Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cảm ngộ Sinh Tử Đạo

Tiểu thuyết gốc · 2586 chữ

Nhìn bộ dáng co quắp run rẩy của đầu chó đen Hắc Ngục, Tần Phá Thiên cũng là hài lòng, chính là cái biểu cảm này.

Tần Phá Thiên không khỏi thở dài một hơi, đúng là thế giới này cường giả vi tôn, phải bức thể hiện ra thực lực thì nói người khác mới nghe ah, coi bộ muốn làm người lương thiện không trang bức là không thể nào.

“Được rồi, nếu đã biết vậy ta hỏi lại một lần nữa, ngươi có bằng lòng làm ta sủng vật ?” – Tần Phá Thiên điều chỉnh tâm tình, đạm mạc nói với đầu chó đen Hắc Ngục.

May mắn kiếp trước sống tại địa cầu hắn cũng là người nuôi chó, xem chó là bạn. Nên cũng kiên trì thu lưu đầu chó đen này làm bạn, hắn nghĩ, nếu nó là Long tộc hoặc Phượng Hoàng gì thì thôi đi. Rồng Mao Lân Phượng, vẫn là nghe nói tới chứ chưa thực sự chứng kiến tại thế giới này, đối với hắn, đó là những đầu yêu thú có huyết thống cao ngạo, hắn vẫn là không ưa nổi điệu bộ cao ngạo đó, chó nhà là bạn vẫn hơn.

“Bằng lòng, bằng lòng chứ Đại Đế, một vạn lần bằng lòng. Được ngài để mắt, thu làm sủng vật, ta đây ao ước chết đi được chứ” – Đầu chó đen Hắc Ngục không còn tư thế đứng 2 chân giống người nữa, mà bốn chân chạy tới dưới chân Tần Phá Thiên, le le cái lưỡi một bộ liếm cẩu.

“Được rồi, vậy ngươi tạm thời giữ cửa ở đây đi, có chuyện gì thì thông báo ta một tiếng. Mà còn nữa, gọi chủ nhân đừng gọi Đại Đế, nghe phô trương quá. Cả hai cái sừng trên đầu người, cũng ẩn giấu đi.” – Tần Phá Thiên cũng là lười xem con hàng này nịnh bợ, coi bộ về sau cần phải dạy dỗ nó nhiều ah. Trước mắt hắn còn cần xem tình hình các cỗ lão thế gia hành động thế nào, Tần Phá Thiên lần trước rời đi cũng đã hơn một năm.

“Vâng vâng, vậy ta liền gọi Đại Đế ngài là Chủ Nhân, ta Long giác liền nhanh chóng ẩn giấu đi.” – Đầu chó đen Hắc Ngục vội ngoắc ngoắc cái đuôi. Sau đó, nó gật gật đầu, hai cái sừng trên đầu nó cũng biến mất, lúc này hiện nguyên hình là một đầu chó mực đen, rất giống chó cỏ bình thường, không có gì khác lạ.

Chứng kiến đầu chó đen Hắc Ngục thay hình đổi dạng, Tần Phá Thiên cũng là yên tâm, không nói gì thêm, chính mình bước vào gian phòng. Hắn rời nơi đây cũng hơn 1 năm, cần phải triệu hồi phân thân để xem tình hình các phương hành động thế nào rồi.

--

Bên trong gian phòng,

Tần Phá Thiên lúc này đang xem xét các kiện thông tin mà phân thân dung nhập vào. Mọi việc cũng không có như vậy xảy ra nhanh chóng, nhất là đại chiến. Còn bình thường một số ít việc vẫn là không có gì đáng chú ý. Duy tin tức đáng chú ý là Tần Uyển Đình vậy mà bế tử quan, nàng tuyên bố không ra Đại Thừa liền không rời khỏi động phủ. Cao tầng một phen cũng là sót ruột

Vị tỷ tỷ này của hắn coi bộ là vẫn còn ma chướng việc hôn lễ với Tào gia. Cũng tốt, cũng là cơ hội để nàng quyết tâm nâng cao thực lực.

