Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

TƯ VỊ CÁI CHẾT

Tiểu thuyết gốc · 614 chữ

"Hự ...bịch" liên tiếp những tiếng động đấm đá liên tục vang lên kèm tiếng cười điên cuồng của bọn lớp trên. Lần này hắn lại bị đánh, lại bị đem ra làm trò tiêu khiển. Miệng hắn ngậm đầy đất và máu, hai tay bị kéo ngược lên trên trọng khi cơ thể lại bị đè úp xuống, hắn đã không thể làm được gì, hắn bất lực.

Lần này có lẻ hắn bị đánh rất nặng. Vốn dỉ hắn bị còi xương, còn lại rất nhỏ bé nên chẳng mấy chốc hắn đã ngất đi.

  - con tôi sao rồi bác sỉ. Cha mẹ hắn đang cực kỳ lo lắng khi nhìn thấy con mình đang trong tình trạng nguy kịch như vậy. Ông bà vốn là người rất thương con ( hắn củng là con một ) nhưng chỉ vì mãi mê kiếm tiền mà lại quên mất cuộc sống riêng tư của con mình.









  - tôi sẽ cố hết sức nhưng ông bà cần chuẩn bị tâm lý vì cháu hiện tại rất yếu còn bị thương rất nặng, cơ thể không chịu nổi chấn thương lớn như vậy và tôi nghi là trong nội tâm cháu đang thật sự không muốn tỉnh dậy nữa.

Cha mẹ hắn lại khóc, vừa khóc vừa oán hận lũ khốn nạn kia, hận không thể tìm bọn chúng đánh lại một trận cho thừa sống thiếu chết.

  Tuy cơ thể hắn không cử động được dù chỉ một ngon tay nhưng hắn vẫn có thể biết được chuyện gì đang xảy ra bên ngoài. Hắn nghĩ đến mỗi ngày đi học bị bêu xấu, đánh đập, bị làm trò cười...hắn thật sự rất không cam lòng. Hơn nữa, hắn lại là một kẻ tự ti rất nặng nên hắn không có bạn hoặc là hắn không dám làm quen với ai, hắn sợ !

Hắn chỉ biết làm bạn với game, đặc biệt là hắn là một gamer thực thụ rất cừ. Năm đến tám tiếng mỗi ngày cho game, thời gian còn lại hắn lại tu luyện truyện.

Đúng vậy, hắn chỉ thích thế giới ảo này còn hiện thực là thú hắn không mong muốn nhất. Hắn muốn có một ngày mình có thể được đến một thế giới như trong game hoặc truyện tiên hiệp nào đấy, hắn sẽ càng quét hết.

  Đang trong mớ suy nghĩ vu vơ của hắn thì đột nhiên tất cả đều tối sầm lại, hắn đang cảm nhận sự đánh sợ nhất của con người. Đó là cái chết đến. Tất cả như đang loãng đi, thời gian không gian thậm chí suy nghĩ của hắn củng đang dần hoà thành một với bóng tối đang dần chiếm hết tâm trí hắn. " Thì ra đây chính là tư vị cái chết sao, thế mà mình cứ nghĩ phải mở cánh cổng thiên đành hay địa ngục chứ, đúng là vớ vẫn mà. Haiz, thế là chết sao...thật không cam lòng mà".









  Trước khi bóng tối nuốt chửng những suy nghĩ cuối cùng của hắn thì đột nhiễm hắn thấy hai người đàn ông rất kỳ lạ. Họ nói chuyện với nhau về điều gì đó rồi lại nhìn hắn. Cuối cùng người nọ gật đầu một cái rồi biến mất còn người đàn ông còn lại thì nhìn hắn một lát rồi củng biến mất theo. Hắn nghĩ có lẻ đến giờ hắn lên bảng đếm số thật rồi. Hắn bắt đầu đếm

- 1...2....3....4...5.........999. Hắn ngưng trọng. " tại sao mình chưa chết, hay là mình chết rồi và thành ma rồi ". Hắn lại đếm thêm lần nữa " 1000 ".

Cái quái gì thế này...!

Bạn đang đọc Xảo Đế sáng tác bởi ThiênVậnTử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênVậnTử
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.