Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bất ngờ và hào hứng

Tiểu thuyết gốc · 2620 chữ

Chương 1: Bất ngờ và hào hứng

Hôm nay là ngày 11 tháng 5, lúc này đang là 4 giờ 30 phút, tiếng chuông trường vang lên báo hiệu giờ làm bài kết thúc, Y Y và Thy Thy cùng thi chung một phòng trên tầng hai nên khi hoàn thành họ bước xuống sân trường cùng nhau, vừa đi vừa trao đổi đáp án thì thấy Chỉ Chỉ, Thy Thy đang định mở miệng hỏi xem nó thi như thế nào, nhưng có lẽ vì chơi thân với nhau lâu rồi nên Chỉ Chỉ liền biết Thy Thy muốn hỏi gì.

Chỉ Chỉ ngay lập tức vừa cười vừa nói: "Tao tạch rồi. ×.. ×"

Thế là cả ba cùng cười phá lên vì vốn lẽ chơi thân với nhau lâu ngày nên hai người thừa biết sức học của Chỉ Chỉ như thế nào (kì thi nào mà chả tạch), điểm nhấn cho trận cười này chính là gương mặt của Chỉ Chỉ, Y Y và Thy Thy thừa biết nó chẳng buồn chút nào đâu vì Chỉ Chỉ thật ra nó cũng chả quan tâm đến số điểm cho lắm, dù Chỉ Chỉ có học hành dở như thế nào đi nữa nhưng mà không hiểu sao nó vẫn lết qua được các kì thi.

Cả ba người đang mải mê cười đùa, bỗng nghe thấy tiếng gọi quen thuộc phát ra.

Thanh Thanh: "Bọn mày ơi.."

Y Y, Thy Thy cùng Chỉ Chỉ cả ba theo phản ứng tự nhiên cùng xoay người về hướng phát ra âm thanh kia.

Chiếc ba lô đeo trước người, tướng đi hơi hai hàng cộng thêm mái tóc nâu nâu kia không ai khác ngoài Thanh Thanh, cũng chính là người đang cất ra cái tiếng gọi inh ỏi đó.

Phía sau Thanh Thanh là một cô gái mang vóc dáng nhỏ nhắn, hơi cao, mái tóc đen dài thả ngang vai, mang trên mình một chiếc áo khoác jean, tay thì đang ôm cái cặp nhỏ nhỏ màu hồng, tuy nhỏ nhưng lại có thể chứa đựng rất nhiều thứ, (thật sự không biết cậu ta nhồi nhét vô bằng cách nào), chính xác là Nguyệt Nguyệt rồi.

Hai người bọn họ đang lon ton chạy tới chỗ Y Y và hai người kia, cùng lúc đó Hoa Hoa cũng vừa vặn bước xuống, nhìn thấy mọi người cô nàng cũng nhanh chân phi đến. Vốn là người lùn nhất nhóm nên khi chạy trông cô thật sự rất dễ thương, mái tóc thì lưa thưa, đuôi tóc cột không quá cao kèm thêm cặp mắt kính cận kia trông gương mặt của cô thật sự rất hài hòa pha lẫn chút gì đó xinh đẹp.

Khi đã tập hợp đầy đủ, để có thể giải Stress sau một kì thi dài, mọi người đã cùng nhau quyết định đến quán nhà Nguyệt Nguyệt để giải khát. Đến nơi, cả nhóm bước vào chỗ ngồi quen thuộc rồi kêu đủ loại nước, Hoa Hoa và Nguyệt Nguyệt thì gọi cacao, Thy Thy cùng Chỉ Chỉ và Thanh Thanh lại oder cafe sữa, riêng chỉ Y Y vẫn lại là cốc nước quen thuộc "sinh tố dâu."

Nguyệt Nguyệt cố ý châm chọc nói: "Lúc nào cũng sinh tố dâu."

Y Y vừa trợn mắt vừa cầm ly sinh tố trong tay uống nhìn Nguyệt Nguyệt. Bởi cô không biết uống cafe dù có sữa cô cũng không thể uống được, cô cũng không thèm kêu những loại nước khác vì lỡ kêu ra nó không ngon, không ngọt bằng nước dâu cô sẽ cảm thấy phí tiền biết bao.

Trong khi Thy Thy, Thanh Thanh, Chỉ Chỉ cùng Hoa Hoa đang cắm cúi với chiếc điện thoại còn Y Y và Nguyệt Nguyệt đang mải trừng mắt nhìn nhau, không biết từ lúc nào mà xung quanh sáu người đã không còn là không gian quen thuộc thường ngày nơi quán xá nữa.