Tiếp đến sự việc, Tần Phá Thiên lúc này mới từ trong không gian lấy ra kiện Thần Khí của đầu chó đen Hắc Ngục. Đây là một kiện Thần Khí phòng ngự, là một chiếc áo giáp màu bạc, linh khí tản ra cực kỳ khủng bố, linh lực dao động mạnh mẽ đến nỗi hắn phải dung một chút lực đạo kiềm lại. Quan sát một lúc lâu thì ngoài hai đầu vai áo giáp có điêu khắc hai con rồng màu trắng, mắt đỏ, thì khi nhìn sâu vào căp Long nhãn kia lại cho người ta cảm giác bức bách, dần giống như là bị xâm chiếm, nếu người cảnh giới thấp nhìn thấy, đoán chừng là bạo nổ chết trực tiếp. Ngoài đôi Long bạc, trên đầu ngực áo giáp thì ẩn hiện trận pháp, xung quanh có lôi điện chuyển động.

Hóa ra được gọi là Thần Khí ah, chẳng tránh kỹ năng rèn đúc của người làm ra kiện Thần Khí này cũng là đạt đến Phản phác quy chân.

Tần Phá Thiên luyện khí cũng có học tập qua, nhưng chỉ là kiến thức ở Phàm Giới, làm thế nào so sánh được với kiện Thần Khí này.

Hắn muốn dựa vào kiện Thần Khí trước mắt này để tìm hiểu đến được áo nghĩa tối cường, nhưng có vẻ như đây lại là khoảng thời gian không thích hợp. Quan sát đến đó chắc là cũng cần một khoảng thời gian dài dằng dẵng. Tạm thời cứ là cất vào một bên vậy.

Chuyện khiến Tần Phá Thiên suy nghĩ nhiều lúc này, chính là đại chiến ở Phàm Giới sắp xảy ra, nếu hắn không giải quyết được vấn đề Nhân Quả thì coi bộ có chút khó khăn. Nghĩ đến đây, Tần Phá Thiên liền cho gọi đầu chó đen Hắc Ngục vào.

“Chủ nhân, ngài gọi ta có chuyện gì ?” – Tần Phá Thiên vừa gọi, đầu chó đen Hắc Ngục không đến mấy hơi thời gian liền là xuất hiện.

Lúc này đã vài canh giờ qua đi, thương thế cũng đã lành lặn hoàn toàn. Nó thế nhưng huyết mạch cực kỳ mạnh mẽ, cho nên mới cậy mình da dầy thịt béo, khắp nơi gây chuyện.

“Ngươi nói ta nghe một chút, thế nào là Nhân Quả ? Ta vì sao không biết thì ngươi cũng không cần hỏi, trả lời trực tiếp là được” – Tần Phá Thiên cũng là đề phòng đầu chó đen này luyên thuyên, hắn vẫn là trực tiếp vào vấn đề chính.

Thấy Tần Phá Thiên bộ dáng nghiêm túc không thể hơn được, nó kém một chút hỏi ngài vì sao thành tựu Đại Đế mà lại không biết Nhân Quả là cái gì ? Nhưng đầu chó đen Hắc Ngục biết bản thân mình không nên đùa cái gì vào lúc này, nếu không cái mạng nó thực sự sẽ treo ah, cái giá Tiên Đế Cửu Bộ vẫn là khiến nó thực sự có chút lớn bóng ma.

Vì vậy, đầu chó đen Hắc Ngục lúc này thành thành thật thật, tường tận rõ ràng tất cả.

“Hồi chủ nhân, Nhân quả chính là một trong những nguyên nhân, cũng là một kết quả nhất định trong hàng loạt những sự việc liên kết được tạo ra, cũng có thể nói là Đạo quả của người Tu đạo, trực tiếp ảnh hưởng đến Pháp lực và Đạo hạnh. Nhưng Đạo quả, lại không phải là con đường cuối của người tu tiên, mà chỉ là một trong những giai đoạn phải chọn lựa. Ví dụ, tại Tiên Giới, có một vị Vô Thương Tiên Đế, tu luyện Sát Lục Quả, lấy Sát chứng Đạo, lấy Sát chứng Đế, dựa vào Sát Lục mà nâng cao cảnh giới, pháp lực, đạo hạnh, vậy thì đó chính là Nhân Quả của hắn. Chỉ cần những chuyện hắn làm, nhân quả vẫn nằm trong Sát Lục thì sẽ không bị ảnh hưởng tới đạo tâm. Nhưng nếu một người, Đạo quả là Phật Tâm đạo, lại làm những chuyện trái với Phật pháp, thì cũng dĩ nhiên sẽ bị phản phệ, đạo tâm ảnh hưởng, thậm chí cảnh giới thụt lùi. Nên đa phần hầu hết, tất cả đều là tu luyện Sát Lục Quả, trong con đường tu luyện có gặp địch nhân giết cũng không ảnh hưởng đến Đạo Hạnh. Tiểu cẩu cũng là tu Sát Lục Quả, sau này chứng Sát Lục Đại Đế.”

