhi! Ngươi đi chuẩn bị giấy mực ta phải viết thư hồi âm cho phụ thân" Huệ Nhi có chút sợ hãi nhưng không dám nhiều lời lập tức đi chuẩn bị. Vân Tuyết khẽ cười quỷ dị rồi lẩm bẩm:" Uyển Thanh ngày vui của ngươi sắp tận rồi!" nói rồi nàng ta đứng dậy ung dung bước về phía bàn sách viết thư hồi âm cho Liễu gia.

Bên phía Uyển Thanh thì vẫn như thường ngày sau khi cùng Thừa Phong dùng bữa xong thì đi dạo trong sân viện một lúc rồi tắm rửa thay xiêm y đi nghỉ. Nhưng mà tối nay Uyển Thanh lại gặp ác mộng trong mơ nàng thấy mình lạc vào trong một không gian trắng xoá, xung quanh không một bóng người nàng lên tiếng gọi mãi nhưng không hề nhận được hồi đáp, bỗng từ xa một đứa bé trắng trẻo trên tay cầm đồ chơi chạy tới bên chân nàng luôn miệng gọi"mẫu thân" nàng cúi người xuống nhẹ nhàng xoa xoa đầu đứa bé dịu dàng hỏi:" Đứa bé ngoan! Con là ai vậy? Mẫu thân con đâu?" Đứa bé đưa đôi mắt long lanh to tròn đen láy nhìn Uyển Thanh, cái miệng nhỏ nhắn đáp:" Mẫu thân! Con là con của người mà!" Uyển Thanh bỗng ngơ ngác trước câu nói của đứa bé, nàng chưa kịp lên tiếng thì đứa bé lại giọng buồn buồn nói:" Mẫu thân hiện giờ con không thể ở bên cạnh người nữa rồi! Nhưng người đừng buồn nha con sẽ sớm quay lại thôi!" nói rồi đứa bé cái tay nhỏ lên sờ sờ nhẹ vào má Uyển Thanh rồi từ từ lùi về phía sau mà biến mất, Uyển Thanh cố gắng gọi đứa bé nhưng không tài nào gọi đưa, đôi chân của nàng như bị khoá chặt tại chỗ không nhấc lên được.

Uyển Thanh bỗng giật mình tỉnh dậy khỏi giấc mơ, nàng đưa tay lên sờ mặt mình rồi khẽ bất an đưa tay sờ nhẹ lên bụng thẫn thờ, Thừa Phong ở bên cạnh bị hành động của Uyển Thanh làm cho tỉnh giấc, hắn cố gắng ngồi dậy dịu dàng hỏi:" Nàng làm sao vậy?" Uyển Thanh quay sang nhìn Thừa Phong giọng có chút sợ hãi nói:" Ta vừa mơ thấy ác mộng, trong mơ thấy đứa bé kêu ta là mẫu thân lại còn nói là không thể ở bên cạnh ta..." Không để Uyển Thanh nói tiếp, Thừa Phong nhẹ nhàng ôm lấy nàng vào lòng, khẽ chấn an Uyển Thanh:" Không sao, không phải con vẫn ở trong bụng nàng sao?" dừng một chút hắn lấy tay nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán nàng nói tiếp:" Được rồi! Giấc mơ thường đi ngược lại sự thật nên nàng đừng suy nghĩ nhiều không tốt cho cả nàng và đứa bé, mau ngủ đi có ta ở đây sẽ không để mẫu tử nàng xảy ra chuyện gì" Uyển Thanh lúc này mới cảm thấy an tâm gật đầu nhẹ nhàng nằm xuống từ từ đi vào giấc ngủ, Thừa Phong chỉnh lại chăn cho nàng rồi mới yên tâm nằm xuống bên cạnh Uyển Thanh ngủ tiếp.

Bạn đang đọc Vương phi của Ngọc Thành Vương sáng tác bởi Nguyenthu1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenthu1010
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.