Thanh Thanh là người ngẩng lên đầu tiên, đưa mắt nhìn mọi vật xung quanh, đầu óc cô lúc này hơi rối loạn gương mặt thì bàng hoàng, cô nuốt nước bọt đứng dậy rồi hoảng hốt vội đập tay vào người ngồi cạnh bên mình là Chỉ Chỉ mà hét toáng lên "NHÌN KÌA!" 5 người còn lại đã cảm thấy lạ cộng thêm tiếng nói to bất ngờ của Thanh Thanh khiến cả đám vội đứng bật dậy, ai nấy cũng đảo đảo con ngươi qua qua lại lại để nhìn cảnh vật xung quanh bằng cái tâm trạng thất thần ấy.

Ly nước trên tay Y Y cũng đã biến mất từ khi nào, điện thoại cũng đã ngưng hoạt động kể từ khi bọn họ nhìn thấy cái nơi kì lạ này, chiếc bàn gỗ trơn bóng cũng biến mất thay vào đó là chiếc bàn cũ kỹ, bẩn thỉu.

Y Y vẻ mặt đầy ngạc nhiên nói: "Gì thế này."

Nơi mà sáu người cùng nhìn thấy là nơi giường như bị bỏ hoang khá lâu, màn nhện giăng chi chít, cỏ cây khô héo có ở khắp mọi nơi trong cái nhà hoang tàn này khiến không gian càng trở nên lạnh lẽo.

Chưa kịp di chuyển đi lại cả nhóm đã bị một luồng ánh sáng trắng bao phủ xung quanh, quá chóe nên tất cả đã cùng nhắm mắt vào. Ánh sáng kết thúc từng người mới mở mắt ra để xem xét tình hình xung quanh. Mọi thứ đã biến mất, trước mắt mỗi người bây giờ lại là cái hình ảnh không xa, không lạ của những ánh đèn long lanh trong quán, những tiếng nói chuyện, cười đùa của các bạn trẻ dường như đã đánh thức sáu con người đang mơ mơ hồ hồ.

Thy Thy ngơ ngác hỏi: "Cái gì vừa xảy ra vậy?"

Thanh Thanh đáp: "Một căn nhà."

Chỉ Chỉ nối tiếp câu: "Một đống màn nhện."

Hoa Hoa lấy tay nâng gọng kính rồi thả người ngồi vào chiếc ghế mặt thì bơ phờ, lúc này chiếc điện thoại thoại trong tay cô liền đổ chuông.

Reng! Reng!

Hoa Hoa bắt máy nói: "Alo, dạ, con biết rồi."

Khỏi hỏi cũng biết là mẹ Hoa Hoa gọi.

Cô quay sang lấy chiếc cặp rồi nói: "Ê, tao phải về rồi."

Thấy Hoa Hoa về cả đám cũng không muốn ở lại nữa, trả tiền cho Nguyệt Nguyệt xong xuôi mọi người cũng chuẩn bị về theo. Còn chuyện vừa xảy ra họ cũng không để ý đến nữa có lẽ trong thâm tâm mỗi người, nó chỉ là một hiện tượng căng thẳng sau một kì thi.

Buổi trưa ngày hôm sau, bây giờ đang là giờ nghỉ giải lao ở trường, cả đám tụi tập nhau ngồi trên những bậc thang của tầng ba, ở đây gió thổi rất mát với lại lúc này không có nhiều người đi lại nên bọn họ có thể tự do ngồi dàn hàng ngang mà chẳng lo ngại nhiều.

Tít! Tít!

Tiếng chuông báo tin nhắn từ điện thoại của mỗi người vang lên. Không có số điện thoại của người gửi, chỉ có lời nhắn với nội dung như sau: "Các bạn vô tình đã dính vào một số chuyện có liên quan đến người không thể tồn tại ở thế giới này, tôi không thể ngưng chuyển sự chuyển động của thời gian được nên để có thể sống sót khi quay về thời xưa, ngay lúc này các bạn hãy chọn cho mình một nhân vật có trong một bộ phim bất kì, lưu ý võ công cùng y phục của người này sẽ biến thành là của bạn, nên hãy cân nhắc kỹ càng vì việc lựa chọn này sẽ ảnh hưởng đến việc bạn có tồn tại được trong thế giới kia không"

Y Y: "Trò này vui à nha!"

Hoa Hoa: "Chắc là có liên quan đến vụ hôm qua."