Nghe đầu chó đen nói xong, Tần Phá Thiên trong lòng một chút minh ngộ. Đây là Nhân quả, cũng có thể gọi là Đạo quả.

Nguyên nhân hắn cảm nhận được Nhân quả khi chuẩn bị có sát tâm, là bởi vì hắn vừa xuyên không lại lập tức nhận được Tiên Đế Chí Cao cảnh giới, nhưng lại chưa từng tu luyện ra Đạo quả, chưa Chứng Đế. Giống như một lỗi bug trong game vậy, hắn là Tiên Đế Chí Cao, nhưng lại có lỗ hổng. Nếu hắn không bổ sung được lỗ hổng này, chắc chắn sẽ là một Tiên Đế bị lỗi, không thể sánh bằng Tiên Đế giết từ Luyện Khí Kỳ lên được. Đây là hắn cũng không muốn.

Nhưng mà như vậy, đây chẳng phải là Thiên đạo muốn hắn chọn lựa con đường để Chứng Đế sao ?

Hắn xuyên không đến thế giới này cũng mới hơn 10 năm, nên cũng không có sát lục chi tâm, gặp người là giết, cũng không thể ngay lập tức tu Sát Lục Quả. Người nắm giữ Sát Lục, thì có thể tiễn biệt sinh mệnh khác, khiến người kia trầm rơi vào cõi luân hồi hoặc vĩnh thế không thể siêu sinh.

Vậy Sát Lục, có khác gì Ma đạo ? Nhưng cũng không thể nói, con đường tu tiên vốn dĩ cá lớn nuốt cá bé, nếu thực lực không mạnh sẽ bị người khác chưởng khống chính sinh mệnh của mình.

Ta giết ngươi, ngươi giết ta, có khác gì nhau ? Sống, chết, lại càng khác nhau điểm gì ? nhân sinh thế thái tại có phải nói là quá vô thường ? Sinh, tử, cũng chỉ là một ý niệm ?

Càng suy nghĩ, Tần Phá Thiên càng có cảm giác như chính bản thân mình rơi vào một trạng thái huyền diệu, não hải trực tiếp tiến đến một mảnh không gian tăm tối. Nơi đây hắn không cảm nhận được bản thân mình, chỉ có một chút ý thức, ngoài ra cũng không cảm nhận được bất cứ thứ gì tồn tại, duy thứ hắn cảm thấy được chỉ là một không gian đen tối đến vô tận.

Bỗng, lúc này có một giọng nói vang lên,

“Tiểu hữu, ta chờ ngươi đã lâu a”

Nghe tiếng gọi, nhưng phát hiện xung quanh cũng không có bất kỳ tác động gì khác, vẫn là một mảnh không gian đen tối. Thứ âm thanh phát ra, dường như chính là nơi này nói ra vậy.

Tần Phá Thiên có chút không tin, nhưng vẫn là trả lời, nơi này quá lạ lẫm đối với hắn

“Ngươi vì sao lại chờ ta ?”

Giọng nói kia lại tiếp tục lên tiếng

“Vì ngươi là người kế tục Sinh Tử Đạo”

“Sinh Tử đạo ? tiền bối, ta vì sao kế tục Sinh Tử đạo ? Ta còn chưa chọn tu luyện Đạo quả mà ?” – Tần Phá Thiên ngạc nhiên, hỏi. Hắn chưa chọn Đạo quả, chưa chứng Đạo, chứng Đế, tại sao lại trực tiếp qua Sinh Tử Đạo rồi ?

“Bởi vì ngươi, con đường phía trước là Sinh – Tử”

Giọng nói từ kia cũng là hơi hơi thở dài một chút, dường như có chút mệt mỏi

“Tiền bối xin hỏi thế nào là Sinh, thế nào là Tử ?”