Thanh Thanh hỏi bừa một câu: "Nhưng lựa chọn rồi điền ở đâu?"

Đột nhiên trên tay mỗi người xuất hiện một mảnh giấy, trên giấy có ghi rõ: "Nhân vật muốn trở thành: ."

Thy Thy: "Chắc là điền vào đây rồi."

Chỉ Chỉ quay sang hỏi: "Tụi mày muốn trở thành nhân vật nào?"

Thy Thy hơi nghi ngờ hỏi: "Có chắc là xuyên không được không vậy?"

Hoa Hoa: "Ai biết được nhưng mà cứ chọn đi, lỡ mất công xuyên về thật rồi gặp cướp lại cong mông lên mà chạy."

Cả đám cùng cười lên: "Ha.. ha.. ha.."

Hoa Hoa hỏi: "Vậy tụi mày chọn nhân vật gì?"

Y Y đáp: "Theo t trong nhóm nên có một người biết chữa bệnh để có gì khi bị thương nặng sẽ xơ cứu được ngay."

Thanh Thanh: "Vậy ai sẽ làm đây?"

Năm người cùng quay đầu nhìn sang phía Hoa Hoa đang ngồi, mặt cười hơi gian.

Hoa Hoa lườm lườm nói: "Cút!"

Không phải tự nhiên mà bọn họ chọn Hoa Hoa đâu mà tại vì Hoa Hoa có vóc dáng khá nhỏ con nên việc đánh nhau cũng không thích hợp lắm, cộng thêm gương mặt dễ mến của cô nàng thì việc trở thành một linh y là không phải không hợp lý lắm. Cuối cùng sau bao nhiêu lần năn nỉ, nịnh nọt, Hoa Hoa cũng chịu làm, nhưng vì việc xem phim ảnh khá ít nên bắt lựa chọn nhân vật ngay lúc này, đối với cô mà nói thì khá khó.

Hoa Hoa quay mặt về phía Y Y và Thy Thy hỏi: "Hai bọn mày xem nhiều phim lắm mà."

Thy Thy: "..."

Y Y lúc này đang nghĩ thầm: "Xuyên Không thật sao? Thật sự có thể xuyên không sao?" Cô không dám tin đây là sự thật có lẽ đây là một niềm vui khó tin đến vui lạ thường đối với cô.

Hoa hoa giơ tay đánh mạnh một cái vào tay của Y Y, cô chợt giật mình hỏi mạnh "Cái gì?"

Lúc này Y Y mới nhớ tới câu hỏi vừa nãy của Hoa Hoa, mặc dù đang nghĩ nhưng cô vẫn có thể nghe thấy tiếng Hoa Hoa nói ban nãy.

Y Y liền nói với Hoa Hoa: "Giờ t chỉ nghĩ được một nhân vật có y thuật cao minh thôi."

Bởi các loại phim mà Y Y coi đa số rất ít phim có nội dung về nữ chính là thầy thuốc.

Hoa Hoa: "Nhân vật nào?"

Y Y: "Là Hàn Vân Tịch, nhưng không có võ."

(Hàn Vân Tịch là nữ chính trong phim Vân Tịch Truyện)

Hoa Hoa: "Không sao, tới lúc phải bỏ chạy tụi mày đừng quên tao là được rồi."

Thy Thy cười cười nói: "Yên tâm tao sẽ vác mày theo."

Không khí lúc này không phải là sợ hãi hay lo lắng mà hoàn toàn ngược lại, là sự háo hức, mong chờ được mặc lên những y phục đẹp đẽ từ các nhân vật trong phim mà mình yêu thích. Điều này càng đặc biệt hơn đối với Y Y và Thy Thy vì hai người họ vốn là mọt phim. Được mặc lên bộ đồ cổ trang mình mong muốn rồi đi ngao du thiên hạ lại còn được miễn phí cả võ công, đây không phải là chuyện mà những ai mê phim cổ trang luôn muốn có được hay sao.

Hoa Hoa liền vui vẻ viết tên nhân vật mình muốn hóa thành vào mảnh giấy trên tay mình,

"Nhân vật muốn trở thành: Hàn Vân Tịch.", mảnh giấy nhanh chóng biến mất trước mặt cô. Ai cũng kinh ngạc nhìn chằm chằm, lúc này cả đám mới tin những việc xảy ra trước đó không phải là mơ, nhưng thay vì run sợ thì họ lại thấy thích thú và máu tò mò lại nổi lên, cả đám nhanh chóng tiếp tục việc lựa chọn nhân vật.