“Sinh Tử áo nghĩa cũng không có gì sâu xa, càng nghĩ sâu xa, thì lại càng đơn giản. Sinh – Tử, cũng chỉ là một ý niệm”

“Sinh Tử cũng chỉ là một ý niệm sao ?” – Tần Phá Thiên nghe được, thức hải bên trong liên tục dao động. Không lâu sau đó, hắn cảm giác bản thân mình dường như sắp bị kéo về thực tại.

Lúc này, giọng nói kia lại lên tiếng

“Ngươi con đường đi phía trước thế nhưng là không thể tưởng tượng nổi, vạn cổ đến nay ngươi là người thứ 2.”

“Xin hỏi tiền bối, con đường phía trước thế nào ?” – Tần Phá Thiên hỏi

“Vô tận bi ai, vô tận khổ ải, vô tận cô đơn”

“Vậy xin hỏi tiền bối, ai là người thứ nhất ?” – Tần Phá Thiên hỏi tiếp, nhưng hắn cảm giác, rất nhanh sau có cảm giác bản thân mình dường như sắp bị kéo về thực tại.

“Là nhân quả”

Lúc này, không đợi Tần Phá Thiên suy nghĩ, hắn sau đó ngay lập tức bị kéo về thực tại.

--

Không biết qua bao nhiêu lâu, Tần Phá Thiên cảm giác mình trở về thực tại, thần thức khôi phục, thức hải cũng là trở về thân thể. Đôi mắt hắn nhàn nhạt mở ra, nhưng quang cảnh xung quanh, khiến hắn có cảm giác không thích hợp.

Nơi đây không phải đình viên của hắn ở Tần Gia, mà là bên trong một động phủ bằng đá. Bên ngoài cửa đá cũng là một mảnh tăm tối ?

Là không gian vũ trụ ? Từ lúc nào mà hắn ra đây ?

Phát hiện chuyện chẳng lành, Tần Phá Thiên phi thân cấp tốc lao ra khỏi động phủ, quan sát một chút, hắn phát hiện đây chính là Thập Giới, địa bàn của đầu chó đen Hắc Ngục.

Lúc này, từ đằng xa một đầu chó đen nhanh chóng chạy hướng hắn đến. Là đầu chó đen Hắc Ngục kia, nhưng nó 2 cái sừng, lại bị gãy mất ?

”Chủ nhân, ngài tỉnh lại ?” – Đầu chó đen Hắc Ngục nhìn thấy Tần Phá Thiên, trong mắt không khỏi lóe lên vui mừng.

“Ngươi sừng vì sao bị gãy ? Còn nữa, ta tại sao không ở đình viện Tần gia, mà lại ở đây ?” – Tần Phá Thiên trong lòng cũng là bắt đầu lo lắng, hỏi Hắc Ngục. Hắn ngàn ngàn vạn vạn, hy vọng đây không phải là như hắn nghĩ ah.

“Còn không phải do ngài cảm ngộ Sinh Tử Đạo ? Chọc đến một vị vô thương Tiên Đế. Hắn một chưởng vỗ nát viên Phàm giới đó rồi. Cũng may thông đạo liên kết Thập Giới vẫn còn, nên tiểu cẩu nhanh chóng mang ngài chạy đi. Nếu không phải tiểu cẩu dùng Long Giác đánh đổi, sợ là cả hai chúng ta đều hình thần câu diệt ah.” – Đầu chó đen Hắc Ngục lúc này một mặt kể lại, nó hai cái sừng cũng là vì đối cứng pháp lực của vị Tiên Đế kia mà gãy nát ah.

Đầu chó đen Hắc Ngục thao thao kể lại, nhớ lại, nó vẫn là lần đầu tiên đối cứng một vị Tiên Đế ah. Thảm, vừa nhận biết một bắp đùi lớn, lại bị một bắp đùi khác đánh tới. Nó là cảm thấy cuộc đời mình quá xui xẻo.

“Hả??”

“Ngươi nói cái gì Phàm giới vỡ nát ?” – Tần Phá Thiên nghe được, hai tròng mắt càng lúc càng ngưng trọng hơn.

“Là Đình viện của ngài, Phàm giới gì đó, đều vỡ nát hết rồi”

“Vậy còn người của Tần gia ??” – Tần Phá Thiên giọng nói không thể gấp hơn

“Chết, tất cả đều chết hết rồi” – Đầu chó đen Hắc Ngục trả lời

Bạn đang đọc Xuyên Không Trở Thành Tiên Đế sáng tác bởi nathanphan0812
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nathanphan0812
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 417

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.