Lần này là tới lượt ThanhThanhThanhThanh.

Thy Thy nhìn Thanh Thanh nói: "Hay là mày hóa thành Cẩm Mịch đi."

Thanh Thanh ngay lập tức hỏi Thy Thy: "Cẩm Mịch là ai? Có võ không?"

Thy Thy: "Ờm.. không có võ nhưng có thể thi triển phép, dùng nó để đánh nhau cũng được, với lại trong phim Cẩm Mịch là con của Hoa giới nên tao nghĩ có thể dùng sức mạnh đấy để tạo ra vài loại thảo dược có ích cho Hoa Hoa khi cần."

(Cẩm Mịch là nữ chính trong phim Hương Mật Tựa Khói Sương)

Việc tạo ra thảo dược cũng chỉ là suy nghĩ của Thy Thy, chứ có làm được điều đó không thì cô cũng không chắc.

Thanh Thanh nghe Thy Thy nói cũng hợp lý nên cô đã không ngần ngại mà viết tên nhân vật mình vào trong giấy, "Nhân vật muốn trở thành: Cẩm Mịch.", cũng giống mảnh giấy của Hoa Hoa cả hai đều biến mất sau khi được viết xong, lần này thì điều đó đã trở nên bình thường với tất cả.

Nguyệt Nguyệt bỗng lên tiếng nói: "Ê, ít nhất thì trong nhóm cũng phải có người giỏi võ chứ."

Thy Thy: "Ừ đúng rồi không thôi mất công lỡ gặp phải chuyện gì thì sao."

Y Y liền đưa tay về phía Chỉ Chỉ và nói: "Hay là mày hóa thành Lộ Chiêu Dao đi."

Chỉ Chỉ là người vốn chẳng bao giờ coi mấy cái phim thể loại tình cảm nên dĩ nhiên không biết được Chiêu Dao là ai.

Y Y mới nói luôn: "Yên tâm, Chiêu Dao này võ công rất giỏi, một mình cũng có thể đánh được hàng vạn người."

Chỉ Chỉ mắt sáng lên nói: "OK"

(Lộc Chiêu Dao là nữ chính trong phim Chiêu Diêu cũng có thể gọi là Chiêu Dao)

Bây giờ chỉ còn lại Y Y, Thy Thy và Nguyệt Nguyệt.

Tới phiên Nguyệt Nguyệt. Ai cũng hướng mắt về phía Y Y và Thy Thy để chờ cho ý kiến nhưng không được rồi, lần này trong đầu của Y Y và Thy Thy cũng giống như bài thi học kỳ của Chỉ Chỉ vậy "Tạch! Tạch!". Bởi lẽ trong nhất thời khó mà có thể tìm được các nhân vật vừa ý với mình. Suy nghĩ còn xót lại trong đầu Y Y là nhân vật Tiểu Long Nữ.

Y Y hơi nhíu mày hỏi Nguyệt Nguyệt: "Mày hóa thành Tiểu Long Nữ đi dù gì nhân vật này võ công cũng rất lợi hại với lại đẹp nữa."

Thanh Thanh: "Uk, Tiểu Long Nữ đi Nguyệt."

Nhắc tới nhân vật này thì cả lũ đứa nào cũng biết nên cũng chẳng cần phải giải thích nhiều,

"Nhân vật muốn trở thành: Tiểu Long Nữ" Nguyệt Nguyệt vui vẻ thích thú nhìn mảnh giấy trên tay mình biến mất.

(Tiểu Long Nữ là nữ chính trong phim Thần Điêu Đại Hiệp)

Thy Thy nhìn mọi người rồi nói: "Hay tao hóa thành Diệp Ẩn vậy."

Y Y gật đầu nói: "Uk, Diệp Ẩn tuy không có võ nhưng có thể sử dụng các thẻ bài để biến ra phép thuật khống chế đối phương, trong đó có thẻ tàng hình cũng rất có ích."

(Diệp Ẩn là nữ chính trong phim Hành trình tìm kiếm kiếp trước)

Thy Thy đã xử lý xong xuôi mọi việc cuối cùng cũng chỉ còn lại Y Y. Cô không nói gì chỉ cười cười rồi nhanh tay ghi vào trong giấy ba từ, mảnh giấy cuối cùng của cả nhóm vừa biến mất cũng chính là lúc mọi chuyện bắt đầu.

Bạn đang đọc Xuyên Không Là Có Thật! sáng tác bởi TịchHạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TịchHạ
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.